Cả Nước Đều Bảo Chồng Nhỏ Của Tôi Bị Điên
Chương 104
Xin thề là không ngược!!!
17/12/2022
Lúc Chu Sinh đi xuống dưới đài vẫn còn nhiều hoang mang, giải thưởng ở trên tay nặng trịch như nhắc nhở cậu là người đoạt giải vậy.
Giải thưởng tiếp nối vẫn còn, giải Comple Vàng, Máy Quay Ngọc, hai giải thưởng cao nhất nhì ngành người mẫu và diễn viên cũng lần lượt công bố chủ nhân.
Ảnh đế, ảnh hậu trong liên hoan này cũng sẽ được quyết định, mang tới không khí tranh đấu gay gắt không ngừng.
Tên của Đổng Khiết Chi đã xuất hiện trên bảng, với việc trượt giải Nữ chính xuất sắc vừa rồi, Đổng Khiết Chi không có nhiều hy vọng với giải ảnh hậu. Trương Nhất Vũ bên cạnh cầm được giải nam chính xuất sắc, anh cũng tự biết bản thân chưa với tới được ảnh đế, ôm tâm tình nghe thông tin.
"Và ảnh đế năm nay của chúng ta là..." MC ngân dài giọng. "Chúc mừng Vương Kình, chúc mừng anh năm thứ ba liên tiếp đăng quang ngôi ảnh đế, tiếp tục giữ vững ngôi vị của bản thân!"
Một người đàn ông mặc vest đen đứng lên, đầy kiêu ngạo mỉm cười với mọi người xung quanh, cũng bắt tay với những người ở gần.
Ánh sáng toàn hiện trưởng đổ dồn lại một nơi, tiếng nhạc ầm ĩ mà sôi nổi vang lên góp vui cho không khí nhộn nhịp.
**************
Không chỉ trước buổi liên hoan cánh nhà báo mới săn sóc minh tinh, sau buổi liên hoan, ai nhận giải, ai ê chề lại càng thú vị hơn cả.
"Cậu Chu Sinh, cảm xúc hiện tại của cậu thế nào?"
"Cậu Chu Sinh, hôm nay Tần ảnh đế không đi cùng cậu sao?"
"Cậu Chu Sinh, mục tiêu năm tới của cậu là gì?"
"Cậu Chu Sinh, tôi có tin đồn rằng Tần ảnh đế mua giải cho cậu, cậu nghĩ sao về điều này?"
"Cậu Chu Sinh..."
Chu Sinh chìm nghỉm giữa đoàn người đông đúc, Đổng Khiết Chi đứng bên cạnh cuối cùng không nhịn được bùng nổ khí tức Alpha trấn nhiếp mới xem như tạo cơ hội cho bọn họ rời đi.
(Tác giả: Có cảm giác phormone Alpha giống thuốc xịt côn trùng ghê. Bùng một cái, không chết nhưng mà nhảy ra túa lua xua.)
Thời đại thông tin phát triển, lúc Chu Sinh trở về nhà, Tần Hà Vũ đặc biệt về sớm, còn có quà và hoa trên tay.
"Chúc mừng em nhận được giải thưởng đầu tiên."
Chu Sinh đặt chiếc hộp đựng giải thưởng xuống, nhận lấy hộp quà của bản thân, gấp không chờ nổi muốn mở ra. Bên trong là một viên ngọc to cỡ nắm đấm trẻ con. Đặc biệt, nó màu đỏ.
"Đẹp, quá, đi." Chu Sinh hai mắt sáng rỡ dán chặt lên viên ngọc đỏ.
"Vốn định làm quà Tết cho lễ trưởng thành của em, nhưng không sao, lúc đó anh kiếm quà khác cho em là được."
"Lễ trưởng thành?"
"Năm sau em mười chín rồi còn gì. Đủ tuổi trưởng thành rồi." Cũng đến lúc bọn họ làm lễ kết hôn rồi.
Lúc Sầm Thuỷ nghe con trai nhắc tới việc này còn ngơ ngác một lúc mới nhận ra, hoá ra hai người đã đính hôn, đã làm giấy đăng kí nhưng vẫn chưa làm lễ kết hôn công bố rộng rãi. Dù sao những gì quan trọng bọn họ đều đã làm, việc làm lễ kết hôn này chủ yếu để người ngoài biết thôi.
"Thì tổ chức. Không phải sắp Tết sao? Đợi sau Tết rồi chúng ta tổ chức, thật mạnh tay cho mẹ."
Thế là ngoài lễ Tết lớn, Chu Sinh còn nhiều thêm công việc chuẩn bị cho lễ cưới.
"Vậy là qua tháng em sẽ kết hôn sao?" Đổng Khiết Chi nhận lấy tấm thiệp mời, nghi hoặc hỏi lại.
Chu Sinh cầm xấp thiệp mời, tự mình tới công ty của Đổng Khiết Chi đưa thiệp. Hành động này cũng thu hút không ít người.
"Tần Hà Vũ nói, cần mời sớm để mọi người sắp xếp thời gian." Chu Sinh thành thật nói.
"Chị sẽ sắp xếp và tham dự. Đi ra ngoài đảo sao? Với thời tiết hiện tại, ngoài đảo sẽ không tốt cho lắm đâu."
"Tần Hà Vũ nói, ngày nào anh ấy cùng em ở chung, ngày đó đều sẽ là ngày đẹp trời." Nói xong, có lẽ chính cậu cũng cảm thấy ngại, lặng lẽ đưa tay lên che mặt.
Đổng Khiết Chi đột ngột bị cho một tô cẩu lương, bi phẫn mím chặt môi.
Cuộc trò chuyện của bọn họ cũng không phải bí mật gì, bị người đi ngang nghe được.
"Tôi không nghĩ tới tình cảm của hai người lại tốt thế đâu."
Chu Sinh quay sang nhìn, cũng có chút quen mắt nhưng không nhớ ra được.
"Vương Kình, tôi không biết là cậu có sở thích nghe chuyện người khác đâu nhỉ?" Đổng Khiết Chi không vui vẻ, cũng lười bày sắc mặt với người đối diện.
"Chị Chi cứ đùa, hai người nói chuyện lớn như thế, em vô tình nghe phải thôi." Người đàn ông tên Vương Kình cười cười đáp lại. "Em định qua mời chị tham gia bữa tiệc mừng em năm thứ ba giành được vai ảnh đế. Không lớn lắm, nhưng mà sẽ có vài đạo diễn nổi tiếng. Biết đâu chị sẽ giành được đề cử cho ảnh hậu năm sau. Còn giành được giải hay không thì... ai biết."
"Cậu..." Đổng Khiết Chi nhíu mày không vui.
"Thiệp mời em để đây, chị Chi cân nhắc nhé."
Nói rồi Vương Kình nghênh ngang rời đi, quản lý đi phía sau cậu ta cũng lẽo đẽo đi theo. Đi tới đâu, có người chào hỏi đến đó.
"Cũng chỉ mới có ba năm, Tần ảnh đế còn không nghênh ngang bằng cậu ta đâu." Đổng Khiết Chi nhìn tấm thiệp chói mắt trên bàn, tức giận ném vào thùng rác.
Chu Sinh ngồi bên cạnh, yên lặng thu nhỏ cảm giác.
Giải thưởng tiếp nối vẫn còn, giải Comple Vàng, Máy Quay Ngọc, hai giải thưởng cao nhất nhì ngành người mẫu và diễn viên cũng lần lượt công bố chủ nhân.
Ảnh đế, ảnh hậu trong liên hoan này cũng sẽ được quyết định, mang tới không khí tranh đấu gay gắt không ngừng.
Tên của Đổng Khiết Chi đã xuất hiện trên bảng, với việc trượt giải Nữ chính xuất sắc vừa rồi, Đổng Khiết Chi không có nhiều hy vọng với giải ảnh hậu. Trương Nhất Vũ bên cạnh cầm được giải nam chính xuất sắc, anh cũng tự biết bản thân chưa với tới được ảnh đế, ôm tâm tình nghe thông tin.
"Và ảnh đế năm nay của chúng ta là..." MC ngân dài giọng. "Chúc mừng Vương Kình, chúc mừng anh năm thứ ba liên tiếp đăng quang ngôi ảnh đế, tiếp tục giữ vững ngôi vị của bản thân!"
Một người đàn ông mặc vest đen đứng lên, đầy kiêu ngạo mỉm cười với mọi người xung quanh, cũng bắt tay với những người ở gần.
Ánh sáng toàn hiện trưởng đổ dồn lại một nơi, tiếng nhạc ầm ĩ mà sôi nổi vang lên góp vui cho không khí nhộn nhịp.
**************
Không chỉ trước buổi liên hoan cánh nhà báo mới săn sóc minh tinh, sau buổi liên hoan, ai nhận giải, ai ê chề lại càng thú vị hơn cả.
"Cậu Chu Sinh, cảm xúc hiện tại của cậu thế nào?"
"Cậu Chu Sinh, hôm nay Tần ảnh đế không đi cùng cậu sao?"
"Cậu Chu Sinh, mục tiêu năm tới của cậu là gì?"
"Cậu Chu Sinh, tôi có tin đồn rằng Tần ảnh đế mua giải cho cậu, cậu nghĩ sao về điều này?"
"Cậu Chu Sinh..."
Chu Sinh chìm nghỉm giữa đoàn người đông đúc, Đổng Khiết Chi đứng bên cạnh cuối cùng không nhịn được bùng nổ khí tức Alpha trấn nhiếp mới xem như tạo cơ hội cho bọn họ rời đi.
(Tác giả: Có cảm giác phormone Alpha giống thuốc xịt côn trùng ghê. Bùng một cái, không chết nhưng mà nhảy ra túa lua xua.)
Thời đại thông tin phát triển, lúc Chu Sinh trở về nhà, Tần Hà Vũ đặc biệt về sớm, còn có quà và hoa trên tay.
"Chúc mừng em nhận được giải thưởng đầu tiên."
Chu Sinh đặt chiếc hộp đựng giải thưởng xuống, nhận lấy hộp quà của bản thân, gấp không chờ nổi muốn mở ra. Bên trong là một viên ngọc to cỡ nắm đấm trẻ con. Đặc biệt, nó màu đỏ.
"Đẹp, quá, đi." Chu Sinh hai mắt sáng rỡ dán chặt lên viên ngọc đỏ.
"Vốn định làm quà Tết cho lễ trưởng thành của em, nhưng không sao, lúc đó anh kiếm quà khác cho em là được."
"Lễ trưởng thành?"
"Năm sau em mười chín rồi còn gì. Đủ tuổi trưởng thành rồi." Cũng đến lúc bọn họ làm lễ kết hôn rồi.
Lúc Sầm Thuỷ nghe con trai nhắc tới việc này còn ngơ ngác một lúc mới nhận ra, hoá ra hai người đã đính hôn, đã làm giấy đăng kí nhưng vẫn chưa làm lễ kết hôn công bố rộng rãi. Dù sao những gì quan trọng bọn họ đều đã làm, việc làm lễ kết hôn này chủ yếu để người ngoài biết thôi.
"Thì tổ chức. Không phải sắp Tết sao? Đợi sau Tết rồi chúng ta tổ chức, thật mạnh tay cho mẹ."
Thế là ngoài lễ Tết lớn, Chu Sinh còn nhiều thêm công việc chuẩn bị cho lễ cưới.
"Vậy là qua tháng em sẽ kết hôn sao?" Đổng Khiết Chi nhận lấy tấm thiệp mời, nghi hoặc hỏi lại.
Chu Sinh cầm xấp thiệp mời, tự mình tới công ty của Đổng Khiết Chi đưa thiệp. Hành động này cũng thu hút không ít người.
"Tần Hà Vũ nói, cần mời sớm để mọi người sắp xếp thời gian." Chu Sinh thành thật nói.
"Chị sẽ sắp xếp và tham dự. Đi ra ngoài đảo sao? Với thời tiết hiện tại, ngoài đảo sẽ không tốt cho lắm đâu."
"Tần Hà Vũ nói, ngày nào anh ấy cùng em ở chung, ngày đó đều sẽ là ngày đẹp trời." Nói xong, có lẽ chính cậu cũng cảm thấy ngại, lặng lẽ đưa tay lên che mặt.
Đổng Khiết Chi đột ngột bị cho một tô cẩu lương, bi phẫn mím chặt môi.
Cuộc trò chuyện của bọn họ cũng không phải bí mật gì, bị người đi ngang nghe được.
"Tôi không nghĩ tới tình cảm của hai người lại tốt thế đâu."
Chu Sinh quay sang nhìn, cũng có chút quen mắt nhưng không nhớ ra được.
"Vương Kình, tôi không biết là cậu có sở thích nghe chuyện người khác đâu nhỉ?" Đổng Khiết Chi không vui vẻ, cũng lười bày sắc mặt với người đối diện.
"Chị Chi cứ đùa, hai người nói chuyện lớn như thế, em vô tình nghe phải thôi." Người đàn ông tên Vương Kình cười cười đáp lại. "Em định qua mời chị tham gia bữa tiệc mừng em năm thứ ba giành được vai ảnh đế. Không lớn lắm, nhưng mà sẽ có vài đạo diễn nổi tiếng. Biết đâu chị sẽ giành được đề cử cho ảnh hậu năm sau. Còn giành được giải hay không thì... ai biết."
"Cậu..." Đổng Khiết Chi nhíu mày không vui.
"Thiệp mời em để đây, chị Chi cân nhắc nhé."
Nói rồi Vương Kình nghênh ngang rời đi, quản lý đi phía sau cậu ta cũng lẽo đẽo đi theo. Đi tới đâu, có người chào hỏi đến đó.
"Cũng chỉ mới có ba năm, Tần ảnh đế còn không nghênh ngang bằng cậu ta đâu." Đổng Khiết Chi nhìn tấm thiệp chói mắt trên bàn, tức giận ném vào thùng rác.
Chu Sinh ngồi bên cạnh, yên lặng thu nhỏ cảm giác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.