Chương 64: Gái điếm và tiện nam
Ngũ Nguyệt Dữu
15/12/2018
Nếu nói bài viết nào hot nhất, không đâu khác chính là một bài viết về quản lý *** và bác sĩ tiện nam cấu kết hại chết em gái nuôi.
Mức độ hot phải kể kến lượt view đã trên mười triệu, mà nữ chính trong đó chính là Dương Từ bị fan của Dương Tư Tư người người tìm đánh.
Bài này kể lại chuyện mười năm trước, Vân gia là thế gia về y học ở thành phố Tam Tinh, bác sĩ Vân là người thiện lương, khi khám bệnh từ thiện tại một cô nhi viện gặp một cô bé tuổi chừng mười lăm mười sau, cô bé này từng là bạn chơi với con gái nuôi nhà ông khi trước.
Vì Vân gia không có con gái, nên khi con gái nuôi Diệp Thúc trưởng thành, vì không có người bạn nữ cùng lứa nào mà trở nên hơi văn tĩnh hướng nội.
Vậy nên bác sĩ Vân mang Dương Từ về nhà.
Cuộc sống của Dương Từ ở Vân gia khi đó có thể nói là cuộc sống tốt nhất, có thể đi học như đứa trẻ bình thường, không cần tranh giành đồ ăn, có thể có phòng riêng, có thể thoải mái với bí mật thích nhảy múa của mình.
Trong mắt một cô bé thì người anh trai dịu dàng trở thành ánh sáng rực rỡ nhất, Diệp Thúc cũng không ngoại lệ, vẫn còn cái tuổi mới biết yêu nên vẫn không rõ cái gì là thiện cảm cái gì là tình yêu, cô bé yêu Vân Nhược Yết.
Từ đó cô bé không còn yên tĩnh ít nói nữa, mà có gắng trở nên dịu dàng, muốn biểu hiện hết thảy tài năng của mình, nào ngờ chính vì cô bé để lộ ra tài hoa mà đã rước lấy phiền toái.
Trong một hội diễn văn nghệ dịp Tết nguyên đán của thành phố Tam Tinh, các nhân vật có mặt mũi ở Tam Tinh đều tới cả, Diệp Thúc cất tiếng hát được ông cụ Diệp gia khen ngợi, điều tra ra, ông cụ Diệp biết thân phận thật của Diệp Thúc.
Còn phái người nói chuyện riêng với bác sĩ Vân.
Cuộc nói chuyện này vừa khéo lại bị Dương Từ nghe được, tất nhiên Dương Từ cũng không thèm giấu giếm mà nói cho Diệp Thúc, Diệp Thúc rất rõ rằng nếu trở lại Diệp gia thì cô bé sẽ không còn cơ hội được nói chuyện với Vân Nhược Yết nữa.
Cô bé quyết định tỏ tình sớm hơn dự định.
Đồng Chỉ vẫn luôn rằng Dương Từ đã sớm biết người Vân Nhược Yết yêu chính là mình, sở dĩ không nói với Diệp Thúc là vì Dương Từ thích cái cảm giác hơn người một bậc này, thầm cười nhạo Diệp Thúc.
Kết cục cũng như trong những bộ phim thần tượng tuổi thanh xuân, tỏ tình vô ích, nam chính không tiếp nhận tình cảm của nữ chính, lại yêu bạn thân của nữ chính, Diệp gia biết Diệp Thúc còn nhỏ tuổi đã yêu sớm, lại càng muốn nhanh chóng đón cô bé về nhà.
Diệp Thúc không theo.
Ông cụ Diệp nhốt cô bé trên một tòa nhà cao tầng, phái mấy vệ sĩ chú ý theo dõi.
Diệp Thúc tâm như tro tàn, dưới tình huống yêu mà không được Vân Nhược Yết đáp lại, cô bé mê man về tương lai, không còn muốn sống, nam thần cô bé ái mộ đã yêu bạn thân của cô bé mất rồi.
Diệp Thúc mở cửa sổ, kết thúc đời mình.
Bình luận bên dưới đều ra sức mắng Dương Từ và Vân Nhược Yết, chỉ cần Dương Từ và Vân Nhược Yết quan tâm Diệp Thúc hơn chút nữa, Diệp Thúc sẽ không chọn phương thức ấy để kết thúc cuộc đời còn chưa bắt đầu của mình.
Có rất nhiều người tự đặt mình vào ấy, luôn cảm thấy là bạn thân thì nên cách người bạn mình yêu xa ra.
Bài viết tiếp tục đến mười năm sau, năm đó người bạn thân Dương Từ, trở thành đại quản lý thành danh khắp nước C, mà Vân Nhược Yết từ năm xưa đã ra nước ngoài, khi trở lại thành chủ nhiệm khoa sản của bệnh viện hàng đầu, danh tiếng vô hạn.
Diệp Thúc đã sớm không còn sinh mạng, vĩnh viễn dừng lại ở lứa tuổi hoa, còn Dương Từ và Vân Nhược Yết lại có thể công khai show ân ái trước mặt mọi người.
Diệp Bộ Hàng nhìn nội dung trong bài, trước giờ cậu chưa từng bình luận bất cứ điều gì ở bất cứ bài đăng nào, lần này là ngoại lệ duy nhất.
Dương Từ không phải thần, trước giờ cô ấy vốn không nhạy bén với tình cảm, ai thích cô ai yêu cô là việc cô có thể điều khiển được sao?
Âm thanh gõ bàn phím vang lên, chăm chú nhìn vào tấm hình Vân Nhược Yết ôm cô, cậu lại thấy vừa tức giận vừa phiền muộn, xóa sạch dòng chữ mới gõ.
"Dương Từ, em ngàn vạn lần *** phải chờ anh."
Mức độ hot phải kể kến lượt view đã trên mười triệu, mà nữ chính trong đó chính là Dương Từ bị fan của Dương Tư Tư người người tìm đánh.
Bài này kể lại chuyện mười năm trước, Vân gia là thế gia về y học ở thành phố Tam Tinh, bác sĩ Vân là người thiện lương, khi khám bệnh từ thiện tại một cô nhi viện gặp một cô bé tuổi chừng mười lăm mười sau, cô bé này từng là bạn chơi với con gái nuôi nhà ông khi trước.
Vì Vân gia không có con gái, nên khi con gái nuôi Diệp Thúc trưởng thành, vì không có người bạn nữ cùng lứa nào mà trở nên hơi văn tĩnh hướng nội.
Vậy nên bác sĩ Vân mang Dương Từ về nhà.
Cuộc sống của Dương Từ ở Vân gia khi đó có thể nói là cuộc sống tốt nhất, có thể đi học như đứa trẻ bình thường, không cần tranh giành đồ ăn, có thể có phòng riêng, có thể thoải mái với bí mật thích nhảy múa của mình.
Trong mắt một cô bé thì người anh trai dịu dàng trở thành ánh sáng rực rỡ nhất, Diệp Thúc cũng không ngoại lệ, vẫn còn cái tuổi mới biết yêu nên vẫn không rõ cái gì là thiện cảm cái gì là tình yêu, cô bé yêu Vân Nhược Yết.
Từ đó cô bé không còn yên tĩnh ít nói nữa, mà có gắng trở nên dịu dàng, muốn biểu hiện hết thảy tài năng của mình, nào ngờ chính vì cô bé để lộ ra tài hoa mà đã rước lấy phiền toái.
Trong một hội diễn văn nghệ dịp Tết nguyên đán của thành phố Tam Tinh, các nhân vật có mặt mũi ở Tam Tinh đều tới cả, Diệp Thúc cất tiếng hát được ông cụ Diệp gia khen ngợi, điều tra ra, ông cụ Diệp biết thân phận thật của Diệp Thúc.
Còn phái người nói chuyện riêng với bác sĩ Vân.
Cuộc nói chuyện này vừa khéo lại bị Dương Từ nghe được, tất nhiên Dương Từ cũng không thèm giấu giếm mà nói cho Diệp Thúc, Diệp Thúc rất rõ rằng nếu trở lại Diệp gia thì cô bé sẽ không còn cơ hội được nói chuyện với Vân Nhược Yết nữa.
Cô bé quyết định tỏ tình sớm hơn dự định.
Đồng Chỉ vẫn luôn rằng Dương Từ đã sớm biết người Vân Nhược Yết yêu chính là mình, sở dĩ không nói với Diệp Thúc là vì Dương Từ thích cái cảm giác hơn người một bậc này, thầm cười nhạo Diệp Thúc.
Kết cục cũng như trong những bộ phim thần tượng tuổi thanh xuân, tỏ tình vô ích, nam chính không tiếp nhận tình cảm của nữ chính, lại yêu bạn thân của nữ chính, Diệp gia biết Diệp Thúc còn nhỏ tuổi đã yêu sớm, lại càng muốn nhanh chóng đón cô bé về nhà.
Diệp Thúc không theo.
Ông cụ Diệp nhốt cô bé trên một tòa nhà cao tầng, phái mấy vệ sĩ chú ý theo dõi.
Diệp Thúc tâm như tro tàn, dưới tình huống yêu mà không được Vân Nhược Yết đáp lại, cô bé mê man về tương lai, không còn muốn sống, nam thần cô bé ái mộ đã yêu bạn thân của cô bé mất rồi.
Diệp Thúc mở cửa sổ, kết thúc đời mình.
Bình luận bên dưới đều ra sức mắng Dương Từ và Vân Nhược Yết, chỉ cần Dương Từ và Vân Nhược Yết quan tâm Diệp Thúc hơn chút nữa, Diệp Thúc sẽ không chọn phương thức ấy để kết thúc cuộc đời còn chưa bắt đầu của mình.
Có rất nhiều người tự đặt mình vào ấy, luôn cảm thấy là bạn thân thì nên cách người bạn mình yêu xa ra.
Bài viết tiếp tục đến mười năm sau, năm đó người bạn thân Dương Từ, trở thành đại quản lý thành danh khắp nước C, mà Vân Nhược Yết từ năm xưa đã ra nước ngoài, khi trở lại thành chủ nhiệm khoa sản của bệnh viện hàng đầu, danh tiếng vô hạn.
Diệp Thúc đã sớm không còn sinh mạng, vĩnh viễn dừng lại ở lứa tuổi hoa, còn Dương Từ và Vân Nhược Yết lại có thể công khai show ân ái trước mặt mọi người.
Diệp Bộ Hàng nhìn nội dung trong bài, trước giờ cậu chưa từng bình luận bất cứ điều gì ở bất cứ bài đăng nào, lần này là ngoại lệ duy nhất.
Dương Từ không phải thần, trước giờ cô ấy vốn không nhạy bén với tình cảm, ai thích cô ai yêu cô là việc cô có thể điều khiển được sao?
Âm thanh gõ bàn phím vang lên, chăm chú nhìn vào tấm hình Vân Nhược Yết ôm cô, cậu lại thấy vừa tức giận vừa phiền muộn, xóa sạch dòng chữ mới gõ.
"Dương Từ, em ngàn vạn lần *** phải chờ anh."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.