Chương 48: Quan tâm
BTNLing
21/06/2024
Người đàn ông tức khắc ngưng lại hành động, dưới ánh sáng mập mờ của ánh trăng phảng phất. Hắn vươn tay nhìn vào bên lòng bàn tay phải của cô, sờ lại một lần nữa, dường như là đang băng bó.
Nữ nhân này, sao lần nào ở trên giường cùng hắn cũng đều bị thương?
Thẩm Triết Quân lập tức rời giường, nhẹ cầm tấm chăn đặt lên người cô che đi. Kế đó liền mở đèn, bước lại gần xem xét vết thương.
Hắn không nghĩ ngợi nhiều, đưa tay cởi đi lớp vải băng bó một cách qua loa, đến khi vết thương bên trong lồ lộ, là vết dao đâm dài, đôi mày hắn đã cau lại một cách không hài lòng.
“Cô bị thương sao không nói?”
Người đàn ông nghiến răng, rõ ràng rất tức giận.
Cố Y Thư chìm trong mê man, không quá để tâm lời hắn là gì. Cô hơi nghiêng đầu một lúc, chẳng hay nhận thức. Mãi lâu sau, khi Thẩm Triết Quân mất kiên nhẫn mà hơi siết bàn tay nhỏ lại, Cố Y Thư mới mím môi bất lực, hít thở sâu rên rỉ một cách nặng nề.
“Đau…”
Thanh âm yếu ớt cùng chút biểu tình nơi gương mặt cô, rõ là rất đau.
Người đàn ông ngay tức khắc lấy hộp thuốc, liền bôi thuốc lần nữa rồi băng bó lại cẩn thận. Ánh mắt quét qua người Cố Y Thư một cách lạ lùng nằm trên giường, đôi mày hắn rũ xuống.
Nữ nhân này bị thương cũng không hề báo lại hay nói hắn.
Người đàn ông trở ra khỏi phòng, bộ đồ trên người đã hơi xộc xệch, gọi thẳng một cuộc đến số điện thoại của trợ lý.
Điều khiến Thẩm Triết Quân bực hơn, chính là không hề có ai báo cáo về việc này. Vết thương ban nãy nhìn vào, căn bản là một vết thương rất sâu. Không có lý do gì để mà Cố Y Thư tự nhiên bị một vết thương như thế.
Đầu dây vừa gọi, bên kia đã bắt máy.
“Thưa chủ tịch, ngài cho gọi tôi.”
“Hôm nay Cố Y Thư bị thương, tại sao không nghe thấy hay báo lại?”
Đầu dây bên kia im lặng vài giây, hơi nghĩ ngợi gì đó rồi mới lên tiếng.
“Thời điểm đó ngài vừa về đã có cuộc họp quan trọng. Với lại cô Cố đã về nhà an toàn. Nên tôi nghĩ việc khai báo là không cần thiết thưa ngài.”
Tròng mắt người đàn ông đã đen nhánh. Giọng nói lạnh nhạt lần nữa vang lên khiến đầu dây bên này của trợ lý dần trở nên sợ hãi hẳn.
“Không cần thiết?”
Nhưng rồi, người đàn ông dần nắm được trọng tâm bước vào vấn đề chính.
“Hôm nay Cố Y Thư đã xảy ra chuyện gì?”
Trợ lý đến lúc này không dám giấu, cứ thế khai báo không hề sót một chữ nào.
Nhưng điều Thẩm Triết Quân quan tâm chính là việc nữ nhân này, vì cứu giúp kẻ khác mà để bản thân bước vào nguy hiểm. Nếu không cẩn thận rõ ràng có thể ảnh hưởng tính mạng lúc nào không hay.
Người đàn ông ra lệnh, gửi lại toàn bộ thông tin có được từ sự việc đã xảy ra hôm nay.
Bước trở lại vào phòng, khi này Cố Y Thư vẫn nằm trên giường. Từ lúc xuất hiện đều trong trạng thái bị động, rất ít khi lên tiếng.
Người đàn ông đứng lặng một lúc lâu, dường như đang nghĩ ngợi gì đó. Căn bản, Cố Y Thư đã rơi vào giấc ngủ.
Dạo gần đây Thẩm Triết Quân nhận ra một điều, người đàn ông rất nhân từ với cô. Có thể dễ dàng để cô ngủ yên mà không hề làm gì, không những thế còn giúp cô xử lý các vết thương.
Nhìn lên bộ đồ trên người xộc xệch. Người đàn ông bước vào phòng tắm, không lâu sau đã trở ra trong bộ đồ thoải mái hơn. Mái tóc rũ nước, chỉ vỏn vẹn khăn tắm đặt lên đầu rồi vò để ráo nước.
Người đàn ông di chuyển đến bàn, chiếc laptop cũng vừa được gửi thông tin. Người theo dõi gửi đến ảnh, quả thực cũng thành công khiến tâm trạng hắn bực bội.
Nếu không cẩn thận, có thể ảnh hưởng đến tính mạng. Tên côn đồ trong bức ảnh nhìn tương đối cao to.
Không hiểu vì sao, một thứ cảm xúc khác lạ trỗi dậy.
Tầm mắt nhìn qua hướng Cố Y Thư đã say giấc.
Người đàn ông buông khăn tắm xuống. Di chuyển lại giường, nhìn vào Cố Y Thư đang say giấc, gương mặt nhu thuận lại yên tĩnh, rất hưởng thụ giấc ngủ.
Không nghĩ nhiều, Thẩm Triết Quân liền bước lên giường. Nằm một góc bên cạnh, bàn tay không quên kéo thân thể nhỏ vào lòng hắn.
Cố Y Thư không phản kháng, cũng dụi mình vào lồng ngực người đàn ông tìm góc thoải mái. Khoảnh khắc đó, cũng bất giác khiến nét mặt của hắn trở nên an hoà hơn, đáy mắt dâng lên sự ấm áp mà trước giờ chưa hề tồn tại từ bất kì người nào.
Làn da của Thẩm Triết Quân không quá tối màu, chỉ hơi ngả màu một ít. Nhưng cũng không so được với làn da trắng mịn của người bên cạnh. Cơ thể nhỏ không một lớp vải che, tuỳ tiện dựa vào vòng tay hắn. Bàn tay lại nhỏ nhắn, khác biệt với bàn tay to lớn của Thẩm Triết Quân.
Người đàn ông cũng vươn tay, ép sát cơ thể nhỏ lại. Ôm rất chặt, vùi đầu vào mái tóc.
Nữ nhân này, kỳ thực trong lòng hắn có một vị trí rất lạ. Nhưng Thẩm Triết Quân vẫn không thể xác định được. Hắn chưa yêu đương, cũng không biết cách. Cùng lắm IQ cao, nhưng EQ của người đàn ông thật sự rất thấp.
Thẩm Triết Quân không quá quan tâm về những điều đó, bởi hắn nghĩ không cần thiết. Nếu hiện tại hắn muốn Cố Y Thư, thì chắc chắn là phải có được cô. Nó chỉ đơn giản nằm ở việc là có được hay không mà thôi. Người đàn ông chưa bao giờ nghĩ quá xa.
Nữ nhân này, sao lần nào ở trên giường cùng hắn cũng đều bị thương?
Thẩm Triết Quân lập tức rời giường, nhẹ cầm tấm chăn đặt lên người cô che đi. Kế đó liền mở đèn, bước lại gần xem xét vết thương.
Hắn không nghĩ ngợi nhiều, đưa tay cởi đi lớp vải băng bó một cách qua loa, đến khi vết thương bên trong lồ lộ, là vết dao đâm dài, đôi mày hắn đã cau lại một cách không hài lòng.
“Cô bị thương sao không nói?”
Người đàn ông nghiến răng, rõ ràng rất tức giận.
Cố Y Thư chìm trong mê man, không quá để tâm lời hắn là gì. Cô hơi nghiêng đầu một lúc, chẳng hay nhận thức. Mãi lâu sau, khi Thẩm Triết Quân mất kiên nhẫn mà hơi siết bàn tay nhỏ lại, Cố Y Thư mới mím môi bất lực, hít thở sâu rên rỉ một cách nặng nề.
“Đau…”
Thanh âm yếu ớt cùng chút biểu tình nơi gương mặt cô, rõ là rất đau.
Người đàn ông ngay tức khắc lấy hộp thuốc, liền bôi thuốc lần nữa rồi băng bó lại cẩn thận. Ánh mắt quét qua người Cố Y Thư một cách lạ lùng nằm trên giường, đôi mày hắn rũ xuống.
Nữ nhân này bị thương cũng không hề báo lại hay nói hắn.
Người đàn ông trở ra khỏi phòng, bộ đồ trên người đã hơi xộc xệch, gọi thẳng một cuộc đến số điện thoại của trợ lý.
Điều khiến Thẩm Triết Quân bực hơn, chính là không hề có ai báo cáo về việc này. Vết thương ban nãy nhìn vào, căn bản là một vết thương rất sâu. Không có lý do gì để mà Cố Y Thư tự nhiên bị một vết thương như thế.
Đầu dây vừa gọi, bên kia đã bắt máy.
“Thưa chủ tịch, ngài cho gọi tôi.”
“Hôm nay Cố Y Thư bị thương, tại sao không nghe thấy hay báo lại?”
Đầu dây bên kia im lặng vài giây, hơi nghĩ ngợi gì đó rồi mới lên tiếng.
“Thời điểm đó ngài vừa về đã có cuộc họp quan trọng. Với lại cô Cố đã về nhà an toàn. Nên tôi nghĩ việc khai báo là không cần thiết thưa ngài.”
Tròng mắt người đàn ông đã đen nhánh. Giọng nói lạnh nhạt lần nữa vang lên khiến đầu dây bên này của trợ lý dần trở nên sợ hãi hẳn.
“Không cần thiết?”
Nhưng rồi, người đàn ông dần nắm được trọng tâm bước vào vấn đề chính.
“Hôm nay Cố Y Thư đã xảy ra chuyện gì?”
Trợ lý đến lúc này không dám giấu, cứ thế khai báo không hề sót một chữ nào.
Nhưng điều Thẩm Triết Quân quan tâm chính là việc nữ nhân này, vì cứu giúp kẻ khác mà để bản thân bước vào nguy hiểm. Nếu không cẩn thận rõ ràng có thể ảnh hưởng tính mạng lúc nào không hay.
Người đàn ông ra lệnh, gửi lại toàn bộ thông tin có được từ sự việc đã xảy ra hôm nay.
Bước trở lại vào phòng, khi này Cố Y Thư vẫn nằm trên giường. Từ lúc xuất hiện đều trong trạng thái bị động, rất ít khi lên tiếng.
Người đàn ông đứng lặng một lúc lâu, dường như đang nghĩ ngợi gì đó. Căn bản, Cố Y Thư đã rơi vào giấc ngủ.
Dạo gần đây Thẩm Triết Quân nhận ra một điều, người đàn ông rất nhân từ với cô. Có thể dễ dàng để cô ngủ yên mà không hề làm gì, không những thế còn giúp cô xử lý các vết thương.
Nhìn lên bộ đồ trên người xộc xệch. Người đàn ông bước vào phòng tắm, không lâu sau đã trở ra trong bộ đồ thoải mái hơn. Mái tóc rũ nước, chỉ vỏn vẹn khăn tắm đặt lên đầu rồi vò để ráo nước.
Người đàn ông di chuyển đến bàn, chiếc laptop cũng vừa được gửi thông tin. Người theo dõi gửi đến ảnh, quả thực cũng thành công khiến tâm trạng hắn bực bội.
Nếu không cẩn thận, có thể ảnh hưởng đến tính mạng. Tên côn đồ trong bức ảnh nhìn tương đối cao to.
Không hiểu vì sao, một thứ cảm xúc khác lạ trỗi dậy.
Tầm mắt nhìn qua hướng Cố Y Thư đã say giấc.
Người đàn ông buông khăn tắm xuống. Di chuyển lại giường, nhìn vào Cố Y Thư đang say giấc, gương mặt nhu thuận lại yên tĩnh, rất hưởng thụ giấc ngủ.
Không nghĩ nhiều, Thẩm Triết Quân liền bước lên giường. Nằm một góc bên cạnh, bàn tay không quên kéo thân thể nhỏ vào lòng hắn.
Cố Y Thư không phản kháng, cũng dụi mình vào lồng ngực người đàn ông tìm góc thoải mái. Khoảnh khắc đó, cũng bất giác khiến nét mặt của hắn trở nên an hoà hơn, đáy mắt dâng lên sự ấm áp mà trước giờ chưa hề tồn tại từ bất kì người nào.
Làn da của Thẩm Triết Quân không quá tối màu, chỉ hơi ngả màu một ít. Nhưng cũng không so được với làn da trắng mịn của người bên cạnh. Cơ thể nhỏ không một lớp vải che, tuỳ tiện dựa vào vòng tay hắn. Bàn tay lại nhỏ nhắn, khác biệt với bàn tay to lớn của Thẩm Triết Quân.
Người đàn ông cũng vươn tay, ép sát cơ thể nhỏ lại. Ôm rất chặt, vùi đầu vào mái tóc.
Nữ nhân này, kỳ thực trong lòng hắn có một vị trí rất lạ. Nhưng Thẩm Triết Quân vẫn không thể xác định được. Hắn chưa yêu đương, cũng không biết cách. Cùng lắm IQ cao, nhưng EQ của người đàn ông thật sự rất thấp.
Thẩm Triết Quân không quá quan tâm về những điều đó, bởi hắn nghĩ không cần thiết. Nếu hiện tại hắn muốn Cố Y Thư, thì chắc chắn là phải có được cô. Nó chỉ đơn giản nằm ở việc là có được hay không mà thôi. Người đàn ông chưa bao giờ nghĩ quá xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.