Chương 10: Tự mình hiểu lầm
Vương Khiết Băng (Yu)
06/05/2023
Còn Tô Thước sau khi hoàn thành nhiệm vụ mà em gái giao thì cũng báo cáo tình hình cho Hà Mật, nhưng khi nghe anh trai nói lại thì Hà Mật lại thấy cái cây Vạn Tuế này chắc sẽ ế mãn kiếp quá.
Lúc này, Hà Mật liền không nhịn được mà gọi điện cho anh, hiển nhiên thì Tô Thước cũng rất nhanh đã nhận máy.
- Sao vậy Mật Nhi?
- [Tô Thước, em hỏi anh nhé. Anh có đính chính quan hệ của chúng ta cho em ấy biết chưa?]
- Vẫn chưa.
Hà Mật bây giờ cảm thấy bản thân sắp phát điên rồi, hôm qua lúc Ma Vương nhà cô biết rằng Tô Thước lợi dụng vợ con mình làm bia đỡ đạn thì rất tức giận, còn nói là muốn đấm anh ấy một trận, vì thế nên sáng này Hà Mật đã nhắc nhở Tô Thước nên nói rõ mối quan hệ của họ cho Châu Tiểu Á biết. Có thể là đối với người khác thì không cần, chứ Châu Tiểu Á là người của Châu gia, mà gần đây Hành Tân của Viêm Sái và Châu Tiểu Ân cũng có qua lại với Lăng thị. Nếu như để họ biết "bạn gái" của Tô Thước là vợ của Lăng Dụ Triết, thì thanh danh của Hà Mật phải làm sao đây?
- [Chiều nay em đến trường của anh]
- Có chuyện gì sao? Anh nghĩ mọi chuyện không tệ như em nói đâu.
- [Tô Thước em nói cho anh nghe, lúc em sinh Mộc Cẩn thì anh vẫn còn độc thân. Đến khi em mang thai Thịnh Chân thì anh nói anh muốn kết hôn. Bây giờ em đã mang thai đứa thứ ba rồi, cho hỏi chị dâu của em đang ở đâu vậy?]
- Mật Nhi, chuyện này cũng đâu có gì để nói... Anh cũng chỉ là...
Nhưng còn chưa để Tô Thước nói gì ở đầu dây bên kia Hà Mật chỉ để lại một câu "Chiều nay em sẽ tìm anh ở trường", sau đó thì lạnh nhạt tắt máy. Anh nhìn vào điện thoại mà cũng chỉ biết tặc lưỡi, thai phụ này nóng tính quá, cũng chỉ là chuyện cỏn con thôi mà, có nhất thiết là phải đến đây không?
[...]
Nhưng quả nhiên Hà Mật nói là làm, buổi chiều hôm đó thì cô ấy cũng đã đến trường Thiên Hoan. Nhưng nơi này là ở An Thành, mà cô ấy đã lâu rồi không đến đây, nên có chút lạc đường, cũng may lúc Hà Mật đến thì đã gặp hai bạn sinh viên đang đi vào, vốn muốn đến đó hỏi đường thì lại ngạc nhiên khi nhìn thấy gương mặt của một trong hai người kia.
- Tiểu Á đúng không?
- Chị Hà Mật... Chị đến tìm Chủ nhiệm Tô sao?
Hà Mật cũng gật đầu, lúc này thì Bàng Linh mới biết người phụ nữ xinh đẹp đến mức nghẹt thở này chính là người trong câu chuyện hôm qua của Châu Tiểu Á, cô ấy chính là Hà Mật và là bạn gái của Chủ nhiệm Tô... Vốn dĩ hôm qua Bàng Linh còn nghi hoặc, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy rồi thì Bàng Linh đúng là được mở mang tầm mắt đấy, xinh đẹp như vậy mà, đúng là đến nữ nhìn còn mê mẩn, huống hồ là nam nhân. Bảo sao Chủ nhiệm Tô lại chẳng để cô gái nào vào mắt, vì ngay bên cạnh thầy ấy đã sớm có một đóa hoa Mẫu Đơn đẹp nhất rồi.
- Chị đến đây tìm thấy ấy có việc gì sao ạ?
- Cũng không có gì, chỉ muốn trả anh ấy áo khoác hôm qua thôi.
Lúc này thì Châu Tiểu Á còn tưởng là họ sống riêng nên mới phải trả đồ, nhưng khoan đã... Đến con cũng có rồi thì còn sống riêng làm gì nữa? Bất chợt, cô lại có chút tò mò, hỏi:
- Chị ơi, em có một câu muốn hỏi... Không biết có tiện hay không?
- Em hỏi đi.
- Chị là bạn gái của Chủ nhiệm ạ?
Hà Mật nghe đến liền bật cười, cô ấy hiểu rồi, cô ấy đã hiểu tại sao hôm qua Châu Tiểu Á lại nhìn cô ấy với đôi mắt buồn bã và thất vọng rồi. Hóa ra là thật sự đang hiểu lầm mối quan hệ của Hà Mật và Tô Thước.
- Sao vậy? Em thích anh ấy à?
- Không có, không có, không có... Em chỉ là... Em... Em...
Nhưng còn chưa nói hết thì Hà Mật đã lấy điện thoại từ trong túi ra, sau đó thì mở màn hình lên và đưa cho cô ấy, nói:
- Chị kết hôn rồi, cũng đã sinh hai đứa con rồi. Nhưng chồng chị lại không phải họ Tô, anh ấy họ Lăng.
- Vậy...
- Hừm... Cả chị và anh Tô Thước đều là trẻ mồ côi, từ bé đã sống cùng nhau, họ xem chị như em gái mà cưng chiều, anh ấy cũng vậy.
Châu Tiểu Á nghe vậy liền gật đầu, hóa ra là do cô tự mình hiểu lầm rồi tự mình buồn bã, đúng là ngốc mà.
Nhưng lượng thông tin và Bàng Linh nạp vào còn kinh khủng hơn, cô ấy có thể chấp nhận việc người phụ nữ này không phải là bạn gái của Tô Thước. Nhưng người đứng trước mặt họ đã có chồng, còn sinh hai con và hiện tại đang mang thai đứa thứ ba? Mà người vừa rồi trong ảnh chính là Lăng tổng - Lăng Dụ Triết của tập đoàn Lăng thị... Mà khoảng bốn, năm năm trước thì có rất nhiều bài báo về người này, đặc biệt chính là viết về cô vợ kém mười lăm tuổi của anh ta... Chẳng lẽ Hà Mật chính là cô gái đó sao?
Bàng Linh lúc này liền quan sát kĩ một chút, nhưng bây giờ càng nhìn Hà Mật thì Bàng Linh càng cảm thấy bản thân sắp không xong rồi, tại sao trên đời lại có người xinh đẹp như vậy chứ? Đã sinh hai con rồi vẫn đẹp như vậy... Bảo sao Lăng Dụ Triết vẫn luôn giữ vợ như giữ mạng, "Có thể mất Lăng thị nhưng không thể nào mất vợ" - đây chính là câu nói miêu tả đúng về tình trạng của Lăng Dụ Triết bây giờ!
Lúc này, Hà Mật liền không nhịn được mà gọi điện cho anh, hiển nhiên thì Tô Thước cũng rất nhanh đã nhận máy.
- Sao vậy Mật Nhi?
- [Tô Thước, em hỏi anh nhé. Anh có đính chính quan hệ của chúng ta cho em ấy biết chưa?]
- Vẫn chưa.
Hà Mật bây giờ cảm thấy bản thân sắp phát điên rồi, hôm qua lúc Ma Vương nhà cô biết rằng Tô Thước lợi dụng vợ con mình làm bia đỡ đạn thì rất tức giận, còn nói là muốn đấm anh ấy một trận, vì thế nên sáng này Hà Mật đã nhắc nhở Tô Thước nên nói rõ mối quan hệ của họ cho Châu Tiểu Á biết. Có thể là đối với người khác thì không cần, chứ Châu Tiểu Á là người của Châu gia, mà gần đây Hành Tân của Viêm Sái và Châu Tiểu Ân cũng có qua lại với Lăng thị. Nếu như để họ biết "bạn gái" của Tô Thước là vợ của Lăng Dụ Triết, thì thanh danh của Hà Mật phải làm sao đây?
- [Chiều nay em đến trường của anh]
- Có chuyện gì sao? Anh nghĩ mọi chuyện không tệ như em nói đâu.
- [Tô Thước em nói cho anh nghe, lúc em sinh Mộc Cẩn thì anh vẫn còn độc thân. Đến khi em mang thai Thịnh Chân thì anh nói anh muốn kết hôn. Bây giờ em đã mang thai đứa thứ ba rồi, cho hỏi chị dâu của em đang ở đâu vậy?]
- Mật Nhi, chuyện này cũng đâu có gì để nói... Anh cũng chỉ là...
Nhưng còn chưa để Tô Thước nói gì ở đầu dây bên kia Hà Mật chỉ để lại một câu "Chiều nay em sẽ tìm anh ở trường", sau đó thì lạnh nhạt tắt máy. Anh nhìn vào điện thoại mà cũng chỉ biết tặc lưỡi, thai phụ này nóng tính quá, cũng chỉ là chuyện cỏn con thôi mà, có nhất thiết là phải đến đây không?
[...]
Nhưng quả nhiên Hà Mật nói là làm, buổi chiều hôm đó thì cô ấy cũng đã đến trường Thiên Hoan. Nhưng nơi này là ở An Thành, mà cô ấy đã lâu rồi không đến đây, nên có chút lạc đường, cũng may lúc Hà Mật đến thì đã gặp hai bạn sinh viên đang đi vào, vốn muốn đến đó hỏi đường thì lại ngạc nhiên khi nhìn thấy gương mặt của một trong hai người kia.
- Tiểu Á đúng không?
- Chị Hà Mật... Chị đến tìm Chủ nhiệm Tô sao?
Hà Mật cũng gật đầu, lúc này thì Bàng Linh mới biết người phụ nữ xinh đẹp đến mức nghẹt thở này chính là người trong câu chuyện hôm qua của Châu Tiểu Á, cô ấy chính là Hà Mật và là bạn gái của Chủ nhiệm Tô... Vốn dĩ hôm qua Bàng Linh còn nghi hoặc, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy rồi thì Bàng Linh đúng là được mở mang tầm mắt đấy, xinh đẹp như vậy mà, đúng là đến nữ nhìn còn mê mẩn, huống hồ là nam nhân. Bảo sao Chủ nhiệm Tô lại chẳng để cô gái nào vào mắt, vì ngay bên cạnh thầy ấy đã sớm có một đóa hoa Mẫu Đơn đẹp nhất rồi.
- Chị đến đây tìm thấy ấy có việc gì sao ạ?
- Cũng không có gì, chỉ muốn trả anh ấy áo khoác hôm qua thôi.
Lúc này thì Châu Tiểu Á còn tưởng là họ sống riêng nên mới phải trả đồ, nhưng khoan đã... Đến con cũng có rồi thì còn sống riêng làm gì nữa? Bất chợt, cô lại có chút tò mò, hỏi:
- Chị ơi, em có một câu muốn hỏi... Không biết có tiện hay không?
- Em hỏi đi.
- Chị là bạn gái của Chủ nhiệm ạ?
Hà Mật nghe đến liền bật cười, cô ấy hiểu rồi, cô ấy đã hiểu tại sao hôm qua Châu Tiểu Á lại nhìn cô ấy với đôi mắt buồn bã và thất vọng rồi. Hóa ra là thật sự đang hiểu lầm mối quan hệ của Hà Mật và Tô Thước.
- Sao vậy? Em thích anh ấy à?
- Không có, không có, không có... Em chỉ là... Em... Em...
Nhưng còn chưa nói hết thì Hà Mật đã lấy điện thoại từ trong túi ra, sau đó thì mở màn hình lên và đưa cho cô ấy, nói:
- Chị kết hôn rồi, cũng đã sinh hai đứa con rồi. Nhưng chồng chị lại không phải họ Tô, anh ấy họ Lăng.
- Vậy...
- Hừm... Cả chị và anh Tô Thước đều là trẻ mồ côi, từ bé đã sống cùng nhau, họ xem chị như em gái mà cưng chiều, anh ấy cũng vậy.
Châu Tiểu Á nghe vậy liền gật đầu, hóa ra là do cô tự mình hiểu lầm rồi tự mình buồn bã, đúng là ngốc mà.
Nhưng lượng thông tin và Bàng Linh nạp vào còn kinh khủng hơn, cô ấy có thể chấp nhận việc người phụ nữ này không phải là bạn gái của Tô Thước. Nhưng người đứng trước mặt họ đã có chồng, còn sinh hai con và hiện tại đang mang thai đứa thứ ba? Mà người vừa rồi trong ảnh chính là Lăng tổng - Lăng Dụ Triết của tập đoàn Lăng thị... Mà khoảng bốn, năm năm trước thì có rất nhiều bài báo về người này, đặc biệt chính là viết về cô vợ kém mười lăm tuổi của anh ta... Chẳng lẽ Hà Mật chính là cô gái đó sao?
Bàng Linh lúc này liền quan sát kĩ một chút, nhưng bây giờ càng nhìn Hà Mật thì Bàng Linh càng cảm thấy bản thân sắp không xong rồi, tại sao trên đời lại có người xinh đẹp như vậy chứ? Đã sinh hai con rồi vẫn đẹp như vậy... Bảo sao Lăng Dụ Triết vẫn luôn giữ vợ như giữ mạng, "Có thể mất Lăng thị nhưng không thể nào mất vợ" - đây chính là câu nói miêu tả đúng về tình trạng của Lăng Dụ Triết bây giờ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.