Cả Nước Đều Bảo Chồng Nhỏ Của Tôi Bị Điên
Chương 85
Xin thề là không ngược!!!
08/12/2022
Mở đầu phân cảnh quay thuận lợi như này khiến tâm trạng mọi người đều
thoải mái. Cảnh tiếp theo là nam chính cầm kiếm chặt cây nhưng mà kiếm
dài lại mỏng, sao có thể chặt được gốc đào thô to.
Chu Sinh đóng vai thiếu gia nhà giàu kiêu ngạo, đứng một bên sỉ nhục nam chính, phụ hoạ cùng còn có mấy tiểu thư và công tử nhà giàu. Cuối cùng sai nam chính đến phòng bếp lấy rìu đốn cây.
Cây đào thân to hai người ôm, tán nào tán nấy xum xuê đầy những bông hoa đào màu hồng phớt, cứ thế đổ rầm xuống mặt đất. Mấy hạ nhân cũng theo lệnh xúm lại thu dọn rồi chặt nhỏ gỗ, chuẩn bị tiệc nướng cho thiếu gia, tiểu thư.
Mà nam chính một mình đốn cây, lại chặt những nhánh cây ra, cũng coi như thoát được sự chì chiết của nam thứ, mà cho lui.
Đạo diễn lần nữa hô cắt. Mấy đạo cụ giả trên mặt đất rất nhanh được thu gọn lại, người bên tổ hậu cần chạy tới lui vội vã. Chu Sinh cũng được cho đi nghỉ.
Hoắc Thâm nhìn người đang tiến lại phía mình liền gọi Trương Nhật gật gù trên ghế dậy, đưa nước cùng với khăn lau.
Đạo diễn đặc biệt qua chỗ họ tán dương lại khuyến khích một hồi mới rời đi. Vì đạo diễn muốn kịp liên hoan phim nên là gấp rút lên lịch quay, đến buổi tối cũng có cảnh quay.
Chu Sinh được cho về theo hợp đồng, cậu vẫy vẫy tay tạm biệt mọi người, lại leo lên xe. Hoắc Thâm đọc lịch trình làm việc ngày mai cho cậu, chủ yếu vẫn là đi quay bộ phim này.
Lúc về tới nhà thì đã là giờ cơm. Cả một ngày không thấy Tần Hà Vũ, Chu Sinh nhìn bóng người cao lớn trong bếp, lại bị chặn bên ngoài bởi chiếc cửa kính, chỉ có thể đứng đó nhìn anh làm bữa.
Lúc Tần Hà Vũ quay người lại còn bị giật mình, suýt đánh rơi đĩa thức ăn trên tay.
Hai người ngọt ngọt ngào ngào trải qua bữa tối, Tần Hà Vũ cầm kịch bản của Chu Sinh phụ đạo ngoài giờ cho cậu. Cũng không thể để cậu theo hướng coi mọi thứ đều liên quan đến đồ ăn được.
Buổi sáng tám giờ, Hoắc Thâm theo lịch tới đón người, không ngoài dự đoán đón được một con sâu bám giường. Tần Hà Vũ đưa cho anh ta chiếc cặp lồng đồ ăn sáng, lại thay đồ cho Chu Sinh, phụ bọn họ mang người lên xe rồi mới đi làm.
Trường quay đã bắt đầu những cảnh quay từ sáng sớm nên lúc bọn họ tới, người tới lui rất nhộn nhịp đầy sức sống. Thấy là Chu Sinh, nữ chính Đổng Khiết Chi hô lên chào hỏi.
Nam chính Trương Nhất Vũ đang thảo luận kịch bản với cô cũng ngẩng đầu lên, mỉm cười với Chu Sinh.
"Hôm qua chưa có dịp làm quen kịp với cậu." Anh ta vươn tay với Chu Sinh. "Tôi là Trương Nhất Vũ. Tôi khá khó để nhập diễn nên cần thời gian chuẩn bị dài. Thành ra hôm qua lúc cậu tới không thể thoát vai diễn được."
"Không có gì." Chu Sinh lắc lắc đầu.
Trương Nhất Vũ là một người rất vui tính và dễ chịu. Chỉ là khi nhập diễn, tính cách nhân vật ảnh hưởng đến anh ta rất lớn. Mọi người đều lựa lúc Trương Nhất Vũ thoát vai để trò chuyện.
Cảnh quay hôm nay của bọn họ gồm có lúc nam chính được phân đến bảo vệ viện ở của nam thứ Lâm Sâm. Sau đó nam thứ biết được, đổ cho nam chính ăn cắp đồ, lại hãm hiếp nữ người hầu, hại nam chính bị phạt đánh trượng. Cũng may có nữ chính ra mặt giải oan, nam chính mới giữ được mạng, lại được chuyển tới bảo vệ viện ở của nữ chính.
Nhìn diễn viên đóng thế nằm vào chỗ của nam chính, Chu Sinh tò mò nhìn anh ta, lại hỏi Hoắc Thâm.
"Những cảnh nguy hiểm hoặc gây tổn hại tới diễn viên, đều sẽ được sử dụng đóng thế nếu cho phép. Cảnh này chỉ là quay từ sau lưng nên không cần lo." Hoắc Thâm ôn tồn giải thích.
"Vậy liệu có ai đóng thế được cho tôi không?" Chu Sinh hỏi tiếp.
"Với chiều cao của cậu thì hơi khó." Hoắc Thâm nghe xong liền không nhịn được công kích chiều cao của thanh niên.
Chu Sinh bĩu môi, nhưng không nói gì tiếp. Đúng lúc này bên hậu cần có người đi tới với một bó hoa trên tay.
"Cậu Sinh, bên ngoài có fan gửi cho cậu này."
Hoắc Thâm nghe xong liền kinh ngạc nhìn sang. Sớm như vậy đã có fan gửi hoa gửi quà?
"Phiền anh đưa tôi trước nhé?" Hoắc Thâm hỏi xong liền vươn tay nhận lấy bó hoa, sau đó nhìn tấm thiệp giữa bó hoa chăm chú.
Những bông hoa màu đỏ nổi bật lại xinh đẹp toả mùi thơm ngào ngạt. Mọi người bên cạnh cũng trầm trồ ngưỡng mộ. Sau đó Hoắc Thâm ngăn động tác chạm đến bông hoa của Chu Sinh.
Anh nhìn giữa mấy bông hồng đỏ, chuẩn xác cầm ra được mảnh kính trong suốt sắc nhọn. Có tiếng hít khí kinh ngạc, Trương Nhật cũng hoảng loạn kiếm đồ để cho Hoắc Thâm bỏ mảnh kính vào.
Hiển nhiên này là có người muốn hãm hại Chu Sinh. Chỉ là anti vào thời điểm này, đúng là quá vội vã rồi.
Tấm thiệp bị rơi giữa bó hoa cũng được nhấc lên, là những dòng chữ được cắt dán từ giấy báo. Những dòng khiếm nhã trên đó, Hoắc Thâm không nói ra, lặng lẽ bỏ lại bó hoa.
"Trương Nhật, cậu tìm túi bóng bỏ vào giúp tôi với."
Việc này khiến Hoắc Thâm càng thêm cảnh giác. Hôm qua bọn họ cũng chỉ đắc tội với Tề Linh, hôm nay liền có bó hoa này, sao có thể tránh khỏi nghi ngờ.
Nhưng không ngoài khả năng có người muốn đục nước béo cò. Hoắc Thâm liên hệ Tần Hà Vũ thông báo, muốn anh dùng quyền hành điều tra thử xem, lại ngoài dự kiến tra được người quen khác.
Chu Sinh đóng vai thiếu gia nhà giàu kiêu ngạo, đứng một bên sỉ nhục nam chính, phụ hoạ cùng còn có mấy tiểu thư và công tử nhà giàu. Cuối cùng sai nam chính đến phòng bếp lấy rìu đốn cây.
Cây đào thân to hai người ôm, tán nào tán nấy xum xuê đầy những bông hoa đào màu hồng phớt, cứ thế đổ rầm xuống mặt đất. Mấy hạ nhân cũng theo lệnh xúm lại thu dọn rồi chặt nhỏ gỗ, chuẩn bị tiệc nướng cho thiếu gia, tiểu thư.
Mà nam chính một mình đốn cây, lại chặt những nhánh cây ra, cũng coi như thoát được sự chì chiết của nam thứ, mà cho lui.
Đạo diễn lần nữa hô cắt. Mấy đạo cụ giả trên mặt đất rất nhanh được thu gọn lại, người bên tổ hậu cần chạy tới lui vội vã. Chu Sinh cũng được cho đi nghỉ.
Hoắc Thâm nhìn người đang tiến lại phía mình liền gọi Trương Nhật gật gù trên ghế dậy, đưa nước cùng với khăn lau.
Đạo diễn đặc biệt qua chỗ họ tán dương lại khuyến khích một hồi mới rời đi. Vì đạo diễn muốn kịp liên hoan phim nên là gấp rút lên lịch quay, đến buổi tối cũng có cảnh quay.
Chu Sinh được cho về theo hợp đồng, cậu vẫy vẫy tay tạm biệt mọi người, lại leo lên xe. Hoắc Thâm đọc lịch trình làm việc ngày mai cho cậu, chủ yếu vẫn là đi quay bộ phim này.
Lúc về tới nhà thì đã là giờ cơm. Cả một ngày không thấy Tần Hà Vũ, Chu Sinh nhìn bóng người cao lớn trong bếp, lại bị chặn bên ngoài bởi chiếc cửa kính, chỉ có thể đứng đó nhìn anh làm bữa.
Lúc Tần Hà Vũ quay người lại còn bị giật mình, suýt đánh rơi đĩa thức ăn trên tay.
Hai người ngọt ngọt ngào ngào trải qua bữa tối, Tần Hà Vũ cầm kịch bản của Chu Sinh phụ đạo ngoài giờ cho cậu. Cũng không thể để cậu theo hướng coi mọi thứ đều liên quan đến đồ ăn được.
Buổi sáng tám giờ, Hoắc Thâm theo lịch tới đón người, không ngoài dự đoán đón được một con sâu bám giường. Tần Hà Vũ đưa cho anh ta chiếc cặp lồng đồ ăn sáng, lại thay đồ cho Chu Sinh, phụ bọn họ mang người lên xe rồi mới đi làm.
Trường quay đã bắt đầu những cảnh quay từ sáng sớm nên lúc bọn họ tới, người tới lui rất nhộn nhịp đầy sức sống. Thấy là Chu Sinh, nữ chính Đổng Khiết Chi hô lên chào hỏi.
Nam chính Trương Nhất Vũ đang thảo luận kịch bản với cô cũng ngẩng đầu lên, mỉm cười với Chu Sinh.
"Hôm qua chưa có dịp làm quen kịp với cậu." Anh ta vươn tay với Chu Sinh. "Tôi là Trương Nhất Vũ. Tôi khá khó để nhập diễn nên cần thời gian chuẩn bị dài. Thành ra hôm qua lúc cậu tới không thể thoát vai diễn được."
"Không có gì." Chu Sinh lắc lắc đầu.
Trương Nhất Vũ là một người rất vui tính và dễ chịu. Chỉ là khi nhập diễn, tính cách nhân vật ảnh hưởng đến anh ta rất lớn. Mọi người đều lựa lúc Trương Nhất Vũ thoát vai để trò chuyện.
Cảnh quay hôm nay của bọn họ gồm có lúc nam chính được phân đến bảo vệ viện ở của nam thứ Lâm Sâm. Sau đó nam thứ biết được, đổ cho nam chính ăn cắp đồ, lại hãm hiếp nữ người hầu, hại nam chính bị phạt đánh trượng. Cũng may có nữ chính ra mặt giải oan, nam chính mới giữ được mạng, lại được chuyển tới bảo vệ viện ở của nữ chính.
Nhìn diễn viên đóng thế nằm vào chỗ của nam chính, Chu Sinh tò mò nhìn anh ta, lại hỏi Hoắc Thâm.
"Những cảnh nguy hiểm hoặc gây tổn hại tới diễn viên, đều sẽ được sử dụng đóng thế nếu cho phép. Cảnh này chỉ là quay từ sau lưng nên không cần lo." Hoắc Thâm ôn tồn giải thích.
"Vậy liệu có ai đóng thế được cho tôi không?" Chu Sinh hỏi tiếp.
"Với chiều cao của cậu thì hơi khó." Hoắc Thâm nghe xong liền không nhịn được công kích chiều cao của thanh niên.
Chu Sinh bĩu môi, nhưng không nói gì tiếp. Đúng lúc này bên hậu cần có người đi tới với một bó hoa trên tay.
"Cậu Sinh, bên ngoài có fan gửi cho cậu này."
Hoắc Thâm nghe xong liền kinh ngạc nhìn sang. Sớm như vậy đã có fan gửi hoa gửi quà?
"Phiền anh đưa tôi trước nhé?" Hoắc Thâm hỏi xong liền vươn tay nhận lấy bó hoa, sau đó nhìn tấm thiệp giữa bó hoa chăm chú.
Những bông hoa màu đỏ nổi bật lại xinh đẹp toả mùi thơm ngào ngạt. Mọi người bên cạnh cũng trầm trồ ngưỡng mộ. Sau đó Hoắc Thâm ngăn động tác chạm đến bông hoa của Chu Sinh.
Anh nhìn giữa mấy bông hồng đỏ, chuẩn xác cầm ra được mảnh kính trong suốt sắc nhọn. Có tiếng hít khí kinh ngạc, Trương Nhật cũng hoảng loạn kiếm đồ để cho Hoắc Thâm bỏ mảnh kính vào.
Hiển nhiên này là có người muốn hãm hại Chu Sinh. Chỉ là anti vào thời điểm này, đúng là quá vội vã rồi.
Tấm thiệp bị rơi giữa bó hoa cũng được nhấc lên, là những dòng chữ được cắt dán từ giấy báo. Những dòng khiếm nhã trên đó, Hoắc Thâm không nói ra, lặng lẽ bỏ lại bó hoa.
"Trương Nhật, cậu tìm túi bóng bỏ vào giúp tôi với."
Việc này khiến Hoắc Thâm càng thêm cảnh giác. Hôm qua bọn họ cũng chỉ đắc tội với Tề Linh, hôm nay liền có bó hoa này, sao có thể tránh khỏi nghi ngờ.
Nhưng không ngoài khả năng có người muốn đục nước béo cò. Hoắc Thâm liên hệ Tần Hà Vũ thông báo, muốn anh dùng quyền hành điều tra thử xem, lại ngoài dự kiến tra được người quen khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.