Các Nam Nhân Của Cá Muối Lên Sàn
Chương 39: Thờ Ơ?
Ngư Quán Hương Phong
11/03/2023
Trước đó Bá quản gia chưa bao giờ thấy Bá An biểu hiện ra sự quan tâm và yêu quý bất cứ một cô nương gia nào nhiều như vậy. Chỉ có thể chứng minh hai người này có tình, ít nhất, Bá An có tình ý với Tiếu Tri Vi .
……
Sau khi Tiếu Tri Vi nhận phiếu giảm giá kia của Bá An thì luôn lo sợ bất an. Nàng dự định mang phiếu giảm giá này tiêu xài phung phí cho xong việc, dùng một kỳ thoại bản diễm tình mới nhất để tẩm bổ tâm linh bị thương của nàng một chút.
Nhưng nàng cầm mép phiếu giảm giá bằng giấy dai kia thì lại nghĩ tới đây là vật mà Bá An đã từng nắm ở trong lòng bàn tay. Dường như nàng còn cảm nhận được lòng bàn tay ấm áp của Bá An. Nàng sờ chỗ hắn đã từng cầm, tay của hai người giống như có sự kết nối xuyên thời gian và không gian.
Trong lòng Tiếu Tri Vi ngọt ngào nhưng nàng chỉ sau một lát đã phản ứng lại, đây chỉ là mình phán đoán thôi. Nàng và Bá An là không có khả năng, nếu không có khả năng thì cũng không nên cho mình lưu lại niệm tưởng, cũng không thể ỷ vào lòng tốt của người khác mà giống như một con thú hoang ngầm chiếm đồ vật của Bá An tặng.
Tiếu Tri Vi khó có được một lần cao thượng, nàng quyết định mang tờ phiếu giảm giá này vật quy nguyên chủ.
Lúc nàng đi vào phòng thu chi, những người khác đều đã đi hết, phòng thu chi chỉ còn có phụ tử Bá quản gia.
Hoàng hôn bao phủ phòng thu chi nồng đậm mùi mực này, một ngọn đèn dầu trên án nhẹ nhàng lay động theo ngọn gió thổi nhẹ qua cửa sổ từ ngoài vào trong phòng.
Ánh sáng ấm áp giống như lụa sa mỏng khiến cho gian phòng càng thêm mông lung mờ ảo.
Bá An đưa lưng về phía nàng, Tiếu Tri Vi thấy bóng dáng cao dài thẳng tắp của hắn, hắn mặc một bộ y phục màu xanh, khí chất thong dong, nhìn thế nào cũng đều là bộ dáng mà Tiếu Tri Vi thích.
Bá quản gia râu bạc đang đứng trước mặt Bá An. Tiếu Tri Vi nghe thấy Bá quản gia nói với Bá An: “Lão gia để cho cha tuyển chọn một số nữ nhi gia phẩm mạo đoan trang cho công tử …… Đây là một tiền đồ tốt trong tương lai, Tri Vi là một đứa trẻ xuất chúng, cha cũng yêu thương nàng, không bằng điền thêm tên của nàng vào tờ danh sách này nhỉ?”
Bá quản gia dùng chính là giọng điệu thương lượng nhưng dường như Bá An lại thờ ơ. Tiếu Tri Vi nghe thấy giọng nói lãnh đạm của hắn vang lên: “Phụ thân chỉ lo làm tốt chuyện mà lão gia giao cho ngài là được, hỏi con để làm gì?”
“Con đứa nhỏ này……” Bá quản gia nhỏ giọng nói thầm một câu, thở dài một hơi nói: “Đương nhiên là cha hy vọng Tri Vi có một tương lai tốt đẹp rồi, nhưng mà con…… Nếu như con không muốn, cha cũng có thể để nàng ở bên này, không đưa nàng đến chỗ kia của công tử.”
……
Sau khi Tiếu Tri Vi nhận phiếu giảm giá kia của Bá An thì luôn lo sợ bất an. Nàng dự định mang phiếu giảm giá này tiêu xài phung phí cho xong việc, dùng một kỳ thoại bản diễm tình mới nhất để tẩm bổ tâm linh bị thương của nàng một chút.
Nhưng nàng cầm mép phiếu giảm giá bằng giấy dai kia thì lại nghĩ tới đây là vật mà Bá An đã từng nắm ở trong lòng bàn tay. Dường như nàng còn cảm nhận được lòng bàn tay ấm áp của Bá An. Nàng sờ chỗ hắn đã từng cầm, tay của hai người giống như có sự kết nối xuyên thời gian và không gian.
Trong lòng Tiếu Tri Vi ngọt ngào nhưng nàng chỉ sau một lát đã phản ứng lại, đây chỉ là mình phán đoán thôi. Nàng và Bá An là không có khả năng, nếu không có khả năng thì cũng không nên cho mình lưu lại niệm tưởng, cũng không thể ỷ vào lòng tốt của người khác mà giống như một con thú hoang ngầm chiếm đồ vật của Bá An tặng.
Tiếu Tri Vi khó có được một lần cao thượng, nàng quyết định mang tờ phiếu giảm giá này vật quy nguyên chủ.
Lúc nàng đi vào phòng thu chi, những người khác đều đã đi hết, phòng thu chi chỉ còn có phụ tử Bá quản gia.
Hoàng hôn bao phủ phòng thu chi nồng đậm mùi mực này, một ngọn đèn dầu trên án nhẹ nhàng lay động theo ngọn gió thổi nhẹ qua cửa sổ từ ngoài vào trong phòng.
Ánh sáng ấm áp giống như lụa sa mỏng khiến cho gian phòng càng thêm mông lung mờ ảo.
Bá An đưa lưng về phía nàng, Tiếu Tri Vi thấy bóng dáng cao dài thẳng tắp của hắn, hắn mặc một bộ y phục màu xanh, khí chất thong dong, nhìn thế nào cũng đều là bộ dáng mà Tiếu Tri Vi thích.
Bá quản gia râu bạc đang đứng trước mặt Bá An. Tiếu Tri Vi nghe thấy Bá quản gia nói với Bá An: “Lão gia để cho cha tuyển chọn một số nữ nhi gia phẩm mạo đoan trang cho công tử …… Đây là một tiền đồ tốt trong tương lai, Tri Vi là một đứa trẻ xuất chúng, cha cũng yêu thương nàng, không bằng điền thêm tên của nàng vào tờ danh sách này nhỉ?”
Bá quản gia dùng chính là giọng điệu thương lượng nhưng dường như Bá An lại thờ ơ. Tiếu Tri Vi nghe thấy giọng nói lãnh đạm của hắn vang lên: “Phụ thân chỉ lo làm tốt chuyện mà lão gia giao cho ngài là được, hỏi con để làm gì?”
“Con đứa nhỏ này……” Bá quản gia nhỏ giọng nói thầm một câu, thở dài một hơi nói: “Đương nhiên là cha hy vọng Tri Vi có một tương lai tốt đẹp rồi, nhưng mà con…… Nếu như con không muốn, cha cũng có thể để nàng ở bên này, không đưa nàng đến chỗ kia của công tử.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.