Chương 3: Nguy hiểm 1
Dâu Tây Nhỏ
24/05/2016
Tờ mờ sáng hôm sau
Trong bóng tối một đôi mắt xanh lam bất giác mở ra mang theo một tia lãnh ý. Hôm qua thuốc trong người anh lại phát tác sao? Sờ đến phần mạng sườn bị thương nhẹ. Lãnh Thiên hơi nhíu mày như lại nhớ đến chuyện gì đó khuôn mặt anh hơi trầm xuống nhìn rất doạ người.
Ánh mắt quét qua khắp căn nhà kho một lượt dừng lại trên người cô gái nhỏ đang nằm trong lòng mình. Ánh sáng hơi phảng phất chiếu lên khuôn mặt trái xoan mang theo một chút non nớt trẻ con. Đôi môi chúm chím, cánh mũi thẳng, lông mi dài cong cong còn đọng lại một ít nước mắt. Nhưng khuôn mặt lại có chút tái xanh, trên trán lấm tấm mồ hôi. Hai cánh môi khẽ mấp máy mơ màng phát ra tiếng.
" Phụ...Hoàng.."
" Phụ hoàng..."
" Đừng...Đừng...Không!"
" Ôô.."
Nước mắt theo khoé mi cô chảy xuống vẻ mặt mang theo sự sợ hãi tột cùng. Hai cánh tay bất giác vươn ra ôm chặt lấy Lãnh Thiên, cả người co rúc trong lòng anh. Hai thân thể trần truồng dính sát vào nhau, nàn da mịn màng cọ vào da thịt Lãnh Thiên, khiến cho hạ thể anh bắt đầu có phản ứng.
Lãnh Thiên nhăn mày muốn đẩy cô gái nhỏ trong lòng mình ra. Nhưng lại nhớ đến khuôn mặt sợ sệt vì bị bóng ma mà mình gây ra cho cô. Thì lại có chút không nỡ. Cô gái này có nên để cho anh thương xót hay không?
-" Đại ca, là ở kia."
-" Đi.." Người đàn ông có khuôn mặt sứt sẹo dự tợn vẫy tay một cái khoảng 10 tên đồ phía sau liền đi về phía ngôi nhà bỏ hoang phía trước.
-" Chết tiệt!" Nghe thấy hoàng loạt tiếng bước chân đi về phía mình. Lãnh Thiên khẽ nguyền rủa một tiếng. Khuôn mặt càng trở lên lạnh lùng, lại mang theo chút sát ý.
Anh đứng lên, lộ ra cơ thể săn chắc nhìn không khác gì người mẫu. Cầm lấy quần áo của mình mặc lên. Lại nhìn đến mớ quần áo rách nát kì quái của cô gái kia cau chặt mày. Phụ nữ bên trong thường ăn mặc những thứ như này sao? *ngây thơ *
Mặc xong quần áo anh sải bước đi ra ngoài nhưng mới bước được nửa bước lại không bước tiếp nữa. Lãnh Thiên vươn tay lột áo sơ mi trên người ra. Trên mặt không nhìn thấy bất kì cảm xúc nào đi lại chỗ Hạ Ly Ly đang nằm. Một tay nâng cô lên mặc chiếc áo sơ mi của mình vào cho cô. Sau đó anh hơi thô lỗ kéo cô từ dưới mặt đất lên ôm vào trong ngực mình. Mái tóc xoã dài của cô theo cánh tay chảy xuống dưới. Có trời mới biết đây là lần đầu tiên anh làm cái chuyện kì dị này!
Hạ Ly Ly mê man nằm trong lồng ngực Lãnh Thiên khẽ 'ưm' nhẹ một tiếng nhưng không tỉnh lại. Cô chỉ cảm thấy có một vòng tay ấm áp ôm lấy mình. Thật dễ chịu. Đầu cô hơi dụi dụi vào trong lồng ngực anh tìm kiếm hơi ấm. Sau đó dần dần xỉu đi..
Lãnh Thiên thấy cô gái nhỏ trong lòng đang làm loạn cũng không làm gì khác, ôm lấy cô bước đi ra bên ngoài.
-" Ha ha...Đây không phải là Lãnh thiếu gia sao."
Tên mặt sẹo vừa bước tới nhìn Lãnh Thiên trong ánh mắt tràn ngập hung ác.
Lãnh Thiên nhìn hắn, khẽ nhếch môi "Rất chậm chạp."
Tên mặt sẹo thấy Lãnh Thiên diễu cợt mình cũng không tỏ ra tức giận. Ánh mắt đầy dâm đãng lướt qua thân thể Hạ Ly Ly đang được Lãnh Thiên ôm lấy dừng lại trên đôi chân trắng nõn lộ ra bên ngoài đầy thèm thuồng.
-" Lãnh thiếu gia không ngờ lại mang theo đàn bà đi cùng a. Chi bằng để lại người đàn bà đó cho chúng ta chơi đùa may ra còn có đường sống."
Tên mặt sẹo nhìn thân thể mập mờ được che đậy sau chiếc áo sơ mi trắng, nước rãi theo khoé miệng chảy xuống. Mẹ nó! Từ bé tới giờ hắn chưa thấy con đàn bà nào lại ngon kích thích như vậy. Hắn thật muốn đè trên thân thể trắng nõn kia hung hăng ra vào.
-" Đúng đó...đúng đó..muốn sống thì để lại người đàn bà đó...Haha." Bọn đàn em đứng sau tên mặt sẹo ùa ùa nói theo.
Lãnh Thiên nhìn đám người không biết sống chết nhìn chằm chằm cô gái nhỏ trong lòng mình. Bàn tay bất giác siết chặt ôm lấy cô. Khoé miệng khẽ câu lên nụ cười lạnh mê người.
-" Được!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.