Cái Đồ Trời Đánh. Cô Cứ Đợi Đấy!!!
Chương 101: Kế Hoạch Của Em Gái ( Phần 1)
Ren
14/03/2016
Một à không, mười một chiếc vali bự chà bá lửa được
chuyển đến biệt thự của nó. Đủ màu sắc sặc sỡ. Cô gái nhỏ ngồi trên
vali, tay đung đưa chiếc điện thoại, nhíu mày dưới cái nắng chói chang,
khóe miệng nở nụ cười ngọt ngào. Bộ váyhồng rực rỡ dưới nắng, càng làm
vẻ thơ ngây của cô tăng mấy phần. Theo sau là hai anh chàng điển trai,
đang lệ khệ kéo theo hơn chục cái vali.
Thiên Nhi rất thản nhiên bước vào nhà chính trước con mắt ngạc nhiên của mọi người. Cô bé cười tao nhã, ngồi xuống ghế thưởng cho mình một tách trà. Trong khi Kevil dường như đã chuẩn bị sẵn tư thế tống cổ, đá bay mấy kẻ di cư bất hợp pháp này.
- Thiên Nhi, Lay, Sky sao ba người lại đến đây?_ Haray bình tĩnh hỏi
- Từ hôm nay, em sẽ ở đây
- Ai cho mà ở?
- Việc Thiên Nhi này muốn làm, ai dám cảm, thuận em thì chết nghịch em thì sống
- Nói sai rồi, mà kệ, ra khỏi đây ngay, đây không phải trại tị nạn_ Kevil xách cổ cô bé định ném đi
- Không muốn em sẽ ở đây
- Em đang âm mưu cái gì vậy?
Tiếng xe kít lại trước sân vườn, nó vội bước từ trên xe xuống, tức giận đóng sập cửa. Cả người từ trên xuống đều ướt sũng, ngửi thấy mùi nước biển mặn từ người nó lan tỏa. Vẫn giữ cái khuôn mặt như thể tận thế đến nơi, nó đi thẳng vào nhà. Rồi chợt nhận ra có vài khuôn mặt không biết từ chốn nào ra mới dừng lại.
- Thiên Nhi, sao mấy người ở đây?
- Oaoa, Chị Seny, cứu em, em bây giờ thành trẻ cô đơn cơ nhỡ không nhà không cửa, không cha không mẹ, không tiền không bạc rồi. Sao em lại có một lão chồng... à nhầm chưa phải chồng xấu xa như thế, rượu chè bài bạc đánh đập vợ con ...à nhầm chưa có con. Lại còn có một anh trai làm ăn thua lỗ phải bán nhà trả nợ. Seny chị mà không cứu em, cho em ở lại em sẽ chết cho chị xem.
Không khí trở nên trầm lặng, không ai nói lời nào. Là nghẹn lời mới đúng. Trong khi hai người đàn ông trong câu chuyện Thiên Nhi vừa kể vẫn đơ người ra chưa hiểu gì. Nó phì cười cốc đầu thiên Nhi
- Em gái, diễn sâu quá rồi đấy, muốn ở thì cứ ở đâu cần bịa chuyện bi thảm thế, chị còn lạ gì tài đạo diễn của em nữa.
- Chỉ có chị thương em thôi, đâu như mấy người kia, độc ác, dã man tàn bạo vô nhân đạo, ác từ trong ác ra độc từ ngoài độc vào. Hứ, vậy sẽ không tích đức cho con cháu mai sau đâu.
Kết thúc màn tố tội, Thiên Nhi gật đầu lia lịa để tăng tính chân thật. Trong khi mọi người xung quanh vạch đen đầy đầu. Nó ngao ngán thở dài, để mặc mớ hỗn tạp ấy sau lưng, mệt mỏi bỏ về phòng.
Nắng khẽ chiếu xuyên qua khung cửa sổ, vẫn là ánh nắng nhạt cuối thu. Bầu trời xanh ngắt không một gợn mây, cao vời vợi. Nó đưa tay lên cao, nắm chặt như muốn với lấy từng ngọn gió, không còn nghe tiếng đinh đang của chiếc lắc tay. Khuôn mặt trở nên giận dữ. Bỏ công tìm suốt một buổi sáng thế nào mà vẫn không tìm thấy. Người nó sắp hóa thành cá muối biển rồi. Ánh mắt xanh trong veo bỗng dính chặt vào người phía dưới, đang khom mình nhìn ngắm mấy cành hoa hồng, dáng vẻ quen thuộc mà xa lạ.
Sky ngắt mấy bông hồng rất cẩn thận, khẽ chạm vào những giọt sương còn đọng lại trong từng kẽ hoa. Cô ấy rất thích hoa hồng, cũng rất giống như một bông hồng, vừa xinh đẹp lại quyến rũ, tỏa ra hương thơm mê người.
Thiên Nhi khẽ khàng từ sau tiến lại, cô bỗng nhớ đến những ngày tháng Seny bị ám ảnh, dưới những cơn mưa tầm tã, anh trai cô vẫn luôn đem hoa vào phòng, trò chuyện như tên ngốc bên giường Seny. Có lẽ giờ anh cũng chẳng còn nhớ đâu. Nếu đã không nhớ sao không quên luôn đi? Cớ sao lại gặp lại, để rồi một lần nữa định mệnh đem họ đến với nhau. Có điều, cô không còn đủ kiên nhẫn nhìn hai tên ngốc này chờ đợi, nếu không ra tay giúp họ, cái tên Hoàng Thiên Nhi này thật uổng phí.
Thiên Nhi ngồi xuống bậc thềm, thô bạo giựt một bông hoa, gai nhọn đâm vào đầu ngón tay trắng muốt cũng chẳng làm cô để ý đến.
- Sky, sao anh thích hoa hồng xanh vậy
- Vì cô ấy thích
Thiên nhi khẽ cười " cô ấy" Mà anh nói còn có thể là ai cơ chứ? Cô tự hỏi, suốt thời gian qua, anh đã tìm thấy người con gái của mình chưa, hay bất chợt nhận ra, người anh tìm vẫn luôn ở trước mặt anh.
- Anh có thích chị Seny không?
- Không
- Tại sao chứ?
- Anh yêu cô ấy
Nhìn thấy ánh mắt hạnh phúc của anh trai mình. Bỗng cảm thấy ghen tị với Seny. Cô lao đến, ôm lấy Sky, vóc dáng bé nhỏ bám chặt lấy anh, nụ cười tinh quái vẽ lên tinh nghịch.
Kế hoạch của em gái: Bước 1: Gắn kết trái tim
Bữa tối diễn ra như mọi ngày, nhưng hơi bất thường. Căn phòng ngập tràn ánh nến lung linh, ly rượu vang đỏ sóng sánh. Trên bàn chỉ có vài đĩa đồ ăn kiểu Pháp. Lại thêm những cánh hoa được đặt hoàn mĩ trên nền khăn trắng.
Kevil không thôi nháy mắt, Windy kéo khóe miệng có cười gượng, trong khi Haray gần như đang nổi điên đòi đạp đổ bàn ăn.
- Cái khỉ gì thế này, có biết rằng ai cũng đói rồi không? Có ít đồ ăn như vậy, định ăn nến với hoa trừ cơm hả
- Bình tĩnh, ai nói mọi người được ăn ở đây, tiệc nướng ngoài sân đã có sẵn rồi, đây là chỗ của Sky và Seny
Thiên Nhi nhào lên trước tranh chỗ. Một buổi tối lãng mạng hoàng tử sẽ đến bên công chúa, cầm tay và trao cho nàng một nụ hôn rồi hai người sẽ bên nhau trọn đời. Quá hoàn hảo.
Nó nhìn bàn ăn rồi thở dài, chỗ này chẳng đủ làm bữa tráng miệng cho nó, ra ngoài ăn tiệc vẫn hơn. Vậy là căn phòng của Thiên Nhi mất công bày vẽ trở nên hoàn toàn trống vắng. Trong khi cô còn đang tức giận nhai nát từng cánh hoa, thì bên ngoài mọi người vui vẻ đốt lửa ăn tiệc nướng.
Không thể nhụt chí, muốn đến với nhau, địa điểm gặp gỡ cũng vô cùng quan trọng. Nơi đầu tiên họ gặp nhau là ở đâu? Không cần phải là nơi xa hoa hay lãng mạng, không cần là nơi phong cảnh hữu tình, cũng không cần là nơi yên tĩnh hay náo nhiệt. Chỉ cần có thể gặp nhau thì nhà vệ sinh cũng được. Đúng chính là NHÀ VỆ SINH. Thiên Nhi ngửa mặt lên trời, cười khả ố.
Sky vặn vòi nước rửa sạch tay, sau đó rút chiếc khăn trên móc lau khô.Vừa định bước ra khỏi phòng vệ sinh thì nghe tiếng động lạ, Seny lao từ ngoài vào, không kịp phản ứng, ngã dẹp người trên nền đá hoa cương. Cái dáng vẻ " ôm cả đất, ôm cả trời" tìm về với đất mẹ thân yêu làm hắn phì cười. Nó khổ sở bò dậy, khuôn mặt ủy khuất, ngại ngùng nhìn hắn.
- Haha tôi biết anh đang đi vệ sinh, tôi ra ngay không làm phiền nữa.
- Cô... không biến thái đến mức nhìn trộm chứ
- Anh thì có gì mà đáng xem, nếu không phải Thiên nhi đẩy vào, tôi cũng không ngã thê thảm thế.
Nó vùng vằng quay lại, kéo mạnh cánh cửa...không suy chuyển, không phải bị khóa rồi chứ, sao lại vậy được, ai mà rảnh rỗi đi khóa nhà vệ sinh lại vậy? Cho dù chỗ này có sạch sẽ, rộng rãi hay thoải mái đi chăng nữa, chung quy vẫn là nhà vệ sinh, mọi người còn ở dưới kia ăn tiệc, nếu bị kẹt tại đây... Ôi thịt nướng ơi.
Cái vẻ mặt không ăn được của nó lần nữa làm hắn mắc cười, nhưng ngay sau đó khiến hắn tím mặt. Nó giơ cao chân, một cước đạp bay cánh cửa, nhìn thấy cả vết lõm in trên tấm gỗ. Chiêu thức đá chân này thật quen mắt, cứ như thể trước đây hắn từng chịu qua vậy. Nghĩ thôi đã thấy rùng mình.
- Chắc là hỏng khóa rồi, chốc phải gọi người lên sửa mới được... thịt nướng ơi ta đến đây.
Thiên Nhi ấm ức cắn môi, ai mà ngờ cái bà la sát hung dữ kia không thèm nhìn mặt anh cô đã đạp bay cánh cửa, bộ óc chứa đầy chất đen của cô lần nữa phải hoạt động hết công suất.
Thật ra để họ đến với nhau cũng không khó lắm, con gái mà, ai chẳng thích những món quà nhỏ xinh chứ. Hoàng tử trao cho công chúa một món quà, hỏi nàng có đồng ý nhận lời cầu hôn không, công chúa gật đầu, vậy là họ sẽ sống hạnh phúc đến đầu trắng răng rụng. Đây là kịch bản kinh điển mà. Vấn đề là bây giờ phải tìm một món quà càng thể hiện sự nữ tính càng tốt. Thế nhưng trên người Seny, tìm thế nào cũng không ra một điểm dịu dàng nữ tính. Thật sự là người phụ nữ không giống phụ nữ nhất trần đời. Không sao, có chuyện gì mà Thiên Nhi này làm không nổi chứ?
" Em mau chạy đi"
" Không em không đi, có chạy hai ta cùng chạy"
" Mau chạy đi,mặc kệ anh, bọn hj đuổi đến rồi"
" Em không đi, có chết hai ta cùng chết"
Máu đỏ phun lên, thấm quanh người đôi nam nữ.
Windy ngồi vắt vẻ trên ghế sofa, bỏ miếng khoai tây vào miệng, vừa ăn vừa xem tivi
- Hứ, mấy cái phim này cẩu huyết không chịu nổi
- Đúng thật, thay vì tốn thời gian câu giờ dây dưa như vậy, chạy đi có phải sống rồi không?_ Rany phụ họa
- Em thật sự ghét mấy cái motip này, lặp đi lặp lại đến phát chán.
- Ưkm, thời buổi nào rồi mà vẫn còn mấy cái cảnh rẻ tiền đó? Sớm muộn gì cũng thất bại.
Trong khi hai người kia ông tung bà hứng thì Thiên Nhi cắn miếng vỏ khoai tây như thể nó có thù oán gì với mình. hình như cái kịch bản cô nghĩ có... mặc kệ đi.
Seny vừa ăn xong bữa tối, thảnh thơi đi dạo quanh vườn sau đó mới trở về phòng định tìm giấc ngủ. Vừa mở cửa, hoa hồng bay lả tả muốn lấp đầy cả khuôn mặt nó, chưa kể, lại cái màn nến lung linh từ đâu mà ra vậy? Giữa phòng, một hộp quà lớn thắt ruy băng xanh. Nó cẩn thận tiến lại, vươn tay út chiếc dây, mở hộp quà lớn ra. Chàng trai trong đó, đôi mắt nhắm chặt, lông mi dài vừa con khẽ động, khuôn mặt điển trai, hơi thở khẽ khàng. Nó chạm nhẹ vào khuôn mặt đang mê ngủ ấy, cáu giận dứt mạnh mái tóc hung đỏ của Sky, hét lớn.
- Tên biến thái này, anh muốn ngủ thì về phòng mà ngủ, chui vào trong hộp này làm gì? Nếu muốn tôi đóng giúp anh cái hòm, để anh đi đầu thai sớm.
Có vẻ như đã nghe thấy tiếng hét, Sky dần mở mắt, cố định hình lại hoàn cảnh của mình. Khi này Thiên Nhi đưa cho anh một ly nước, uống xong anh chẳng biết gì thêm nữa. Chẳng lẽ cô em gái này lại giở trò? Sky vừa mới đứng dậy đã bắt gặp ánh mắt kì quái của nó dán vào ngực anh. Một tấm bảng treo trước ngực với dòng chữ lớn
" Anh đem thân thể anh tặng cho em"
Ai đó mặt xám đen, suýt chút nữa cắn phải lưỡi, vội thanh minh
- Không phải tôi, tôi đâu có điên mà bán rẻ thân mình cho cô
- thân anh dù có cho không cũng chẳng ai thèm
- Tút cục là Thiên Nhi làm sao vậy?
- Anh gái anh, anh không biết sao tôi biết?
...
Đã nói là sẽ thất bại mà
Thiên Nhi vội vã lao đến phòng Sky, tức giận túm cổ áo anh, cô khó nhọc giúp đỡ như vậy, anh lại chẳng biết nắm bắt thời cơ. Rõ ràng kịch bản nào cũng là hoàng tử và công chúa sẽ hạnh phúc bên nhau, thế qué nào lại không thành công, đúng là gạt người mà.
- Nói đi, tên ngốc này, anh bảo anh thích Seny, em tạo bao nhiêu cơ hội cho anh, sao anh không biết nắm bắt hả?
- Em đâu cần quản những chuyện này? mau về ngủ đi
Tống cổ cô em gái ra khỏi phòng, Sky mới có thể yên ổn nghỉ ngơi, muốn tạo cơ hội đâu có khó, chỉ là anh thích hành động hơn thôi.
Thân ảnh cao lớn bước về phía phòng nó, ánh đèn ngủ tím bao trùm lấy căn phòng, nhạt nhòa trên khuôn mặt diễm lệ. Sky tiến gần đến bên giường, nhìn mí mắt nó khẽ giật mới ngồi xuống. Hẳn là nó chưa ngủ.
- Seny tôi hỏi em nhé
- Hỏi đi, xong rồi biến đi
- Nếu tôi đánh em thì em sẽ làm gì?
- Đánh lại
- Cắn em?
- Cắn lại
- Tát em?
- Tát lại
- Giết em?
- Giết lại
- Yêu em
- Yêu lại... khoan đã không đúng
Nó bật dậy khỏi giường, nhận ra cách tra lời theo phản xạ này đúng là gạt người, chưa kịp phản ứng thì đã thấy môi mình bị hắn áp lại, vừa mềm vừa nóng, quấn lấy đầu lưỡi nó, rất nhanh chạm nhẹ qua rồi rời đi không lưu luyến, nhưng vẫn làm nó đỏ mặt, đột nhiên không muốn kháng cự.
- Vậy nếu tôi hôn em em có hôn lại không?
-...
- Tôi nói tôi yêu em, em có yêu lại tôi không?
Thiên Nhi rất thản nhiên bước vào nhà chính trước con mắt ngạc nhiên của mọi người. Cô bé cười tao nhã, ngồi xuống ghế thưởng cho mình một tách trà. Trong khi Kevil dường như đã chuẩn bị sẵn tư thế tống cổ, đá bay mấy kẻ di cư bất hợp pháp này.
- Thiên Nhi, Lay, Sky sao ba người lại đến đây?_ Haray bình tĩnh hỏi
- Từ hôm nay, em sẽ ở đây
- Ai cho mà ở?
- Việc Thiên Nhi này muốn làm, ai dám cảm, thuận em thì chết nghịch em thì sống
- Nói sai rồi, mà kệ, ra khỏi đây ngay, đây không phải trại tị nạn_ Kevil xách cổ cô bé định ném đi
- Không muốn em sẽ ở đây
- Em đang âm mưu cái gì vậy?
Tiếng xe kít lại trước sân vườn, nó vội bước từ trên xe xuống, tức giận đóng sập cửa. Cả người từ trên xuống đều ướt sũng, ngửi thấy mùi nước biển mặn từ người nó lan tỏa. Vẫn giữ cái khuôn mặt như thể tận thế đến nơi, nó đi thẳng vào nhà. Rồi chợt nhận ra có vài khuôn mặt không biết từ chốn nào ra mới dừng lại.
- Thiên Nhi, sao mấy người ở đây?
- Oaoa, Chị Seny, cứu em, em bây giờ thành trẻ cô đơn cơ nhỡ không nhà không cửa, không cha không mẹ, không tiền không bạc rồi. Sao em lại có một lão chồng... à nhầm chưa phải chồng xấu xa như thế, rượu chè bài bạc đánh đập vợ con ...à nhầm chưa có con. Lại còn có một anh trai làm ăn thua lỗ phải bán nhà trả nợ. Seny chị mà không cứu em, cho em ở lại em sẽ chết cho chị xem.
Không khí trở nên trầm lặng, không ai nói lời nào. Là nghẹn lời mới đúng. Trong khi hai người đàn ông trong câu chuyện Thiên Nhi vừa kể vẫn đơ người ra chưa hiểu gì. Nó phì cười cốc đầu thiên Nhi
- Em gái, diễn sâu quá rồi đấy, muốn ở thì cứ ở đâu cần bịa chuyện bi thảm thế, chị còn lạ gì tài đạo diễn của em nữa.
- Chỉ có chị thương em thôi, đâu như mấy người kia, độc ác, dã man tàn bạo vô nhân đạo, ác từ trong ác ra độc từ ngoài độc vào. Hứ, vậy sẽ không tích đức cho con cháu mai sau đâu.
Kết thúc màn tố tội, Thiên Nhi gật đầu lia lịa để tăng tính chân thật. Trong khi mọi người xung quanh vạch đen đầy đầu. Nó ngao ngán thở dài, để mặc mớ hỗn tạp ấy sau lưng, mệt mỏi bỏ về phòng.
Nắng khẽ chiếu xuyên qua khung cửa sổ, vẫn là ánh nắng nhạt cuối thu. Bầu trời xanh ngắt không một gợn mây, cao vời vợi. Nó đưa tay lên cao, nắm chặt như muốn với lấy từng ngọn gió, không còn nghe tiếng đinh đang của chiếc lắc tay. Khuôn mặt trở nên giận dữ. Bỏ công tìm suốt một buổi sáng thế nào mà vẫn không tìm thấy. Người nó sắp hóa thành cá muối biển rồi. Ánh mắt xanh trong veo bỗng dính chặt vào người phía dưới, đang khom mình nhìn ngắm mấy cành hoa hồng, dáng vẻ quen thuộc mà xa lạ.
Sky ngắt mấy bông hồng rất cẩn thận, khẽ chạm vào những giọt sương còn đọng lại trong từng kẽ hoa. Cô ấy rất thích hoa hồng, cũng rất giống như một bông hồng, vừa xinh đẹp lại quyến rũ, tỏa ra hương thơm mê người.
Thiên Nhi khẽ khàng từ sau tiến lại, cô bỗng nhớ đến những ngày tháng Seny bị ám ảnh, dưới những cơn mưa tầm tã, anh trai cô vẫn luôn đem hoa vào phòng, trò chuyện như tên ngốc bên giường Seny. Có lẽ giờ anh cũng chẳng còn nhớ đâu. Nếu đã không nhớ sao không quên luôn đi? Cớ sao lại gặp lại, để rồi một lần nữa định mệnh đem họ đến với nhau. Có điều, cô không còn đủ kiên nhẫn nhìn hai tên ngốc này chờ đợi, nếu không ra tay giúp họ, cái tên Hoàng Thiên Nhi này thật uổng phí.
Thiên Nhi ngồi xuống bậc thềm, thô bạo giựt một bông hoa, gai nhọn đâm vào đầu ngón tay trắng muốt cũng chẳng làm cô để ý đến.
- Sky, sao anh thích hoa hồng xanh vậy
- Vì cô ấy thích
Thiên nhi khẽ cười " cô ấy" Mà anh nói còn có thể là ai cơ chứ? Cô tự hỏi, suốt thời gian qua, anh đã tìm thấy người con gái của mình chưa, hay bất chợt nhận ra, người anh tìm vẫn luôn ở trước mặt anh.
- Anh có thích chị Seny không?
- Không
- Tại sao chứ?
- Anh yêu cô ấy
Nhìn thấy ánh mắt hạnh phúc của anh trai mình. Bỗng cảm thấy ghen tị với Seny. Cô lao đến, ôm lấy Sky, vóc dáng bé nhỏ bám chặt lấy anh, nụ cười tinh quái vẽ lên tinh nghịch.
Kế hoạch của em gái: Bước 1: Gắn kết trái tim
Bữa tối diễn ra như mọi ngày, nhưng hơi bất thường. Căn phòng ngập tràn ánh nến lung linh, ly rượu vang đỏ sóng sánh. Trên bàn chỉ có vài đĩa đồ ăn kiểu Pháp. Lại thêm những cánh hoa được đặt hoàn mĩ trên nền khăn trắng.
Kevil không thôi nháy mắt, Windy kéo khóe miệng có cười gượng, trong khi Haray gần như đang nổi điên đòi đạp đổ bàn ăn.
- Cái khỉ gì thế này, có biết rằng ai cũng đói rồi không? Có ít đồ ăn như vậy, định ăn nến với hoa trừ cơm hả
- Bình tĩnh, ai nói mọi người được ăn ở đây, tiệc nướng ngoài sân đã có sẵn rồi, đây là chỗ của Sky và Seny
Thiên Nhi nhào lên trước tranh chỗ. Một buổi tối lãng mạng hoàng tử sẽ đến bên công chúa, cầm tay và trao cho nàng một nụ hôn rồi hai người sẽ bên nhau trọn đời. Quá hoàn hảo.
Nó nhìn bàn ăn rồi thở dài, chỗ này chẳng đủ làm bữa tráng miệng cho nó, ra ngoài ăn tiệc vẫn hơn. Vậy là căn phòng của Thiên Nhi mất công bày vẽ trở nên hoàn toàn trống vắng. Trong khi cô còn đang tức giận nhai nát từng cánh hoa, thì bên ngoài mọi người vui vẻ đốt lửa ăn tiệc nướng.
Không thể nhụt chí, muốn đến với nhau, địa điểm gặp gỡ cũng vô cùng quan trọng. Nơi đầu tiên họ gặp nhau là ở đâu? Không cần phải là nơi xa hoa hay lãng mạng, không cần là nơi phong cảnh hữu tình, cũng không cần là nơi yên tĩnh hay náo nhiệt. Chỉ cần có thể gặp nhau thì nhà vệ sinh cũng được. Đúng chính là NHÀ VỆ SINH. Thiên Nhi ngửa mặt lên trời, cười khả ố.
Sky vặn vòi nước rửa sạch tay, sau đó rút chiếc khăn trên móc lau khô.Vừa định bước ra khỏi phòng vệ sinh thì nghe tiếng động lạ, Seny lao từ ngoài vào, không kịp phản ứng, ngã dẹp người trên nền đá hoa cương. Cái dáng vẻ " ôm cả đất, ôm cả trời" tìm về với đất mẹ thân yêu làm hắn phì cười. Nó khổ sở bò dậy, khuôn mặt ủy khuất, ngại ngùng nhìn hắn.
- Haha tôi biết anh đang đi vệ sinh, tôi ra ngay không làm phiền nữa.
- Cô... không biến thái đến mức nhìn trộm chứ
- Anh thì có gì mà đáng xem, nếu không phải Thiên nhi đẩy vào, tôi cũng không ngã thê thảm thế.
Nó vùng vằng quay lại, kéo mạnh cánh cửa...không suy chuyển, không phải bị khóa rồi chứ, sao lại vậy được, ai mà rảnh rỗi đi khóa nhà vệ sinh lại vậy? Cho dù chỗ này có sạch sẽ, rộng rãi hay thoải mái đi chăng nữa, chung quy vẫn là nhà vệ sinh, mọi người còn ở dưới kia ăn tiệc, nếu bị kẹt tại đây... Ôi thịt nướng ơi.
Cái vẻ mặt không ăn được của nó lần nữa làm hắn mắc cười, nhưng ngay sau đó khiến hắn tím mặt. Nó giơ cao chân, một cước đạp bay cánh cửa, nhìn thấy cả vết lõm in trên tấm gỗ. Chiêu thức đá chân này thật quen mắt, cứ như thể trước đây hắn từng chịu qua vậy. Nghĩ thôi đã thấy rùng mình.
- Chắc là hỏng khóa rồi, chốc phải gọi người lên sửa mới được... thịt nướng ơi ta đến đây.
Thiên Nhi ấm ức cắn môi, ai mà ngờ cái bà la sát hung dữ kia không thèm nhìn mặt anh cô đã đạp bay cánh cửa, bộ óc chứa đầy chất đen của cô lần nữa phải hoạt động hết công suất.
Thật ra để họ đến với nhau cũng không khó lắm, con gái mà, ai chẳng thích những món quà nhỏ xinh chứ. Hoàng tử trao cho công chúa một món quà, hỏi nàng có đồng ý nhận lời cầu hôn không, công chúa gật đầu, vậy là họ sẽ sống hạnh phúc đến đầu trắng răng rụng. Đây là kịch bản kinh điển mà. Vấn đề là bây giờ phải tìm một món quà càng thể hiện sự nữ tính càng tốt. Thế nhưng trên người Seny, tìm thế nào cũng không ra một điểm dịu dàng nữ tính. Thật sự là người phụ nữ không giống phụ nữ nhất trần đời. Không sao, có chuyện gì mà Thiên Nhi này làm không nổi chứ?
" Em mau chạy đi"
" Không em không đi, có chạy hai ta cùng chạy"
" Mau chạy đi,mặc kệ anh, bọn hj đuổi đến rồi"
" Em không đi, có chết hai ta cùng chết"
Máu đỏ phun lên, thấm quanh người đôi nam nữ.
Windy ngồi vắt vẻ trên ghế sofa, bỏ miếng khoai tây vào miệng, vừa ăn vừa xem tivi
- Hứ, mấy cái phim này cẩu huyết không chịu nổi
- Đúng thật, thay vì tốn thời gian câu giờ dây dưa như vậy, chạy đi có phải sống rồi không?_ Rany phụ họa
- Em thật sự ghét mấy cái motip này, lặp đi lặp lại đến phát chán.
- Ưkm, thời buổi nào rồi mà vẫn còn mấy cái cảnh rẻ tiền đó? Sớm muộn gì cũng thất bại.
Trong khi hai người kia ông tung bà hứng thì Thiên Nhi cắn miếng vỏ khoai tây như thể nó có thù oán gì với mình. hình như cái kịch bản cô nghĩ có... mặc kệ đi.
Seny vừa ăn xong bữa tối, thảnh thơi đi dạo quanh vườn sau đó mới trở về phòng định tìm giấc ngủ. Vừa mở cửa, hoa hồng bay lả tả muốn lấp đầy cả khuôn mặt nó, chưa kể, lại cái màn nến lung linh từ đâu mà ra vậy? Giữa phòng, một hộp quà lớn thắt ruy băng xanh. Nó cẩn thận tiến lại, vươn tay út chiếc dây, mở hộp quà lớn ra. Chàng trai trong đó, đôi mắt nhắm chặt, lông mi dài vừa con khẽ động, khuôn mặt điển trai, hơi thở khẽ khàng. Nó chạm nhẹ vào khuôn mặt đang mê ngủ ấy, cáu giận dứt mạnh mái tóc hung đỏ của Sky, hét lớn.
- Tên biến thái này, anh muốn ngủ thì về phòng mà ngủ, chui vào trong hộp này làm gì? Nếu muốn tôi đóng giúp anh cái hòm, để anh đi đầu thai sớm.
Có vẻ như đã nghe thấy tiếng hét, Sky dần mở mắt, cố định hình lại hoàn cảnh của mình. Khi này Thiên Nhi đưa cho anh một ly nước, uống xong anh chẳng biết gì thêm nữa. Chẳng lẽ cô em gái này lại giở trò? Sky vừa mới đứng dậy đã bắt gặp ánh mắt kì quái của nó dán vào ngực anh. Một tấm bảng treo trước ngực với dòng chữ lớn
" Anh đem thân thể anh tặng cho em"
Ai đó mặt xám đen, suýt chút nữa cắn phải lưỡi, vội thanh minh
- Không phải tôi, tôi đâu có điên mà bán rẻ thân mình cho cô
- thân anh dù có cho không cũng chẳng ai thèm
- Tút cục là Thiên Nhi làm sao vậy?
- Anh gái anh, anh không biết sao tôi biết?
...
Đã nói là sẽ thất bại mà
Thiên Nhi vội vã lao đến phòng Sky, tức giận túm cổ áo anh, cô khó nhọc giúp đỡ như vậy, anh lại chẳng biết nắm bắt thời cơ. Rõ ràng kịch bản nào cũng là hoàng tử và công chúa sẽ hạnh phúc bên nhau, thế qué nào lại không thành công, đúng là gạt người mà.
- Nói đi, tên ngốc này, anh bảo anh thích Seny, em tạo bao nhiêu cơ hội cho anh, sao anh không biết nắm bắt hả?
- Em đâu cần quản những chuyện này? mau về ngủ đi
Tống cổ cô em gái ra khỏi phòng, Sky mới có thể yên ổn nghỉ ngơi, muốn tạo cơ hội đâu có khó, chỉ là anh thích hành động hơn thôi.
Thân ảnh cao lớn bước về phía phòng nó, ánh đèn ngủ tím bao trùm lấy căn phòng, nhạt nhòa trên khuôn mặt diễm lệ. Sky tiến gần đến bên giường, nhìn mí mắt nó khẽ giật mới ngồi xuống. Hẳn là nó chưa ngủ.
- Seny tôi hỏi em nhé
- Hỏi đi, xong rồi biến đi
- Nếu tôi đánh em thì em sẽ làm gì?
- Đánh lại
- Cắn em?
- Cắn lại
- Tát em?
- Tát lại
- Giết em?
- Giết lại
- Yêu em
- Yêu lại... khoan đã không đúng
Nó bật dậy khỏi giường, nhận ra cách tra lời theo phản xạ này đúng là gạt người, chưa kịp phản ứng thì đã thấy môi mình bị hắn áp lại, vừa mềm vừa nóng, quấn lấy đầu lưỡi nó, rất nhanh chạm nhẹ qua rồi rời đi không lưu luyến, nhưng vẫn làm nó đỏ mặt, đột nhiên không muốn kháng cự.
- Vậy nếu tôi hôn em em có hôn lại không?
-...
- Tôi nói tôi yêu em, em có yêu lại tôi không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.