Cả Nhà Lưu Đày, Ta Dựa Vào Không Gian Để Mua Nửa Giang Sơn
Chương 39: Là Do Nàng Chia Rẽ Hai Người
Phi Trửu Thiếu Nữ
20/02/2024
“Cùng nhau làm nóng đi!” Giang Đường Đường đưa bánh bột bắp cho hắn, sau khi đi vào rừng cây nhỏ giải quyết chuyện vệ sinh liền đến giúp đỡ.
Cũng không phải là nàng muốn tìm việc cho chính mình, chỉ là trên đường chỉ có một cái nồi nhỏ như vậy, Giang Đường Đường sợ bọn họ không biết nấu, sẽ lãng phí đồ ăn.
Nồi quá nhỏ, đúng thật là không tiện đun nóng.
Cũng may hôm nay quan sai không quản nghiêm như mấy ngày trước, khi Lục Thời Yến đi đường đã tìm cơ hội bắt được một con gà rừng.
Nhìn thấy con gà rừng, Giang Đường Đường xoay chuyển tròng mắt, liền có ý tưởng.
Nàng bảo Lục Thời Yến xử lý gà rừng sạch sẽ, sau đó cắt mỡ gà bỏ vào nồi chiên sơ qua, sau khi mỡ gà trong nồi đã ứa ra dầu, nàng đem bánh bột bắp bỏ vào, xếp từng lớp một rồi đậy nắp nồi lại, sau đó đắp than lửa xung quanh.
Một lúc sau, trong không khí đã bay ra mùi hương nồng đậm.
Phạm nhân ngồi dưới đất nghỉ ngơi đều nhìn về phía bọn họ.
Lục Tri Hi vốn dĩ vẫn đang cáu kỉnh nhịn không được đi tới.
Giang Đường Đường gắp than lửa đi, mở nắp, mùi hương càng đậm.
Bánh bột bắp trong nồi bị nướng thành màu vàng, mặt không dính vào mặt nồi cũng bởi vì sau khi đun nóng mà phồng lên.
Lục Tri Hi không tự giác nuốt một ngụm nước bọt, chỉ vào bánh bột bắp áp dưới đáy nồi được chiên thành màu vàng nói: “Ta muốn cái kia!”
Lục Thời Yến lạnh lùng nhìn nàng nói: “Muốn ăn thì phải xin lỗi tẩu tử trước!”
Lục Tri Hi không phục nói: “Nhưng sáng này ta chưa ăn, vốn dĩ chính là đồ ăn của chúng ta, dựa vào cái gì không cho ta ăn?”
Lục Thời Yến móc ra một cái bánh bột bắp lạnh từ trong lòng ngực rađưa cho nàng nói: “Không xin lỗi, vậy sau này ngươi ăn lương khô do quan sai phát đi.”
Đây là vừa rồi khi hắn đi tới bên dòng suối rửa sạch gà rừng cố ý bắt một con sơn tước để đổi với người khác, vì chính là vì giờ khắc này.
“Đại ca!” Lục Tri Hi không dám tin tưởng nói: “Huynh đang bảo vệ nàng sao?”
“Nàng là vợ của ta, ta bảo vệ nàng không phải là chuyện nên làm sao?” Lục Thời Yến bình tĩnh nhìn lại: “Nếu như ngươi thấy chướng mắt nàng, vậy đừng ăn đồ nàng làm.”
Lục Tri Hi tức giận dậm chân: “Đại ca, huynh xem con gấu đen vừa béo vừa xấu này là vợ, huynh không cảm thấy mất mặt sao? Nàng có chỗ nào so được với Cẩm Nguyệt tỷ tỷ, đều là do nàng, nếu không phải nàng dùng thủ đoạn bỉ ổi chia rẽ huynh và Cẩm Nguyệt tỷ tỷ thì chúng ta cũng sẽ không thành ra như vậy.”
“Câm miệng!”
“Tri Hi!”
Hai giọng nói đồng thời vang lên, một giọng nói là của Lục Thời Yến, một giọng nói khác là của Tô thị.
Tô thị bước nhanh tới, đưa tay tát Lục Tri Hi một cái, nổi giận nói: “Trong sạch của công chúa là thứ con dám nói lung tung sao? Con đang chê chúng ta sống tốt quá có phải hay không?”
Vì sao Lục gia lại đi đến bước đường hôm nay?
Thật sự là bởi vì Lục gia bọn họ giúp đỡ tam hoàng tử tạo phản sao?
Hoàng Thượng chẳng qua là sợ bọn họ công cao cái chủ, tìm lý do xử lý bọn họ mà thôi.
Nhưng cố tình con gái còn nhìn không rõ, còn nghĩ chỉ cần con trai leo lên công chúa là Lục gia có thể tránh được một kiếp.
Cũng không phải là nàng muốn tìm việc cho chính mình, chỉ là trên đường chỉ có một cái nồi nhỏ như vậy, Giang Đường Đường sợ bọn họ không biết nấu, sẽ lãng phí đồ ăn.
Nồi quá nhỏ, đúng thật là không tiện đun nóng.
Cũng may hôm nay quan sai không quản nghiêm như mấy ngày trước, khi Lục Thời Yến đi đường đã tìm cơ hội bắt được một con gà rừng.
Nhìn thấy con gà rừng, Giang Đường Đường xoay chuyển tròng mắt, liền có ý tưởng.
Nàng bảo Lục Thời Yến xử lý gà rừng sạch sẽ, sau đó cắt mỡ gà bỏ vào nồi chiên sơ qua, sau khi mỡ gà trong nồi đã ứa ra dầu, nàng đem bánh bột bắp bỏ vào, xếp từng lớp một rồi đậy nắp nồi lại, sau đó đắp than lửa xung quanh.
Một lúc sau, trong không khí đã bay ra mùi hương nồng đậm.
Phạm nhân ngồi dưới đất nghỉ ngơi đều nhìn về phía bọn họ.
Lục Tri Hi vốn dĩ vẫn đang cáu kỉnh nhịn không được đi tới.
Giang Đường Đường gắp than lửa đi, mở nắp, mùi hương càng đậm.
Bánh bột bắp trong nồi bị nướng thành màu vàng, mặt không dính vào mặt nồi cũng bởi vì sau khi đun nóng mà phồng lên.
Lục Tri Hi không tự giác nuốt một ngụm nước bọt, chỉ vào bánh bột bắp áp dưới đáy nồi được chiên thành màu vàng nói: “Ta muốn cái kia!”
Lục Thời Yến lạnh lùng nhìn nàng nói: “Muốn ăn thì phải xin lỗi tẩu tử trước!”
Lục Tri Hi không phục nói: “Nhưng sáng này ta chưa ăn, vốn dĩ chính là đồ ăn của chúng ta, dựa vào cái gì không cho ta ăn?”
Lục Thời Yến móc ra một cái bánh bột bắp lạnh từ trong lòng ngực rađưa cho nàng nói: “Không xin lỗi, vậy sau này ngươi ăn lương khô do quan sai phát đi.”
Đây là vừa rồi khi hắn đi tới bên dòng suối rửa sạch gà rừng cố ý bắt một con sơn tước để đổi với người khác, vì chính là vì giờ khắc này.
“Đại ca!” Lục Tri Hi không dám tin tưởng nói: “Huynh đang bảo vệ nàng sao?”
“Nàng là vợ của ta, ta bảo vệ nàng không phải là chuyện nên làm sao?” Lục Thời Yến bình tĩnh nhìn lại: “Nếu như ngươi thấy chướng mắt nàng, vậy đừng ăn đồ nàng làm.”
Lục Tri Hi tức giận dậm chân: “Đại ca, huynh xem con gấu đen vừa béo vừa xấu này là vợ, huynh không cảm thấy mất mặt sao? Nàng có chỗ nào so được với Cẩm Nguyệt tỷ tỷ, đều là do nàng, nếu không phải nàng dùng thủ đoạn bỉ ổi chia rẽ huynh và Cẩm Nguyệt tỷ tỷ thì chúng ta cũng sẽ không thành ra như vậy.”
“Câm miệng!”
“Tri Hi!”
Hai giọng nói đồng thời vang lên, một giọng nói là của Lục Thời Yến, một giọng nói khác là của Tô thị.
Tô thị bước nhanh tới, đưa tay tát Lục Tri Hi một cái, nổi giận nói: “Trong sạch của công chúa là thứ con dám nói lung tung sao? Con đang chê chúng ta sống tốt quá có phải hay không?”
Vì sao Lục gia lại đi đến bước đường hôm nay?
Thật sự là bởi vì Lục gia bọn họ giúp đỡ tam hoàng tử tạo phản sao?
Hoàng Thượng chẳng qua là sợ bọn họ công cao cái chủ, tìm lý do xử lý bọn họ mà thôi.
Nhưng cố tình con gái còn nhìn không rõ, còn nghĩ chỉ cần con trai leo lên công chúa là Lục gia có thể tránh được một kiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.