Các Nam Chính Đều Là Của Ta

Chương 38: Mạt thế văn (6)

Mai Khai

09/07/2018

Sắc trời bên ngoài đã sập tối, cô giơ tay bật đèn, đồng hồ báo thức trên bàn chỉ bảy giờ bốn mươi lăm phút. Tiếng điện thoại bắt đầu vang lên.

Điền Mật day day trán, bước xuống giường đi ra ngoài phòng.

Phòng khách không có mở đèn, lúc này Thư Tử Quân đang ngồi bên cạnh bàn trà, mắt hắn nhìn chằm chằm vào điện thoại phát sáng, giống như có thể nhìn thấy một hố đen trong điện thoại.

Hắn giơ tay chạm vào điện thoại, điện thoại di động rung chuyển khiến cho hắn giật mình lập tức rút tay về, “Rống---”

Điền Mật mở đèn lên, ánh mắt Thư Tử Quân liền dời đến người cô.

Cô bày ra vẻ mặt tươi cười: “Tử Quân dậy rồi sao?”

“Rống---”

Điền Mật nhún vai, đi đến trước mặt Thư Tử Quân, cầm lấy điện thoại, trên màn hình hiện ra tên mẹ Điền.

Cô lập tức cúp điện thoại, sau đó tắt máy.

Nhìn thấy Điền Mật cầm điện thoại, rồi điện thoại không phát ra tiếng nữa. Thư Tử Quân nhìn điện thoại, lại nhìn sang Điền Mật, đôi mắt đỏ vội vàng xoay chuyển.

Điền Mật cảm thấy Thư Tử Quân có chút ngốc nghếch, cười cười, giơ tay vuốt tóc Thư Tử Quân.

Cảm giác có chút đói bụng, cô đi vào phòng bếp làm món cơm chiên trứng. Ngồi trên ghế sofa vừa coi phim thần tượng vừa ăn cơm.

Thư Tử Quân bắt chước bộ dáng của cô, ngồi xuống ghế sofa, ánh mắt của hắn thỉnh thoảng nhìn vào màn hình máy tính, thỉnh thoảng lại nhìn xem Điền Mật ăn cái gì.

Không ngờ đôi mắt hắn lại tỏ vẻ nghi ngờ, Điền Mật thấy hắn như vậy, suy nghĩ một chút, múc một muỗng cơm chiên trứng đưa tới trước miệng Thư Tử Quân.

Thư Tử Quân theo bản năng há miệng, cơm chiên trứng vừa vào trong miệng hắn, hắn lập tức phun ra: “Rống---” Hắn cảm thấy vật này thật khó ăn muốn chết!

Điền Mật nhíu mày, lấy khăn tay lau miệng giúp cho Thư Tử Quân, càng khiến hắn nhổ sạch sẽ mọi thứ trong miệng.

“Tử Quân không thích ăn cái này sao?”

Cô vẫn cho rằng zombie có thể ăn cơm.

“Rống---” Tuy rằng không hiểu Điền Mật nói gì, nhưng hắn vẫn rống lên một tiếng.

Hai người đều không hiểu lời nói của đối phương, nhưng mà Điền Mật tiếp tục phối hợp trò chuyện với Thư Tử Quân.

Nói lại tất cả chuyện tốt đẹp của hai người, lâu lâu Thư Tử Quân rống lên một tiếng, biểu hiện hắn vẫn tồn tại.

Sáng hôm sau, quay đầu lại, cô phát hiện Thư Tử Quân luôn luôn đi theo sau mình.

--- --- hắc tuyến --- ---



Từ ngày hôm qua, cô đã phát hiện Thư Tử Quân rất dính lấy mình, cô đi đâu, Thư Tử Quân đi theo đến đó.

Cô muốn đi ra ngoài, nhưng không thể dẫn Thư Tử Quân đi cùng, lỡ như khi đi ra ngoài, Thư Tử Quân ngửi thấy mùi con người nhưng lại không thể kiểm soát được bản thân, hiện tại hắn đã là zombie nhị giai rồi.

Có lẽ bây giờ bên ngoài cũng có người sở hữu dị năng, nhưng muốn đối phó với Thư Tử Quân nhị giai, sẽ vô cùng khó khăn đấy.

“Tử Quân, em muốn đi ra ngoài tìm thức ăn, anh không thể đi cùng với em đâu.”

“Rống---” Thư Tử Quân nghiêng đầu nhìn cô, không hề nhúc nhích.

Ài… Điền Mật thở dài, đi vào, đóng cửa. Sau đó nắm tay Thư Tử Quân, đi vào phòng.

Thư Tử Quân rất ngoan ngoãn để tùy ý cô nắm tay hắn, chỉ cúi đầu nhìn cô.

Cô đặt Thư Tử Quân ngồi xuống giường, sau đó Điền Mật nhanh chóng nghiêng người bỏ đi, đóng cửa phòng lại, vội vàng chạy ra ngoài.

Thư Tử Quân gào rất to, đập cửa phòng ầm ầm. Cô không biết cửa phòng này có thể chịu được sức lực của Thư Tử Quân hay không, nhưng mà cô cũng không biết làm cách gì khác.

Hôm nay cô không đi ra khỏi khu nhà trọ, cả khu nhà trọ này rất lớn, có không ít zombie.

Cô mệt mỏi đứng lại nghỉ ngơi một chút, sau đó tiếp tục đi giết.

Cô ngày càng tiến bộ, thủ pháp giết zombie cũng ngày càng thuần thục, hiện tại cô chỉ xem việc giết zombie là nhiệm vụ cần thiết.

Giết nhiều zombie một chút, có thể đổi được tinh hạch, sau đó khiến nam chính mau chóng tiến giai, khôi phục trí nhớ và năng lực, như vậy cô sẽ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.

Cô giết một mạch đến tận tối, thỉnh thoảng trông thấy có người đứng ngay cửa sổ hoặc sân thượng nhìn mình.

Có lẽ bọn họ sẽ cho rằng cô là người kì lạ, dù gì hôm nay cũng mới là ngày mạt thế thứ hai, vẫn còn rất nhiều người còn sống.

Trời sập tối, cô cảm thấy mệt mỏi liền kéo cơ thể về phòng.

Mở cửa, giơ tay bật đèn như mọi khi.

Vừa quay đầu lại, lập tức nhìn thấy Thư Tử Quân đứng sau lưng.

Trước đó, Điền Mật đã chải tóc sạch sẽ gọn gàng cho hắn, hiện tại không biết lý do tại sao nó lại trở nên rối loạn, áo sơ mi trắng hôm qua cũng nhăn nhó, hắn cũng không mang giày.

Hắn cứ nhìn Điền Mật như vậy, con mắt màu đỏ, Điền Mật cảm thấy hắn đang bất mãn và lên án mình.

Điều này khiến cho Điền Mật dở khóc dở cười.

“Tử Quân ~~ em đi tắm trước, tắm xong rồi mới giải thích cho anh được không?”

“Rống---” Thư Tử Quân thấp giọng rống một tiếng, sau đó quay đầu đi đến ghế sofa ở phòng khách ngồi xuống, nghiêng đầu nhìn cô.

“…”



“0051, có phải nam chính đã có trí lực rồi không hả?”

“Kí chủ, ta cũng không biết ~”

Được rồi, không suy nghĩ vấn đề này nữa.

Cô đi giết zombie nguyên cả ngày, cực kì mệt mỏi, trên người dính đầy máu zombie, còn có một số thứ rất buồn nôn, thối muốn chết!

Lúc đi ngang qua phòng Thư Tử Quân, cô dừng lại, toàn bộ cửa trong phòng đều bị Thư Tử Quân đập nát, hơi nhíu lông mày, cầm cây chổi quét dọn gỗ vụn trên sàn, sau đó đi vào toilet.

Tắm rửa xong, cô ném quần áo mới thay vào thùng rác.

Cô cầm khăn mặt, lau sạch tóc, sau đó đi đến phòng khách, ngồi xuống bên cạnh Thư Tử Quân.

“Rống---”

Tay đang lau tóc của Điền Mật dừng một chút, nhún nhún vai, bỏ tay xuống, cười rạng rỡ với Thư Tử Quân.

“Tử Quân, em biết em đi ra ngoài cả ngày cho nên anh giận. Nhưng mà Tử Quân, anh xem đi, em ra ngoài tìm đồ ăn cho anh mà.”

Cô mở tay ra, là ba viên tinh hạch cấp hai.

Hôm nay cô giết ba trăm lẻ hai con zombie, cộng thêm số dư của tối qua là tám, tổng cộng ba trăm mười, trước mắt cô dùng sáu mươi zombie để đổi ba khối tinh hạch cấp 2.

Vừa nhìn thấy tinh hạch, Thư Tử Quân lập tức bỏ tinh hạch vào miệng ăn.

Hôm nay hắn không có té ngã như ngày hôm qua, hắn nhắm mắt lại, vẻ mặt thể hiện sự thoải mái.

Điền Mật thấy hắn như vậy, không để ý tới hắn nữa, bật máy tính coi phim thần tượng.

Một lát sau, tóc của Điền Mật bị người khác kéo một cái, cô nghiêng đầu coi thử, thì thấy Thư Tử Quân đang nhìn mình.

Da của hắn lúc này chỉ trắng hơn người bình thường một chút, đôi mắt biến thành màu đỏ tím, giống như đang đeo lens, những tơ máu trong tròng trắng mắt đã biến mất gần hết. Bộ dạng hiện tại của hắn không khác gì được điêu khắc mà thành.

Ánh mắt hắn trong suốt không ít, lúc hắn nhìn Điền Mật, ánh mắt rất tập trung, không còn mơ hồ nữa.

Lại tiến giai rồi sao?

Đúng vậy, bây giờ Thư Tử Quân ở tam giai. Thật không hổ danh là zombie vương, quá mức mạnh mẽ. Trong lòng Điền Mật thầm giơ ngón tay cái.

“Tử Quân?”

“Rống---”

“Đinh --- hảo cảm nam chủ +5, độ hảo cảm 10, kí chủ cố gắng lên!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Các Nam Chính Đều Là Của Ta

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook