Chương 12:
Thỏ Mỹ
07/02/2024
Trình Triệt cắn môi, “ Là một khúc thịt”.
“ Muốn nó làm cái gì ?”
Trong mơ Trình Triệt không thấy xấu hổ chút nào, cô nâng eo lên đong đưa, tận hưởng ngón tay anh lưu lại trong cơ thể mình, “ Muốn vật cứng đó của anh đâm mạnh vào, đâm hỏng luôn có được không?”
Khả năng chịu đựng của Lục Thời Duyên đã lên tới đỉnh điểm. Giọng nói của cô trong sáng và mềm mại. nghe được những lời lẳng lơ của cô, anh nắm chặt lấy vòng eo thon thả ấy, dùng hết sức mình tiến vào, anh thẳng lưng lên, tham lam chặn lấy dòng nước đang chảy ra từ cái huyệt nhỏ của cô. Ham muốn được khơi dậy, như lửa lớn cháy lan ra cả thảo nguyên, thiêu đốt toàn bộ lý trí của anh.
“ Ưm ưm ... lớn quá...aa” Đột nhiên được lấp đầy, Trình Triệt rên rỉ thành tiếng, sự va chạm thô bạo đó khiến cô không thể ổn định được thân thể, suýt chút nữa đập vào đầu giường. Lục Thời Duyên dùng sức giữ chặt eo cô như muốn đem cả túi trứng của mình nhét vào cái huyệt nhỏ đó.
Anh đâm vào mạnh mẽ kịch liệt, mật hoa trào ra càng lúc càng nhiều, từ nơi hai người giao hợp chảy xuống dưới, thấm ướt khăn trải giường. Kích cỡ của anh quá lớn, Trình Triệt chẳng thấy đau đớn, chỉ muốn được “ăn” nhiều hơn nữa.
Tấm vách sâu bên trong khít khao trơn trượt bao lấy Lục Thời Duyên, co rút khiến cho eo anh trở nên tê dại. Anh không nhịn được nâng mông Trình Triệt lên, nhún vai, đâm thẳng vào sâu bên trong, đỉnh dương vật của anh đụng phải một “tường thành” cứng ngắc. Da thịt như nứt ra một cái khe nhỏ, ngậm lấy đầu dương vật to lớn.
Trình Triệt hét lên, hai bầu ngực trắng như tuyết dao động run rẩy. Khoái cảm của vật to lớn đó mang lại khiến cô sợ hãi chính mình sa vào phóng đãng.
Là mơ, là mơ thôi, không phải sợ.
“ A...sâu quá aaa..ưm..” Trình Triệt mê đắm trong cơn mơ, Lục Thời Duyên ở bên tai cô thở hổn hển, “ Bảo bối, thoải mái không?”
Giấc mơ này quá kinh khủng.
Trình Triệt quay đầu cắn vành tai anh, “A… nhanh hơn chút nữa …” Lục Thời Duyên thấy nàng không kháng cự, thả lỏng tay chân, nhiều lần đều chạm đến đỉnh sâu nhất, dịch huyệt của cô tràn đầy. Hai tay cô cào cấu vào tấm lưng trần của anh lên hai vệt máu. ở hắn trần trụi phía sau lưng loạn trảo, thẳng trảo ra lưỡng đạo vết máu.
Lục Thời Duyên chẳng hề cảm thấy đau đớn gì ở lưng, ngược lại là bị cô hút đến mức vật cứng sưng to. Anh hô hấp càng ngày càng trầm đục, “Bảo bối, em chặt quá.”
Đột nhiên anh chạm sâu đến đỉnh, Trình Triệt gấp gáp co rút lại hoa huyệt, hai chân không ngừng run lên, “Ưm… ở đó… ở đó…” Lục Thời Duyên ân cần lắng nghe “Hả?”
Trình Triệt bị giọng mũi gợi cảm đó kích thích, ngoan ngoãn trả lời:” Chính là chỗ đỏ.... được lên đỉnh thật thoải mái...”
Lục Thời Duyên rời khỏi một chút rồi từ từ tiến vào, “ Ở đây sao?”
“Vào thêm chút nữa...” Trình Triệt nhắm chặt mắt ngân nga “Aaaa!”
Lục Thời Duyên véo cái eo mảnh khảnh rồi nâng cao hông cô lên, liên tục ra vào va chạm vào điểm đó, Trình Triệt vặn vẹo eo và chủ động đón tiếp anh, vừa thuần khiết vừa phóng khoáng, khiến anh như muốn chết trên người cô vậy.
"Triệt Triệt bị anh Lục làm tình đến chết rồi..." Cao trào tiến đến, khoái cảm tột cùng chạy khắp cơ thể, Trình Triệt lắc đầu và khóc thét lên, khóe miệng ứa nước miếng.
“Lẳng lơ như vậy, em học ở đâu?” Lục Thời Duyên đem chân cô đẩy lên đến trước ngực, thuận tiện cử động phần thân dưới.
Sự đóng mở trước mặt khiến Trình Triệt không thể làm gì khác ngoài chấp nhận, dưới huyệt nhỏ mật hoa tràn đầy còn phát ra tiếng chảy, từng đợt từng đợt khoái cảm khiến Trình Triệt như muốn ngất lịm đi. Lục Thời Duyên cũng có ý định muốn xuất tinh, anh rút vật cứng của mình ra và phát tiết hết lên bụng dưới của cô.
“ Muốn nó làm cái gì ?”
Trong mơ Trình Triệt không thấy xấu hổ chút nào, cô nâng eo lên đong đưa, tận hưởng ngón tay anh lưu lại trong cơ thể mình, “ Muốn vật cứng đó của anh đâm mạnh vào, đâm hỏng luôn có được không?”
Khả năng chịu đựng của Lục Thời Duyên đã lên tới đỉnh điểm. Giọng nói của cô trong sáng và mềm mại. nghe được những lời lẳng lơ của cô, anh nắm chặt lấy vòng eo thon thả ấy, dùng hết sức mình tiến vào, anh thẳng lưng lên, tham lam chặn lấy dòng nước đang chảy ra từ cái huyệt nhỏ của cô. Ham muốn được khơi dậy, như lửa lớn cháy lan ra cả thảo nguyên, thiêu đốt toàn bộ lý trí của anh.
“ Ưm ưm ... lớn quá...aa” Đột nhiên được lấp đầy, Trình Triệt rên rỉ thành tiếng, sự va chạm thô bạo đó khiến cô không thể ổn định được thân thể, suýt chút nữa đập vào đầu giường. Lục Thời Duyên dùng sức giữ chặt eo cô như muốn đem cả túi trứng của mình nhét vào cái huyệt nhỏ đó.
Anh đâm vào mạnh mẽ kịch liệt, mật hoa trào ra càng lúc càng nhiều, từ nơi hai người giao hợp chảy xuống dưới, thấm ướt khăn trải giường. Kích cỡ của anh quá lớn, Trình Triệt chẳng thấy đau đớn, chỉ muốn được “ăn” nhiều hơn nữa.
Tấm vách sâu bên trong khít khao trơn trượt bao lấy Lục Thời Duyên, co rút khiến cho eo anh trở nên tê dại. Anh không nhịn được nâng mông Trình Triệt lên, nhún vai, đâm thẳng vào sâu bên trong, đỉnh dương vật của anh đụng phải một “tường thành” cứng ngắc. Da thịt như nứt ra một cái khe nhỏ, ngậm lấy đầu dương vật to lớn.
Trình Triệt hét lên, hai bầu ngực trắng như tuyết dao động run rẩy. Khoái cảm của vật to lớn đó mang lại khiến cô sợ hãi chính mình sa vào phóng đãng.
Là mơ, là mơ thôi, không phải sợ.
“ A...sâu quá aaa..ưm..” Trình Triệt mê đắm trong cơn mơ, Lục Thời Duyên ở bên tai cô thở hổn hển, “ Bảo bối, thoải mái không?”
Giấc mơ này quá kinh khủng.
Trình Triệt quay đầu cắn vành tai anh, “A… nhanh hơn chút nữa …” Lục Thời Duyên thấy nàng không kháng cự, thả lỏng tay chân, nhiều lần đều chạm đến đỉnh sâu nhất, dịch huyệt của cô tràn đầy. Hai tay cô cào cấu vào tấm lưng trần của anh lên hai vệt máu. ở hắn trần trụi phía sau lưng loạn trảo, thẳng trảo ra lưỡng đạo vết máu.
Lục Thời Duyên chẳng hề cảm thấy đau đớn gì ở lưng, ngược lại là bị cô hút đến mức vật cứng sưng to. Anh hô hấp càng ngày càng trầm đục, “Bảo bối, em chặt quá.”
Đột nhiên anh chạm sâu đến đỉnh, Trình Triệt gấp gáp co rút lại hoa huyệt, hai chân không ngừng run lên, “Ưm… ở đó… ở đó…” Lục Thời Duyên ân cần lắng nghe “Hả?”
Trình Triệt bị giọng mũi gợi cảm đó kích thích, ngoan ngoãn trả lời:” Chính là chỗ đỏ.... được lên đỉnh thật thoải mái...”
Lục Thời Duyên rời khỏi một chút rồi từ từ tiến vào, “ Ở đây sao?”
“Vào thêm chút nữa...” Trình Triệt nhắm chặt mắt ngân nga “Aaaa!”
Lục Thời Duyên véo cái eo mảnh khảnh rồi nâng cao hông cô lên, liên tục ra vào va chạm vào điểm đó, Trình Triệt vặn vẹo eo và chủ động đón tiếp anh, vừa thuần khiết vừa phóng khoáng, khiến anh như muốn chết trên người cô vậy.
"Triệt Triệt bị anh Lục làm tình đến chết rồi..." Cao trào tiến đến, khoái cảm tột cùng chạy khắp cơ thể, Trình Triệt lắc đầu và khóc thét lên, khóe miệng ứa nước miếng.
“Lẳng lơ như vậy, em học ở đâu?” Lục Thời Duyên đem chân cô đẩy lên đến trước ngực, thuận tiện cử động phần thân dưới.
Sự đóng mở trước mặt khiến Trình Triệt không thể làm gì khác ngoài chấp nhận, dưới huyệt nhỏ mật hoa tràn đầy còn phát ra tiếng chảy, từng đợt từng đợt khoái cảm khiến Trình Triệt như muốn ngất lịm đi. Lục Thời Duyên cũng có ý định muốn xuất tinh, anh rút vật cứng của mình ra và phát tiết hết lên bụng dưới của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.