Chương 106
Hội Phi Đích Tây Qua
12/06/2021
Quá trình giải mã kéo dài và phức tạp, bởi vì vừa mới cầm lấy con chip,
không rõ Hiệu trưởng thiết lập chương trình gì trong nó, vì vậy Seven
không thể cung cấp đầy đủ kết luận đầu tiên, hai người phải chờ ở đây
thêm một lúc nữa.
Nhìn những đoạn mã trải dài lơ lửng trên không, Chử Thư Mặc rất muốn tập trung tinh thần, nhưng những đoạn mã kia quả thật nằm ngoài phạm vi hiểu biết của anh, hiển nhiên sau đó anh có chút lơ đễnh.
Ngay lúc này anh rất muốn biết Hiệu trưởng Il đã dấu gì trong con chip, người kế thừa là ai…..anh đã hỏi Seven, và Seven đã nói rằng cậu ta không biết gì về chuyện đó. Vì vậy cả hai vấn đề anh quan tâm nhất đều không có manh mối gì rõ ràng.
Cùng lúc đó, Chử Thư Mặc không thể kiềm chế mong muốn đến căn cứ Andrew của mình.
Hiện tại, cuộc thi tại căn cứ Andrew vẫn chưa bị ảnh hưởng, tạm thời chưa có chuyện gì xảy ra. Nếu như có, hẳn Đại sư Maca sẽ báo tin cho họ ngay.
Nhưng chính vì điều này, Chử Thư Mặc lại cảm thấy vô cùng bất an, cho dù là số Noelle biến mất sau vụ nổ, hay đại đa số Noelle bị Brownie dùng thủ đoạn cướp về tay, cùng với một số khác vẫn còn đang chạy trốn và phân tán khắp vũ trụ. Trừ ba trường hợp trên, quả thật nơi an toàn cho Noelle nhất hiện nay chính là căn cứ Andrew.
Tình trạng rành rành ra thế này mới khiến cho Chử Thư Mặc có dự cảm không tốt.
Rất nhiều manh mối hai người có bây giờ đều chỉ thẳng về căn cứ Andrew, Chử Thư Mặc cảm thấy rằng không lâu sau đó chắc chắn sẽ lại xảy ra chuyện gì đó, có khả năng còn nghiêm trọng hơn những sự kiện trước cộng lại.
Hiện tại trên internet, dư luận bị áp xuống trước đó đã bị Brownie dùng thủ đoạn lôi đình nhấc lên một làn sóng mới. Dưới tình huống này, nếu Brownie lại án binh bất động, chỉ sợ rằng nếu như không đạt được mục đích này, gã sẽ bị chết chìm trong dư luận.
Bởi vì chuyện làm cho tộc Noelle biến mất hoàn toàn này chính là sự kiện có tầm ảnh hưởng lớn nhất toàn vũ trụ.
Dưới yêu cầu mạnh mẽ của Ngu Uyên, Chử Thư Mặc đã biết cách tự lên mạng xem tin tức. Nhưng bởi trình độ đọc hiểu ngôn ngữ tộc Hồn thú còn chưa tốt, chỉ nhìn trong chốc lát thôi, anh đã cảm thấy có chút mệt mỏi, ngồi ở một bên muốn nghỉ ngơi một chút.
Nói nghỉ ngơi vậy thôi chứ Chử Thư Mặc vẫn không tài nào thả lỏng nổi.
Nhưng trong toàn bộ nhà xưởng, chắc chỉ anh có trạng thái lo lắng không yên thế này, Seven đang giải mã, Ngu Uyên đang đọc những tài liệu liên quan về ‘Thuốc thay đổi hình thể’. Bởi Seven không cho phép các tài liệu này bị rò rỉ ra ngoài,vì vậy Ngu Uyên chỉ còn cách tự mình làm mọi việc, sau đó tranh thủ tìm những thông tin có ích đối với tình trạng thân thể của Chử Thư Mặc.
Thông qua lời giải thích của Seven, Chử Thư Mặc cũng đã hiểu vì sao mình vô duyên vô cớ bị tiêm loại thuốc này.
Sau khi Brownie phát hiện ra địa đạo này, các dự án nghiên cứu còn dang dở của tộc Noelle đa số đã được rời đi, nhưng rất nhiều số liệu nghiên cứu còn chưa kịp dọn dẹp, vì vậy có một số người của họ đã cài vào trong đội ngũ của tiến sĩ Lý. Đội ngũ này phải trải qua khảo hạch nghiêm khắc của Brownie, muốn trà trộn vào đúng là không dễ chút nào.
Cho nên khi Chử Thư Mặc sắp bị đưa ra thử thuốc, người của họ đã nhanh trí đổi thành thuốc ‘thay đổi hình thể’ mà họ rất khó khăn mới tìm ra được.
“Chúng tôi đã hợp tá với Ngu tiên sinh từ rất lâu. Đó là điều chúng tôi phải làm để bảo vệ đối tác quan trọng của chúng tôi, huống chi thì cậu cũng là một Noelle.”
Lúc Seven nói lời này, trong mắt hiện ra sự ranh mãnh như có như không khiến Chử Thư Mặc không nhịn được mà đỏ mặt. Ngu Uyên đứng bên cạnh lại chẳng có phản ứng gì.
Lại nói tiếp, mặc kệ là Hồn thuật hay bất cứ thứ gì kỳ lạ xuất hiện ngay trong chính cơ thể mình, đối phương tựa hồ không có phản ứng gì quá lớn.
Chử Thư Mặc vừa nghĩ vừa nghiêng đầu sang bên cạnh, chăm chú nhìn người đàn ông đanh tập trung đọc tài liệu cách mình không xa.
Hắn hình như rất tín nhiệm mình, nhưng loại tín nhiệm này cảm giác có chút xa cách. Chử Thư Mặc không rõ ràng tâm tình của mình là gì, trong khoảng thời gian này, Ngu Uyên cực kỳ cưng chiều, dung túng đối với anh, bao gồm cả hành động hôn môi, nhìn thì cảm thấy thân mật, nhưng Chử Thư Mặc vẫn cảm thấy có gì đó là lạ.
Giai đoạn này xảy ra nhiều chuyện, anh chưa có biện pháp đi xác nhận, cho dù Ngu Uyên vẫn luôn ở bên cạnh anh.
Ngu Uyên đúng lúc quay đầu, nhìn thấy biểu cảm này của Chử Thư Mặc. Nhìn anh có vẻ rất rối rắm, lại có chút bất an, lại không tìm được việc để làm, mọi người rất dễ bị suy sụp trong khoảng thời gian này, chưa kể Chử Thư Mặc đã tự trách rất nhiều lần vì cảm thấy bản thân quá vô dụng.
Thiếu niên ngồi ngoan bên cạnh hắn, đôi mắt xinh đẹp rũ xuống, hàng mi dài run nhẹ không che dấu được thất vọng và khổ sở.
Hình như cảm thấy được ánh mắt hắn, lúc Chử Thư Mặc ngẩng đầu lên vẫn còn mang theo biểu cảm luống cuống, Ngu Uyên ôm anh vào lòng.
Đây là lần đầu tiên Chử Thư Mặc không phản kháng, ngoan ngoãn dựa vào lồng ngực hắn, nhắm hai mắt. Mãi cho đến khi Ngu Uyên hạ xuống một nụ hôn trên trán anh, ôm anh thêm một lúc nữa mới thả người ra.
……Đây chính là sự bất thường.
Chử Thư Mặc nghĩ.
Những cái ôm và nụ hôn của Ngu Uyên đều mang một cảm giác chở che, có lẽ là vì xót xa, hoặc là thương cảm. Nhìn chung, chỉ vĩnh viễn dừng trên trán…..đây không phải là điều anh muốn, thậm chí khác xa.
Anh biết rõ rằng hiện tại không phải thời điểm rối rắm những việc này, vì vậy Chử Thư Mặc vẫn cười rất tươi khi hắn nhìn sang.
Ngu Uyên thấy vậy, lập tức nhận ra có điều không thích hợp. Hắn nhíu mày, tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng không ngờ lại bị Seven cắt ngang: “Cần ít nhất sáu tiếng đồng hồ để giải mã con chip này.”
“Sáu tiếng?” Ngu Uyên lặp lại, ngay khi hắn vừa dứt lời, một thiết bị liên lạc liên kết với quang não của hắn kêu lên liên tục. Hắn cúi đầu nhìn, người liên lạc là A Trạch, hắn làm động tác chờ, sau đó đi đến một góc sáng sủa, mở máy.
“Cậu có thể đoán được đại khái thứ bên trong là gì không?” Ngu Uyên đi rồi, Chử Thư Mặc mới miệng hỏi.
Nhưng lời vừa dứt, chính Chử Thư Mặc cũng cảm thấy hỏi điều này chẳng có ý nghĩa nào cả. Seven lắc đầu, cào cào tóc hai lần.
“Ông nội ít khi nói cho tôi biết những việc này. Ngay cả chuyện địa đạo cũng là bất đắc dĩ ông mới kể cho tôi nghe.” Tay Seven lướt nhanh trên bàn phím, còn dùng thanh âm máy móc của mình trả lời Chử Thư Mặc: “Ông nội hy vọng tôi không tham dự vào trong những rắc rối này.”
Chử Thư Mặc ngẩng đầu nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng của Seven, mở miệng muốn nói gì đó, nhưng một hồi lâu lại chẳng biết nói gì, đành nhắm mắt lại.
>>>>>
“Phi thuyền bị cướp?” Ngu Uyên đi tới một góc sáng sủa, nhìn A Trạch bên kia đầu dây, cau mày.
“Đúng vậy.” A Trạch vừa tình táo, nhận được tin tức, lập tức liên lạc với sếp tổng để báo cáo tình huống. Khuôn mặt anh ta tái nhợt, nhưng lại rất nghiêm túc trong công việc: “Chính là nhóm Noelle bị hủy tư cách thi cùng với số Noelle bị loại hoặc tự nguyện bỏ cuộc trong hai vòng thi. Phi thuyền ngày hôm qua đã cất cánh, đến đêm thì mất liên lạc.”
“Bây giờ đã là….” Ngu Uyên nói xong, nhìn thời gian hiện lên trên màn hình: “ ….đã là chạng vạng. Phi thuyền mất tích đêm qua, sao giờ mới có tin tức?”
Biểu cảm A Trạch có gì đó khó nói: “Sau khi Học viện xảy ra chuyện không may, Brownie nhiều lần muốn tiếp quản căn cứ Andrew…..May mắn rằng Đại sư Maca vẫn đối phó được với gã, hơn nữa thiết bị liên lạc có khả năng gặp phải vấn đề gì đó. Nhưng tình huống quá phức tạp, không thể lập tức phát hiện ra, cho đến hiện tại….”
“Được rồi, vẫn không có tin tức gì ư?” Ngu Uyên cắt ngang lời A Trạch, hỏi tiếp.
“Chúng ta biết tin tức, là vì đối phương chủ động liên hệ với chúng ta.” A Trạch nói tới đây, sắc mặt xanh lét, sau đó lại trở nên cổ quái, tựa hồ những lời tiếp theo phải lấy hết dũng khí mới nói ra được: “Sau đó bọn họ ra điều kiện với chúng ta.”
“Cái gì?” Ngu Uyên nhíu mày.
Điều kiện?
Nhìn A Trạch biến hóa sắc mặt, dự cảm xấu trong lòng Ngu Uyên ngày càng nhiều.
Tựa như xác minh ý nghĩ của hắn, A Trạch hít sâu nhiều lần mới gian nan nói.
Nhìn những đoạn mã trải dài lơ lửng trên không, Chử Thư Mặc rất muốn tập trung tinh thần, nhưng những đoạn mã kia quả thật nằm ngoài phạm vi hiểu biết của anh, hiển nhiên sau đó anh có chút lơ đễnh.
Ngay lúc này anh rất muốn biết Hiệu trưởng Il đã dấu gì trong con chip, người kế thừa là ai…..anh đã hỏi Seven, và Seven đã nói rằng cậu ta không biết gì về chuyện đó. Vì vậy cả hai vấn đề anh quan tâm nhất đều không có manh mối gì rõ ràng.
Cùng lúc đó, Chử Thư Mặc không thể kiềm chế mong muốn đến căn cứ Andrew của mình.
Hiện tại, cuộc thi tại căn cứ Andrew vẫn chưa bị ảnh hưởng, tạm thời chưa có chuyện gì xảy ra. Nếu như có, hẳn Đại sư Maca sẽ báo tin cho họ ngay.
Nhưng chính vì điều này, Chử Thư Mặc lại cảm thấy vô cùng bất an, cho dù là số Noelle biến mất sau vụ nổ, hay đại đa số Noelle bị Brownie dùng thủ đoạn cướp về tay, cùng với một số khác vẫn còn đang chạy trốn và phân tán khắp vũ trụ. Trừ ba trường hợp trên, quả thật nơi an toàn cho Noelle nhất hiện nay chính là căn cứ Andrew.
Tình trạng rành rành ra thế này mới khiến cho Chử Thư Mặc có dự cảm không tốt.
Rất nhiều manh mối hai người có bây giờ đều chỉ thẳng về căn cứ Andrew, Chử Thư Mặc cảm thấy rằng không lâu sau đó chắc chắn sẽ lại xảy ra chuyện gì đó, có khả năng còn nghiêm trọng hơn những sự kiện trước cộng lại.
Hiện tại trên internet, dư luận bị áp xuống trước đó đã bị Brownie dùng thủ đoạn lôi đình nhấc lên một làn sóng mới. Dưới tình huống này, nếu Brownie lại án binh bất động, chỉ sợ rằng nếu như không đạt được mục đích này, gã sẽ bị chết chìm trong dư luận.
Bởi vì chuyện làm cho tộc Noelle biến mất hoàn toàn này chính là sự kiện có tầm ảnh hưởng lớn nhất toàn vũ trụ.
Dưới yêu cầu mạnh mẽ của Ngu Uyên, Chử Thư Mặc đã biết cách tự lên mạng xem tin tức. Nhưng bởi trình độ đọc hiểu ngôn ngữ tộc Hồn thú còn chưa tốt, chỉ nhìn trong chốc lát thôi, anh đã cảm thấy có chút mệt mỏi, ngồi ở một bên muốn nghỉ ngơi một chút.
Nói nghỉ ngơi vậy thôi chứ Chử Thư Mặc vẫn không tài nào thả lỏng nổi.
Nhưng trong toàn bộ nhà xưởng, chắc chỉ anh có trạng thái lo lắng không yên thế này, Seven đang giải mã, Ngu Uyên đang đọc những tài liệu liên quan về ‘Thuốc thay đổi hình thể’. Bởi Seven không cho phép các tài liệu này bị rò rỉ ra ngoài,vì vậy Ngu Uyên chỉ còn cách tự mình làm mọi việc, sau đó tranh thủ tìm những thông tin có ích đối với tình trạng thân thể của Chử Thư Mặc.
Thông qua lời giải thích của Seven, Chử Thư Mặc cũng đã hiểu vì sao mình vô duyên vô cớ bị tiêm loại thuốc này.
Sau khi Brownie phát hiện ra địa đạo này, các dự án nghiên cứu còn dang dở của tộc Noelle đa số đã được rời đi, nhưng rất nhiều số liệu nghiên cứu còn chưa kịp dọn dẹp, vì vậy có một số người của họ đã cài vào trong đội ngũ của tiến sĩ Lý. Đội ngũ này phải trải qua khảo hạch nghiêm khắc của Brownie, muốn trà trộn vào đúng là không dễ chút nào.
Cho nên khi Chử Thư Mặc sắp bị đưa ra thử thuốc, người của họ đã nhanh trí đổi thành thuốc ‘thay đổi hình thể’ mà họ rất khó khăn mới tìm ra được.
“Chúng tôi đã hợp tá với Ngu tiên sinh từ rất lâu. Đó là điều chúng tôi phải làm để bảo vệ đối tác quan trọng của chúng tôi, huống chi thì cậu cũng là một Noelle.”
Lúc Seven nói lời này, trong mắt hiện ra sự ranh mãnh như có như không khiến Chử Thư Mặc không nhịn được mà đỏ mặt. Ngu Uyên đứng bên cạnh lại chẳng có phản ứng gì.
Lại nói tiếp, mặc kệ là Hồn thuật hay bất cứ thứ gì kỳ lạ xuất hiện ngay trong chính cơ thể mình, đối phương tựa hồ không có phản ứng gì quá lớn.
Chử Thư Mặc vừa nghĩ vừa nghiêng đầu sang bên cạnh, chăm chú nhìn người đàn ông đanh tập trung đọc tài liệu cách mình không xa.
Hắn hình như rất tín nhiệm mình, nhưng loại tín nhiệm này cảm giác có chút xa cách. Chử Thư Mặc không rõ ràng tâm tình của mình là gì, trong khoảng thời gian này, Ngu Uyên cực kỳ cưng chiều, dung túng đối với anh, bao gồm cả hành động hôn môi, nhìn thì cảm thấy thân mật, nhưng Chử Thư Mặc vẫn cảm thấy có gì đó là lạ.
Giai đoạn này xảy ra nhiều chuyện, anh chưa có biện pháp đi xác nhận, cho dù Ngu Uyên vẫn luôn ở bên cạnh anh.
Ngu Uyên đúng lúc quay đầu, nhìn thấy biểu cảm này của Chử Thư Mặc. Nhìn anh có vẻ rất rối rắm, lại có chút bất an, lại không tìm được việc để làm, mọi người rất dễ bị suy sụp trong khoảng thời gian này, chưa kể Chử Thư Mặc đã tự trách rất nhiều lần vì cảm thấy bản thân quá vô dụng.
Thiếu niên ngồi ngoan bên cạnh hắn, đôi mắt xinh đẹp rũ xuống, hàng mi dài run nhẹ không che dấu được thất vọng và khổ sở.
Hình như cảm thấy được ánh mắt hắn, lúc Chử Thư Mặc ngẩng đầu lên vẫn còn mang theo biểu cảm luống cuống, Ngu Uyên ôm anh vào lòng.
Đây là lần đầu tiên Chử Thư Mặc không phản kháng, ngoan ngoãn dựa vào lồng ngực hắn, nhắm hai mắt. Mãi cho đến khi Ngu Uyên hạ xuống một nụ hôn trên trán anh, ôm anh thêm một lúc nữa mới thả người ra.
……Đây chính là sự bất thường.
Chử Thư Mặc nghĩ.
Những cái ôm và nụ hôn của Ngu Uyên đều mang một cảm giác chở che, có lẽ là vì xót xa, hoặc là thương cảm. Nhìn chung, chỉ vĩnh viễn dừng trên trán…..đây không phải là điều anh muốn, thậm chí khác xa.
Anh biết rõ rằng hiện tại không phải thời điểm rối rắm những việc này, vì vậy Chử Thư Mặc vẫn cười rất tươi khi hắn nhìn sang.
Ngu Uyên thấy vậy, lập tức nhận ra có điều không thích hợp. Hắn nhíu mày, tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng không ngờ lại bị Seven cắt ngang: “Cần ít nhất sáu tiếng đồng hồ để giải mã con chip này.”
“Sáu tiếng?” Ngu Uyên lặp lại, ngay khi hắn vừa dứt lời, một thiết bị liên lạc liên kết với quang não của hắn kêu lên liên tục. Hắn cúi đầu nhìn, người liên lạc là A Trạch, hắn làm động tác chờ, sau đó đi đến một góc sáng sủa, mở máy.
“Cậu có thể đoán được đại khái thứ bên trong là gì không?” Ngu Uyên đi rồi, Chử Thư Mặc mới miệng hỏi.
Nhưng lời vừa dứt, chính Chử Thư Mặc cũng cảm thấy hỏi điều này chẳng có ý nghĩa nào cả. Seven lắc đầu, cào cào tóc hai lần.
“Ông nội ít khi nói cho tôi biết những việc này. Ngay cả chuyện địa đạo cũng là bất đắc dĩ ông mới kể cho tôi nghe.” Tay Seven lướt nhanh trên bàn phím, còn dùng thanh âm máy móc của mình trả lời Chử Thư Mặc: “Ông nội hy vọng tôi không tham dự vào trong những rắc rối này.”
Chử Thư Mặc ngẩng đầu nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng của Seven, mở miệng muốn nói gì đó, nhưng một hồi lâu lại chẳng biết nói gì, đành nhắm mắt lại.
>>>>>
“Phi thuyền bị cướp?” Ngu Uyên đi tới một góc sáng sủa, nhìn A Trạch bên kia đầu dây, cau mày.
“Đúng vậy.” A Trạch vừa tình táo, nhận được tin tức, lập tức liên lạc với sếp tổng để báo cáo tình huống. Khuôn mặt anh ta tái nhợt, nhưng lại rất nghiêm túc trong công việc: “Chính là nhóm Noelle bị hủy tư cách thi cùng với số Noelle bị loại hoặc tự nguyện bỏ cuộc trong hai vòng thi. Phi thuyền ngày hôm qua đã cất cánh, đến đêm thì mất liên lạc.”
“Bây giờ đã là….” Ngu Uyên nói xong, nhìn thời gian hiện lên trên màn hình: “ ….đã là chạng vạng. Phi thuyền mất tích đêm qua, sao giờ mới có tin tức?”
Biểu cảm A Trạch có gì đó khó nói: “Sau khi Học viện xảy ra chuyện không may, Brownie nhiều lần muốn tiếp quản căn cứ Andrew…..May mắn rằng Đại sư Maca vẫn đối phó được với gã, hơn nữa thiết bị liên lạc có khả năng gặp phải vấn đề gì đó. Nhưng tình huống quá phức tạp, không thể lập tức phát hiện ra, cho đến hiện tại….”
“Được rồi, vẫn không có tin tức gì ư?” Ngu Uyên cắt ngang lời A Trạch, hỏi tiếp.
“Chúng ta biết tin tức, là vì đối phương chủ động liên hệ với chúng ta.” A Trạch nói tới đây, sắc mặt xanh lét, sau đó lại trở nên cổ quái, tựa hồ những lời tiếp theo phải lấy hết dũng khí mới nói ra được: “Sau đó bọn họ ra điều kiện với chúng ta.”
“Cái gì?” Ngu Uyên nhíu mày.
Điều kiện?
Nhìn A Trạch biến hóa sắc mặt, dự cảm xấu trong lòng Ngu Uyên ngày càng nhiều.
Tựa như xác minh ý nghĩ của hắn, A Trạch hít sâu nhiều lần mới gian nan nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.