Các Nam Nhân Của Cá Muối Lên Sàn
Chương 26: Bá An(2)
Ngư Quán Hương Phong
11/03/2023
Tiếu Tri Vi dám cam đoan, trừ bỏ mình ra, tuyệt đối còn nữ nhân khác cũng yêu thầm Bá An. Đẹp trai anh tuấn lại dịu dàng, Tiếu Tri Vi nhìn Bá An chỗ nào cũng thấy tốt cả, trong lòng cũng muốn tìm một giống đực có thể tùy ý kéo dẫm một chút, trong đầu nàng lại đột nhiên hiện lên khuôn mặt lạnh như băng kia của Tạ Ngọc.
Mặc dù Tạ Ngọc là tình nhân trong mộng của những bọn nha hoàn kia nhưng ở trong lòng của Tiếu Tri Vi hắn có thể không bằng một đầu ngón tay của Bá An.
Đây có thể nói là tình nhân trong mắt đẹp như “Phan An”.
Thật ra Ngay từ đầu Tiếu Tri Vi cũng không có ý tưởng không an phận gì với Bá An. Khi nàng vừa mới đến Tạ phủ chính là một kẻ tủi thân hay khóc. Bá An nói với nàng: “Huynh từng có một muội muội, tuổi tác trạc tuổi muội, đáng tiếc nàng phúc mỏng, đã mất sớm, cha huynh thương tâm đến mức một đêm đầu bạc.”
Tiếu Tri Vi nghẹn ngào nói: “Lẽ ra muội cũng nên chết sớm mới không giống như bây giờ, bị cha mẹ vứt bỏ như một món đồ không cần dùng.”
Khi đó Tiếu Tri Vi mới vừa bị cha mẹ thân sinh bán đi, nói không khổ sở là giả. Lần đầu tiên đi vào nơi xa lạ như Tạ phủ này, mỗi ngày vành mắt đều đỏ hoe.
Phải mất một lúc lâu sau nàng mới ý thức được mình đã nói những lời không thể nói ở trước mặt Bá An, quả thực chính là rải muối lên vết thương lòng của người ta.
Nàng hận không thể xuyên về lúc trước cho mình hai cái tát tai thật mạnh, nhưng Bá An khi đó cũng không có tức giận, hắn chỉ bất đắc dĩ lắc đầu.
Bá An đưa cho nàng một chiếc khăn tay cũ sạch sẽ, cười vô cùng dịu dàng và đẹp đẽ nói: “Muội hợp ý Bá gia chúng ta, huynh thấy muội cũng thân thiết, muội hãy coi huynh là ca ca đi, về sau ở Tạ phủ có cái gì khó khăn thì cứ việc tới tìm huynh.”
Khi đó Tiếu Tri Vi vô cùng thiếu tình thương, lời Bá An nói giống như một dòng suối mát ùa vào trong giếng cạn. Nàng dùng chiếc khăn tay ấm áp kia của Bá An xoa những giọt nước mắt xấu hổ của bản thân, mềm mại đáng yêu nói: “Cảm ơn Bá An ca ca”.
Bá An cười gật gật đầu: “Tạ phủ là người trong sạch, lão gia và công tử đều là người lễ nghĩa, về sau Tri Vi hãy coi nơi này làm như nhà của mình nha.”
Trên người Bá An có một lực lượng biến gió xuân thành mưa thuận gió hoà, khiến mọi người cảm thấy thoải mái và đáng tin cậy. Vốn Tiếu Tri Vi cũng là một con tôm mềm dễ dàng ỷ lại vào tình cảm của người khác, nàng cũng không khách khí với Bá An, có bất cứ chuyện nghiêm trọng nào đều phải tới làm phiền Bá An.
Mặc dù Tạ Ngọc là tình nhân trong mộng của những bọn nha hoàn kia nhưng ở trong lòng của Tiếu Tri Vi hắn có thể không bằng một đầu ngón tay của Bá An.
Đây có thể nói là tình nhân trong mắt đẹp như “Phan An”.
Thật ra Ngay từ đầu Tiếu Tri Vi cũng không có ý tưởng không an phận gì với Bá An. Khi nàng vừa mới đến Tạ phủ chính là một kẻ tủi thân hay khóc. Bá An nói với nàng: “Huynh từng có một muội muội, tuổi tác trạc tuổi muội, đáng tiếc nàng phúc mỏng, đã mất sớm, cha huynh thương tâm đến mức một đêm đầu bạc.”
Tiếu Tri Vi nghẹn ngào nói: “Lẽ ra muội cũng nên chết sớm mới không giống như bây giờ, bị cha mẹ vứt bỏ như một món đồ không cần dùng.”
Khi đó Tiếu Tri Vi mới vừa bị cha mẹ thân sinh bán đi, nói không khổ sở là giả. Lần đầu tiên đi vào nơi xa lạ như Tạ phủ này, mỗi ngày vành mắt đều đỏ hoe.
Phải mất một lúc lâu sau nàng mới ý thức được mình đã nói những lời không thể nói ở trước mặt Bá An, quả thực chính là rải muối lên vết thương lòng của người ta.
Nàng hận không thể xuyên về lúc trước cho mình hai cái tát tai thật mạnh, nhưng Bá An khi đó cũng không có tức giận, hắn chỉ bất đắc dĩ lắc đầu.
Bá An đưa cho nàng một chiếc khăn tay cũ sạch sẽ, cười vô cùng dịu dàng và đẹp đẽ nói: “Muội hợp ý Bá gia chúng ta, huynh thấy muội cũng thân thiết, muội hãy coi huynh là ca ca đi, về sau ở Tạ phủ có cái gì khó khăn thì cứ việc tới tìm huynh.”
Khi đó Tiếu Tri Vi vô cùng thiếu tình thương, lời Bá An nói giống như một dòng suối mát ùa vào trong giếng cạn. Nàng dùng chiếc khăn tay ấm áp kia của Bá An xoa những giọt nước mắt xấu hổ của bản thân, mềm mại đáng yêu nói: “Cảm ơn Bá An ca ca”.
Bá An cười gật gật đầu: “Tạ phủ là người trong sạch, lão gia và công tử đều là người lễ nghĩa, về sau Tri Vi hãy coi nơi này làm như nhà của mình nha.”
Trên người Bá An có một lực lượng biến gió xuân thành mưa thuận gió hoà, khiến mọi người cảm thấy thoải mái và đáng tin cậy. Vốn Tiếu Tri Vi cũng là một con tôm mềm dễ dàng ỷ lại vào tình cảm của người khác, nàng cũng không khách khí với Bá An, có bất cứ chuyện nghiêm trọng nào đều phải tới làm phiền Bá An.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.