Các Chúa Thần Của Thế Giới Ngầm
Chương 2: Vị Bác Sĩ Đáng Sợ Hơn Cả Mafia - Lời dẫn (H nhẹ)
MM
30/08/2020
-Chị ... chị đi thật sao ?
-Không ! Chị đừng đi ! Chuyện chúng ta... chưa ngừng đây được !
-Em xin chị mà , chị Tiểu My ....
-Oái !- Cô nàng bật dậy trong sự hoảng loạn.
Cả người Tiểu My thấm đẫm mồ hôi , tim đập nhanh , thần trí chưa mấy hồi phục.
Vừa rồi...là mơ hay là ác mộng?
Cô đờ đẫn cả cơ thể, đưa tay xoa vầng trán đầy mồ hôi, ổn định lại nhịp đập của mình.Chỉ là mơ , cô biết vừa rồi chỉ là mơ...nhưng nó có phần quá thật. Tính xuống giường để lấy một cốc nước uống cho ổn định , cô vừa ngỡ ra một điều... đây không phải nhà cô.
-Chỗ này...- Nếu cô không nhầm ngày hôm qua...
Lạch cạch
-Chị dậy rồi hả?- Một giọng nói nhu mì thức tỉnh cô. Tiểu My nhìn theo hướng chủ nhân giọng nói.
Anh mặc chiếc blouse màu trắng của bác sĩ , thân hình vạm vỡ, cao hơn 1m8. Mái tóc được chải rất chỉnh chu và sạch sẽ hòa quyện với đường nét điển trai trên gương mặt. Ánh mắt vẫn vậy, trìu mến nhìn cô cùng nụ cười mỉm dịu nhẹ nhưng khiến Tiểu My có phần hoảng sợ.
-Đại...Hoàng ...- Cô run rẩy nói.
-Chị đói không ? Chúng ta xuống ăn sáng nha !-Anh chàng mang tên Đại Hoàng thản nhiên nói. Anh đặt tài liệu bệnh viện xuống bàn. Trông có vẻ Đại Hoàng đã phải thức nguyên đêm cùng đống giấy tờ để hoàn thành công việc. Dẫu sao anh cũng là một bác sĩ có vị trí cao.
-Chị... không đói ...- Cô nói nhỏ nhẹ , có phần tránh ánh nhìn anh. Tiểu My cứ ngồi trên giường , tự ôm lấy mình. Không biết từ khi nào anh đã ngồi bên cạnh.
-Sao thế ? -Anh mỉm cười , vuốt nhẹ mái tóc cô qua một bên.
-Chị về ! - Một câu nói dứt khoát chứa đựng đầy sự giận dữ.
Tiểu My hất bàn tay của đối phương ,cô ra khỏi giường ngay lập tức. Nhưng chưa kịp đi đâu xa, Tiểu My ngã nhào xuống sàn . Cả thân hình cô di chuyển khó khăn, cơn đau nhói ùa tới tâm trí mình , ý thức vết thương giữa hai đôi chân , Tiểu My bất động nằm dưới sàn.
-Ấy ấy chị chưa đi được đâu ! - Đại Hoàng ngồi trên giường nhìn cô mà nhẹ nhàng nhắc bảo , nụ cười nhẹ dịu ấy vẫn trên môi.
Cảnh tượng trước mắt rất tuyệt.
Mái tóc đen dài óng ả trải tự do trên tấm lưng trắng nõn tuyệt đẹp của cô nàng, bờ mông tròn trịa dễ thương được phơi bày phía trước mặt anh. Cả tấm da cơ thể cô ửng lên một màu đỏ rực rõ vì xấu hổ pha lẫn tức giận.
Đại Hoàng thích thú ngắm nhìn vẻ đẹp trần tục ấy.
-Tuy không phải lần đầu nhưng đã mấy năm làm lại một lần thì cũng như thuở ban đầu thôi chị ! Hôm qua có vẻ em làm hơi quá tay !- Đại Hoàng ma mị nói .Anh tiến tới trước mặt cô, nâng cầm cô lên .Tiểu My tay nắm thành quyền , tức giận nhưng không làm gì.
-Không....bỏ chị ra ! - Đại Hoàng bế xốc cơ thể trần truồng của Tiểu My lên. Cô hoảng sợ mà phản kháng anh.
-Chị thật không ngoan miếng nào !- Anh giữ cô ở thế bị động, đặt cô lại lên giường . Đại Hoàng thơm nhẹ lên đôi gò má đỏ đỏ, rồi xuống cái cổ trắng nõn quyến rũ , rồi bờ vai mịn màng . Tiểu My rùng mình, xô anh.
-Buông chị ra ngay !
Hai đôi mắt nhìn nhau trong không gian . Một đôi mắt rực sáng ngọn lửa tràn đầy nhiệt huyết và năng lượng , mặc biết rằng mình đang yếu thế nhưng vẫn kiên cường chống trả. Một đôi mắt tĩnh lặng đến lạ lùng , vẫn nét đó của sự trìu mến, sự ôn nhu và dịu dàng khó cưỡng lại , không hề một chút sợ hãi trước ngọn lửa đang bùng cháy.
Đại Hoàng im lặng , tay anh đưa lên khiến cô không hiểu. Nhanh chóng , anh thản nhiên bóp chặt lấy cái cổ nhỏ nhắn của Tiểu My. Cô nàng kinh hãi, đưa hai tay mình ôm lấy cánh tay lớn đầy sức mạnh của anh.
Tiểu My không phải loại yếu ớt , cô là một Mafia được rèn luyện kỹ càng nhưng cô thừa nhận sức lực của cô chả là gì với anh.
-Đại...Đại Hoàng ... - Tiểu My khó khăn nói nên lời.
Anh đè cô xuống dưới mình , vẫn đăm đăm nhìn cô. Tiểu My tội nghiệp bất lực với người đối diện mình, khuôn mặt bắt đầu đờ đẫn và xanh ngắt. Đại Hoàng trước sau vẫn là khuôn mặt nhu mì đó không thay đổi, ngay cả nếu giết người , anh vẫn sẽ thái độ đó .
Cúi thấp xuống , anh cảm nhận mùi hương , nhiệt độ ấm áp từ cơ thể cô.
Nhẹ nhàng đặt môi mình lên môi cô . Tuy rằng hai bàn tay xấu xa cứ thô thiển dùng sức nhưng phía trên Đại Hoàng lại vô cùng dịu dàng .Không cắn , không tham lam xâm chiếm lấy đôi môi nhỏ nhắn đối phương .Anh thỏa cơn ham muốn bằng cách mút sâu lấy cô. Chỉ đơn thuần là một nụ hôn sâu lắng vô cùng lãng mạn với Tiểu My.
Sau nhiều phút , anh thả tự do cho bờ môi đáng yêu ấy. Tiểu My thở hổn hền, khuôn mặt lần nữa đỏ ửng cả lên trước nụ hôn đầy kích thích của Đại Hoàng. Anh hài lòng ngắm nhìn khuôn mặt dâm mỹ và vô tư kích thích người khác giới đến đáng yêu này, cô thật sự rất biết cách câu dẫn anh
-Hoàng .... tại sao?-Tiểu My mệt mỏi.
-Đừng hỏi em , chị thừa biết câu trả lời mà !- Anh lạnh lùng đáp lại.
-Làm ơn.... thả chị ra... - Tiểu My bật khóc, cô khóc trong tuyệt vọng.
-Không ! Chị đừng đi ! Chuyện chúng ta... chưa ngừng đây được !
-Em xin chị mà , chị Tiểu My ....
-Oái !- Cô nàng bật dậy trong sự hoảng loạn.
Cả người Tiểu My thấm đẫm mồ hôi , tim đập nhanh , thần trí chưa mấy hồi phục.
Vừa rồi...là mơ hay là ác mộng?
Cô đờ đẫn cả cơ thể, đưa tay xoa vầng trán đầy mồ hôi, ổn định lại nhịp đập của mình.Chỉ là mơ , cô biết vừa rồi chỉ là mơ...nhưng nó có phần quá thật. Tính xuống giường để lấy một cốc nước uống cho ổn định , cô vừa ngỡ ra một điều... đây không phải nhà cô.
-Chỗ này...- Nếu cô không nhầm ngày hôm qua...
Lạch cạch
-Chị dậy rồi hả?- Một giọng nói nhu mì thức tỉnh cô. Tiểu My nhìn theo hướng chủ nhân giọng nói.
Anh mặc chiếc blouse màu trắng của bác sĩ , thân hình vạm vỡ, cao hơn 1m8. Mái tóc được chải rất chỉnh chu và sạch sẽ hòa quyện với đường nét điển trai trên gương mặt. Ánh mắt vẫn vậy, trìu mến nhìn cô cùng nụ cười mỉm dịu nhẹ nhưng khiến Tiểu My có phần hoảng sợ.
-Đại...Hoàng ...- Cô run rẩy nói.
-Chị đói không ? Chúng ta xuống ăn sáng nha !-Anh chàng mang tên Đại Hoàng thản nhiên nói. Anh đặt tài liệu bệnh viện xuống bàn. Trông có vẻ Đại Hoàng đã phải thức nguyên đêm cùng đống giấy tờ để hoàn thành công việc. Dẫu sao anh cũng là một bác sĩ có vị trí cao.
-Chị... không đói ...- Cô nói nhỏ nhẹ , có phần tránh ánh nhìn anh. Tiểu My cứ ngồi trên giường , tự ôm lấy mình. Không biết từ khi nào anh đã ngồi bên cạnh.
-Sao thế ? -Anh mỉm cười , vuốt nhẹ mái tóc cô qua một bên.
-Chị về ! - Một câu nói dứt khoát chứa đựng đầy sự giận dữ.
Tiểu My hất bàn tay của đối phương ,cô ra khỏi giường ngay lập tức. Nhưng chưa kịp đi đâu xa, Tiểu My ngã nhào xuống sàn . Cả thân hình cô di chuyển khó khăn, cơn đau nhói ùa tới tâm trí mình , ý thức vết thương giữa hai đôi chân , Tiểu My bất động nằm dưới sàn.
-Ấy ấy chị chưa đi được đâu ! - Đại Hoàng ngồi trên giường nhìn cô mà nhẹ nhàng nhắc bảo , nụ cười nhẹ dịu ấy vẫn trên môi.
Cảnh tượng trước mắt rất tuyệt.
Mái tóc đen dài óng ả trải tự do trên tấm lưng trắng nõn tuyệt đẹp của cô nàng, bờ mông tròn trịa dễ thương được phơi bày phía trước mặt anh. Cả tấm da cơ thể cô ửng lên một màu đỏ rực rõ vì xấu hổ pha lẫn tức giận.
Đại Hoàng thích thú ngắm nhìn vẻ đẹp trần tục ấy.
-Tuy không phải lần đầu nhưng đã mấy năm làm lại một lần thì cũng như thuở ban đầu thôi chị ! Hôm qua có vẻ em làm hơi quá tay !- Đại Hoàng ma mị nói .Anh tiến tới trước mặt cô, nâng cầm cô lên .Tiểu My tay nắm thành quyền , tức giận nhưng không làm gì.
-Không....bỏ chị ra ! - Đại Hoàng bế xốc cơ thể trần truồng của Tiểu My lên. Cô hoảng sợ mà phản kháng anh.
-Chị thật không ngoan miếng nào !- Anh giữ cô ở thế bị động, đặt cô lại lên giường . Đại Hoàng thơm nhẹ lên đôi gò má đỏ đỏ, rồi xuống cái cổ trắng nõn quyến rũ , rồi bờ vai mịn màng . Tiểu My rùng mình, xô anh.
-Buông chị ra ngay !
Hai đôi mắt nhìn nhau trong không gian . Một đôi mắt rực sáng ngọn lửa tràn đầy nhiệt huyết và năng lượng , mặc biết rằng mình đang yếu thế nhưng vẫn kiên cường chống trả. Một đôi mắt tĩnh lặng đến lạ lùng , vẫn nét đó của sự trìu mến, sự ôn nhu và dịu dàng khó cưỡng lại , không hề một chút sợ hãi trước ngọn lửa đang bùng cháy.
Đại Hoàng im lặng , tay anh đưa lên khiến cô không hiểu. Nhanh chóng , anh thản nhiên bóp chặt lấy cái cổ nhỏ nhắn của Tiểu My. Cô nàng kinh hãi, đưa hai tay mình ôm lấy cánh tay lớn đầy sức mạnh của anh.
Tiểu My không phải loại yếu ớt , cô là một Mafia được rèn luyện kỹ càng nhưng cô thừa nhận sức lực của cô chả là gì với anh.
-Đại...Đại Hoàng ... - Tiểu My khó khăn nói nên lời.
Anh đè cô xuống dưới mình , vẫn đăm đăm nhìn cô. Tiểu My tội nghiệp bất lực với người đối diện mình, khuôn mặt bắt đầu đờ đẫn và xanh ngắt. Đại Hoàng trước sau vẫn là khuôn mặt nhu mì đó không thay đổi, ngay cả nếu giết người , anh vẫn sẽ thái độ đó .
Cúi thấp xuống , anh cảm nhận mùi hương , nhiệt độ ấm áp từ cơ thể cô.
Nhẹ nhàng đặt môi mình lên môi cô . Tuy rằng hai bàn tay xấu xa cứ thô thiển dùng sức nhưng phía trên Đại Hoàng lại vô cùng dịu dàng .Không cắn , không tham lam xâm chiếm lấy đôi môi nhỏ nhắn đối phương .Anh thỏa cơn ham muốn bằng cách mút sâu lấy cô. Chỉ đơn thuần là một nụ hôn sâu lắng vô cùng lãng mạn với Tiểu My.
Sau nhiều phút , anh thả tự do cho bờ môi đáng yêu ấy. Tiểu My thở hổn hền, khuôn mặt lần nữa đỏ ửng cả lên trước nụ hôn đầy kích thích của Đại Hoàng. Anh hài lòng ngắm nhìn khuôn mặt dâm mỹ và vô tư kích thích người khác giới đến đáng yêu này, cô thật sự rất biết cách câu dẫn anh
-Hoàng .... tại sao?-Tiểu My mệt mỏi.
-Đừng hỏi em , chị thừa biết câu trả lời mà !- Anh lạnh lùng đáp lại.
-Làm ơn.... thả chị ra... - Tiểu My bật khóc, cô khóc trong tuyệt vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.