Cả Thế Giới Của Anh Chỉ Dành Cho Em
Chương 202: Đánh Thật Sao?
Cherrie
14/12/2020
Thấy Vũ Đình vui vẻ hơn rất nhiều, Lạc Ninh Hinh cũng yên tâm phần
nào, xem ra quan hệ của Vũ Đình và Lục Thần Vũ rất tốt. Cũng giống như
Lạc Ninh Hinh, Vũ Đình hôm nay là muốn đưa cô ra ngoài dạo mát cho khuây khỏa, cô cũng hiểu Lạc Ninh Hinh đang gặp khó khăn với Lâm Gia.
" Hinh Hinh, mình mong cậu có thể luôn hạnh phúc và vui vẻ như thế này!" Vũ Đình bất chợt lên tiếng, thanh âm của cô nhẹ nhàng lay động lòng người.
" Dĩ nhiên mình sẽ hạnh phúc rồi, vì bên cạnh mình có một người đáng yêu như cậu mà!" Lạc Ninh Hinh ôm chặt Vũ Đình đáp.
" Chúng ta sau này đều phải hạnh phúc! Có hiểu không? Cậu và mình!" Vũ Đình ngưng một chút, cô lại nói.
" Đúng vậy, chúng ta sau này đều phải hạnh phúc!" Lạc Ninh Hinh mỉm cười, cô cũng vòng tay ôm lấy Vũ Đình. Hai cô gái lúc này cũng không hề biết được, hạnh phúc của hai người vẫn còn đang rất xa vời.
Ngày hôm sau ở phim trường, Vũ Đình và Max đã có mặt từ rất sớm, hai người đến để chuẩn bị trước mọi thứ. Vừa nhìn thấy mặt Cao Tùng Hiên, Max không nhịn được suýt thì bật cười to thành tiếng. Có vẻ như ông ta bị đánh khá nặng, gương mặt sưng to như cái đầu heo, hai mắt thâm tím đến hài hước.
" Vũ Đình, ông trời có mắt!" Max ghé sát tai cô nói, giọng vui vẻ thích thú.
" Anh đừng nói nữa, tôi sắp không nhịn được rồi đây này!" Vũ Đình vờ đọc kịch bản không quan tâm ông ta, cũng như lời của Max.
Chỉ có Cao Tùng Hiên biết mình nên làm gì. Vừa thấy Vũ Đình, ông ta đã vội chạy đến nói chuyện với cô, dáng vẻ trông như một con cún cụp đuôi.
" Vũ tiểu thư, tôi xin lỗi vì những hành động hôm trước, cô đại nhân tha thứ cho tôi một lần có được không?"
Vũ Đình có hơi ngơ ngác, cô không biết Cao Tùng Hiên ăn trúng thuốc gì, mà lại ngọt ngào với cô như vậy, lại còn xin lỗi cô nữa chứ. Dáng vẻ oai phong hôm trước của ông ta chạy đi đâu mất rồi.
" Không có gì đâu! Nếu đạo diễn Cao đã xin lỗi rồi, thì xem như bỏ qua đi!" Vũ Đình gượng gạo đáp.
" Cảm ơn cô đã tha lỗi cho tôi, có gì khó khăn hãy nói với tôi nhé! Tôi nhất định sẽ giúp đỡ cho cô." Cao Tùng Hiên cười như một tên ngốc nói.
Chờ ông ta đi rồi, Max mang tâm trạng tò mò đi đến hỏi Vũ Đình." Ông ta uống lộn thuốc sao?"
" Chắc là vậy rồi! Mặc kệ ông ta đi, tôi còn phải chuyên tâm với kịch bản đây!" Vũ Đình nhàn nhạt trả lời, cô lại chăm chú đọc kịch bản trên tay.
Đến giờ bấm máy, Vũ Đình đã trang điểm và thay quần áo xong, cô đã sẵn sàng với vai diễn của mình. Phân đoạn đầu tiên cũng chính là đoạn cô thử vai hôm trước. Mộ Tương Ái hôm nay có vẻ rất sảng khoái, mới bắt đầu cô ta đã nhìn Vũ Đình đầy vẻ đắc ý.
" Lần trước đánh còn nhẹ nhỉ? Để xem hôm nay chị đây có đánh cho ngươi lệch mặt hay không?" Cô ta nở nụ cười nham hiểm nói khẽ.
Âm thanh ánh sáng đã sẵn sàng, Cao Tùng Hiên đang chuẩn bị ra lệnh bấm máy, thì Mộ Tương Ái lại nhìn ông ta nói.
" Đạo diễn Cao, hôm nay chúng ta vẫn đánh thật chứ? Như vậy cảnh quay sẽ hấp dẫn hơn nhiều!"
Mà Cao Tùng Hiên nghe cô ta nói liền tỏ ra phẫn nộ, ông ta lớn tiếng đáp." Cô bị điên sao? Ai cho phép cô..."
" Tôi thấy cô ta nói đúng đấy, tôi tán thành ý kiến của cô ta!"
Cao Tùng Hiên còn chưa nói hết câu, thì một giọng nam trầm thấp đã cắt ngang lời của ông ta, chỉ cần nghe thấy giọng nói thôi, cũng làm Cao Tùng Hiên run bắn người. Có nằm mơ ông ta cũng không quên được giọng nói này mà.
" Lục...Lục thiếu, sao ngài lại đại giá quang lâm đến đây vậy?" Cao Tùng Hiên trán đầy mồ hôi, ông ta lắp bắp hỏi.
" Với tư cách là nhà tài trợ, tôi đến để thị sát, không được sao?" Lục Thần Vũ ngồi ngay ngắn trên ghế, chân vắt chéo bá đạo đáp lời ông ta.
Vũ Đình lúc này cũng nhìn đến Lục Thần Vũ, cô còn bất ngờ hơn Cao Tùng Hiên nhiều. Cô không biết tại sao hắn lại đên đây? Là do rãnh rỗi quá sao? Còn có cái gì mà tán thành ý kiến của Mộ Tương Ái, hắn là muốn chọc tức cô?
" Lục Thần Vũ!" Cô nghiến răng nhìn hắn. Ánh mắt cô căm phẫn, hai tay siết chặt thành quyền, cô chỉ muốn chạy đến đánh hắn thật đau.
" Đạo diễn Cao, ông cũng nghe nhà tài trợ nói rồi đấy, tôi nhất định sẽ không làm mọi người thất vọng đâu. Tôi sẽ hoàn thành xuất sắc cảnh quay này!" Mộ Tương Ái nghe Lục Thần Vũ lên tiếng lại càng phấn khích hơn nữa, cô ta đứng õng ẹo nói.
Mà Lục Thần Vũ nhìn cô ta nở nụ cười quái dị, dường như anh đang âm mưu cái gì đó, mà Mộ Tương Ái có nằm mơ cũng không nghĩ ra được.
" Lục thiếu, ngài muốn đánh thật sao?" Cao Tùng Hiên giọng run run hỏi lại. Lần trước bị đưa đến Huyết Trụ, ông ta bị đánh cho thân tàn ma dại, vết thương trên người vẫn còn khá là đau nhức. Ông ta không muốn trải nghiệm cảm giác này một lần nào nữa.
" Tất nhiên! Chỉ là tôi muốn thay đổi kịch bản này, nữ phụ thứ hai bị ăn hiếp thì kịch bản đã cũ mèm rồi. Tôi muốn thay đổi một chút, người bị đánh sẽ là cô ta!" Lục Thần Vũ liếc nhìn Mộ Tương Ái nói.
" Hinh Hinh, mình mong cậu có thể luôn hạnh phúc và vui vẻ như thế này!" Vũ Đình bất chợt lên tiếng, thanh âm của cô nhẹ nhàng lay động lòng người.
" Dĩ nhiên mình sẽ hạnh phúc rồi, vì bên cạnh mình có một người đáng yêu như cậu mà!" Lạc Ninh Hinh ôm chặt Vũ Đình đáp.
" Chúng ta sau này đều phải hạnh phúc! Có hiểu không? Cậu và mình!" Vũ Đình ngưng một chút, cô lại nói.
" Đúng vậy, chúng ta sau này đều phải hạnh phúc!" Lạc Ninh Hinh mỉm cười, cô cũng vòng tay ôm lấy Vũ Đình. Hai cô gái lúc này cũng không hề biết được, hạnh phúc của hai người vẫn còn đang rất xa vời.
Ngày hôm sau ở phim trường, Vũ Đình và Max đã có mặt từ rất sớm, hai người đến để chuẩn bị trước mọi thứ. Vừa nhìn thấy mặt Cao Tùng Hiên, Max không nhịn được suýt thì bật cười to thành tiếng. Có vẻ như ông ta bị đánh khá nặng, gương mặt sưng to như cái đầu heo, hai mắt thâm tím đến hài hước.
" Vũ Đình, ông trời có mắt!" Max ghé sát tai cô nói, giọng vui vẻ thích thú.
" Anh đừng nói nữa, tôi sắp không nhịn được rồi đây này!" Vũ Đình vờ đọc kịch bản không quan tâm ông ta, cũng như lời của Max.
Chỉ có Cao Tùng Hiên biết mình nên làm gì. Vừa thấy Vũ Đình, ông ta đã vội chạy đến nói chuyện với cô, dáng vẻ trông như một con cún cụp đuôi.
" Vũ tiểu thư, tôi xin lỗi vì những hành động hôm trước, cô đại nhân tha thứ cho tôi một lần có được không?"
Vũ Đình có hơi ngơ ngác, cô không biết Cao Tùng Hiên ăn trúng thuốc gì, mà lại ngọt ngào với cô như vậy, lại còn xin lỗi cô nữa chứ. Dáng vẻ oai phong hôm trước của ông ta chạy đi đâu mất rồi.
" Không có gì đâu! Nếu đạo diễn Cao đã xin lỗi rồi, thì xem như bỏ qua đi!" Vũ Đình gượng gạo đáp.
" Cảm ơn cô đã tha lỗi cho tôi, có gì khó khăn hãy nói với tôi nhé! Tôi nhất định sẽ giúp đỡ cho cô." Cao Tùng Hiên cười như một tên ngốc nói.
Chờ ông ta đi rồi, Max mang tâm trạng tò mò đi đến hỏi Vũ Đình." Ông ta uống lộn thuốc sao?"
" Chắc là vậy rồi! Mặc kệ ông ta đi, tôi còn phải chuyên tâm với kịch bản đây!" Vũ Đình nhàn nhạt trả lời, cô lại chăm chú đọc kịch bản trên tay.
Đến giờ bấm máy, Vũ Đình đã trang điểm và thay quần áo xong, cô đã sẵn sàng với vai diễn của mình. Phân đoạn đầu tiên cũng chính là đoạn cô thử vai hôm trước. Mộ Tương Ái hôm nay có vẻ rất sảng khoái, mới bắt đầu cô ta đã nhìn Vũ Đình đầy vẻ đắc ý.
" Lần trước đánh còn nhẹ nhỉ? Để xem hôm nay chị đây có đánh cho ngươi lệch mặt hay không?" Cô ta nở nụ cười nham hiểm nói khẽ.
Âm thanh ánh sáng đã sẵn sàng, Cao Tùng Hiên đang chuẩn bị ra lệnh bấm máy, thì Mộ Tương Ái lại nhìn ông ta nói.
" Đạo diễn Cao, hôm nay chúng ta vẫn đánh thật chứ? Như vậy cảnh quay sẽ hấp dẫn hơn nhiều!"
Mà Cao Tùng Hiên nghe cô ta nói liền tỏ ra phẫn nộ, ông ta lớn tiếng đáp." Cô bị điên sao? Ai cho phép cô..."
" Tôi thấy cô ta nói đúng đấy, tôi tán thành ý kiến của cô ta!"
Cao Tùng Hiên còn chưa nói hết câu, thì một giọng nam trầm thấp đã cắt ngang lời của ông ta, chỉ cần nghe thấy giọng nói thôi, cũng làm Cao Tùng Hiên run bắn người. Có nằm mơ ông ta cũng không quên được giọng nói này mà.
" Lục...Lục thiếu, sao ngài lại đại giá quang lâm đến đây vậy?" Cao Tùng Hiên trán đầy mồ hôi, ông ta lắp bắp hỏi.
" Với tư cách là nhà tài trợ, tôi đến để thị sát, không được sao?" Lục Thần Vũ ngồi ngay ngắn trên ghế, chân vắt chéo bá đạo đáp lời ông ta.
Vũ Đình lúc này cũng nhìn đến Lục Thần Vũ, cô còn bất ngờ hơn Cao Tùng Hiên nhiều. Cô không biết tại sao hắn lại đên đây? Là do rãnh rỗi quá sao? Còn có cái gì mà tán thành ý kiến của Mộ Tương Ái, hắn là muốn chọc tức cô?
" Lục Thần Vũ!" Cô nghiến răng nhìn hắn. Ánh mắt cô căm phẫn, hai tay siết chặt thành quyền, cô chỉ muốn chạy đến đánh hắn thật đau.
" Đạo diễn Cao, ông cũng nghe nhà tài trợ nói rồi đấy, tôi nhất định sẽ không làm mọi người thất vọng đâu. Tôi sẽ hoàn thành xuất sắc cảnh quay này!" Mộ Tương Ái nghe Lục Thần Vũ lên tiếng lại càng phấn khích hơn nữa, cô ta đứng õng ẹo nói.
Mà Lục Thần Vũ nhìn cô ta nở nụ cười quái dị, dường như anh đang âm mưu cái gì đó, mà Mộ Tương Ái có nằm mơ cũng không nghĩ ra được.
" Lục thiếu, ngài muốn đánh thật sao?" Cao Tùng Hiên giọng run run hỏi lại. Lần trước bị đưa đến Huyết Trụ, ông ta bị đánh cho thân tàn ma dại, vết thương trên người vẫn còn khá là đau nhức. Ông ta không muốn trải nghiệm cảm giác này một lần nào nữa.
" Tất nhiên! Chỉ là tôi muốn thay đổi kịch bản này, nữ phụ thứ hai bị ăn hiếp thì kịch bản đã cũ mèm rồi. Tôi muốn thay đổi một chút, người bị đánh sẽ là cô ta!" Lục Thần Vũ liếc nhìn Mộ Tương Ái nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.