Các Nam Nhân Của Cá Muối Lên Sàn
Chương 36: Trái Lương Tâm
Ngư Quán Hương Phong
11/03/2023
“A ~ a! Đúng vậy!” Tiếu Tri Vi thay đổi giọng điệu, lập tức thừa nhận: “Không sai, ta thích hắn.”
“Khó trách ngươi chướng mắt Bá An ……” Đối với lời nói của Tiếu Tri Vi, Diệu Hỉ tựa hồ cũng không cảm thấy quá kinh ngạc. Diệu Hỉ chống cằm của mình, nặng nề thở dài một hơi, nói:“Tạ Ngọc, Tạ Ngọc…… Người trong phủ không ai là không thích Ngọc công tử? Nhưng Ngọc công tử là dương xuân bạch tuyết, sao có thể dễ dàng leo lên hắn như vậy.”
“Tri Vi tỷ tỷ, ngươi đẹp như vậy, nếu ngươi cũng thích Ngọc công tử thì ta đây lại càng không có cơ hội nữa rồi.” Diệu Hỉ yết ớt nói.
Tiếu Tri Vi nghe thấy có một chút gì đó không đúng, vội vàng bắt được tay của Diệu Hỉ, lời nói cực kỳ khẩn thiết: “Diệu Hỉ sao có thể nói như vậy? Ngọc công tử là của quý của Tạ phủ này, là tài sản chung của chúng ta, hắn không thuộc về riêng một ai cả, mỗi một nữ nhân của Tạ phủ đều có phần.”
“Thê tử tương lai của Ngọc công tử định ra chắc chắn là một thiên kim tiểu thư môn đăng hộ đối cùng với hắn, mà ta như vậy ngay cả làm thông phòng cho hắn cũng không xứng.”
Tiếu Tri Vi:???
Nghe Diệu Hỉ ngày thường tự tin rộng rãi bỗng nhiên tự mình coi thường bản thân như vậy, trong lòng Tiếu Tri Vi hụt hẫng, càng cảm thấy nam sắc hại người.
“Sao lại không xứng? Làm thông phòng của Tạ Ngọc là một điều rất cao quý sao?”
Tiếu Tri Vi cảm thấy không thể tưởng tượng được, lông mày cái mũi đều phải bay ra từ trên mặt: “Chớ nói ngươi làm được, ta làm được mà ngay cả đại hoàng cẩu trông cửa kia trong phủ cũng sẽ làm được!”
Diệu Hỉ yếu ớt nói: “Đại hoàng cẩu trông cửa kia là công……”
“Công làm sao vậy? Công thì không thể……” Lời nói đến bên miệng của Tiếu Tri Vi mới ý thức được không đúng, tròng mắt trừng lớn, thở ra một hơi, “… Dường như công đích xác không được thật.”
“Tóm lại ——” Tiếu Tri Vi vỗ vỗ vai Diệu Hỉ, cao thâm lắc đầu, nói: “Ngươi đừng có tự coi nhẹ mình, nếu hai ta đều thích Tạ Ngọc thì tỷ muội chúng ta càng phải đồng lòng, ngày sau chúng ta đều làm thông phòng của hắn thì cũng có thể chăm sóc lẫn nhau.”
Tiếu Tri Vi xem nhiều thoại bản, nhập vai diễn cũng cực nhanh, ngay cả chính nàng cũng có lúc hoảng hốt trong chớp mắt, dường như nàng thật sự yêu Tạ Ngọc, tâm tâm niệm niệm làm thông phòng của hắn.
Tiếu Tri Vi tiếp tục rót canh gà cho Diệu Hỉ: “Chờ hai người chúng ta trở thành thông phòng, tỷ muội chúng ta ngày ngày mặc vàng đeo bạc, cơm ngon rượu say……”
Diệu Hỉ như được tiêm thêm liều thuốc an thần, một đôi mắt đẹp lại khôi phục thần thái. Nàng cười gật gật đầu: “Ngươi nói rất có đạo lý…… Tri Vi tỷ tỷ có tâm như vậy, nếu chỉ gả cho nhi tử quản gia thì đúng là thật sự ấm ức, cũng chỉ có lang quân như Ngọc công tử mới xứng đôi với Tri Vi tỷ tỷ!”
Đồng tử của Tiếu Tri Vi trực tiếp co rút, không biết vì sao lúc Diệu Hỉ tâng bốc Tạ Ngọc còn muốn dẫm một chút Bá An trong lòng nàng làm cái gì.
Nhưng nàng không thể nói gì với người ta, chỉ có thể che lại lương tâm phụ họa nói: “Đó là chuyện đương nhiên! Làm sao Bá An so được một đầu ngón tay của Tạ Ngọc?”
Làm sao Tiếu Tri Vi biết được, những lời nói cuối cùng này của nàng đã bị Bá An đi rồi lại quay lại nghe từng chữ một không sót chữ nào vào trong tai của hắn.
* Lời của editor: Nếu các bạn thấy hay xin cho mình một phiếu đề cử để editor có động lực up chương nhanh hơn, nhiều hơn. Chỉ cần có đề cử mình sẽ bão 5 chương trong ngày hôm sau ạ /(^_^)/
“Khó trách ngươi chướng mắt Bá An ……” Đối với lời nói của Tiếu Tri Vi, Diệu Hỉ tựa hồ cũng không cảm thấy quá kinh ngạc. Diệu Hỉ chống cằm của mình, nặng nề thở dài một hơi, nói:“Tạ Ngọc, Tạ Ngọc…… Người trong phủ không ai là không thích Ngọc công tử? Nhưng Ngọc công tử là dương xuân bạch tuyết, sao có thể dễ dàng leo lên hắn như vậy.”
“Tri Vi tỷ tỷ, ngươi đẹp như vậy, nếu ngươi cũng thích Ngọc công tử thì ta đây lại càng không có cơ hội nữa rồi.” Diệu Hỉ yết ớt nói.
Tiếu Tri Vi nghe thấy có một chút gì đó không đúng, vội vàng bắt được tay của Diệu Hỉ, lời nói cực kỳ khẩn thiết: “Diệu Hỉ sao có thể nói như vậy? Ngọc công tử là của quý của Tạ phủ này, là tài sản chung của chúng ta, hắn không thuộc về riêng một ai cả, mỗi một nữ nhân của Tạ phủ đều có phần.”
“Thê tử tương lai của Ngọc công tử định ra chắc chắn là một thiên kim tiểu thư môn đăng hộ đối cùng với hắn, mà ta như vậy ngay cả làm thông phòng cho hắn cũng không xứng.”
Tiếu Tri Vi:???
Nghe Diệu Hỉ ngày thường tự tin rộng rãi bỗng nhiên tự mình coi thường bản thân như vậy, trong lòng Tiếu Tri Vi hụt hẫng, càng cảm thấy nam sắc hại người.
“Sao lại không xứng? Làm thông phòng của Tạ Ngọc là một điều rất cao quý sao?”
Tiếu Tri Vi cảm thấy không thể tưởng tượng được, lông mày cái mũi đều phải bay ra từ trên mặt: “Chớ nói ngươi làm được, ta làm được mà ngay cả đại hoàng cẩu trông cửa kia trong phủ cũng sẽ làm được!”
Diệu Hỉ yếu ớt nói: “Đại hoàng cẩu trông cửa kia là công……”
“Công làm sao vậy? Công thì không thể……” Lời nói đến bên miệng của Tiếu Tri Vi mới ý thức được không đúng, tròng mắt trừng lớn, thở ra một hơi, “… Dường như công đích xác không được thật.”
“Tóm lại ——” Tiếu Tri Vi vỗ vỗ vai Diệu Hỉ, cao thâm lắc đầu, nói: “Ngươi đừng có tự coi nhẹ mình, nếu hai ta đều thích Tạ Ngọc thì tỷ muội chúng ta càng phải đồng lòng, ngày sau chúng ta đều làm thông phòng của hắn thì cũng có thể chăm sóc lẫn nhau.”
Tiếu Tri Vi xem nhiều thoại bản, nhập vai diễn cũng cực nhanh, ngay cả chính nàng cũng có lúc hoảng hốt trong chớp mắt, dường như nàng thật sự yêu Tạ Ngọc, tâm tâm niệm niệm làm thông phòng của hắn.
Tiếu Tri Vi tiếp tục rót canh gà cho Diệu Hỉ: “Chờ hai người chúng ta trở thành thông phòng, tỷ muội chúng ta ngày ngày mặc vàng đeo bạc, cơm ngon rượu say……”
Diệu Hỉ như được tiêm thêm liều thuốc an thần, một đôi mắt đẹp lại khôi phục thần thái. Nàng cười gật gật đầu: “Ngươi nói rất có đạo lý…… Tri Vi tỷ tỷ có tâm như vậy, nếu chỉ gả cho nhi tử quản gia thì đúng là thật sự ấm ức, cũng chỉ có lang quân như Ngọc công tử mới xứng đôi với Tri Vi tỷ tỷ!”
Đồng tử của Tiếu Tri Vi trực tiếp co rút, không biết vì sao lúc Diệu Hỉ tâng bốc Tạ Ngọc còn muốn dẫm một chút Bá An trong lòng nàng làm cái gì.
Nhưng nàng không thể nói gì với người ta, chỉ có thể che lại lương tâm phụ họa nói: “Đó là chuyện đương nhiên! Làm sao Bá An so được một đầu ngón tay của Tạ Ngọc?”
Làm sao Tiếu Tri Vi biết được, những lời nói cuối cùng này của nàng đã bị Bá An đi rồi lại quay lại nghe từng chữ một không sót chữ nào vào trong tai của hắn.
* Lời của editor: Nếu các bạn thấy hay xin cho mình một phiếu đề cử để editor có động lực up chương nhanh hơn, nhiều hơn. Chỉ cần có đề cử mình sẽ bão 5 chương trong ngày hôm sau ạ /(^_^)/
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.