Chương 19: Hợp đồng tình yêu - Sống chung (3)
Vương Khiết Băng (Yu)
06/05/2023
Buổi tối hôm đó thì Châu Nam Hạo cũng đã gửi một ít quần áo của Châu Tiểu Á đến, hiển nhiên thì cô cũng hí hửng xếp nó vào tủ. Nhưng lúc cô mở tủ đồ của Tô Thước ra thì lại bắt đầu có áp lực rồi, đến cả tủ quần áo cũng ngay hàng thẳng lối như vậy sao? Người đàn ông này có chứng bệnh ngăn nắp à?
Tuy nhiên thì sau đó Tô Thước cũng phải đi vào, anh cũng phải dọn một ít quần áo sang phòng khác để chừa chỗ của Châu Tiểu Á để quần áo của mình. Lúc này anh liền nói:
- Hay tạm thời em cứ để ở đây đi, ngày mai chúng ta đi mua thêm một tủ quần áo và bàn trang điểm cho em.
- Không cần đâu, em có thể để ở đây là được rồi. Đừng phí tiền như vậy chứ.
Tô Thước có chút khó hiểu, chẳng phải trước kia Châu Tiểu Á là dạng tiểu thư tiêu tiền không cần nghĩ sao? Sao đột nhiên lại tốt tính như vậy chứ? Hôm nay còn biết giúp anh tiết kiệm tiền nữa cơ đấy.
Nhưng rồi sau khi xếp quần áo xong thì Châu Tiểu Á liền bước đến, nhẹ nhàng chồm người, choàng tay ôm lấy của anh, nói:
- Tô Thước, cảm ơn anh.
- Vì cái gì?
- Vì anh đã để em sống ở đây.
Nhưng rồi Tô Thước cũng chỉ mỉm cười, vốn dĩ Châu Tiểu Á định sẽ nhân cơ hội này, vừa đúng thiên thời, địa lợi, nhân hòa mà gạo nấu thành cơm với anh. Nhưng cô chỉ vừa mới định hôn thôi là bụng đã kêu cồn cào, gương mặt nhỏ của Châu Tiểu Á liền đỏ lên, làm cho Tô Thước cũng phải bật cười, anh nói:
- Em tắm rửa đi, sau đó xuống nhà ăn cơm.
- Ai nấu?
- Có người nấu.
Bây giờ Châu Tiểu Á có chút sợ rồi nha, lúc cô đến đây đã xem xét một lượt rồi kia mà, làm gì có ai giúp việc ở đây mà nấu ăn chứ? Hiển nhiên thì Tô Thước cũng tốt bụng giải thích. Vì anh không thích trong nhà có nhiều người nên chỉ thuê giúp việc theo ca mà thôi, mỗi buổi sáng khi anh đi làm thì họ sẽ đến giúp anh dọn dẹp nhà cửa, buổi trưa thì không cần nấu ăn vì anh thường ăn vào ở trường, buổi chiều thì họ lại đến nấu ăn và dọn dẹp một lần nữa. Đến sáng hôm sau thì họ lại đến để rửa bát của ngày hôm trước.
Tuy nhiên thì sau mỗi bữa ăn thì Tô Thước đều tự mình rửa bát, vì anh không thể chịu được sự bừa bộn đó.
Khi đã nghe giải thích xong thì Châu Tiểu Á mới gật gù, hóa ra là như vậy, bảo sao Tô Thước suốt ngày đi làm mà nhà cửa vẫn luôn gọn gàng và sạch sẽ, hóa ra là cũng có giúp việc.
- Em tắm nhanh đi, anh sẽ hâm thức ăn một chút, sau khi tắm xong thì hãy xuống nhà ăn biết chưa.
Châu Tiểu Á liền gật đầu, sau đó thì Tô Thước cũng bước xuống nhà. Lúc này thì cô lại không biết nên chọn đồ ngủ gì đây, liệu hôm nay cô có thể thừa thắng xông lên hay không nhỉ? Nhưng nếu cô chủ động quá thì liệu Tô Thước có sẽ bị cô dọa sợ hay không đây? Nhưng nếu cô không chủ động thì cái tên Tô Thước đó không biết đến ngày tháng năm nào mới chủ động nữa.
Nghĩ nghĩ một lúc thì Châu Tiểu Á cũng đã tắm xong, vừa hay khi cô tắm xong thì thức ăn cũng đã được Tô Thước hâm nóng xong. Hai người ngồi đối diện nhau dùng cơm nhưng lại không nói lời nào, sau một hồi chìm trong im lặng thì Châu Tiểu Á mới lên tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạt kia, cô nói:
- Em đã soạn xong bản hợp đồng rồi, chút nữa sẽ đưa cho anh nha.
- Được.
Sau đó thì không khí lại rơi vào im lặng.
Khi Tô Thước ăn xong thì anh cũng đứng dậy rồi trực tiếp đi đến bếp để gọt trái, hiển nhiên thì Châu Tiểu Á muốn cho anh thấy cô không phải tiểu thư vô dụng, nên cũng muốn giúp anh rửa bát. Tuy nhiên thì ngay khi Châu Tiểu Á định rửa bát liền bị Tô Thước nắm lại, anh đặt lên tay của cô một đĩa trái cây đã được gọt xong, liền nói:
- Em sang kia ăn đi, ở đây để tôi.
- Nhưng em cũng có thể mà...
- Xà phòng sẽ làm hỏng da tay của em. Ngoan, ra kia đi.
Sau đó thì Châu Tiểu Á cũng phải ngoan ngoãn nghe theo, rồi thì cô lại ngồi ở bàn ăn để nhìn Tô Thước rửa bát. Quả nhiên là đàn ông lúc nào cũng hấp dẫn khi ở trong bếp!
Được rồi, cô đã hạ quyết tâm rồi, tối nay phải "ăn" anh mới được! Nếu còn để đêm dài sẽ lắm mộng, cô không muốn phải ngày ngày nơm nớp lo sợ đâu! Hơn nữa, ngày mai cũng được nghỉ, có thể bung xõa hết mình rồi.
Đợi khi mọi chuyện đã xong thì Tô Thước và Châu Tiểu Á cũng đi lên phòng, lúc này Châu Tiểu Á mới đưa bản hợp đồng cho anh, đọc qua một lượt thì Tô Thước lại dừng lại ở điều khoản thứ ba, anh nhìn cô, nói:
- Chuyện này không thể, em vẫn còn đang đi học. Chúng ta sẽ không làm chuyện này!
*ĐOÀNG* một tiếng, giống như sét đánh ngang chân mày... À không, sét đánh ngang tai... Châu Tiểu Á vừa mới hạ quyết tâm sẽ ăn anh, vậy mà anh lại nói sẽ không làm? Đây không phải là bức người quá đáng sao?
Tuy nhiên, Châu Tiểu Á cũng chỉ giả vờ gật đầu, sau đó thì hối thúc anh nhanh kí đi. Tô Thước cũng không hiểu cô gấp cái gì, nhưng rồi cũng đưa bút kí tên, đợi khi kí tên xong thì Châu Tiểu Á liền giành lấy bản hợp đồng rồi ném nó sang một bên, trực tiếp kéo Tô Thước lại rồi hôn lấy anh.
Tuy nhiên thì sau đó Tô Thước cũng phải đi vào, anh cũng phải dọn một ít quần áo sang phòng khác để chừa chỗ của Châu Tiểu Á để quần áo của mình. Lúc này anh liền nói:
- Hay tạm thời em cứ để ở đây đi, ngày mai chúng ta đi mua thêm một tủ quần áo và bàn trang điểm cho em.
- Không cần đâu, em có thể để ở đây là được rồi. Đừng phí tiền như vậy chứ.
Tô Thước có chút khó hiểu, chẳng phải trước kia Châu Tiểu Á là dạng tiểu thư tiêu tiền không cần nghĩ sao? Sao đột nhiên lại tốt tính như vậy chứ? Hôm nay còn biết giúp anh tiết kiệm tiền nữa cơ đấy.
Nhưng rồi sau khi xếp quần áo xong thì Châu Tiểu Á liền bước đến, nhẹ nhàng chồm người, choàng tay ôm lấy của anh, nói:
- Tô Thước, cảm ơn anh.
- Vì cái gì?
- Vì anh đã để em sống ở đây.
Nhưng rồi Tô Thước cũng chỉ mỉm cười, vốn dĩ Châu Tiểu Á định sẽ nhân cơ hội này, vừa đúng thiên thời, địa lợi, nhân hòa mà gạo nấu thành cơm với anh. Nhưng cô chỉ vừa mới định hôn thôi là bụng đã kêu cồn cào, gương mặt nhỏ của Châu Tiểu Á liền đỏ lên, làm cho Tô Thước cũng phải bật cười, anh nói:
- Em tắm rửa đi, sau đó xuống nhà ăn cơm.
- Ai nấu?
- Có người nấu.
Bây giờ Châu Tiểu Á có chút sợ rồi nha, lúc cô đến đây đã xem xét một lượt rồi kia mà, làm gì có ai giúp việc ở đây mà nấu ăn chứ? Hiển nhiên thì Tô Thước cũng tốt bụng giải thích. Vì anh không thích trong nhà có nhiều người nên chỉ thuê giúp việc theo ca mà thôi, mỗi buổi sáng khi anh đi làm thì họ sẽ đến giúp anh dọn dẹp nhà cửa, buổi trưa thì không cần nấu ăn vì anh thường ăn vào ở trường, buổi chiều thì họ lại đến nấu ăn và dọn dẹp một lần nữa. Đến sáng hôm sau thì họ lại đến để rửa bát của ngày hôm trước.
Tuy nhiên thì sau mỗi bữa ăn thì Tô Thước đều tự mình rửa bát, vì anh không thể chịu được sự bừa bộn đó.
Khi đã nghe giải thích xong thì Châu Tiểu Á mới gật gù, hóa ra là như vậy, bảo sao Tô Thước suốt ngày đi làm mà nhà cửa vẫn luôn gọn gàng và sạch sẽ, hóa ra là cũng có giúp việc.
- Em tắm nhanh đi, anh sẽ hâm thức ăn một chút, sau khi tắm xong thì hãy xuống nhà ăn biết chưa.
Châu Tiểu Á liền gật đầu, sau đó thì Tô Thước cũng bước xuống nhà. Lúc này thì cô lại không biết nên chọn đồ ngủ gì đây, liệu hôm nay cô có thể thừa thắng xông lên hay không nhỉ? Nhưng nếu cô chủ động quá thì liệu Tô Thước có sẽ bị cô dọa sợ hay không đây? Nhưng nếu cô không chủ động thì cái tên Tô Thước đó không biết đến ngày tháng năm nào mới chủ động nữa.
Nghĩ nghĩ một lúc thì Châu Tiểu Á cũng đã tắm xong, vừa hay khi cô tắm xong thì thức ăn cũng đã được Tô Thước hâm nóng xong. Hai người ngồi đối diện nhau dùng cơm nhưng lại không nói lời nào, sau một hồi chìm trong im lặng thì Châu Tiểu Á mới lên tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạt kia, cô nói:
- Em đã soạn xong bản hợp đồng rồi, chút nữa sẽ đưa cho anh nha.
- Được.
Sau đó thì không khí lại rơi vào im lặng.
Khi Tô Thước ăn xong thì anh cũng đứng dậy rồi trực tiếp đi đến bếp để gọt trái, hiển nhiên thì Châu Tiểu Á muốn cho anh thấy cô không phải tiểu thư vô dụng, nên cũng muốn giúp anh rửa bát. Tuy nhiên thì ngay khi Châu Tiểu Á định rửa bát liền bị Tô Thước nắm lại, anh đặt lên tay của cô một đĩa trái cây đã được gọt xong, liền nói:
- Em sang kia ăn đi, ở đây để tôi.
- Nhưng em cũng có thể mà...
- Xà phòng sẽ làm hỏng da tay của em. Ngoan, ra kia đi.
Sau đó thì Châu Tiểu Á cũng phải ngoan ngoãn nghe theo, rồi thì cô lại ngồi ở bàn ăn để nhìn Tô Thước rửa bát. Quả nhiên là đàn ông lúc nào cũng hấp dẫn khi ở trong bếp!
Được rồi, cô đã hạ quyết tâm rồi, tối nay phải "ăn" anh mới được! Nếu còn để đêm dài sẽ lắm mộng, cô không muốn phải ngày ngày nơm nớp lo sợ đâu! Hơn nữa, ngày mai cũng được nghỉ, có thể bung xõa hết mình rồi.
Đợi khi mọi chuyện đã xong thì Tô Thước và Châu Tiểu Á cũng đi lên phòng, lúc này Châu Tiểu Á mới đưa bản hợp đồng cho anh, đọc qua một lượt thì Tô Thước lại dừng lại ở điều khoản thứ ba, anh nhìn cô, nói:
- Chuyện này không thể, em vẫn còn đang đi học. Chúng ta sẽ không làm chuyện này!
*ĐOÀNG* một tiếng, giống như sét đánh ngang chân mày... À không, sét đánh ngang tai... Châu Tiểu Á vừa mới hạ quyết tâm sẽ ăn anh, vậy mà anh lại nói sẽ không làm? Đây không phải là bức người quá đáng sao?
Tuy nhiên, Châu Tiểu Á cũng chỉ giả vờ gật đầu, sau đó thì hối thúc anh nhanh kí đi. Tô Thước cũng không hiểu cô gấp cái gì, nhưng rồi cũng đưa bút kí tên, đợi khi kí tên xong thì Châu Tiểu Á liền giành lấy bản hợp đồng rồi ném nó sang một bên, trực tiếp kéo Tô Thước lại rồi hôn lấy anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.