Chương 5: Cô ấy
Hà Cam Lam
30/08/2023
Edit: SodaSora
—
"Hậu Cung" là một trong những địa điểm ăn chơi, giải trí lớn nhất thành phố B, về cơ bản, ở đây bao gồm toàn bộ các hạng mục giải trí, đây không phải là lần đầu Mạnh Giản đến đây, hơn nữa cô cũng không cảm thấy bất an mà theo Chu Chiêu đi trên con đường quen thuộc xuống tầng hầm số hai, khu vực có phòng đánh bạc lớn nhất.
"Đổ cái này à?" Mạnh Giản nâng cằm.
"Hừ, cái này thì có gì vui?" Chu Chiêu kéo Mạnh Giản vào một căn phòng lớn nhất, ở giữa có một cái bàn bi-a, một nhóm người đứng ngồi ở phía ghế sofa, khi thấy Chu Chiêu đi vào liền đồng loạt đứng dậy đến chào hỏi.
Mạnh Giản đi vào sau một bước, vừa ngẩng đầu nhìn, ồ, đã có người đến bắt tay Chu thiếu nhiệt tình mời hắn rồi.
"Hôm nay tôi dẫn người tới đây, các người cứ chơi trước đi!" Chu Chiêu chỉ chỉ về phía Mạnh Giản, ánh mắt mọi người bắt đầu chuyển động.
Mạnh Giản khẽ mỉm cười, không nói gì.
"Chu thiếu, anh tìm đâu ra một cô gái xinh đẹp như vậy!"
"Phải đó, tôi còn chưa từng làm quen được với cô gái nào xinh đẹp như mỹ nữ đây đâu!"
Một đám người nhìn Mạnh Giản với đôi mắt vừa hâm mộ vừa ganh tị, đưa ánh mắt đánh giá cơ thể Mạnh Giản, trong khi đó thậm chí còn có một số người đã đứng cạnh cô thử bắt chuyện rồi nói những lời nịnh bợ, Mạnh Giản lặng lẽ trừng mắt, kéo kéo ống tay áo Chu Chiêu, có thể làm việc chính không? Cô còn muốn đi!
"Cô ấy chơi trò này rất giỏi, tôi mang cô ấy đến đây mở mang tầm mắt!" Chu Chiêu kéo Mạnh Giản đến đứng cạnh bàn bi-a, nhấc mày một cái, duỗi chân dài rồi thắp một điếu thuốc, dựa vào bàn bi-a, nói: "Ai sẽ đến? Chơi cùng cô ấy?"
Ai lại không muốn chơi bida cùng một cô gái xinh đẹp chứ? Chu Chiêu có một người bạn tên là Vương Tuần rất thích chơi bida, anh tay cầm điếu thuốc chỉ vào hắn: "Lão Vương, đến chơi với cô ấy đi!"
Vương Tuần tay còn đang ôm một cô gái xinh đẹp, bất ngờ bị nhắc tên thì cực kỳ không tình nguyện mà đứng lên, xắn tay áo lên, liếc mắt nhìn Mạnh Giản, nói: "Có ý gì! Để tôi lên bắt nạt mỹ nữ này à?"
"Nói chuyện dựa vào thực lực đi. Không cần nói về việc có bắt nạt hay không bắt nạt!" Chu Chiêu búng tàn thuốc, tự tay chọn cho Mạnh Giản một cây gậy rồi ném cho cô.
"Mỗi người một cây, thế nào?" Vương Tuần hỏi.
Mạnh Giản một tay cầm cây cơ, một tay lấy thuốc lá và bật lửa từ túi áo Chu Chiêu ra, cô châm một điếu thuốc, xoa phấn vào đầu gậy, nheo mắt nhìn Vương Tuần: "Anh Vương, mời anh đánh trước!"
Vương Tuần nhíu mày nhìn cô một cái, cúi người đánh bóng mở màn. Cú đánh mở màn trong Snooker(1) khá phức tạp. Nếu bạn là người muốn chơi phòng thủ, khi đánh bóng mở màn bạn nên giữ không để bóng tan, sau đó ẩn bi trắng đằng sau bi xanh lá hoặc bi vàng tạo thành tình trạng snooker, nếu bạn thuộc kiểu người chơi tấn công, khi đánh bóng mở màn nên để bóng tan, để lại cơ hội cho đối thủ đánh bi vào lỗ xa, nếu đối thủ đánh được thì có thể biết được người đó có khả năng đánh bi vòng hay không, nếu không đánh được, thì thông thường bạn sẽ là người có cơ hội đánh nó. Thật vừa hay, Vường Tuần thuộc kiểu người thích tấn công, một cú đánh mở màn làm tan hết bi.
Mạnh Giản cúi xuống, chiếc váy xẻ cao khiến cô chỉ có thể đứng một chân trước một chân sau để tránh bị lộ. Cô cúi người tìm trọng tâm, nằm xuống bàn, ngực gần như áp sát bàn. Cánh tay trái uốn cong làm chỗ đỡ, cơ thể và gậy tạo thành một góc, bàn tay phải xoay nhẹ ra ngoài, bàn tay thả lỏng tự nhiên, ngón cái và ngón giữa tập trung dùng sức để cầm gậy. Bàn tay không áp lên gậy, nếu không cây gậy sẽ đi xuống. Ngón tay thư giãn, việc nắm chặt gậy sẽ ảnh hưởng đến phát đánh, Mạnh Giản chỉ cần kéo gậy về sau, sau đó tăng tốc để đánh gậy lên, tốc độ về sau càng đạt đến tối đa thì tác dụng càng mạnh. Trong miệng ngậm điếu thuốc, nhíu mắt nhanh chóng đẩy bi trắng ra ngoài, nhẹ nhàng và trôi chảy, một phát đánh trúng lỗ.
"Oa~, mỹ nữ, quả thật không tồi nha!" Có thể đấu lại được Vương Tuần thì cũng không phải loại diễn trò, mọi người đều ngừng nói chuyện, bưng ly rượu tiến đến trước bàn bi-a.
"Chu thiếu, cậu tìm được bảo vật này ở đâu vậy!" Giọng nói đùa giỡn của đám đàn ông vang lên, Chu Chiêu đưa tay bóp điếu thuốc của Mạnh Giản, trừng mắt nhìn cô.
Mạnh Giản xấu hổ nháy mắt, sau đó nâng cằm ra hiệu tới lượt Vương Tuần.
Để thắng được trò Snooker, hay phá kỷ lục để ghi điểm cao nhất từ một cú đánh thì việc đưa được quả bi đen vào lỗ là rất quan trọng. Khi đánh quanh quả bi đen cần chú ý hai điểm: một là dọn đường đi của bi đen vào hai lỗ góc, thứ hai là giữ bi trắng luôn ở một góc nhất định với quả bi đen. Trong nhiều trường hợp, quả bi đen và quả bi hồng bị quả bi đỏ bao quanh, sau khi đánh vào quả bi đỏ, vị trí tốt nhất cho quả bi trắng đó là nằm ở một điểm nghiêng dưới đường của quả bi xanh. Như vậy, sau khi đánh vào quả bi xanh, quả bi trắng có thể dễ dàng đánh vào quả bi đỏ tiếp theo. Khi đánh quả bi đỏ để đưa vào quả bi xanh, thường phải đánh một quả bóng xoay hướng phải nhẹ để làm tăng góc phản xạ và nằm ở vị trí tốt. Nếu chỉ đánh một quả bóng xoay đơn giản, quả bi trắng có thể không đến được quả bi xanh, hoặc quả bi trắng có thể quay ngược lại, thậm chí đặt gần quả bi xanh, lúc đấy hậu quả rất nguy hiểm.
Mạnh Giản là một tay bida lão luyện, Vương Tuần không rõ về khả năng của cô, đương nhiên xử lý sẽ rất thận trọng, nhưng Mạnh Giản thì khác, cô thuộc loại người tham vọng, nếu đã không chơi thì thôi, còn nếu đã chơi thì cô muốn phải thắng! Cho nên, đánh một quả bóng xoáy lên quả bóng màu ở trên là kỹ thuật đặc biệt của cô, bằng cách sử dụng bóng xoáy, đôi khi kết hợp với quả bóng xoáy bên trái hoặc phải, quả bi trắng sau khi đánh vào quả bóng màu trên đường cơ sở có thể quay trở lại đánh vào quả bi đỏ và quả bi đen có điểm số cao. Vì vậy, kỹ thuật đánh bi xoáy kết hợp với kỹ thuật đẩy bi là một kỹ năng mà người chơi bida phải có, và Mạnh Giản lại là một người sử dụng nó rất thông thạo.
Một tay bida giỏi không chỉ cần có kỹ thuật đánh xuất sắc, mà còn cần phải có một tinh thần vững vàng. Đối với những người yêu thích bida, có thể kỹ thuật của họ rất xuất sắc, nhưng tinh thần của họ thường yếu, khi tham gia trận đấu, gặp phải những người chơi giỏi hoặc ở môi trường không quen thuộc, họ sẽ dễ dàng trở nên căng thẳng, quá chú trọng vào việc phòng thủ mà không thể tận dụng được ưu điểm nhược điểm của bản thân, dẫn đến những tình huống tiếc nuối. Do đó, trong quá trình chơi bida, chúng ta cần có một tư duy tích cực về bản thân, khai thác những đặc điểm về ưu điểm của mình, đừng quên rằng những điều họ biết bạn cũng biết!
Vương Tuần cũng không phải là người dễ chơi, anh ta đã để lại cho mình một quả bóng an toàn, đa phần một cú đánh bi lề có điểm số cao chắc chắn có chứa một ít yếu tố may mắn. Tuy nhiên, ai cũng có lúc không may mắn. Vì vậy, để đảm bảo cú đánh bi lề diễn ra thuận lợi, bạn phải để lại cho mình một hoặc hai quả bóng an toàn để đối phó với tình huống khó khăn. Hiệu ứng lông tơ sẽ kéo một quả bi di chuyển ngang bàn bida với tốc độ trung bình hoặc chậm lên đến đỉnh bàn, điều này có nghĩa là một quả bi đỏ gần đỉnh bàn bida sẽ gần như chắc chắn có thể đánh vào.
Sau khi đánh một phát vào lỗ, Vương Tuần nhìn Mạnh Giản đầy khiêu khích.
Mạnh Giản cũng không phải là kẻ hèn nhát, cô lăn lộn ở thành phố này nhiều năm như vậy, có tình huống nào mà cô chưa gặp qua?
Quả nhiên là hòa, hai bên có tỷ số bằng nhau và chỉ còn lại bóng đen ở trên bàn.
Trọng tài đặt quả bóng đen vào vị trí, ra hiệu cho hai người tung đồng xu để quyết định thứ tự. Với khả năng của Vương Tuần và Mạnh Giản, bất kể ai đánh trước, thắng là điều không thể bàn cãi. May mắn đã mỉm cười với Mạnh Giản, cô là người đi trước. Và không còn nghi ngờ gì nữa, khi cô cúi xuống đánh bóng, quả bóng đen va vào đầu băng đối diện và bật trở lại, đưa bóng vào lỗ chỉ bằng một cú đánh.
Ánh mắt của Vương Tuần và Chu Chiêu đều lộ ra vẻ tán thưởng, Mạnh Giản ném gậy lại cho phục vụ, hướng về Vương Tuần chắp hai tay thành nắm đấm "Anh khiêm tốn rồi!"
Vương Tuần cũng không keo kiệt, duỗi tay cười nói: "Thật vinh hạnh khi được biết cô, tôi tên Vương Tuần!"
Mạnh Giản cười: "Tôi tên Mạnh Giản, nghe danh Vương Tuần đã lâu!"
Cô có năng lực và khiêm tốn, quan trọng là người có ngoại hình tốt thì thường được người khác yêu thích, đặc biệt là phụ nữ! Chỉ một giờ trôi qua, Mạnh Giản đã sử dụng khả năng giao tiếp khéo léo của mình và trở thành bạn với nhóm bạn của Chu Chiêu, tất nhiên là cô cũng đã uống kha khá rượu!
Chu Chiêu bế Mạnh Giản trở lại xe, nhìn người phụ nữ nồng nặc mùi rượu mà không nói nên lời. Có anh ở đây mà cô cũng dám làm cho bản thân say rượu, điều này thật khiến hắn phải lau mắt mà nhìn! Thông thường, phụ nữ chỉ cần nằm ở trong vòng tay hắn là đủ rồi, ai dám uống rượu? Nhưng cô, người không sợ trời không sợ đất, thậm chí còn thể hiện bản thân có khí thế mạnh mẽ như đàn ông.
Chu Chiêu không dám dẫn người về nhà mình, mà nơi ở của hắn cũng không phải là lựa chọn thuận tiện, hơn nữa người bạn gái mà gia đình hắn giới thiệu không chỉ có tính tình độc đoán mà còn thường xuyên kiểm tra theo cách mà không ai đoán được.
Chu Chiêu lướt một vòng danh bạ điện thoại, nhìn thấy tên của chú hai, mí mắt giật giật, chính là người này!
Phụ nữ đối với chú hai của anh chỉ như cá diếc qua sông, chắc chắn sẽ không có chút hứng thú với cô bé như Mạnh Giản. Điều quan trọng nhất là chú hai rất bận rộn, sẽ không có thời gian gọi điện thoại phàn nàn với ba!
"Alo! chú hai, cháu có một người bạn say rượu, có thể để ngủ lại nhà chú một đêm được không?"
Chu Minh Thân tưởng là bạn bè của Chu Chiêu nên đồng ý, đợi Chu Chiêu đỡ người say rượu là Mạnh Giản đứng vững trước mắt anh, anh mới nhớ tới đây là lần thứ hai gặp cô trong tối nay! Lần đầu gặp cô, mái tóc của cô vẫn còn là tóc dài bồng bềnh, nhưng chỉ trong vài giờ, mái tóc đen dài bóng đã trở thành mái tóc xoăn nhỏ.
"Giải thích một chút" Chu Minh Thân chỉ vào Mạnh Giản đang nằm trên cổ Chu Chiêu.
Chu Chiêu nhanh chóng giải thích: "Cháu và cô ấy là bạn bè, bọn cháu chắc chắn không có quan hệ như chú nghĩ, vừa rồi cùng nhau chơi bóng với Vương Tuần, cô ấy thắng Vương Tuần một ván, xong thì uống thành như vậy!
Chu Chiêu lắc lắc Mạnh Giản: "Cô nhóc, đây là chú hai của tôi, tối nay cô ngủ ở đây đi!"
Mạnh Giản say đến mức bất tỉnh, nhưng cô vẫn ngẩng đầu hất tóc ra, nghiêm túc nhìn Chu Minh Thân gật đầu một cái.
"Chào chú hai!"
Gương mặt Chu Minh Thân đen lại, Chu Chiêu vội vàng đem Mạnh Giản ném lên ghế sofa, sợ chú mình trả hàng không nhận nữa.
"Chú hai, chú chỉ nhận cô ấy ở lại đây một đêm thôi, chú cũng biết gần đây cháu bị ông già ném cho một cô bạn gái ở trong nhà mà, đem cô ấy về thì không hay cho lắm. Cô ấy trông như thế kia cháu cũng không dám để cô ấy lại khách sạn! Chú thương xót, mai cháu sẽ đến đón cô ấy!" Chu Chiêu nói xong, vội vã chạy mất.
"Tiên sinh..." Nữ quản gia từ trong phòng đi ra, khó khăn nhìn Mạnh Giản.
Chu Minh Thân không để ý đến bộ dạng kém hấp dẫn lúc đang ngủ của Mạnh Giản, xua tay: "Đưa cô ấy đến phòng nghỉ dành cho khách đi!"
Quản gia mang theo người hầu nhanh chóng bế cô lên lầu, miễn cưỡng lau mặt và tay cho cô, rồi nhét tay nhét chân vào chăn để cô ngủ tiếp.
Mạnh Giản ngủ một giấc cực ngon, nhưng khi tỉnh dậy thì cô cảm thấy cả người hơi khó chịu. Cô nhìn chiếc giường lớn mà mình đang nằm cùng cách trang trí xa hoa ở nơi này, muốn đi vệ sinh nhưng lại bước vào phòng thay đồ, phát hiện có hai cái phòng tắm to như phòng ngủ trong ký túc xá của bọn họ, lúc sau cô lại liền đi ra ngoài vì bị kinh sợ. Cùng lắm thì thứ an ủi nhất lại chính là nhà vệ sinh, chỉ lớn hơn một chút so với phòng khách của ngôi nhà thông thường.
Mạnh Giản rửa mặt, khi nhìn thấy bàn chải đánh răng và sữa rửa mặt chưa mở ở trên bồn rửa thì không ngần ngại mà mở ra dùng luôn. Cô vuốt vuốt mái tóc xoăn của mình, nhớ ra Chu Chiêu là người đưa mình đến đây. Cô lấy điện thoại ra xem, bên trong hiện năm cuộc gọi nhỡ, tất cả đều là của Tôn Thiến.
Chú thích:
(1) Kiểu chơi này được chơi với 15 bi màu đỏ có số khác với bi chủ và 6 viên bi khác màu. Với kiểu chơi này các tay cơ phải đánh bi vào lưới theo các số thứ tự từ tháp đến cao. Bi mục tiêu có giá trị điểm như sau: 1 – đỏ, 2 – vàng, 3 – xanh lá, 4 – nâu, 5 – xanh dương, 6 – hồng và 7 – đen.
—
"Hậu Cung" là một trong những địa điểm ăn chơi, giải trí lớn nhất thành phố B, về cơ bản, ở đây bao gồm toàn bộ các hạng mục giải trí, đây không phải là lần đầu Mạnh Giản đến đây, hơn nữa cô cũng không cảm thấy bất an mà theo Chu Chiêu đi trên con đường quen thuộc xuống tầng hầm số hai, khu vực có phòng đánh bạc lớn nhất.
"Đổ cái này à?" Mạnh Giản nâng cằm.
"Hừ, cái này thì có gì vui?" Chu Chiêu kéo Mạnh Giản vào một căn phòng lớn nhất, ở giữa có một cái bàn bi-a, một nhóm người đứng ngồi ở phía ghế sofa, khi thấy Chu Chiêu đi vào liền đồng loạt đứng dậy đến chào hỏi.
Mạnh Giản đi vào sau một bước, vừa ngẩng đầu nhìn, ồ, đã có người đến bắt tay Chu thiếu nhiệt tình mời hắn rồi.
"Hôm nay tôi dẫn người tới đây, các người cứ chơi trước đi!" Chu Chiêu chỉ chỉ về phía Mạnh Giản, ánh mắt mọi người bắt đầu chuyển động.
Mạnh Giản khẽ mỉm cười, không nói gì.
"Chu thiếu, anh tìm đâu ra một cô gái xinh đẹp như vậy!"
"Phải đó, tôi còn chưa từng làm quen được với cô gái nào xinh đẹp như mỹ nữ đây đâu!"
Một đám người nhìn Mạnh Giản với đôi mắt vừa hâm mộ vừa ganh tị, đưa ánh mắt đánh giá cơ thể Mạnh Giản, trong khi đó thậm chí còn có một số người đã đứng cạnh cô thử bắt chuyện rồi nói những lời nịnh bợ, Mạnh Giản lặng lẽ trừng mắt, kéo kéo ống tay áo Chu Chiêu, có thể làm việc chính không? Cô còn muốn đi!
"Cô ấy chơi trò này rất giỏi, tôi mang cô ấy đến đây mở mang tầm mắt!" Chu Chiêu kéo Mạnh Giản đến đứng cạnh bàn bi-a, nhấc mày một cái, duỗi chân dài rồi thắp một điếu thuốc, dựa vào bàn bi-a, nói: "Ai sẽ đến? Chơi cùng cô ấy?"
Ai lại không muốn chơi bida cùng một cô gái xinh đẹp chứ? Chu Chiêu có một người bạn tên là Vương Tuần rất thích chơi bida, anh tay cầm điếu thuốc chỉ vào hắn: "Lão Vương, đến chơi với cô ấy đi!"
Vương Tuần tay còn đang ôm một cô gái xinh đẹp, bất ngờ bị nhắc tên thì cực kỳ không tình nguyện mà đứng lên, xắn tay áo lên, liếc mắt nhìn Mạnh Giản, nói: "Có ý gì! Để tôi lên bắt nạt mỹ nữ này à?"
"Nói chuyện dựa vào thực lực đi. Không cần nói về việc có bắt nạt hay không bắt nạt!" Chu Chiêu búng tàn thuốc, tự tay chọn cho Mạnh Giản một cây gậy rồi ném cho cô.
"Mỗi người một cây, thế nào?" Vương Tuần hỏi.
Mạnh Giản một tay cầm cây cơ, một tay lấy thuốc lá và bật lửa từ túi áo Chu Chiêu ra, cô châm một điếu thuốc, xoa phấn vào đầu gậy, nheo mắt nhìn Vương Tuần: "Anh Vương, mời anh đánh trước!"
Vương Tuần nhíu mày nhìn cô một cái, cúi người đánh bóng mở màn. Cú đánh mở màn trong Snooker(1) khá phức tạp. Nếu bạn là người muốn chơi phòng thủ, khi đánh bóng mở màn bạn nên giữ không để bóng tan, sau đó ẩn bi trắng đằng sau bi xanh lá hoặc bi vàng tạo thành tình trạng snooker, nếu bạn thuộc kiểu người chơi tấn công, khi đánh bóng mở màn nên để bóng tan, để lại cơ hội cho đối thủ đánh bi vào lỗ xa, nếu đối thủ đánh được thì có thể biết được người đó có khả năng đánh bi vòng hay không, nếu không đánh được, thì thông thường bạn sẽ là người có cơ hội đánh nó. Thật vừa hay, Vường Tuần thuộc kiểu người thích tấn công, một cú đánh mở màn làm tan hết bi.
Mạnh Giản cúi xuống, chiếc váy xẻ cao khiến cô chỉ có thể đứng một chân trước một chân sau để tránh bị lộ. Cô cúi người tìm trọng tâm, nằm xuống bàn, ngực gần như áp sát bàn. Cánh tay trái uốn cong làm chỗ đỡ, cơ thể và gậy tạo thành một góc, bàn tay phải xoay nhẹ ra ngoài, bàn tay thả lỏng tự nhiên, ngón cái và ngón giữa tập trung dùng sức để cầm gậy. Bàn tay không áp lên gậy, nếu không cây gậy sẽ đi xuống. Ngón tay thư giãn, việc nắm chặt gậy sẽ ảnh hưởng đến phát đánh, Mạnh Giản chỉ cần kéo gậy về sau, sau đó tăng tốc để đánh gậy lên, tốc độ về sau càng đạt đến tối đa thì tác dụng càng mạnh. Trong miệng ngậm điếu thuốc, nhíu mắt nhanh chóng đẩy bi trắng ra ngoài, nhẹ nhàng và trôi chảy, một phát đánh trúng lỗ.
"Oa~, mỹ nữ, quả thật không tồi nha!" Có thể đấu lại được Vương Tuần thì cũng không phải loại diễn trò, mọi người đều ngừng nói chuyện, bưng ly rượu tiến đến trước bàn bi-a.
"Chu thiếu, cậu tìm được bảo vật này ở đâu vậy!" Giọng nói đùa giỡn của đám đàn ông vang lên, Chu Chiêu đưa tay bóp điếu thuốc của Mạnh Giản, trừng mắt nhìn cô.
Mạnh Giản xấu hổ nháy mắt, sau đó nâng cằm ra hiệu tới lượt Vương Tuần.
Để thắng được trò Snooker, hay phá kỷ lục để ghi điểm cao nhất từ một cú đánh thì việc đưa được quả bi đen vào lỗ là rất quan trọng. Khi đánh quanh quả bi đen cần chú ý hai điểm: một là dọn đường đi của bi đen vào hai lỗ góc, thứ hai là giữ bi trắng luôn ở một góc nhất định với quả bi đen. Trong nhiều trường hợp, quả bi đen và quả bi hồng bị quả bi đỏ bao quanh, sau khi đánh vào quả bi đỏ, vị trí tốt nhất cho quả bi trắng đó là nằm ở một điểm nghiêng dưới đường của quả bi xanh. Như vậy, sau khi đánh vào quả bi xanh, quả bi trắng có thể dễ dàng đánh vào quả bi đỏ tiếp theo. Khi đánh quả bi đỏ để đưa vào quả bi xanh, thường phải đánh một quả bóng xoay hướng phải nhẹ để làm tăng góc phản xạ và nằm ở vị trí tốt. Nếu chỉ đánh một quả bóng xoay đơn giản, quả bi trắng có thể không đến được quả bi xanh, hoặc quả bi trắng có thể quay ngược lại, thậm chí đặt gần quả bi xanh, lúc đấy hậu quả rất nguy hiểm.
Mạnh Giản là một tay bida lão luyện, Vương Tuần không rõ về khả năng của cô, đương nhiên xử lý sẽ rất thận trọng, nhưng Mạnh Giản thì khác, cô thuộc loại người tham vọng, nếu đã không chơi thì thôi, còn nếu đã chơi thì cô muốn phải thắng! Cho nên, đánh một quả bóng xoáy lên quả bóng màu ở trên là kỹ thuật đặc biệt của cô, bằng cách sử dụng bóng xoáy, đôi khi kết hợp với quả bóng xoáy bên trái hoặc phải, quả bi trắng sau khi đánh vào quả bóng màu trên đường cơ sở có thể quay trở lại đánh vào quả bi đỏ và quả bi đen có điểm số cao. Vì vậy, kỹ thuật đánh bi xoáy kết hợp với kỹ thuật đẩy bi là một kỹ năng mà người chơi bida phải có, và Mạnh Giản lại là một người sử dụng nó rất thông thạo.
Một tay bida giỏi không chỉ cần có kỹ thuật đánh xuất sắc, mà còn cần phải có một tinh thần vững vàng. Đối với những người yêu thích bida, có thể kỹ thuật của họ rất xuất sắc, nhưng tinh thần của họ thường yếu, khi tham gia trận đấu, gặp phải những người chơi giỏi hoặc ở môi trường không quen thuộc, họ sẽ dễ dàng trở nên căng thẳng, quá chú trọng vào việc phòng thủ mà không thể tận dụng được ưu điểm nhược điểm của bản thân, dẫn đến những tình huống tiếc nuối. Do đó, trong quá trình chơi bida, chúng ta cần có một tư duy tích cực về bản thân, khai thác những đặc điểm về ưu điểm của mình, đừng quên rằng những điều họ biết bạn cũng biết!
Vương Tuần cũng không phải là người dễ chơi, anh ta đã để lại cho mình một quả bóng an toàn, đa phần một cú đánh bi lề có điểm số cao chắc chắn có chứa một ít yếu tố may mắn. Tuy nhiên, ai cũng có lúc không may mắn. Vì vậy, để đảm bảo cú đánh bi lề diễn ra thuận lợi, bạn phải để lại cho mình một hoặc hai quả bóng an toàn để đối phó với tình huống khó khăn. Hiệu ứng lông tơ sẽ kéo một quả bi di chuyển ngang bàn bida với tốc độ trung bình hoặc chậm lên đến đỉnh bàn, điều này có nghĩa là một quả bi đỏ gần đỉnh bàn bida sẽ gần như chắc chắn có thể đánh vào.
Sau khi đánh một phát vào lỗ, Vương Tuần nhìn Mạnh Giản đầy khiêu khích.
Mạnh Giản cũng không phải là kẻ hèn nhát, cô lăn lộn ở thành phố này nhiều năm như vậy, có tình huống nào mà cô chưa gặp qua?
Quả nhiên là hòa, hai bên có tỷ số bằng nhau và chỉ còn lại bóng đen ở trên bàn.
Trọng tài đặt quả bóng đen vào vị trí, ra hiệu cho hai người tung đồng xu để quyết định thứ tự. Với khả năng của Vương Tuần và Mạnh Giản, bất kể ai đánh trước, thắng là điều không thể bàn cãi. May mắn đã mỉm cười với Mạnh Giản, cô là người đi trước. Và không còn nghi ngờ gì nữa, khi cô cúi xuống đánh bóng, quả bóng đen va vào đầu băng đối diện và bật trở lại, đưa bóng vào lỗ chỉ bằng một cú đánh.
Ánh mắt của Vương Tuần và Chu Chiêu đều lộ ra vẻ tán thưởng, Mạnh Giản ném gậy lại cho phục vụ, hướng về Vương Tuần chắp hai tay thành nắm đấm "Anh khiêm tốn rồi!"
Vương Tuần cũng không keo kiệt, duỗi tay cười nói: "Thật vinh hạnh khi được biết cô, tôi tên Vương Tuần!"
Mạnh Giản cười: "Tôi tên Mạnh Giản, nghe danh Vương Tuần đã lâu!"
Cô có năng lực và khiêm tốn, quan trọng là người có ngoại hình tốt thì thường được người khác yêu thích, đặc biệt là phụ nữ! Chỉ một giờ trôi qua, Mạnh Giản đã sử dụng khả năng giao tiếp khéo léo của mình và trở thành bạn với nhóm bạn của Chu Chiêu, tất nhiên là cô cũng đã uống kha khá rượu!
Chu Chiêu bế Mạnh Giản trở lại xe, nhìn người phụ nữ nồng nặc mùi rượu mà không nói nên lời. Có anh ở đây mà cô cũng dám làm cho bản thân say rượu, điều này thật khiến hắn phải lau mắt mà nhìn! Thông thường, phụ nữ chỉ cần nằm ở trong vòng tay hắn là đủ rồi, ai dám uống rượu? Nhưng cô, người không sợ trời không sợ đất, thậm chí còn thể hiện bản thân có khí thế mạnh mẽ như đàn ông.
Chu Chiêu không dám dẫn người về nhà mình, mà nơi ở của hắn cũng không phải là lựa chọn thuận tiện, hơn nữa người bạn gái mà gia đình hắn giới thiệu không chỉ có tính tình độc đoán mà còn thường xuyên kiểm tra theo cách mà không ai đoán được.
Chu Chiêu lướt một vòng danh bạ điện thoại, nhìn thấy tên của chú hai, mí mắt giật giật, chính là người này!
Phụ nữ đối với chú hai của anh chỉ như cá diếc qua sông, chắc chắn sẽ không có chút hứng thú với cô bé như Mạnh Giản. Điều quan trọng nhất là chú hai rất bận rộn, sẽ không có thời gian gọi điện thoại phàn nàn với ba!
"Alo! chú hai, cháu có một người bạn say rượu, có thể để ngủ lại nhà chú một đêm được không?"
Chu Minh Thân tưởng là bạn bè của Chu Chiêu nên đồng ý, đợi Chu Chiêu đỡ người say rượu là Mạnh Giản đứng vững trước mắt anh, anh mới nhớ tới đây là lần thứ hai gặp cô trong tối nay! Lần đầu gặp cô, mái tóc của cô vẫn còn là tóc dài bồng bềnh, nhưng chỉ trong vài giờ, mái tóc đen dài bóng đã trở thành mái tóc xoăn nhỏ.
"Giải thích một chút" Chu Minh Thân chỉ vào Mạnh Giản đang nằm trên cổ Chu Chiêu.
Chu Chiêu nhanh chóng giải thích: "Cháu và cô ấy là bạn bè, bọn cháu chắc chắn không có quan hệ như chú nghĩ, vừa rồi cùng nhau chơi bóng với Vương Tuần, cô ấy thắng Vương Tuần một ván, xong thì uống thành như vậy!
Chu Chiêu lắc lắc Mạnh Giản: "Cô nhóc, đây là chú hai của tôi, tối nay cô ngủ ở đây đi!"
Mạnh Giản say đến mức bất tỉnh, nhưng cô vẫn ngẩng đầu hất tóc ra, nghiêm túc nhìn Chu Minh Thân gật đầu một cái.
"Chào chú hai!"
Gương mặt Chu Minh Thân đen lại, Chu Chiêu vội vàng đem Mạnh Giản ném lên ghế sofa, sợ chú mình trả hàng không nhận nữa.
"Chú hai, chú chỉ nhận cô ấy ở lại đây một đêm thôi, chú cũng biết gần đây cháu bị ông già ném cho một cô bạn gái ở trong nhà mà, đem cô ấy về thì không hay cho lắm. Cô ấy trông như thế kia cháu cũng không dám để cô ấy lại khách sạn! Chú thương xót, mai cháu sẽ đến đón cô ấy!" Chu Chiêu nói xong, vội vã chạy mất.
"Tiên sinh..." Nữ quản gia từ trong phòng đi ra, khó khăn nhìn Mạnh Giản.
Chu Minh Thân không để ý đến bộ dạng kém hấp dẫn lúc đang ngủ của Mạnh Giản, xua tay: "Đưa cô ấy đến phòng nghỉ dành cho khách đi!"
Quản gia mang theo người hầu nhanh chóng bế cô lên lầu, miễn cưỡng lau mặt và tay cho cô, rồi nhét tay nhét chân vào chăn để cô ngủ tiếp.
Mạnh Giản ngủ một giấc cực ngon, nhưng khi tỉnh dậy thì cô cảm thấy cả người hơi khó chịu. Cô nhìn chiếc giường lớn mà mình đang nằm cùng cách trang trí xa hoa ở nơi này, muốn đi vệ sinh nhưng lại bước vào phòng thay đồ, phát hiện có hai cái phòng tắm to như phòng ngủ trong ký túc xá của bọn họ, lúc sau cô lại liền đi ra ngoài vì bị kinh sợ. Cùng lắm thì thứ an ủi nhất lại chính là nhà vệ sinh, chỉ lớn hơn một chút so với phòng khách của ngôi nhà thông thường.
Mạnh Giản rửa mặt, khi nhìn thấy bàn chải đánh răng và sữa rửa mặt chưa mở ở trên bồn rửa thì không ngần ngại mà mở ra dùng luôn. Cô vuốt vuốt mái tóc xoăn của mình, nhớ ra Chu Chiêu là người đưa mình đến đây. Cô lấy điện thoại ra xem, bên trong hiện năm cuộc gọi nhỡ, tất cả đều là của Tôn Thiến.
Chú thích:
(1) Kiểu chơi này được chơi với 15 bi màu đỏ có số khác với bi chủ và 6 viên bi khác màu. Với kiểu chơi này các tay cơ phải đánh bi vào lưới theo các số thứ tự từ tháp đến cao. Bi mục tiêu có giá trị điểm như sau: 1 – đỏ, 2 – vàng, 3 – xanh lá, 4 – nâu, 5 – xanh dương, 6 – hồng và 7 – đen.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.