Chương 55: Lệ Nghiên Gặp Tiểu Tiên Nữ
Tiểu Huyền Diệu
10/10/2022
Ngoại trừ Tần Ẩn cả ngày nghĩ đến chuyện tình cờ gặp ra, còn có một người khác, cũng cả ngày nghĩ đến khi nào mới có thể theo kịp tiểu tiên nữ kia ngẫu nhiên gặp gỡ.
Nghe nói "tiểu tiên nữ" sau khi học ở Quyền Châu Nhất Trung, Lệ Nghiên cơ hồ mỗi ngày đều lái xe quanh phụ cận này, muốn xem có gặp lại cô hay không, hại hắn ta mấy ngày nay hồn mất vía, ngủ cũng không ngủ được.
Vốn định trực tiếp đi trườnh học tìm cô, nhưng lại cảm thấy như vậy quá đường đột, chi bằng ngẫu nhiên gặp được.
Ngồi trên ghế phụ Hướng Lương Chu, trêu tức nghiêng đầu nhìn hắn ta, trêu ghẹo nói: "Xong rồi, Lệ ca chúng ta sẽ không bị bệnh tương tư chứ? ”
Đúng lúc này, góc đường phía trước giống như có một bóng dáng màu trắng lóe tới, Lệ Nghiên không nhìn thấy, ngược lại bị Hướng Lương Chu nhìn thấy, lúc này kinh hô lên ——
"Tiểu tiên nữ nhà anh!"
"Ở đâu?"
Lệ Nghiên lúc này tinh thần chấn động, ngữ khí đặc biệt cấp bách cùng kích động.
"Ngay phía trước, tôu vừa mới nhìn thấy một bóng dáng màu trắng, bộ dạng thập phần xinh đẹp, giống như tiên nữ." Hướng Lương Chu dường như cũng rất kích động, hắn thật sự thấy được.
Thấy hắn kích động như vậy, Lệ Nghiên liền biết hẳn là không lừa mình, nhất thời mừng rỡ như điên vội vàng dừng xe ở ven đường, sau đó mở cửa xe, nhanh chóng xuống xe tìm về phía trước.
Lúc này, bầu trời nổi lên mưa phùn, mưa có xu hướng dần dần lớn lên, bất quá hắn ta cũng không để ý, chỉ cần có thể nhìn thấy tiểu tiên nữ bị ám ảnh trong mơ, cho dù để cho hắn ta ướt sũng như gà, cũng cam tâm tình nguyện a.
Nơi này cách thư viện tương đối gần, lúc này trên đường phố có chút nhiều người, đột nhiên trời bắt đầu mưa, tất cả mọi người đều hoảng hốt chạy trốn tìm chỗ tránh mưa.
Lệ Nghiên đang vội vàng tìm tiểu tiên nữ của mình, bất chấp nhiều như vậy, trực tiếp ở trong màn mưa nhìn xung quanh tìm kiếm, chỉ cần nhìn thấy có người mặc áo trắng, nhất định sẽ nhìn thêm vài lần, phát hiện không phải, liền khó nén thất vọng.
Đột nhiên xoay người một cái, chỉ thấy một bóng dáng màu trắng, chạy có chút gấp gáp, không nhìn đường, không cẩn thận liền hướng trong ngực hắn ta đụng vào.
Đập vào hắn ta trong vòng tay đầy đủ.
Hai người đồng thời giật mình!
"Tiểu... tiểu tiên nữ? ”
Lệ Nghiên còn chưa nhìn thấy mặt, nhưng thấy người này mặc áo trắng, từ ngoại hình mà xem, tựa hồ rất mê người, có lẽ chính là người mình muốn tìm?
Nhất thời, tim đập nhanh hơn, hắn ta cảm giác mình không thể hô hấp.
Thẩm Hàm Nguyệt chỉ cảm thấy mình đụng phải một cái lồng ngực cứng rắn, hơi thở mị hoặc trên người đàn ông tản mát ra, phi thường dễ nghe, khiến cho tâm thần cô ta kích động, thiếu chút nữa phải say mê trong đó.
Khi cô ta ngẩng đầu nhìn thấy mặt người đó, cả người đều nhìn ngây người.
Đẹp... Đẹp trai quá.
Rõ ràng trên mặt tóc đều bị nước mưa làm ướt, vốn hẳn là có vẻ chật vật mới đúng, lại càng làm nổi bật hắn càng thêm đẹp trai mê người, thậm chí có loại hấp dẫn gợi cảm nói không nên lời.
Thẩm Hàm Nguyệt cảm thấy hô hấp của mình có chút căng thẳng, nhưng vì bảo trì rụt rè, không cho hắn ta nhìn ra mình đã yêu hắn ngay từ cái nhìn đầu tiên, cô ta vội vàng lui ra khỏi vòng tay hắn.
Có chút bối rối, có chút dồn dập, dẫn đến dưới chân lảo đảo, đặt mông ngã ngồi trên mặt đất, váy trắng nhiễm lầy lội, chật vật nói không nên lời.
Cũng may lúc này, mưa đột nhiên ngừng lại, mặt trời rất nhanh lại xuất hiện, giống như vừa rồi trời mưa, chỉ là ông trời cùng mọi người đùa giỡn.
"Này này, đồ ngốc! Còn không mau đỡ nàng tiên nhỏ của anh lên. ”
Hướng Lương Chu đuổi theo, phát hiện Lệ Nghiên ngây ngốc đứng bất động, thiếu chút nữa bị gấp chết, vội vàng ở bên tai hắn ta nhắc nhở.
Lệ Nghiên phục hồi tinh thần lại, luôn cảm thấy có chỗ nào không thích hợp...
Nghe nói "tiểu tiên nữ" sau khi học ở Quyền Châu Nhất Trung, Lệ Nghiên cơ hồ mỗi ngày đều lái xe quanh phụ cận này, muốn xem có gặp lại cô hay không, hại hắn ta mấy ngày nay hồn mất vía, ngủ cũng không ngủ được.
Vốn định trực tiếp đi trườnh học tìm cô, nhưng lại cảm thấy như vậy quá đường đột, chi bằng ngẫu nhiên gặp được.
Ngồi trên ghế phụ Hướng Lương Chu, trêu tức nghiêng đầu nhìn hắn ta, trêu ghẹo nói: "Xong rồi, Lệ ca chúng ta sẽ không bị bệnh tương tư chứ? ”
Đúng lúc này, góc đường phía trước giống như có một bóng dáng màu trắng lóe tới, Lệ Nghiên không nhìn thấy, ngược lại bị Hướng Lương Chu nhìn thấy, lúc này kinh hô lên ——
"Tiểu tiên nữ nhà anh!"
"Ở đâu?"
Lệ Nghiên lúc này tinh thần chấn động, ngữ khí đặc biệt cấp bách cùng kích động.
"Ngay phía trước, tôu vừa mới nhìn thấy một bóng dáng màu trắng, bộ dạng thập phần xinh đẹp, giống như tiên nữ." Hướng Lương Chu dường như cũng rất kích động, hắn thật sự thấy được.
Thấy hắn kích động như vậy, Lệ Nghiên liền biết hẳn là không lừa mình, nhất thời mừng rỡ như điên vội vàng dừng xe ở ven đường, sau đó mở cửa xe, nhanh chóng xuống xe tìm về phía trước.
Lúc này, bầu trời nổi lên mưa phùn, mưa có xu hướng dần dần lớn lên, bất quá hắn ta cũng không để ý, chỉ cần có thể nhìn thấy tiểu tiên nữ bị ám ảnh trong mơ, cho dù để cho hắn ta ướt sũng như gà, cũng cam tâm tình nguyện a.
Nơi này cách thư viện tương đối gần, lúc này trên đường phố có chút nhiều người, đột nhiên trời bắt đầu mưa, tất cả mọi người đều hoảng hốt chạy trốn tìm chỗ tránh mưa.
Lệ Nghiên đang vội vàng tìm tiểu tiên nữ của mình, bất chấp nhiều như vậy, trực tiếp ở trong màn mưa nhìn xung quanh tìm kiếm, chỉ cần nhìn thấy có người mặc áo trắng, nhất định sẽ nhìn thêm vài lần, phát hiện không phải, liền khó nén thất vọng.
Đột nhiên xoay người một cái, chỉ thấy một bóng dáng màu trắng, chạy có chút gấp gáp, không nhìn đường, không cẩn thận liền hướng trong ngực hắn ta đụng vào.
Đập vào hắn ta trong vòng tay đầy đủ.
Hai người đồng thời giật mình!
"Tiểu... tiểu tiên nữ? ”
Lệ Nghiên còn chưa nhìn thấy mặt, nhưng thấy người này mặc áo trắng, từ ngoại hình mà xem, tựa hồ rất mê người, có lẽ chính là người mình muốn tìm?
Nhất thời, tim đập nhanh hơn, hắn ta cảm giác mình không thể hô hấp.
Thẩm Hàm Nguyệt chỉ cảm thấy mình đụng phải một cái lồng ngực cứng rắn, hơi thở mị hoặc trên người đàn ông tản mát ra, phi thường dễ nghe, khiến cho tâm thần cô ta kích động, thiếu chút nữa phải say mê trong đó.
Khi cô ta ngẩng đầu nhìn thấy mặt người đó, cả người đều nhìn ngây người.
Đẹp... Đẹp trai quá.
Rõ ràng trên mặt tóc đều bị nước mưa làm ướt, vốn hẳn là có vẻ chật vật mới đúng, lại càng làm nổi bật hắn càng thêm đẹp trai mê người, thậm chí có loại hấp dẫn gợi cảm nói không nên lời.
Thẩm Hàm Nguyệt cảm thấy hô hấp của mình có chút căng thẳng, nhưng vì bảo trì rụt rè, không cho hắn ta nhìn ra mình đã yêu hắn ngay từ cái nhìn đầu tiên, cô ta vội vàng lui ra khỏi vòng tay hắn.
Có chút bối rối, có chút dồn dập, dẫn đến dưới chân lảo đảo, đặt mông ngã ngồi trên mặt đất, váy trắng nhiễm lầy lội, chật vật nói không nên lời.
Cũng may lúc này, mưa đột nhiên ngừng lại, mặt trời rất nhanh lại xuất hiện, giống như vừa rồi trời mưa, chỉ là ông trời cùng mọi người đùa giỡn.
"Này này, đồ ngốc! Còn không mau đỡ nàng tiên nhỏ của anh lên. ”
Hướng Lương Chu đuổi theo, phát hiện Lệ Nghiên ngây ngốc đứng bất động, thiếu chút nữa bị gấp chết, vội vàng ở bên tai hắn ta nhắc nhở.
Lệ Nghiên phục hồi tinh thần lại, luôn cảm thấy có chỗ nào không thích hợp...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.