Cả Nhà Thái Phó Xuyên Không Đến Hiện Đại

Chương 39: Về Nhà Học

Đồ Mi Phu Nhân

16/11/2022

Kết quả này đã vượt qua dự kiến của Triệu Hoa Lan cùng Sở Tú Nương, bọn họ trầm mặc hai giây, cũng không biết nên phản ứng như thế nào.

Nhưng thật ra Triệu Hoa Lan lại phản ứng rất nhanh, bà khô cằn an ủi Cảnh An Hoằng vài câu, nhưng hiệu quả lại cực nhỏ.

Ban đầu vì muốn chúc mừng ngày đi làm đầu tiên của Cảnh An Hoằng, Triệu Hoa Lan còn mua hai chai rượu vang đỏ tốt nhất ở siêu thị, chuẩn bị lấy ra để chúc mừng, với tình huống hiện giờ, bà nhất thời cũng không biết có nên lấy rượu ra hay không.

Vẫn là Sở Tú Nương không quen nhìn bộ dạng này của con trai, bà mở miệng nói: “Đã là đàn ông trưởng thành, mới gặp được một chút vấn đề liền sa sút tinh thần, nếu lãnh đạo đã kêu ngươi tiếp tục học tập, thì ngươi chỉ việc trở lại phòng quản lý nghiêm túc học tập là được rồi.”

Sau khi an ủi con trai, Sở Tú Nương quay đầu nhìn về phía Triệu Hoa Lan: “Triệu thị, không phải hôm nay ngươi đã mua rượu trở về ư, đi lấy lại đây, dù sao thì hôm nay cũng là ngày đầu tiên Tiểu Hoằng đi làm, chúng ta vẫn phải chúc mừng.”

Cho dù tâm tình không thoải mái, thì uống chút rượu vẫn có thể giải sầu.

Triệu Hoa Lan nghe vậy liền vội vàng đứng lên, nói: “Ai, hiện tại ta liền đi lấy.”

Cố kỵ tâm tình của vợ cùng mẹ, Cảnh An Hoằng không có lòng dạ uống rượu cũng không lên tiếng cự tuyệt.

Triệu Hoa Lan dựa theo sự hướng dẫn của nhân viên trong siêu thị đã đổ rượu vang đỏ vào bình chiết, lúc này bà chỉ việc cầm bình chiết đựng rượu vang đem lại đây là được.

Triệu Hoa Lan đảo bốn cái ly chân dài có chứa ba phần rượu vang đỏ, khác không nói, cái ly trong suốt có màu đỏ của rượu, ở dưới ánh đèn, còn chưa uống đã có thể khiến cho người ta tăng thêm ba phần say mê.

Trước kia Cảnh An Hoằng cũng từng uống qua rượu nho, bất quá Đại Chu triều cũng không tự mình sản xuất rượu nho, rượu nho mà các thế gia quý tộc dùng để uống đều được mua từ trong tay của thương nhân người Hồ.

Giá tiền của rượu nho cao hơn rượu trắng, cũng không phải không có người tự mình nhưỡng rượu nho, nhưng nghe nói quả nho dùng để ủ rượu có sự khác biệt với quả nho thường, hương vị của rượu nho được người bản địa nhưỡng không ngon bằng người Hồ.

So với rượu nho, Cảnh An Hoằng càng thích rượu trắng, ông cảm thấy hương vị của rượu nho có chút chua.

Nhưng mà rượu nho của thời hiện đại vừa vào miệng, Cảnh An Hoằng phát hiện ý nghĩ trước đó của mình quá sai lầm.

Hương vị của rượu nho nơi nào có vị chua a, chẳng qua là rượu nho của Đại Chu triều chua thôi, rượu nho của thời hiện đại vừa mới uống vào miệng không chỉ ngọt mà còn thanh, còn tràn đầy hương vị của quả nho.

Chỉ uống một ngụm, đã khiến cho Cảnh An Hoằng đang không có tâm trạng uống rượu muốn dừng mà không được, ông uống một ly lại thêm một ly, bởi vì tâm tình của ông không tốt, Triệu Hoa Lan cũng không ngăn cản ông, cuối cùng chai rượu vang đỏ này, có hơn phân nửa đều vào bụng của Cảnh An Hoằng.

Cuối cùng vẫn là Sở Tú Nương ra mặt ngăn cản: “Ngươi uống ít một chút, ngày mai còn phải đi đến phòng quản lý học tập.”



Vừa nghe mẹ mình nói đến cái này, ban đầu tâm tình của Cảnh An Hoằng đã có chút chuyển biến tốt đẹp ngay lập tức lại suy sụp.

Tuy rằng trong lòng cũng không tình nguyện, nhưng việc đi đến phòng quản lý để học tập đã là sự thật không thể thay đổi.

Duy nhất làm Cảnh An Hoằng cảm thấy được an ủi chính là, ông không cần giống như con trai con gái ngủ lại ở phòng quản lý.

Suy xét đến Sở Tú Nương cùng Triệu Hoa Lan chỉ có hai người phụ nữ ở nhà, ông không yên tâm, cho nên trong lúc Cảnh An Hoằng học tập ở phòng quản lý sẽ giống như khi đi làm, buổi tối có thể về nhà ngủ, không cần ở trong ký túc xá của phòng quản lý.

Tiến độ học tập của ba người trong Cảnh gia không giống nhau, cho nên phòng quản lý đã an bài ba vị lão sư phân biệt dạy cho bọn họ.

Trước kia người xuyên không đều chỉ xuyên không có một mình, cho nên phòng quản lý chỉ có một phòng học dùng để giảng bài, hiện tại phải dành ra ba cái phòng học để cho người nhà họ Cảnh dùng, thật đúng là làm cho Quách Chính Thanh cảm thấy đau đầu.

Vốn dĩ phòng quản lý người nhiều chuyện cần làm cũng nhiều, trừ bỏ một gian phòng học, những phòng khác đều có rất nhiều người, bàn làm việc của các nhân viên toàn là lưng tựa lưng.

Hiện tại lập tức có ba người cần phải học tập, nội dung học tập cũng không giống nhau, ba vị lão sư ngươi nói ngươi, ta nói ta, một phòng học nho nhỏ còn ồn ào hơn cả chợ bán thức ăn.

Ba người nhà họ Cảnh ngồi ở bên nhau, tuy rằng rất nghiêm túc nghe lão sư của mình nói chuyện, nhưng bên tai luôn có một thanh âm khác thổi tới, làm cho lực chú ý của bọn họ rất khó tập trung để nghe lão sư giảng bài.

Quách Chính Thanh cũng bó tay rồi, điều kiện hiện giờ của phòng quản lý không thể lấy ra thêm một căn phòng dùng để học tập.

Cuối cùng thật sự không còn biện pháp, Quách Chính Thanh chỉ có thể kêu Đái Lộ tới văn phòng.

Quách Chính Thanh sờ sờ cái đầu không còn mấy sợi tóc của mình, mở miệng hỏi: “Tiểu Lộ nha, nếu ta để người nhà họ Cảnh tự học ở nhà thì sẽ thế nào? Lão sư cũng sẽ đi theo bọn họ về nhà.”

Văn phòng không đủ dùng, chuyện này Đái Lộ cũng biết, phòng quản lý của bọn họ vốn dĩ cũng không lớn, nếu người nhà họ Cảnh muốn một người có một phòng học, dùng ngón tay cái nghĩ cũng biết là không có khả năng.

Lúc trước Đái Lộ cũng từng nghĩ đến việc để đám người Cảnh Tình về nhà mình học, nhưng từ trước đến nay phòng quản lý cũng không có tiền lệ này.

Nhưng cũng phải nghĩ lại, trước kia không có tiền lệ này còn không phải là do người xuyên không xuyên đến hiện đại đều không có chỗ ở của chính mình sao?

Tòa nhà của nhà họ Cảnh cũng đã xuyên không tới đây, bọn họ có năm người, một tứ hợp viện lớn như vậy, đa số phòng ở đều để không, lấy ra hai căn phòng để học thì đối với người nhà họ Cảnh là hoàn toàn không thành vấn đề.



Đái Lộ gật đầu tỏ vẻ tán đồng: “Lão đại, ta cảm thấy biện pháp này của ngươi rất được, Cảnh gia phòng nhiều, có phòng còn bỏ trống, hơn nữa đi học ở trong hoàn cảnh quen thuộc, nói không chừng người nhà họ Cảnh sẽ càng có động lực để học tập.”

Quách Chính Thanh gõ gõ ngón tay ở trên bàn làm việc, ông trầm tư một hồi lâu, mới ngẩng đầu nhìn Đái Lộ nói: “Ngươi cứ đi về trước hỏi ý nguyện của nhóm người xuyên không, ta sẽ gọi điện thoại xin chỉ thị của cấp trên.”

Để người xuyên không học tập ở bên ngoài phòng quản lý là chuyện trước nay chưa từng có, việc này phải được cấp trên cho phép, Quách Chính Thanh mới có thể đi thương lượng cùng người nhà họ Cảnh.

Không nói đến Quách Chính Thanh sẽ nói như thế nào với cấp trên, chỉ biết người nhà họ Cảnh sau khi nghe được Đái Lộ hỏi chính mình có nguyện ý để lão sư đi theo bọn họ về nhà giảng bài hay không, trong lòng bọn họ vui đến nở hoa.

Cần gì phải hỏi bọn họ có nguyện ý hay không, bọn họ rất nguyện ý a!

Tuy rằng phòng quản lý thực khách khí cũng thực chu đáo với người nhà họ Cảnh, nhưng dù sao đó cũng là địa bàn của người khác, làm sao có thể thoải mái tự tại như nhà của mình.

Cảnh An Hoằng chỉ đi làm có một ngày liền trở về tiếp tục đào tạo sâu là người có biểu hiện hưng phấn nhất, ông vỗ ngực nói chính mình nguyện ý về nhà học, ông sẽ bố trí tốt phòng dùng để học tập, còn sẽ bố trí phòng cho ba vị lão sư.

Cảnh An Hoằng đã có thói quen làm việc này, tiên sinh trước kia của Cảnh Lâm cũng thường xuyên ở lại trong phủ, ở tiền viện còn có phòng cho tiên sinh ở lại, tuy rằng trong lúc cải tạo đã lấy phòng đó làm nơi để đồ, bất quá phòng ở hậu viện còn rất nhiều, lấy ra vài căn phòng chỉ là việc rất đơn giản.

Ngoại trừ nữ lão sư mà phòng quản lý đã an bài cho Cảnh Tình, hai lão sư còn lại đều là nam.

Nếu là trước kia, Cảnh An Hoằng khẳng định sẽ không để cho bọn họ tiến vào hậu viện của nhà mình, ngay cả việc bọn họ ở lại hậu viện thì đánh chết Cảnh An Hoằng cũng sẽ không đồng ý.

Người cổ đại rất để ý đến việc riêng tư, hậu viện là nơi ở của gia quyến, ngoại nam là không thể đi vào, ngay cả cháu trai nhà mẹ đẻ của Triệu Hoa Lan cùng Sở Tú Nương, đến Cảnh gia cũng chỉ có thể hoạt động ở tiền viện.

Sau khi tiếp nhận giáo dục của hiện đại, những tư tưởng truyền thống trong xương cốt của Cảnh An Hoằng đã chậm rãi xảy ra thay đổi, đặc biệt là trên phương diện phòng ở của nam nữ, những chuẩn tắc mà ông vẫn luôn kiên trì đã phóng khoáng không ít.

Hậu viện nhiều phòng như vậy, nếu không an bài được, vậy thì an bài hai vị lão sư đến ở trong viện của con trai.

Thời điểm nhìn thấy Quách Chính Thanh, Cảnh An Hoằng cũng nói như thế.

Thấy Cảnh An Hoằng hình như đã hiểu lầm, Quách Chính Thanh vội vàng giải thích: “Chỉ an bài phòng dùng để học, các lão sư sẽ ở trong ký túc xá của đơn vị mình, sẽ không ngủ lại trong nhà của ngươi.”

Tuy rằng lão sư giảng bài cũng biết về chuyện của người xuyên không, nhưng quốc gia vẫn đang tận lực khống chế nhân viên của mình không thể có mối quan hệ thân thiết cùng người xuyên không.

Trừ bỏ người xuyên không có thể giao tiếp cùng người của phòng quản lý, những người khác sẽ không được có quan hệ mật thiết cùng người xuyên không, tỷ như ba vị lão sư, bọn họ giảng bài liền giảng bài, tuyệt đối sẽ không thân cận cùng người xuyên không.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cả Nhà Thái Phó Xuyên Không Đến Hiện Đại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook