Cách Vách Kia Sống Chết Muốn Hiến Thân….

Chương 3

Hạ Lợi

10/07/2021

Có rất ít người khi nhìn đến phòng khách gần như có thể dùng nhà chỉ có bốn bức tường để hình dung của tôi còn có thể bảo trì lễ nghi, chỉ có vài vị khách vào cửa đều không hẹn mà cùng để lộ ra vẻ kinh ngạc đủ để xưng là thất lễ.

Tôi lựa chọn trang hoàng phòng khách như thế này, dĩ nhiên cũng đã làm xong chuẩn bị miễn tiếp khách. Nhưng Trịnh Triết dường như xem hết thảy trước mắt đều hết sức bình thường, thái độ bìnhtĩnh, nói nói cười cười, còn dưới lời mời của tôi mà tùy tiện ngồi xếp bằng xuống, cho dù đàn ông độtuổi anh ta phần lớn đều tu luyện ra lớp mặt nạ axit cực mạnh cũng ăn mòn không được, thực tế nhìnnụ cười phối với phong độ nhẹ nhàng kia của anh ta đã biết rõ người này tuyệt đối là nhân tài kiệt xuất—— tôi vẫn không nên quá buông lỏng cảnh giác.

Thật giống như hoàn toàn hiểu rõ tâm tình của tôi, Trịnh Triết mở ra túi quà tặng anh ta mang tới, từtrong lấy ra một chai rượu vang đỏ.

“Tôi không uống rượu.” Tôi nói, cũng có chút lo lắng giá cả của món quà này.

Anh ta mỉm cười, kỳ thật anh vẫn luôn mỉm cười, nhưng nụ cười hiện tại của anh mới thật sự thấm ướt ánh mắt anh, từ khóe mắt chảy ra một tia nước: “Độ cồn của rượu này vô cùng thấp, thích hợp dùng chomấy người không uống được rượu cũng có thể uống một ly.”

Đương nhiên vẫn còn cách để từ chối, nhưng mà tôi cũng không nói gì nữa, vì vậy nhìn gia hỏa nhìn qua ôn hòa vậy mà bày ra tư thế không đạt được mục đích không bỏ qua này. Tôi nghiêm túc đặt cần điều khiển xuống, rời khỏi trò chơi, sau đó từ ngăn tủ trong phòng khách lấy ra ly đế cao trước giờ chỉcó nhiệm vụ trang trí.

Dù sao dì giúp việc lúc nào cũng cẩn thận rửa sạch chúng nó, xem ra loại tinh thần từng giây từng phút đều chuẩn bị sẵn sàng thật đúng là có vài chỗ đáng để học hỏi.

Chúng tôi chia… ai biết, nửa chai hoặc là một phần ba chai rượu vang đỏ.

Cụ thể đã nói những gì tôi đều quên sạch, trong không khí tràn ngập mùi thơm của rượu, đêm dần khuya, màn hình còn chưa tắt tản ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt, chỉ chiếu đến một khoảng rất nhỏ.

Khuôn mặt Trịnh Triết dưới ánh sáng mơ hồ, quả thật có thể dùng từ mỹ lệ để hình dung. Thân thểanh giấu trong bóng đêm, bóng đổ của cằm rơi xuống cổ cùng áo sơmi, ý cười nhỏ bé kia tựa như mộtloại dụ hoặc tôi thấy không rõ cũng nói không rõ.

Tôi không rõ vì cái gì, không rõ xảy ra chuyện gì.

Nhiệt độ kỳ quái ngưng kết trong không khí, tôi bỗng nhiên cảm thấy lạnh như băng, bỗng nhiên cảmthấy nóng bỏng. Người đối diện là ai tôi đã không còn thấy rõ, chỉ thấy làn da trắng nõn cùng bờ môi đỏ tươi, bóng đổ tạo thành góc độ kỳ dị lại khiến anh nhìn qua giống như có thể dễ dàng bẻ gãy, ánhmắt của tôi vô thức lưu luyến trên da thịt lộ ra ngoài của anh, bởi vì yết hầu khát khô không kịp chuẩn bị mà nghẹn tại chỗ, không thể nhúc nhích.



Người đối diện bò lại phía tôi.

Bàn tay cùng đầu gối chống dưới sàn của anh đều mềm mại uyển chuyển như vậy, lặng yên khôngmột tiếng động, giống như động vật họ mèo đang đùa giỡn con mồi của mình.

Trong lúc tôi đang nửa mê nửa tỉnh thì lỗ tai mẫn cảm lại nghe được vô số tiếng động thật nhỏ.

“Keng”, thắt lưng bị mở ra, kim loại va chạm.

Thắt lưng bị rút ra, chậm rãi ma sát với vải vóc, sau đó rớt xuống đất, “Lạch cạch”.

“Rẹt”, khóe kéo trượt.

Một hồi sột soạt, tiếng cởi quần.

Tôi ngồi xếp bằng tại chỗ, nghe say mê, ý định mở to hai mắt tìm kiếm đối phương.

Cái gì cũng không tìm thấy, ngoài nguồn sáng có người hoạt động, nhưng tôi cái gì cũng nhìn không rõ.

Sau đó có người tới gần, một đôi tay nhẹ nhàng vòng qua eo tôi, dễ dàng cởi bỏ thứ duy nhất che đậythân thể.

dương v*t của tôi nảy ra ngoài, lại giống như bị giác quan đột nhiên giã đông, kích động bị ức chếtrong cương cứng cũng giống như cởi quần tôi xuống khống chế tôi dễ như trở bàn tay. Tôi không dằn nổi mà bắt đầu giãy giụa, sau đó bàn tay kia cởi quần tôi nắm lấy dương v*t tôi, chỉ nhẹ nhàng lên xuống vài cái.



Sau đó là ấm áp, khoang miệng ướt át giống như socola nóng bao bọc tôi.

Tôi cúi đầu xuống, nhìn thấy đỉnh đầu chôn giữa hai chân tôi, dưới ánh sáng lờ mờ vẫn có thể nhìnthấy hai xoáy xinh đẹp kia. Đầu lưỡi của anh quấy đến vô cùng thô bạo, cuồng dã như vòi rồng khôngcó kết cấu gì, nhưng da thịt nóng ướt dính sát vào tôi khiến cho tôi nhận được kích thích cực lớn. Tôirun rẩy ôm đầu anh, mà anh hết sức chuyên chú, cố sức mút vào cùng liếm láp dương v*t của tôi, nhưlà đứa nhỏ tham lam liếm kẹo, lưỡi cuốn mút hút, mỗi mộc góc nhỏ đều không chừa.

Âm thanh nuốt vào lúc đó dù nhỏ vẫn có thể hấp dẫn lực chú ý của tôi, tôi ở trong miệng anh nở to, bậtlên, mà bỗng nhiên anh không một dấu hiện phun tôi ra.

Chất lỏng bắn ra đã bị anh nuốt vào, nhưng dương v*t ướt nhẹp vẫn có cảm giác mát lạnh lúc trước.

Anh tới gần.

Dưới ánh huỳnh quang là làn da hoàn mỹ như được đánh bóng, dấu vết năm tháng không còn, khuônmặt của anh có một loại thuần khiết không chân thật.

Trong đoạn thời gian này tôi là tỉnh táo, tôi nhìn thấy vẻ mặt mê loạn của anh, xác định người trước mắtlà ai.

Trịnh Triết một tay đỡ dương v*t của tôi nhắm ngay hậu huyệt, một tay chống vai tôi, chậm rãi ngồi xuống.

Vô cùng ẩm ướt, chặt vô cùng, tôi nhịn không được mà hơi thở gấp. Nhưng Trịnh Triết lại không mộttiếng động, anh mỉm cười khuôn mặt lộ ra quyến rũ xinh đẹp, tôi không rõ quyến rũ xinh đẹp chỗ nào,bởi vì ngũ quan của anh không chút dính dáng đến nữ khí, có lẽ chính là cái loại quyến rũ khi bị tôi làm.

Anh ngồi xuống tận cùng, thành trong mềm mại siết chặt tôi, ôm lấy tôi, duy trì tư thế này trong chốc lát.

Tôi nhịn không được rồi, sức hút trong cơ thể anh khiến tôi phát cuồng. Tôi ôm Trịnh Triết, không để ý đến phản kháng của anh rút ra dương v*t, xoay người anh đè dưới sàn, sau đó hung hăng tiến vào.

“A!” Anh kêu lên một tiếng sợ hãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cách Vách Kia Sống Chết Muốn Hiến Thân….

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook