Cải Biên Từ Truyện Tổng Giám Đốc Xin Anh Nhẹ Tay Một Chút
Chương 11: Con Gái Bị Bắt Cóc. Cô Tìm Đến Anh.
Minh Phi Angle
29/07/2021
Đàm Dịch Khiêm vì lửa giận trong lòng mà quên đi sau lưng Hạ Tử Du còn có vết thương. Nhưng một màn Kim Trạch Húc ôm con anh cùng cô đi vào buổi tiệc, khiến nhiều người bàn tán.
Hạ Tử Du từ hoảng hốt , lại nghe mùi hương nam tính quen thuộc cô vùng vẫy “ Anh buông tôi ra, tôi muốn tìm con.”
Đàm Dịch Khiêm nắm lấy tay không an phận của cô đưa lên đỉnh đầu, hơi thở hai người hòa lẫn vào nhau trong gang tấc, trong bóng tối Hạ Tử Du có thể cảm nhận được đôi mắt anh sáng chói như ánh sao, cô thậm chí không dám thở mạnh, một phần vì quá ăng thẳng một phần lo lắng cho bé con của cô.
“ Anh buông tay, tôi nói muốn tìm con gái tôi.” Hạ Tử Du cố gắng khiến mình bình tĩnh, cô lạnh giọng lên tiếng.
“ Hạ Tử Du, ai cho em cái lá gan lớn ôm con gái đi cùng người đàn ông khác?” Giọng nói anh lạnh lùng vang trên đỉnh đầu cô.
Hạ Tử Du cảm giác mình sắp bị khí lạnh của anh đóng băng, trước giờ cô luôn nghĩ mình phòng bị rất tốt, cô có thể không bị anh làm cô trầm luân và sợ hãi nữa, hình như là cô đã quá xrm thường lực ma mị của anh.
“ Mẹ, mẹ ơi! Hức...” Đang tính mở miệng đáp trả anh, bên ngoài truyền ra tiếng khóc lớn của bé con, tim Hạ Tử Du liền rơi một nhịp.
“ Liễu Nhiên.” Không biết lấy sức từ đâu, Hạ Tử Du đẩy được Đàm Dịch Khiêm ra, sau đó cô vội vã chạy ra ngoài, lúc này đèn cũng đã sáng. Hạ Tử Du thấy bé con đang nức nở tìm mình tim đau đớn như ai cứa vào.
“ Bé con ngoan, mẹ ở đây, xin lỗi con.” Hạ Tử Du ôm Liễu Nhiên giọng nghẹn ngào tự trách.
“ Tiểu Du.” Kim Trạch Húc lo lắng vội vã chạy đến, vừa nãy đèn đột ngột tắt, anh lo lắng cho hai mẹ con Hạ Tử Du nên vọi đi tìm, nghe tiếng khóc trẻ con ngoài hành lang anh vội vã chạy đến. Thấy hai mẹ con đều bình an không có chuyện gì anh thở nhẹ nhỏm.
Buổi tiệc chưa kết thúc, Hạ Tử Du ôm con lên phòng trước, vì sự hiện diện của Đàm Dịch Khiêm khiến trong lòng cô không được yên. Hành động và lời nói của anh rất khác thường, cô nghĩ anh và cô đã chấm dứt nhưng anh lại xuất hiện chất vấn cô. Hạ Tử Du nhớ rõ Đường Hân có nói một tuần sau anh và cô ấy sẽ kết hôn, là một tuần kể từ lần Hạ Tử Du và anh trên tòa giành quyền nuôi bé con. Anh và Đường Hân đã kết hôn vậy vì sao lại còn đến chất vấn cô ôm con gái xuất hiện cùng người đàn ông khác, anh đã có hạnh phú riêng của mình cớ sao không thể để cô cùng con gái có người để ý đến.
“ Cốc Cốc.” Bên ngoài là tiếng gõ cửa có qui luật, Hạ Tử Du nhìn dì Lô và bé con đã ngủ say, cô nhẹ nhàng vén chân xuống giường mở cửa, trước cửa là Kim Trạch Húc, có lẽ buổi tiệc vừa kết thúc anh liền đến đây, trên người anh còn mặc nguyên bộ comle.
Kim Trạch Húc nhìn sâu Hạ Tử Du sau đó nhẹ giọng lên tiếng “ Xin lỗi em, vì không nói trước với em là có Đàm Dịch Khiêm tham gia buổi tiệc.”
Hạ Tử Du nhìn anh, không muốn nói, cô biết anh cố ý muốn để Đàm Dịch Khiêm thấy cô và anh thân mật, Kim Trạch Húc muốn chọc tức Đàm Dịch Khiêm.
Kim Trạch Húc biết Hạ Tử Du đã đón được ý đồ của anh, trong lòng anh lập tức khẩn trương “ Tiểu Du, anh thật sự là không cố ý. Anh nghĩ rằng Đàm Dịch Khiêm thua trận đấu thầu này sẽ không đến buổi tiệc mừng, nhưng anh lại không ngờ là Arnold một mực mời Đàm Dịch Khiêm đến.”
Hạ Tử Du thở dài, trong mắt nhìn Kim Trạch Húc xưa nay vẫn dừng lại ở một khoản cách là bạn bè bình thường “ Trạch Húc, anh biết rõ chuyện của tôi phải không?”
Kim Trạch Húc không giấu cô thành thật gật đầu.
“ Tôi tuy rằng trước đây là do ngu ngốc nên mới bị lừa gạt đưa vào tù, nhưng tôi chấp nhận vì tôi muốn trả lại những gì tôi nợ Đường Hân. Tôi chưa bao giờ oán hận Đường Hân hay là Đàm Dịch Khiêm, cho nên anh không cần vì tôi mà đối phó Đàm Dịch Khiêm, tôi nói tôi không muốn nợ ai, dù là anh, Kim Nhật Nguyên, Đường Hân hay là Đàm Dịch Khiêm.” Hạ Tử Du nhẹ giọng mà lại kiên định nói, Kim Trạch Húc nhìn cô rất lâu vẫn không mở miệng, nhưng vì cô quá cố chấp khiến anh đau lòng, anh không phải chỉ vì ba nuôi mà để tâm đến cô, anh là thật tâm yêu cô.
Hạ Tử Du thấy anh im lặng không nói cô mở miệng “ Ngày mai tôi sẽ đưa dì Lô và Liễu Nhiên về thành phố Y, cuộc giao dịch của chúng ta đã xong, từ nay tôi sẽ không làm cho Trung Viễn nữa.”
Kim Trạch Húc không thể tin nhìn Hạ Tử Du, anh căng thẳng nói “ Anh biết mình sai, từ nay anh sẽ không như vậy nữa. Chúng ta vẫn là bạn bè được chứ?”
Hạ Tử Du nhìn anh thật lâu, nghĩ đến hơn nữa năm qua anh đã giúp đỡ cô không ít, nhưng là cô và anh vẫn rất bình đẳng, dự án khách sạn bảy sao lần này sẽ khiến Trung Viễn bước sang một tầm cao mới, thời gian vương lên bằng Đàm thị sẽ nhanh chống theo kịp.
“ Được rồi anh về nghĩ đi.” Hạ Tử Du thở dài, Kim Trạch Húc không muốn bức cô liền ngoan ngoãn rời đi. Anh phải từ từ để cô biết tình cảm của anh, nếu anh quá mức hấp táp chỉ khiến cô xa lánh anh, một cô gái cố chấp như Hạ Tử Du phải dùng chân thành để cảm hóa cô.
Đúng là hôm sau Hạ Tử Du đưa dì Lô cùng bé con ra sân bay về thành phố Y, Kim Trạch Húc cũng cùng họ quay về.
Tập đoàn Đàm thị có trụ sở chính tại mỹ, chị Dư đứng trước cửa phòng của Đàm Dịch Khiêm do dự lại lo lắng chưa bước vào, đến cùng thì vẫn phải lấy can đảm bước vào gặp Đàm Dịch Khiêm.
“ Tổng giám đốc, rất xin lỗi vì lần này không giành được hạng mục, tôi đã làm ngài thất vọng, tôi sẽ chịu trách nhiệm.” Chị Dư lo lắng nhìn nét mặt của Đàm Dịch Khiêm, xưa nay anh luôn tin tưởng chị, vậy mà lần này vì khinh địch mà chị lại thua Kim Trạch Húc.
Đàm Dịch Khiêm vẫn cúi đầu xử lí văn kiện, nhưng giọng trầm trầm vang lên cũng không hề có ý trách chị Dư “ Ai nói chị chịu trách nhiệm?”
Chị Dư khó hiểu, đây là một hạng mục lớn hợp tác cùng Arnold, nếu hạng mục này thuộc về Đàm thị thì chắc chắn ở Mỹ này không ai có thể qua mặt được Đàm thị, nhưng chị lại không nghĩ bảng thiết kế của Kim Trạch Húc quá hoàn mĩ, khiến Arnold một người kiêu ngạo như ông ấy lại hết mực khen ngợi.
Chị Dư do dự một lúc mở miệng “ Vậy tổng giám đốc tính như thế nào? Lần này là do tôi sơ suất, không nghĩ Kim Trạch Húc lại có thể thiết kế dự án và kế hoạch hoàn mĩ như vậy.”
Đàm Dịch Khiêm lúc này mới ngẩng đầu nhìn chị Dư, đôi mắt đen lánh không chút gợn sóng của anh khiến chị một trận sợ hãi, anh nhếch mép nói “ Không phải chị nghĩ không thôi, mà tôi lại càng không tin Kim Trạch Húc lại có thể thiết kế bảng dự án kia. Đúng là những năm qua Trung Viễn vào tay của Kim Trạch Húc đã vươn lên không tồn, anh ta có thể đưa một tập đoàn sắp phá sản đi lên thì anh ta không phải người bình thường.”
“ Tôi cũng không nghĩ anh ta lại lợi hại như vậy, so với Kim Nhật Nguyên anh ta cao tay hơn nhiều.” Chị Dư vẫn không thể tin thốt lên.
Đàm Dịch Khiêm cười lạnh, giọng nói lãnh đạm âm trầm vang lên “ Không phải anh ta lợi hại hay là cao tay, mà là bên cạnh anh ta có một trợ thủ đáng ngờm.”
“ Trợ thủ sao?” Chị Dư khó hiểu nhìn Đàm Dịch Khiêm, chị biết bên cạnh Kim Trạch Húc ngoài cô thư ký quyến rũ kia thì không còn ai khác, phòng dự án kế hoạch của Trung Viễn càng không có người tài giỏi như vậy.
Đàm Dịch Khiêm biết, chị Dư không biết Hạ Tử Du làm việc cho Trung Viễn, anh tưởng chị lại âm thầm giấu anh theo dõi Hạ Tử Du, lại không nghĩ lời nói của anh lần đó chị liền không tìm hiểu về Hạ Tử Du nữa.
Thành phố Y, sau khi đưa dì Lô và Liễu Nhiên về nhà trước, Kim Trách Húc và Hạ Tử Du phải đến công ty một chuyến, vì phải có người đi Mĩ để giám sát dự án lần này. Hạ Tử Du là người thiết kế chính nên buổi họp cô phải tham gia.
Hạ Tử Du không nghĩ, một cuộc họp lại kéo dài đến tận chiều muộn, Kim Trạch Húc vì muốn chuộc lỗi nên đề nghị đưa cô về nhà. Hạ Tử Du về nhà liền cảm thấy có gì đó không đúng, mọi khi nghe tiếng mở cửa tiểu gia hỏa liền nhào đến ôm chân cô, nhưng hom nay bóng dáng ấy lại không thấy đâu. Trong lòng dâng lên một dự cảm không tốt lại nghe giọng nói của Kim Trạch Húc vang lên “ Xem ra có người biết Liễu Nhiên là con gái của Đàm Dịch Khiêm.”
Hạ Tử Du từ hoảng hốt , lại nghe mùi hương nam tính quen thuộc cô vùng vẫy “ Anh buông tôi ra, tôi muốn tìm con.”
Đàm Dịch Khiêm nắm lấy tay không an phận của cô đưa lên đỉnh đầu, hơi thở hai người hòa lẫn vào nhau trong gang tấc, trong bóng tối Hạ Tử Du có thể cảm nhận được đôi mắt anh sáng chói như ánh sao, cô thậm chí không dám thở mạnh, một phần vì quá ăng thẳng một phần lo lắng cho bé con của cô.
“ Anh buông tay, tôi nói muốn tìm con gái tôi.” Hạ Tử Du cố gắng khiến mình bình tĩnh, cô lạnh giọng lên tiếng.
“ Hạ Tử Du, ai cho em cái lá gan lớn ôm con gái đi cùng người đàn ông khác?” Giọng nói anh lạnh lùng vang trên đỉnh đầu cô.
Hạ Tử Du cảm giác mình sắp bị khí lạnh của anh đóng băng, trước giờ cô luôn nghĩ mình phòng bị rất tốt, cô có thể không bị anh làm cô trầm luân và sợ hãi nữa, hình như là cô đã quá xrm thường lực ma mị của anh.
“ Mẹ, mẹ ơi! Hức...” Đang tính mở miệng đáp trả anh, bên ngoài truyền ra tiếng khóc lớn của bé con, tim Hạ Tử Du liền rơi một nhịp.
“ Liễu Nhiên.” Không biết lấy sức từ đâu, Hạ Tử Du đẩy được Đàm Dịch Khiêm ra, sau đó cô vội vã chạy ra ngoài, lúc này đèn cũng đã sáng. Hạ Tử Du thấy bé con đang nức nở tìm mình tim đau đớn như ai cứa vào.
“ Bé con ngoan, mẹ ở đây, xin lỗi con.” Hạ Tử Du ôm Liễu Nhiên giọng nghẹn ngào tự trách.
“ Tiểu Du.” Kim Trạch Húc lo lắng vội vã chạy đến, vừa nãy đèn đột ngột tắt, anh lo lắng cho hai mẹ con Hạ Tử Du nên vọi đi tìm, nghe tiếng khóc trẻ con ngoài hành lang anh vội vã chạy đến. Thấy hai mẹ con đều bình an không có chuyện gì anh thở nhẹ nhỏm.
Buổi tiệc chưa kết thúc, Hạ Tử Du ôm con lên phòng trước, vì sự hiện diện của Đàm Dịch Khiêm khiến trong lòng cô không được yên. Hành động và lời nói của anh rất khác thường, cô nghĩ anh và cô đã chấm dứt nhưng anh lại xuất hiện chất vấn cô. Hạ Tử Du nhớ rõ Đường Hân có nói một tuần sau anh và cô ấy sẽ kết hôn, là một tuần kể từ lần Hạ Tử Du và anh trên tòa giành quyền nuôi bé con. Anh và Đường Hân đã kết hôn vậy vì sao lại còn đến chất vấn cô ôm con gái xuất hiện cùng người đàn ông khác, anh đã có hạnh phú riêng của mình cớ sao không thể để cô cùng con gái có người để ý đến.
“ Cốc Cốc.” Bên ngoài là tiếng gõ cửa có qui luật, Hạ Tử Du nhìn dì Lô và bé con đã ngủ say, cô nhẹ nhàng vén chân xuống giường mở cửa, trước cửa là Kim Trạch Húc, có lẽ buổi tiệc vừa kết thúc anh liền đến đây, trên người anh còn mặc nguyên bộ comle.
Kim Trạch Húc nhìn sâu Hạ Tử Du sau đó nhẹ giọng lên tiếng “ Xin lỗi em, vì không nói trước với em là có Đàm Dịch Khiêm tham gia buổi tiệc.”
Hạ Tử Du nhìn anh, không muốn nói, cô biết anh cố ý muốn để Đàm Dịch Khiêm thấy cô và anh thân mật, Kim Trạch Húc muốn chọc tức Đàm Dịch Khiêm.
Kim Trạch Húc biết Hạ Tử Du đã đón được ý đồ của anh, trong lòng anh lập tức khẩn trương “ Tiểu Du, anh thật sự là không cố ý. Anh nghĩ rằng Đàm Dịch Khiêm thua trận đấu thầu này sẽ không đến buổi tiệc mừng, nhưng anh lại không ngờ là Arnold một mực mời Đàm Dịch Khiêm đến.”
Hạ Tử Du thở dài, trong mắt nhìn Kim Trạch Húc xưa nay vẫn dừng lại ở một khoản cách là bạn bè bình thường “ Trạch Húc, anh biết rõ chuyện của tôi phải không?”
Kim Trạch Húc không giấu cô thành thật gật đầu.
“ Tôi tuy rằng trước đây là do ngu ngốc nên mới bị lừa gạt đưa vào tù, nhưng tôi chấp nhận vì tôi muốn trả lại những gì tôi nợ Đường Hân. Tôi chưa bao giờ oán hận Đường Hân hay là Đàm Dịch Khiêm, cho nên anh không cần vì tôi mà đối phó Đàm Dịch Khiêm, tôi nói tôi không muốn nợ ai, dù là anh, Kim Nhật Nguyên, Đường Hân hay là Đàm Dịch Khiêm.” Hạ Tử Du nhẹ giọng mà lại kiên định nói, Kim Trạch Húc nhìn cô rất lâu vẫn không mở miệng, nhưng vì cô quá cố chấp khiến anh đau lòng, anh không phải chỉ vì ba nuôi mà để tâm đến cô, anh là thật tâm yêu cô.
Hạ Tử Du thấy anh im lặng không nói cô mở miệng “ Ngày mai tôi sẽ đưa dì Lô và Liễu Nhiên về thành phố Y, cuộc giao dịch của chúng ta đã xong, từ nay tôi sẽ không làm cho Trung Viễn nữa.”
Kim Trạch Húc không thể tin nhìn Hạ Tử Du, anh căng thẳng nói “ Anh biết mình sai, từ nay anh sẽ không như vậy nữa. Chúng ta vẫn là bạn bè được chứ?”
Hạ Tử Du nhìn anh thật lâu, nghĩ đến hơn nữa năm qua anh đã giúp đỡ cô không ít, nhưng là cô và anh vẫn rất bình đẳng, dự án khách sạn bảy sao lần này sẽ khiến Trung Viễn bước sang một tầm cao mới, thời gian vương lên bằng Đàm thị sẽ nhanh chống theo kịp.
“ Được rồi anh về nghĩ đi.” Hạ Tử Du thở dài, Kim Trạch Húc không muốn bức cô liền ngoan ngoãn rời đi. Anh phải từ từ để cô biết tình cảm của anh, nếu anh quá mức hấp táp chỉ khiến cô xa lánh anh, một cô gái cố chấp như Hạ Tử Du phải dùng chân thành để cảm hóa cô.
Đúng là hôm sau Hạ Tử Du đưa dì Lô cùng bé con ra sân bay về thành phố Y, Kim Trạch Húc cũng cùng họ quay về.
Tập đoàn Đàm thị có trụ sở chính tại mỹ, chị Dư đứng trước cửa phòng của Đàm Dịch Khiêm do dự lại lo lắng chưa bước vào, đến cùng thì vẫn phải lấy can đảm bước vào gặp Đàm Dịch Khiêm.
“ Tổng giám đốc, rất xin lỗi vì lần này không giành được hạng mục, tôi đã làm ngài thất vọng, tôi sẽ chịu trách nhiệm.” Chị Dư lo lắng nhìn nét mặt của Đàm Dịch Khiêm, xưa nay anh luôn tin tưởng chị, vậy mà lần này vì khinh địch mà chị lại thua Kim Trạch Húc.
Đàm Dịch Khiêm vẫn cúi đầu xử lí văn kiện, nhưng giọng trầm trầm vang lên cũng không hề có ý trách chị Dư “ Ai nói chị chịu trách nhiệm?”
Chị Dư khó hiểu, đây là một hạng mục lớn hợp tác cùng Arnold, nếu hạng mục này thuộc về Đàm thị thì chắc chắn ở Mỹ này không ai có thể qua mặt được Đàm thị, nhưng chị lại không nghĩ bảng thiết kế của Kim Trạch Húc quá hoàn mĩ, khiến Arnold một người kiêu ngạo như ông ấy lại hết mực khen ngợi.
Chị Dư do dự một lúc mở miệng “ Vậy tổng giám đốc tính như thế nào? Lần này là do tôi sơ suất, không nghĩ Kim Trạch Húc lại có thể thiết kế dự án và kế hoạch hoàn mĩ như vậy.”
Đàm Dịch Khiêm lúc này mới ngẩng đầu nhìn chị Dư, đôi mắt đen lánh không chút gợn sóng của anh khiến chị một trận sợ hãi, anh nhếch mép nói “ Không phải chị nghĩ không thôi, mà tôi lại càng không tin Kim Trạch Húc lại có thể thiết kế bảng dự án kia. Đúng là những năm qua Trung Viễn vào tay của Kim Trạch Húc đã vươn lên không tồn, anh ta có thể đưa một tập đoàn sắp phá sản đi lên thì anh ta không phải người bình thường.”
“ Tôi cũng không nghĩ anh ta lại lợi hại như vậy, so với Kim Nhật Nguyên anh ta cao tay hơn nhiều.” Chị Dư vẫn không thể tin thốt lên.
Đàm Dịch Khiêm cười lạnh, giọng nói lãnh đạm âm trầm vang lên “ Không phải anh ta lợi hại hay là cao tay, mà là bên cạnh anh ta có một trợ thủ đáng ngờm.”
“ Trợ thủ sao?” Chị Dư khó hiểu nhìn Đàm Dịch Khiêm, chị biết bên cạnh Kim Trạch Húc ngoài cô thư ký quyến rũ kia thì không còn ai khác, phòng dự án kế hoạch của Trung Viễn càng không có người tài giỏi như vậy.
Đàm Dịch Khiêm biết, chị Dư không biết Hạ Tử Du làm việc cho Trung Viễn, anh tưởng chị lại âm thầm giấu anh theo dõi Hạ Tử Du, lại không nghĩ lời nói của anh lần đó chị liền không tìm hiểu về Hạ Tử Du nữa.
Thành phố Y, sau khi đưa dì Lô và Liễu Nhiên về nhà trước, Kim Trách Húc và Hạ Tử Du phải đến công ty một chuyến, vì phải có người đi Mĩ để giám sát dự án lần này. Hạ Tử Du là người thiết kế chính nên buổi họp cô phải tham gia.
Hạ Tử Du không nghĩ, một cuộc họp lại kéo dài đến tận chiều muộn, Kim Trạch Húc vì muốn chuộc lỗi nên đề nghị đưa cô về nhà. Hạ Tử Du về nhà liền cảm thấy có gì đó không đúng, mọi khi nghe tiếng mở cửa tiểu gia hỏa liền nhào đến ôm chân cô, nhưng hom nay bóng dáng ấy lại không thấy đâu. Trong lòng dâng lên một dự cảm không tốt lại nghe giọng nói của Kim Trạch Húc vang lên “ Xem ra có người biết Liễu Nhiên là con gái của Đàm Dịch Khiêm.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.