Cách Mà Mẹ Đơn Thân Đi Đến Đỉnh Cao
Chương 11: chương 11
Lucky Bùi
21/09/2024
Hắn cho cô bồ của hắn đứng tên phòng tập gym đó. Trong khi từ ngày lấy hắn Yến Nhi chưa từng được chồng đưa tiền để giữ hay tiêu sài. Mọi chi phí sinh hoạt của cô đều do cô tự bỏ tiền của bản thân ra.
Sau khi lấy nhau hắn rất ít khi ở nhà với mẹ con cô mà thường xuyên ở ngoài qua đêm với lý do là vì công việc. Nhưng thực ra hắn đã có bồ ở bên ngoài mà cô không hề hay biết. Cô vẫn ngây thơ cho rằng hắn đang bận rộn lo lắng cho công ty của mình.
Cô còn lo hắn không có tiền để duy trì hoạt động công ty mà khi được về nhà với mẹ cô đã nhờ mẹ mình giúp hắn vay tiền. Bà Liên vì thương con gái và đứa cháu gái chưa chào đời mà đã cầm sổ đỏ đi vay tiền cho cô.
Yến Nhi được mẹ vay cho năm trăm triệu liền gọi điện báo tin cho chồng. Qua điện thoại, Nam không ngừng nói cảm ơn cô. Hắn còn nói hắn là người hạnh phúc nhất vì có một người vợ như cô. Nhận được điện thoại của cô xong hắn liền về phi xe về nhà mẹ của cô để lấy tiền rồi đi luôn.
Vậy mà ngày hôm sau, cô nhận được tin nhắn ảnh từ một người bạn học cùng của mình. Trong những bức ảnh đó có tấm là hình ảnh Nam và bồ của hắn đứng mua vé xem phim, có tấm là hình ảnh hắn cùng bồ của hắn dắt tay nhau vào nhà nghỉ. Còn có tin nhắn chữ mà sau khi đọc còn khiến cô sốc hơn cả tin chồng cô ngoại tình.
Nội dung của dòng tin nhắn đó là "Mày ơi, tao nói thật nha. Mày li dị chồng mày đi. Nó không chỉ đi ngủ với gái đâu mà còn mua xe, mở phòng tập gym cho gái đấy. Tao hôm nay đi xem phim với bạn trai tao, thấy chồng mày đi cùng một đứa con gái. Mới đầu tao không dám chắc đó là chồng mày nên tao đã rình đi theo. Tao sau khi xác nhận đó là chồng mày thì thằng người yêu tao bảo đi theo chụp hình lấy bằng chứng ngoại tình. May nó nhắc chứ không là không biết được chồng mày nó tồi vậy đâu. Nó đưa bồ đi mua xe, xong tao còn thấy bọn nó đi thuê lại cái phòng gym treo bảng sang nhượng. Tao nghe phong phanh thấy là cho con đĩ kia đấy. Nếu mày cần thì để tao đi đánh ghen cùng mày luôn. Tao làm chứng luôn cho. Mịa thằng chó đó."
Sau khi đọc xong tin nhắn đó cô đã lập tức trở về để tìm hắn hỏi cho ra lẽ. Vừa hôm trước cô đưa cho hắn năm trăm triệu, hôm sau hắn dẫn bồ đi tiêu tiền. Đúng là cầm thú mà.
Về tới nhà Yến Nhi liền gọi điện cho Nam về nhà ngay để nói chuyện. Ban đầu hắn nói hắn bận nhưng thấy ảnh cô gửi cho hắn, hắn liền trở về.
Hắn đi ngoại tình vậy mà bà Thủy mẹ - của hắn vẫn bênh con trai và trách con dâu "đàn ông ai chả thế. Mày bụng to thì nó phải đi tìm người giải tỏa chứ. Đàn bà lấy chồng là phải theo chồng. Thói ở đâu nói chuyện với chồng mà cứ như tra hỏi như mày thế hả."
"Thế bây giờ con hỏi mẹ nhá. Anh ấy đi giải tỏa kiểu gì mà vàng với tiền của vợ cất để lo đi đẻ với ở cữ, cầm hết mang đi tiêu sài. Đã thế vừa hôm trước con vay năm trăm triệu cho anh ấy, để anh ấy lo cho công ty, thì hôm sau anh ấy lấy tiền ấy đi mua xe, mở phòng gym cho gái. Bóc bánh trả tiền thì có cần làm đến mức đó không mẹ." Yến Nhi uất ức lên tiếng.
"Thằng Nam nó cầm có tí tiền của mày mà mày cũng kêu là sao. Mày tiêu của nó bao nhiêu rồi tao với bố nó có nói gì mày không hả ." bà Thủy quát lên, sau đó liền giơ tay tát thật mạnh vào má của Yến Nhi. " Loại con dâu mất dạy. Nhà tao vô phúc mới có loại con dâu như mày."
Yến Nhi cười lớn, hai hàng nước mắt tuôn trào mang theo bao tủi nhục của cô khi làm dâu nhà đó. Cô nức nở, yếu ớt nói " Từ ngày lấy chồng con chưa từng cầm một đồng nào của anh ấy tiêu cả. Con đi làm có lương nên tự làm tự tiêu. Chồng con mới là người cầm tiền của con để tiêu sài hoang phí đấy. Mà kể cả con cầm tiền của anh ấy thì có sao đâu chứ. Con cầm để chi tiêu cho gia đình chứ không phải đem cho gái."
Bà Thủy liếc đôi mắt sắc lẹm về phía cô, chanh chua nói " Mày chả treo với mẹ chồng như thế à! Bố mẹ mày không biết dạy mày à con kia! Mày cứ nói thằng Nam cầm tiên cầm vàng của mày. Thế thì bằng chứng đâu, ai nhìn thấy? Quân vô phúc!"
"Đúng là không nói lý mà. Không lẽ cứ mỗi lần đưa tiền cho chồng thì con phải gào lên cho cả làng cả tổng nghe thấy à. Còn khoản tiền năm trăm triệu kia thì ra ngân hàng xem hồ sơ vay là được mà." Yến Nhi bất lực nói.
Nam hếch mặt lên, chỉ tay vào mặt cô nói "Có vay cũng là mẹ cô vay chứ có phải tôi vay đâu."
Đến nước này rồi thì còn gì để mà nói nữa đây. Yến Nhi cảm giác như bị cả thế giới đang sụp đổ ngay trước mắt vậy.
"Anh đang nói gì vậy hả Nam? Tôi không ngờ là anh có thể thốt ra những lời như thế đấy!" Cô đang mong đợi điều gì khi nói vậy với hắn thế? Bản thân cô cũng không biết nữa. Có lẽ cô đang níu lấy một tia hi vọng, rằng đây chỉ là do cô nghe nhầm.
Sau khi lấy nhau hắn rất ít khi ở nhà với mẹ con cô mà thường xuyên ở ngoài qua đêm với lý do là vì công việc. Nhưng thực ra hắn đã có bồ ở bên ngoài mà cô không hề hay biết. Cô vẫn ngây thơ cho rằng hắn đang bận rộn lo lắng cho công ty của mình.
Cô còn lo hắn không có tiền để duy trì hoạt động công ty mà khi được về nhà với mẹ cô đã nhờ mẹ mình giúp hắn vay tiền. Bà Liên vì thương con gái và đứa cháu gái chưa chào đời mà đã cầm sổ đỏ đi vay tiền cho cô.
Yến Nhi được mẹ vay cho năm trăm triệu liền gọi điện báo tin cho chồng. Qua điện thoại, Nam không ngừng nói cảm ơn cô. Hắn còn nói hắn là người hạnh phúc nhất vì có một người vợ như cô. Nhận được điện thoại của cô xong hắn liền về phi xe về nhà mẹ của cô để lấy tiền rồi đi luôn.
Vậy mà ngày hôm sau, cô nhận được tin nhắn ảnh từ một người bạn học cùng của mình. Trong những bức ảnh đó có tấm là hình ảnh Nam và bồ của hắn đứng mua vé xem phim, có tấm là hình ảnh hắn cùng bồ của hắn dắt tay nhau vào nhà nghỉ. Còn có tin nhắn chữ mà sau khi đọc còn khiến cô sốc hơn cả tin chồng cô ngoại tình.
Nội dung của dòng tin nhắn đó là "Mày ơi, tao nói thật nha. Mày li dị chồng mày đi. Nó không chỉ đi ngủ với gái đâu mà còn mua xe, mở phòng tập gym cho gái đấy. Tao hôm nay đi xem phim với bạn trai tao, thấy chồng mày đi cùng một đứa con gái. Mới đầu tao không dám chắc đó là chồng mày nên tao đã rình đi theo. Tao sau khi xác nhận đó là chồng mày thì thằng người yêu tao bảo đi theo chụp hình lấy bằng chứng ngoại tình. May nó nhắc chứ không là không biết được chồng mày nó tồi vậy đâu. Nó đưa bồ đi mua xe, xong tao còn thấy bọn nó đi thuê lại cái phòng gym treo bảng sang nhượng. Tao nghe phong phanh thấy là cho con đĩ kia đấy. Nếu mày cần thì để tao đi đánh ghen cùng mày luôn. Tao làm chứng luôn cho. Mịa thằng chó đó."
Sau khi đọc xong tin nhắn đó cô đã lập tức trở về để tìm hắn hỏi cho ra lẽ. Vừa hôm trước cô đưa cho hắn năm trăm triệu, hôm sau hắn dẫn bồ đi tiêu tiền. Đúng là cầm thú mà.
Về tới nhà Yến Nhi liền gọi điện cho Nam về nhà ngay để nói chuyện. Ban đầu hắn nói hắn bận nhưng thấy ảnh cô gửi cho hắn, hắn liền trở về.
Hắn đi ngoại tình vậy mà bà Thủy mẹ - của hắn vẫn bênh con trai và trách con dâu "đàn ông ai chả thế. Mày bụng to thì nó phải đi tìm người giải tỏa chứ. Đàn bà lấy chồng là phải theo chồng. Thói ở đâu nói chuyện với chồng mà cứ như tra hỏi như mày thế hả."
"Thế bây giờ con hỏi mẹ nhá. Anh ấy đi giải tỏa kiểu gì mà vàng với tiền của vợ cất để lo đi đẻ với ở cữ, cầm hết mang đi tiêu sài. Đã thế vừa hôm trước con vay năm trăm triệu cho anh ấy, để anh ấy lo cho công ty, thì hôm sau anh ấy lấy tiền ấy đi mua xe, mở phòng gym cho gái. Bóc bánh trả tiền thì có cần làm đến mức đó không mẹ." Yến Nhi uất ức lên tiếng.
"Thằng Nam nó cầm có tí tiền của mày mà mày cũng kêu là sao. Mày tiêu của nó bao nhiêu rồi tao với bố nó có nói gì mày không hả ." bà Thủy quát lên, sau đó liền giơ tay tát thật mạnh vào má của Yến Nhi. " Loại con dâu mất dạy. Nhà tao vô phúc mới có loại con dâu như mày."
Yến Nhi cười lớn, hai hàng nước mắt tuôn trào mang theo bao tủi nhục của cô khi làm dâu nhà đó. Cô nức nở, yếu ớt nói " Từ ngày lấy chồng con chưa từng cầm một đồng nào của anh ấy tiêu cả. Con đi làm có lương nên tự làm tự tiêu. Chồng con mới là người cầm tiền của con để tiêu sài hoang phí đấy. Mà kể cả con cầm tiền của anh ấy thì có sao đâu chứ. Con cầm để chi tiêu cho gia đình chứ không phải đem cho gái."
Bà Thủy liếc đôi mắt sắc lẹm về phía cô, chanh chua nói " Mày chả treo với mẹ chồng như thế à! Bố mẹ mày không biết dạy mày à con kia! Mày cứ nói thằng Nam cầm tiên cầm vàng của mày. Thế thì bằng chứng đâu, ai nhìn thấy? Quân vô phúc!"
"Đúng là không nói lý mà. Không lẽ cứ mỗi lần đưa tiền cho chồng thì con phải gào lên cho cả làng cả tổng nghe thấy à. Còn khoản tiền năm trăm triệu kia thì ra ngân hàng xem hồ sơ vay là được mà." Yến Nhi bất lực nói.
Nam hếch mặt lên, chỉ tay vào mặt cô nói "Có vay cũng là mẹ cô vay chứ có phải tôi vay đâu."
Đến nước này rồi thì còn gì để mà nói nữa đây. Yến Nhi cảm giác như bị cả thế giới đang sụp đổ ngay trước mắt vậy.
"Anh đang nói gì vậy hả Nam? Tôi không ngờ là anh có thể thốt ra những lời như thế đấy!" Cô đang mong đợi điều gì khi nói vậy với hắn thế? Bản thân cô cũng không biết nữa. Có lẽ cô đang níu lấy một tia hi vọng, rằng đây chỉ là do cô nghe nhầm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.