Các Nam Nhân Của Cá Muối Lên Sàn
Chương 58: Tâm Sự Bị Vạch Trần
Ngư Quán Hương Phong
11/03/2023
Tạ Ngọc mút hôn sau dái tai của nàng, không buông tha bất cứ một chỗ da thịt nào. Chóp mũi tràn ngập mùi của thiếu nữ, Tạ Ngọc có cảm giác như mình đang mút một miếng phomat.
Làn da vùng sau tai vừa mỏng lại vừa mẫn cảm, vành tai của Tiếu Tri Vi giống đóa huyết nhĩ —— một loại nấm tuyết, mép của vành tai màu váng sữa có chút màu đỏ tươi.
Đôi môi của Tạ Ngọc dán trên đóa huyết nhĩ lả lướt, mút ra tiếng “chụt chụt”, làm cho làn da mong rmanh tinh tế kia nóng bừng lên như màu đất đỏ.
Tiếu Tri Vi sắp phát điên rồi, nàng run rẩy ở trong lòng ngực Tạ Ngọc, dần dần co rúm thành một bộ dáng mặc cho người xâu xé. Tạ Ngọc cảm giác được thân thể của nàng thả lỏng, hoặc là nói đang mềm nhũn, hắn dùng đầu lưỡi liếm liếm lỗ tai của nàng, phát ra tiếng “chụt chụt” dính nhớp.
Tạ Ngọc giống như dụ dỗ thổi khí vào trong tai của nàng, sau đó bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, uy hiếp hỏi: “Lần sau lại để cho ta thấy ngươi đi chân trần quyến rũ nam nhân ở trong phủ thì ta chắc chắn sẽ cho ngươi đẹp mặt.”
Tiếu Tri Vi nào biết xảy ra chuyện gì tự nhiên lại bị cái mũ chụp lên đầu, mặc dù nàng không được xem là một nô tài xứng chức nhưng cũng không thể tiếp nhận cái tội danh có lẽ có này.
Nàng lập tức nàng biện minh cho mình, giọng nói thanh thúy cao vút: “Ta không có!”
“Tổng cộng quyến rũ mấy cái?” Tạ Ngọc hoàn toàn không phản ứng sự phản bác của nàng, chỉ chất vấn ở nàng bên tai. Hơi thở của hắn nóng bỏng, giọng nói cũng bị nhiễm ấm áp, thậm chí Tiếu Tri Vi còn cảm thấy trong giọng nói của hắn có mờ mịt một tia vui đùa: “Có phải thấy một cái, thích một cái hay không?”
Tiếu Tri Vi làm gì đã bị người oan uổng như vậy, nàng một mảnh trung trinh với Bá An, ở trong miệng Tạ Ngọc nàng lại là kẻ đứng núi này trông núi nọ thối nát kia sao, nàng làm sao có thể nhẫn được?
Tiếu Tri Vi thở phì phì rống lên: “Sao có thể? Ta chỉ thích một mình Bá An ca ca!”
“Tốt, tốt lắm! Quả nhiên là có một chân với tên Bá An kia!” Giọng nói của Tạ Ngọc đột nhiên trở lên lạnh lùng.
Lúc này Tiếu Tri Vi mới hậu tri hậu giác ý thức được nàng bị lời nói khách sáo của Tạ Ngọc lừa.
Mỗi người trong nhóm tiểu tỷ muội nha hoàn các nàng đều là người tâm địa đơn thuần thẳng thẳng, ngày thường có cái gì nói cái đó, có hoa quế sữa bò thì cùng nhau uống, có mâu thuẫn thì kéo tóc đánh một trận, cũng không bao giờ làm chuyện loanh quanh lòng vòng.
Tiếu Tri Vi nào biết đâu rằng Tạ Ngọc là kẻ tâm cơ thâm trầm, nàng giấu giếm tâm sự thiếu nữ lâu như vậy, không nghĩ tới lại bị Tạ Ngọc biết đầu tiên. Nàng bị bại lộ bí mật yêu thầm, nhất thời thẹn quá hoá giận, nhưng dường như Tạ Ngọc còn tức giận hơn so với nàng.
Một bàn tay của Tạ Ngọc trực tiếp vén vạt áo của nàng lên, cởi bỏi đai lưng quần của nàng, bàn tay to kia của hắn linh hoạt trượt vào trong quần lụa của nàng.
Làn da vùng sau tai vừa mỏng lại vừa mẫn cảm, vành tai của Tiếu Tri Vi giống đóa huyết nhĩ —— một loại nấm tuyết, mép của vành tai màu váng sữa có chút màu đỏ tươi.
Đôi môi của Tạ Ngọc dán trên đóa huyết nhĩ lả lướt, mút ra tiếng “chụt chụt”, làm cho làn da mong rmanh tinh tế kia nóng bừng lên như màu đất đỏ.
Tiếu Tri Vi sắp phát điên rồi, nàng run rẩy ở trong lòng ngực Tạ Ngọc, dần dần co rúm thành một bộ dáng mặc cho người xâu xé. Tạ Ngọc cảm giác được thân thể của nàng thả lỏng, hoặc là nói đang mềm nhũn, hắn dùng đầu lưỡi liếm liếm lỗ tai của nàng, phát ra tiếng “chụt chụt” dính nhớp.
Tạ Ngọc giống như dụ dỗ thổi khí vào trong tai của nàng, sau đó bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, uy hiếp hỏi: “Lần sau lại để cho ta thấy ngươi đi chân trần quyến rũ nam nhân ở trong phủ thì ta chắc chắn sẽ cho ngươi đẹp mặt.”
Tiếu Tri Vi nào biết xảy ra chuyện gì tự nhiên lại bị cái mũ chụp lên đầu, mặc dù nàng không được xem là một nô tài xứng chức nhưng cũng không thể tiếp nhận cái tội danh có lẽ có này.
Nàng lập tức nàng biện minh cho mình, giọng nói thanh thúy cao vút: “Ta không có!”
“Tổng cộng quyến rũ mấy cái?” Tạ Ngọc hoàn toàn không phản ứng sự phản bác của nàng, chỉ chất vấn ở nàng bên tai. Hơi thở của hắn nóng bỏng, giọng nói cũng bị nhiễm ấm áp, thậm chí Tiếu Tri Vi còn cảm thấy trong giọng nói của hắn có mờ mịt một tia vui đùa: “Có phải thấy một cái, thích một cái hay không?”
Tiếu Tri Vi làm gì đã bị người oan uổng như vậy, nàng một mảnh trung trinh với Bá An, ở trong miệng Tạ Ngọc nàng lại là kẻ đứng núi này trông núi nọ thối nát kia sao, nàng làm sao có thể nhẫn được?
Tiếu Tri Vi thở phì phì rống lên: “Sao có thể? Ta chỉ thích một mình Bá An ca ca!”
“Tốt, tốt lắm! Quả nhiên là có một chân với tên Bá An kia!” Giọng nói của Tạ Ngọc đột nhiên trở lên lạnh lùng.
Lúc này Tiếu Tri Vi mới hậu tri hậu giác ý thức được nàng bị lời nói khách sáo của Tạ Ngọc lừa.
Mỗi người trong nhóm tiểu tỷ muội nha hoàn các nàng đều là người tâm địa đơn thuần thẳng thẳng, ngày thường có cái gì nói cái đó, có hoa quế sữa bò thì cùng nhau uống, có mâu thuẫn thì kéo tóc đánh một trận, cũng không bao giờ làm chuyện loanh quanh lòng vòng.
Tiếu Tri Vi nào biết đâu rằng Tạ Ngọc là kẻ tâm cơ thâm trầm, nàng giấu giếm tâm sự thiếu nữ lâu như vậy, không nghĩ tới lại bị Tạ Ngọc biết đầu tiên. Nàng bị bại lộ bí mật yêu thầm, nhất thời thẹn quá hoá giận, nhưng dường như Tạ Ngọc còn tức giận hơn so với nàng.
Một bàn tay của Tạ Ngọc trực tiếp vén vạt áo của nàng lên, cởi bỏi đai lưng quần của nàng, bàn tay to kia của hắn linh hoạt trượt vào trong quần lụa của nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.