Cải Biên - Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức.
Chương 85: Binh Đoàn Rùa Xâm Chiếm.
Mộng Chi Tiên
10/12/2021
- Ván tiếp theo!
Dương Mật xào bài lên, bừng bừng ý chí chiến đấu.
Ván đầu Thẩm Ngôn thắng, thế nên hắn được quyền lấy bài và gọi địa chủ trước.
Ván này bài của hai cô gái lại không tệ, vì vậy trong lòng không khỏi có chút khẩn trương, sợ Thẩm Ngôn không gọi địa chủ.
Nói như vậy, các nàng cũng chỉ có thể nội đấu, mặc dù có thể thắng Thẩm Ngôn, nhưng người còn lại đành phải hi sinh.
- Ba điểm!
Trong ánh mắt mong đợi của hai người, Thẩm Ngôn dõng dạc hô địa chủ chỉ với ba điểm.
Nghe vậy cả Dương Mật lẫn Nhiệt Ba đều đồng loạt thở phào.
Thẩm cẩu tặc, mau chịu chết đi, nhân danh mặt trăng, bọn tôi sẽ tiêu diệt anh. (câu nói nổi tiếng trong hoạt hình Thủy Thủ Mặt Trăng)
- Ba con 3, ba con 4, ba con 5, ba con 6, ba con 7, mang theo rác 10, Q, K, A, 2.
Thẩm Ngôn bình tĩnh đếm bài, sau đó nhanh chóng hạ toàn bộ quân bài chỉnh tề xuống tấm đệm lót cho đối phương xem.
Một tay liền vứt bỏ tất cả bài, lại là một lần tới trắng nữa.
Hai cô gái nhìn mà choáng váng, không khỏi trợn mắt há mồm nhìn xem rốt cuộc Thẩm Ngôn có ăn gian chỗ nào không, đây là tình huống quái quỷ gì thế?
Địch Lệ Nhiệt Ba trong tay còn giữ bốn lá J. Dương Mật cũng có hai con Joker thần thánh, kết quả còn chưa lấy ra dọa dẫm được Thẩm Ngôn chút nào thì đã ôm bài chết hết theo lần hạ bài của hắn. Ông trời ơi, còn có thiên lý hay không vậy?
- Anh. . . Anh gian lận đúng không, làm gì có thể may mắn bốc trúng bài đẹp như thế được?
Dương Mật nhíu mày, nghi hoặc nhìn hai tay của Thẩm Ngôn xem hắn có lén lút giấu bài gì không.
Chơi đấu địa chủ, ngẫu nhiên ăn trắng là chuyện rất bình thường, nhưng liên tiếp bắt các nàng cống bài thì quả là hơi vô lý, nhất là ván này bài của hắn thuận quá mức rồi.
Thẩm Ngôn lắc đầu, mỉm cười trêu chọc:
- Bài là em xào, chia bài cũng do em, anh gian lận kiểu gì được?
Dương Mật uể oải vứt bài trong tay xuống.
Cũng đúng, bài là do nàng đích thân gom, Nhiệt Ba kinh bài rồi nàng lại xào hai lượt, chia bài cũng do nàng làm nốt, chia đúng bài đẹp cho hắn thì xem như tay nàng ‘thối’ thôi, cũng không thể bảo Thẩm Ngôn gian lận.
Thật chẳng lẽ chính là vận khí? Thế thì vận khí của hắn cũng quá tốt rồi đi.
Dương Mật không vui gom bài lại, lần này nàng xào bài càng thêm nghiêm túc, xào những bảy tám lần, tránh cho mấy con bài đẹp lại vào hết tay Thẩm Ngôn.
- Cởi áo xuống!
Thẩm Ngôn ra lệnh cho hai nàng, đôi mắt tỏa sáng, thời hắn tới rồi.
- Hừ.
Hai nàng khịt mũi không cam lòng cởi áo ra. Vì ban đầu chỉ mặc một cái áo sơ mi nên giờ đây hai nàng chính thức trần truồng, hai nữ trần truồng mà có một người đàn ông mặc quần áo đầy đủ quả là một điều kỳ lạ.
Bốn bầu sữa thơm rung rinh trong không khí, Thẩm Ngôn nuốt nước bọt, cười hèn mọn vẽ lên núm vú mỗi nàng một con rùa, rùa đầu đỏ nha. Thẩm Ngôn hi hi ha ha ngắt lên đầu rùa đỏ của hai nàng một cái làm hai nàng la lên oai oái.
- Ưm…
Dương Mật bị Thẩm Ngôn vẻ rùa mà gương mặt đỏ không thôi, từ xưa tới giờ nàng chưa bao giờ chơi trò chơi nào kích thích như thế. Nàng rên khẽ, cắn lấy ngón tay mình để không phát ra tiếng kêu.
- Xong!
Thẩm Ngôn phủi phủi tay, nhìn lại tác phẩm của mình, 24 con rùa, mỗi bầu vú bâu vào 6 con, có 4 con rùa ‘đầu đỏ’ dị biệt.
Riêng Địch Lệ Nhiệt Ba ‘nguồn vốn’ so với Dương Mật hơi ít, quá chen chúc nên kết quả 4 con rùa rớt xuống eo và rốn nàng.
Địch Lệ Nhiệt Ba ưỡn người thoải mái hưởng thụ Thẩm Ngôn vẽ rùa lên người mình, vừa nhột nhạt vừa kích thích cảm giác không nói nên lời.
Nàng càng nhìn lại càng cảm thấy Thẩm Ngôn vẽ tiểu vương bát cực kỳ đáng yêu.
Manh manh, moe moe, không xấu chút nào.
Ván thứ ba.
Ván này gọi địa chủ vẫn là Thẩm Ngôn, thế nhưng hắn không gọi ba điểm nữa mà chỉ hô có mỗi một điểm, nghe thế liền khiến hai người sở hữu bài hơi bị tốt - Dương Mật và Địch Lệ Nhiệt Ba khấp khởi vui mừng, cho rằng mới đầu mà đã thấp điểm như vậy, hẳn là bài của Thẩm Ngôn không tốt, hai nàng tin chắc ván này mình có thể thắng rồi.
Nhưng mà sự thực là... các nàng lại thua!
Bài của Thẩm Ngôn quả thật không mượt như hai ván trước, bất quá cuối cùng vẫn thắng, lại vẽ không ít con rùa moe moe lên bụng và nách của các nàng.
Ván thứ tư.
Thẩm Ngôn vừa bắt đầu liền hạ một mạch từ 3 đến Ách, sau đó chốt hai đôi lại kèm theo một quân rác.
- Nè! Anh làm gì làm luôn đi.
Địch Lệ Nhiệt Ba nằm sải ra giường giang hai tay hai chân ra bộ dáng mặc người chém giết.
- Nằm xoay người lại!
Thẩm Ngôn ra lệnh. Địch Lệ Nhiệt Ba ngoan ngoãn nằm sắp xuống, nàng bắt đầu lấy điện thoại ra vuốt, không phải chỉ vẽ rùa thôi sao, cho chúng mày bò chỗ nào cũng được, chị đây chiều tất.
Thầm Ngôn mỉm cười ngồi trên lưng nàng xoay người về phía mông Nhiệt Ba, hai tay bắt đầu xoa nắn vuốt ve.
Bốp!
- Ư..ư.. Chồng ~ ! Sao lại đánh em ~
- Anh thích!
Nhiệt Ba : "...."
Hắn cuối người xuống hôn quanh mông nàng, đầu lưỡi hắn lướt qua hoa huyệt của nàng, liếm láp từng nếp gấp đỏ nâu ấy.
- Ưm...chồng ~ đang chơi bài mà, còn có Dương Mật ở đây nữa, nếu muốn làm thì đuổi Dương Mật đi cái đã ~
- Cậu...
Dương Mật vỗ bốp lên mông đít của Nhiệt Ba một cái, cũng nằm sắp xuống giường, sóng mông tung bay hấp dẫn lấy Thẩm Ngôn.
- Chồng ~ vẽ rùa lên mông em nữa nè!
Dương Mật vừa nói vừa ngoáy ngoáy lấy mông mình, Địch Lệ Nhiệt Ba nhìn thấy cảnh này trợn mắt hốc mồm, cô bạn đoan trang thùy mị của mình đâu rồi? Ở đâu ra một Dương Mật dam dang như thế này vậy?
Thẩm Ngôn dở khóc dở cười nhìn hai nàng ganh đua, hối hả muốn 'chịu phạt'. Hắn cười ha ha đồng ý, hắn luôn có câu châm ngôn: mông dâng đến mồm rồi không ăn không phải là trang tuấn kiệt.
Kết quả một quân đoàn rùa nhanh chóng đang xâm chiếm cặp đùi non mượt cùng cặp mông săn chắc của hai nàng, trên đó còn dính vài đạo dấu răng cùng bóng loáng của nước bọt, khỏi nghĩ cũng biết là của ai để lại, trên mặt đám rùa lúc này cười hi hi ha ha như trêu tức hai nàng.
- Chán ghét! Vẽ được rồi còn cắn mông người ta nữa!
Dương Mật u oán xoa xoa cái mông mình nhìn xem hắn.
- Em nói nữa là anh cạp cái khác đấy.
Thẩm Ngôn bắt đầu uy hiếp. Dương Mật nghe thế ngồi bật dậy, âm đạo thít chặt, ngoan ngoãn tiếp tục chơi bài. Nàng mà còn mèo nheo chắc Thẩm Ngôn sẽ 'bào' nàng tới cùi.
Ván thứ năm.
Ván thứ sáu.
Ván thứ bảy.
Ván thứ tám.
. . .
Thời gian nhanh chóng trôi qua, gương mặt Dương Mật vốn dĩ hay mỉm cười dịu dàng nay đã trở nên phi thường khó coi.
Cho dù là đối với kẻ thắng bại không đặc biệt xem trọng như Địch Lệ Nhiệt Ba, thì giờ phút này thái độ cũng không được khá lắm, gương mặt trái xoan hiện đầy sắc thái phiền muộn khó chịu.
Chơi bài nha, có thua có thắng mới có ý tứ.
Một mực thắng suốt khó tránh khỏi sẽ không thú vị. (đối với Thẩm Ngôn thì hắn vẫn thấy thú vị)
Một mực thua. . . Vậy càng không có ý nghĩa gì.
Chẳng những không có ý nghĩa, mà cảm xúc còn bực bội một cách khó hiểu.
- Không có khả năng, anh làm sao có thể toàn thắng suốt được, chắc chắn là anh gian lận, nếu không phải vậy thì làm gì có chuyện vô lý như thế?
Sau khi thua xong ván bài thứ mười lăm, Dương Mật rốt cục phát điên, ném hết đám bài trong tay xuống giường, vươn đôi chân bu đen bu đỏ đám rùa con kẹp lấy cổ Thẩm Ngôn.
Cái này cũng không thể trách tính tình Dương Mật dễ nổi cáu được. Trước đây nàng chơi bài cũng là có thua có thắng, thua cũng chưa hề phát giận.
Nhưng bây giờ cùng quá khứ khác biệt rất nhiều, cho dù là ai hiền lành tốt tính thế nào thì thua liền 15 ván như nàng cũng đều sẽ nổi điên.
Địch Lệ Nhiệt Ba thua ván bài thứ mười lăm thì bắt đầu bĩu môi giận dỗi. Tiểu vương bát tuy đáng yêu, nhưng nhìn một đám lít nha lít nhít trên khắp tay chân mình, thậm chí nơi gò mu cũng bị năm sáu con rùa hi hi ha ha xâm chiếm cắm cờ trên đó rồi thì thiệt tình nảy sinh cảm giác chán ghét.
Lúc này, từng tấc da thịt trên người hai nữ đều đã bị vẽ đầy tiểu vương bát, trước mắt chỉ có nơi hắc động với hai mép thịt hồng hào của hai nàng là may mắn chưa bị chạm tới, nhưng đoán chừng cũng sắp không thoát nổi sự xâm lược của lũ rùa.
Vì món nào ngon phải ăn sau cùng. Thẩm bạo quân đang lâm le xâm phạm bờ cõi còn sót lại này của hai nàng.
Các nàng thua liền mười lăm ván, lần thua ít nhất chính là ván thứ ba, xui xẻo bại trận trước cách biệt chỉ một con số.
Lần thua đậm nhất hẳn là ván thứ mười một, Thẩm Ngôn sở hữu một đôi vương, tứ quý 2, tứ quý K, tứ quý Q, còn có một sảnh nhỏ khác, không lưu cho hai nàng một cơ hội nhỏ nhoi nào đã đập thẳng kết quả ăn trắng vào mặt bọn họ.
Ván đó bọn họ thua những 96 điểm, tấm lưng trần của hai vị đại mỹ nữ chính là bị tiểu vương bát công chiếm như thế.
…………....
Dương Mật xào bài lên, bừng bừng ý chí chiến đấu.
Ván đầu Thẩm Ngôn thắng, thế nên hắn được quyền lấy bài và gọi địa chủ trước.
Ván này bài của hai cô gái lại không tệ, vì vậy trong lòng không khỏi có chút khẩn trương, sợ Thẩm Ngôn không gọi địa chủ.
Nói như vậy, các nàng cũng chỉ có thể nội đấu, mặc dù có thể thắng Thẩm Ngôn, nhưng người còn lại đành phải hi sinh.
- Ba điểm!
Trong ánh mắt mong đợi của hai người, Thẩm Ngôn dõng dạc hô địa chủ chỉ với ba điểm.
Nghe vậy cả Dương Mật lẫn Nhiệt Ba đều đồng loạt thở phào.
Thẩm cẩu tặc, mau chịu chết đi, nhân danh mặt trăng, bọn tôi sẽ tiêu diệt anh. (câu nói nổi tiếng trong hoạt hình Thủy Thủ Mặt Trăng)
- Ba con 3, ba con 4, ba con 5, ba con 6, ba con 7, mang theo rác 10, Q, K, A, 2.
Thẩm Ngôn bình tĩnh đếm bài, sau đó nhanh chóng hạ toàn bộ quân bài chỉnh tề xuống tấm đệm lót cho đối phương xem.
Một tay liền vứt bỏ tất cả bài, lại là một lần tới trắng nữa.
Hai cô gái nhìn mà choáng váng, không khỏi trợn mắt há mồm nhìn xem rốt cuộc Thẩm Ngôn có ăn gian chỗ nào không, đây là tình huống quái quỷ gì thế?
Địch Lệ Nhiệt Ba trong tay còn giữ bốn lá J. Dương Mật cũng có hai con Joker thần thánh, kết quả còn chưa lấy ra dọa dẫm được Thẩm Ngôn chút nào thì đã ôm bài chết hết theo lần hạ bài của hắn. Ông trời ơi, còn có thiên lý hay không vậy?
- Anh. . . Anh gian lận đúng không, làm gì có thể may mắn bốc trúng bài đẹp như thế được?
Dương Mật nhíu mày, nghi hoặc nhìn hai tay của Thẩm Ngôn xem hắn có lén lút giấu bài gì không.
Chơi đấu địa chủ, ngẫu nhiên ăn trắng là chuyện rất bình thường, nhưng liên tiếp bắt các nàng cống bài thì quả là hơi vô lý, nhất là ván này bài của hắn thuận quá mức rồi.
Thẩm Ngôn lắc đầu, mỉm cười trêu chọc:
- Bài là em xào, chia bài cũng do em, anh gian lận kiểu gì được?
Dương Mật uể oải vứt bài trong tay xuống.
Cũng đúng, bài là do nàng đích thân gom, Nhiệt Ba kinh bài rồi nàng lại xào hai lượt, chia bài cũng do nàng làm nốt, chia đúng bài đẹp cho hắn thì xem như tay nàng ‘thối’ thôi, cũng không thể bảo Thẩm Ngôn gian lận.
Thật chẳng lẽ chính là vận khí? Thế thì vận khí của hắn cũng quá tốt rồi đi.
Dương Mật không vui gom bài lại, lần này nàng xào bài càng thêm nghiêm túc, xào những bảy tám lần, tránh cho mấy con bài đẹp lại vào hết tay Thẩm Ngôn.
- Cởi áo xuống!
Thẩm Ngôn ra lệnh cho hai nàng, đôi mắt tỏa sáng, thời hắn tới rồi.
- Hừ.
Hai nàng khịt mũi không cam lòng cởi áo ra. Vì ban đầu chỉ mặc một cái áo sơ mi nên giờ đây hai nàng chính thức trần truồng, hai nữ trần truồng mà có một người đàn ông mặc quần áo đầy đủ quả là một điều kỳ lạ.
Bốn bầu sữa thơm rung rinh trong không khí, Thẩm Ngôn nuốt nước bọt, cười hèn mọn vẽ lên núm vú mỗi nàng một con rùa, rùa đầu đỏ nha. Thẩm Ngôn hi hi ha ha ngắt lên đầu rùa đỏ của hai nàng một cái làm hai nàng la lên oai oái.
- Ưm…
Dương Mật bị Thẩm Ngôn vẻ rùa mà gương mặt đỏ không thôi, từ xưa tới giờ nàng chưa bao giờ chơi trò chơi nào kích thích như thế. Nàng rên khẽ, cắn lấy ngón tay mình để không phát ra tiếng kêu.
- Xong!
Thẩm Ngôn phủi phủi tay, nhìn lại tác phẩm của mình, 24 con rùa, mỗi bầu vú bâu vào 6 con, có 4 con rùa ‘đầu đỏ’ dị biệt.
Riêng Địch Lệ Nhiệt Ba ‘nguồn vốn’ so với Dương Mật hơi ít, quá chen chúc nên kết quả 4 con rùa rớt xuống eo và rốn nàng.
Địch Lệ Nhiệt Ba ưỡn người thoải mái hưởng thụ Thẩm Ngôn vẽ rùa lên người mình, vừa nhột nhạt vừa kích thích cảm giác không nói nên lời.
Nàng càng nhìn lại càng cảm thấy Thẩm Ngôn vẽ tiểu vương bát cực kỳ đáng yêu.
Manh manh, moe moe, không xấu chút nào.
Ván thứ ba.
Ván này gọi địa chủ vẫn là Thẩm Ngôn, thế nhưng hắn không gọi ba điểm nữa mà chỉ hô có mỗi một điểm, nghe thế liền khiến hai người sở hữu bài hơi bị tốt - Dương Mật và Địch Lệ Nhiệt Ba khấp khởi vui mừng, cho rằng mới đầu mà đã thấp điểm như vậy, hẳn là bài của Thẩm Ngôn không tốt, hai nàng tin chắc ván này mình có thể thắng rồi.
Nhưng mà sự thực là... các nàng lại thua!
Bài của Thẩm Ngôn quả thật không mượt như hai ván trước, bất quá cuối cùng vẫn thắng, lại vẽ không ít con rùa moe moe lên bụng và nách của các nàng.
Ván thứ tư.
Thẩm Ngôn vừa bắt đầu liền hạ một mạch từ 3 đến Ách, sau đó chốt hai đôi lại kèm theo một quân rác.
- Nè! Anh làm gì làm luôn đi.
Địch Lệ Nhiệt Ba nằm sải ra giường giang hai tay hai chân ra bộ dáng mặc người chém giết.
- Nằm xoay người lại!
Thẩm Ngôn ra lệnh. Địch Lệ Nhiệt Ba ngoan ngoãn nằm sắp xuống, nàng bắt đầu lấy điện thoại ra vuốt, không phải chỉ vẽ rùa thôi sao, cho chúng mày bò chỗ nào cũng được, chị đây chiều tất.
Thầm Ngôn mỉm cười ngồi trên lưng nàng xoay người về phía mông Nhiệt Ba, hai tay bắt đầu xoa nắn vuốt ve.
Bốp!
- Ư..ư.. Chồng ~ ! Sao lại đánh em ~
- Anh thích!
Nhiệt Ba : "...."
Hắn cuối người xuống hôn quanh mông nàng, đầu lưỡi hắn lướt qua hoa huyệt của nàng, liếm láp từng nếp gấp đỏ nâu ấy.
- Ưm...chồng ~ đang chơi bài mà, còn có Dương Mật ở đây nữa, nếu muốn làm thì đuổi Dương Mật đi cái đã ~
- Cậu...
Dương Mật vỗ bốp lên mông đít của Nhiệt Ba một cái, cũng nằm sắp xuống giường, sóng mông tung bay hấp dẫn lấy Thẩm Ngôn.
- Chồng ~ vẽ rùa lên mông em nữa nè!
Dương Mật vừa nói vừa ngoáy ngoáy lấy mông mình, Địch Lệ Nhiệt Ba nhìn thấy cảnh này trợn mắt hốc mồm, cô bạn đoan trang thùy mị của mình đâu rồi? Ở đâu ra một Dương Mật dam dang như thế này vậy?
Thẩm Ngôn dở khóc dở cười nhìn hai nàng ganh đua, hối hả muốn 'chịu phạt'. Hắn cười ha ha đồng ý, hắn luôn có câu châm ngôn: mông dâng đến mồm rồi không ăn không phải là trang tuấn kiệt.
Kết quả một quân đoàn rùa nhanh chóng đang xâm chiếm cặp đùi non mượt cùng cặp mông săn chắc của hai nàng, trên đó còn dính vài đạo dấu răng cùng bóng loáng của nước bọt, khỏi nghĩ cũng biết là của ai để lại, trên mặt đám rùa lúc này cười hi hi ha ha như trêu tức hai nàng.
- Chán ghét! Vẽ được rồi còn cắn mông người ta nữa!
Dương Mật u oán xoa xoa cái mông mình nhìn xem hắn.
- Em nói nữa là anh cạp cái khác đấy.
Thẩm Ngôn bắt đầu uy hiếp. Dương Mật nghe thế ngồi bật dậy, âm đạo thít chặt, ngoan ngoãn tiếp tục chơi bài. Nàng mà còn mèo nheo chắc Thẩm Ngôn sẽ 'bào' nàng tới cùi.
Ván thứ năm.
Ván thứ sáu.
Ván thứ bảy.
Ván thứ tám.
. . .
Thời gian nhanh chóng trôi qua, gương mặt Dương Mật vốn dĩ hay mỉm cười dịu dàng nay đã trở nên phi thường khó coi.
Cho dù là đối với kẻ thắng bại không đặc biệt xem trọng như Địch Lệ Nhiệt Ba, thì giờ phút này thái độ cũng không được khá lắm, gương mặt trái xoan hiện đầy sắc thái phiền muộn khó chịu.
Chơi bài nha, có thua có thắng mới có ý tứ.
Một mực thắng suốt khó tránh khỏi sẽ không thú vị. (đối với Thẩm Ngôn thì hắn vẫn thấy thú vị)
Một mực thua. . . Vậy càng không có ý nghĩa gì.
Chẳng những không có ý nghĩa, mà cảm xúc còn bực bội một cách khó hiểu.
- Không có khả năng, anh làm sao có thể toàn thắng suốt được, chắc chắn là anh gian lận, nếu không phải vậy thì làm gì có chuyện vô lý như thế?
Sau khi thua xong ván bài thứ mười lăm, Dương Mật rốt cục phát điên, ném hết đám bài trong tay xuống giường, vươn đôi chân bu đen bu đỏ đám rùa con kẹp lấy cổ Thẩm Ngôn.
Cái này cũng không thể trách tính tình Dương Mật dễ nổi cáu được. Trước đây nàng chơi bài cũng là có thua có thắng, thua cũng chưa hề phát giận.
Nhưng bây giờ cùng quá khứ khác biệt rất nhiều, cho dù là ai hiền lành tốt tính thế nào thì thua liền 15 ván như nàng cũng đều sẽ nổi điên.
Địch Lệ Nhiệt Ba thua ván bài thứ mười lăm thì bắt đầu bĩu môi giận dỗi. Tiểu vương bát tuy đáng yêu, nhưng nhìn một đám lít nha lít nhít trên khắp tay chân mình, thậm chí nơi gò mu cũng bị năm sáu con rùa hi hi ha ha xâm chiếm cắm cờ trên đó rồi thì thiệt tình nảy sinh cảm giác chán ghét.
Lúc này, từng tấc da thịt trên người hai nữ đều đã bị vẽ đầy tiểu vương bát, trước mắt chỉ có nơi hắc động với hai mép thịt hồng hào của hai nàng là may mắn chưa bị chạm tới, nhưng đoán chừng cũng sắp không thoát nổi sự xâm lược của lũ rùa.
Vì món nào ngon phải ăn sau cùng. Thẩm bạo quân đang lâm le xâm phạm bờ cõi còn sót lại này của hai nàng.
Các nàng thua liền mười lăm ván, lần thua ít nhất chính là ván thứ ba, xui xẻo bại trận trước cách biệt chỉ một con số.
Lần thua đậm nhất hẳn là ván thứ mười một, Thẩm Ngôn sở hữu một đôi vương, tứ quý 2, tứ quý K, tứ quý Q, còn có một sảnh nhỏ khác, không lưu cho hai nàng một cơ hội nhỏ nhoi nào đã đập thẳng kết quả ăn trắng vào mặt bọn họ.
Ván đó bọn họ thua những 96 điểm, tấm lưng trần của hai vị đại mỹ nữ chính là bị tiểu vương bát công chiếm như thế.
…………....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.