Cam Cam! Mami Của Con Lại Giận Rồi!
Chương 17: Bật Đèn Xanh
Ngọc Thuỳ
11/11/2023
Nghĩ là làm. Sáng ngày hôm sau Lưu Triều Hân lén hắn mang theo bé Cam đi đến quán của Bà Lê, ban đầu bà rất ngạc nhiên khi thấy cô phải bồng bế con nhỏ theo để đi làm nhưng vì cô đã năn nỉ nên bà cũng hết cách.
Chỉ có thể dặn dò đôi ba câu nhưng biết chắc cô sẽ không nghe lời. Một cô gái nhỏ lại phải mang theo đứa con trên lưng mà làm việc, trong lòng bà tự hỏi Lý Cao Minh đã làm gì mà để cô phải khổ sở như thế này.
Biết giữa hai người không ai có tình cảm với nhau nhưng để cô phải cực khổ như thế này thì cười làm dì của bà cũng thấy hổ thẹn.
Nhưng có vẻ như Lưu Triều Hân lại không gặp quá nhiều khó khăn khi phải ôm con theo để đi làm, những người khách trong quán khi gặp lại cô cũng ngỡ ngàng nhìn đứa bé sau lưng.
Mặc dù không ai nói gì nhưng qua ánh mắt, bà Lê cũng hiểu được họ chắc có lẽ lại đang nhắc đến ba của đứa bé đây mà.
Khi khách đã rời khỏi quán hết, cô ngồi lại trên ghế nghỉ ngơi thì bà Lê cũng nhanh chóng đi đến mà ngồi xuống đối diện, bà tặc lưỡi lên tiếng.
"Con này, chẳng lẽ thằng Cao Minh nó đối xử tệ bạc với hai mẹ con con lắm hay sao vậy, sao lại để con mang theo con trai mà đi làm như thế?"
"Dạ là do con muốn như vậy thôi dì, anh ấy cũng không biết chuyện này đâu ạ!"
Lưu Triều Hân biết bà sớm muộn gì cũng sẽ nhắc đến hắn nhưng cô lại không có đủ dũng cảm để nói chuyện này với hắn nên chỉ có thể phóng lao theo lao, giấu kín chuyện này đi cho đến khi mọi thứ không còn khó khăn nữa.
Nghe cô nói vậy, bà Lê khó hiểu khi cô lại không nói chuyện này cho hắn biết, tuy không có tình cảm với nhau nhưng cũng không cần phải tự hành hạ bản thân như thế chứ.
"Tại sao lại không nói, hay nó đe dọa con chuyện gì sao?"
Đầu bà liền nảy số, có phải vì hắn thấy danh tiếng là ông chủ của một băng đảng lớn mà lập ra những quy định để uy hiếp cô hay không. Nhưng những suy nghĩ đó của bà nhanh chóng bị cô phá vỡ.
Nhìn lắc đầu đầu của cô, bà thở dài.
"Thế đã có chuyện gì xảy ra với con, ta thật sự không hiểu!"
"Dạ không có gì đâu ạ, chẳng qua là lâu rồi không hoạt động tay chân nên con mới muốn quay làm lại thôi ạ!"
"Thật không thể hiểu nổi lớp trẻ chúng con mà!"
Bà lắc đầu trong bất lực, trong lòng vẫn không thể tránh khỏi nghi ngờ với cô. Lần trước cô mượn một số tiền lớn như vậy mà nhanh như thế đã quay lại làm việc, sắc mặt lại chẳng suy nghĩ gì đến chuyện gia đình khiến bà có hơi nghi ngờ.
Nhưng nghi ngờ cũng chỉ dừng lại ở mức đó, nếu cô đã nói như vậy thì bà cũng không còn cách nào khác mà tiếp tục nhìn cô phục vụ cho quán bà mà thôi.
Cứ thế mà ngày qua ngày, Lưu Triều Hân đều thành công giấu hắn trốn đi làm việc, bé Cam cũng rất ngoan không quấy phá lúc mẹ làm việc, hơn 1 tuần trôi qua cô cũng nhận được không thích lời khen ngợi và động viên từ những người khách.
Và ngày hôm nay cũng như vậy, cô tiếp tục làm việc cho đến chiều tối mới quay trở về. Trên người đầy mồ hôi khiến cơ thể cô bốc mùi không mấy thơm nên cô phải nhanh chóng đi tắm rửa cho thật sạch sẽ.
Đến khi quay lại phòng thì thấy bé Cam nằm trên giường ngủ, cô khó hiểu mà nhìn lên thời gian, hôm nay bé lại ngủ sớm hơn thường ngày khiến cô có hô lấy làm lạ.
Nhưng cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, cô nhanh chóng dọn dẹp mọi thứ cho thật sạch sẽ và ngăn nắp giống như những tuần đầu tiên sau sinh, nhà cửa lúc nào cũng sạch sẽ như vậy dường như đã thành thói quen.
Và hôm nay Lý Cao Minh lại đặc biệt về nhà, đồng hồ đã điểm 12 giờ đêm nhưng cô vẫn chưa thấy hắn về. Tiếng điện thoại vang lên trên phòng ngủ, cô vội vàng chạy lên phòng nghe máy.
Thì ra là hắn gọi đến.
"Tôi nghe!"
"Giờ này sao cô còn thức làm gì vậy, hôm nay tôi bận công việc nên về trễ lắm. Cô đừng đợi nữa."
Nhìn ra màn hình máy tính do camera quay lại, hắn nhìn thấy cô vẫn đang ngồi trên ghế đợi hắn khiến hắn cảm giác rất khó chịu và không hài lòng, tay nhanh chóng cầm điện thoại lên gọi cho cô.
Lưu Triều Hân nghe hắn nói vậy thì cười gượng, cô đáp.
"Nếu vậy thì tôi ngủ trước, khi nào anh về anh gọi tôi dậy nhé!"
"Ừm, cô ngủ đi!"
Cuộc nói chuyện của cả hai vỏn vẹn 10 giây rồi tắt máy, cô nghe hắn nói vậy cũng nhanh chóng tắt hết đèn trong căn nhà rồi đi lên phòng ngủ.
Đến giữa đêm, tiếng động cơ xe phát ra từ dưới nhà, Lý Cao Minh lặng lẽ đi vào nhà mà không bật đèn, hắn đi vào phòng ngủ thì thấy đèn vẫn mở sáng, nhíu mày nhìn xung quanh rồi lại nhìn người trên giường.
Phòng đóng kín mà điều hòa lại mở ở mức thấp nhất khiến cả căn phòng như muốn đóng băng, cả hai lại không ai đắp chăn đi ngủ. Nhìn cô nằm ngủ mà không đắp chăn khiến lòng hắn thấy hơi khó chịu
Đành phải đi đến lấy chăn đắp lên người cô, cảm giác như có vật chạm vào người, cô trở mình sang lưng về hướng hắn.
"Ưm.."
Lý Cao Minh giật mình rút tay ra khỏi chăn rồi chạm nhẹ má của con trai rồi quay trở về xe. Thật ra hắn không có ý định sẽ ngủ lại vì hắn còn có một số công việc cần giải thích trong tối nay nhưng vì trong lòng nhớ đến con trai nên mới phải quay về nhà.
Lúc hắn đi về và lúc hắn lái xe rời đi, Lưu Triều Hân đều không nhận ra có người trong nhà, sáng ngày hôm sau cô giật mình nhìn thấy bản thân đang đắp chăn.
Máy điều hòa cũng được bật lên 20, cô không biết là hắn có về hay không nhưng cô cũng không mấy để ý, như mọi ngày, cô tiếp tục công việc phục vụ ở quán của bà Lê.
Mặc khác, Lý Cao Minh sau khi giải quyết xong công việc thì đứng dậy định trở về nhà thì từ xa, một cô gái ăn mặc gợi cảm đi đến, mái tóc màu bạch kim làm tôn lên làn da trắng của cô ấy hơn.
Hắn nhíu mày nhìn người phụ nữ đang đi đến mình, một vài tên đàn em cũng lùi xuống phía sau để lại một khoảng trống ở chỗ hắn, cô ấy chào hắn bằng một nụ cười ngọt ngào rồi lên tiếng.
"Xin chào, lâu rồi chúng ta mới lại có thể gặp nhau!"
Cô ấy là Uyển Dao, con gái thứ hai của ông trùm buôn kim cương có tiếng trong thế giới ngầm, ba cô ta cũng được coi là một trong những ông trùm với số lượng đàn em dưới trướng hùng mạnh nhất.
Đi đôi với quyền lực của ba mình thì Uyển Dao cũng được học hỏi rất nhiều thứ, với nét đẹp gợi cảm cùng phong cách ăn mặc phóng khoáng mà nhiều kẻ đã muốn chạm đến cô nhưng điều không thành công.
Vì từ lâu, Uyển Dao đã bật đèn xanh với Lý Cao Minh rồi nhưng hắn lại giả vờ như không biết, khiến cô ấy không biết hắn có nhận ra tình cảm của cô ấy không nữa.
Cũng vì tính hiệu đó của Uyển Dao nên sự xuất hiện đột ngột của cô ấy ở đây cũng không lấy làm lạ với những tên đàn em của hắn.
Chỉ có thể dặn dò đôi ba câu nhưng biết chắc cô sẽ không nghe lời. Một cô gái nhỏ lại phải mang theo đứa con trên lưng mà làm việc, trong lòng bà tự hỏi Lý Cao Minh đã làm gì mà để cô phải khổ sở như thế này.
Biết giữa hai người không ai có tình cảm với nhau nhưng để cô phải cực khổ như thế này thì cười làm dì của bà cũng thấy hổ thẹn.
Nhưng có vẻ như Lưu Triều Hân lại không gặp quá nhiều khó khăn khi phải ôm con theo để đi làm, những người khách trong quán khi gặp lại cô cũng ngỡ ngàng nhìn đứa bé sau lưng.
Mặc dù không ai nói gì nhưng qua ánh mắt, bà Lê cũng hiểu được họ chắc có lẽ lại đang nhắc đến ba của đứa bé đây mà.
Khi khách đã rời khỏi quán hết, cô ngồi lại trên ghế nghỉ ngơi thì bà Lê cũng nhanh chóng đi đến mà ngồi xuống đối diện, bà tặc lưỡi lên tiếng.
"Con này, chẳng lẽ thằng Cao Minh nó đối xử tệ bạc với hai mẹ con con lắm hay sao vậy, sao lại để con mang theo con trai mà đi làm như thế?"
"Dạ là do con muốn như vậy thôi dì, anh ấy cũng không biết chuyện này đâu ạ!"
Lưu Triều Hân biết bà sớm muộn gì cũng sẽ nhắc đến hắn nhưng cô lại không có đủ dũng cảm để nói chuyện này với hắn nên chỉ có thể phóng lao theo lao, giấu kín chuyện này đi cho đến khi mọi thứ không còn khó khăn nữa.
Nghe cô nói vậy, bà Lê khó hiểu khi cô lại không nói chuyện này cho hắn biết, tuy không có tình cảm với nhau nhưng cũng không cần phải tự hành hạ bản thân như thế chứ.
"Tại sao lại không nói, hay nó đe dọa con chuyện gì sao?"
Đầu bà liền nảy số, có phải vì hắn thấy danh tiếng là ông chủ của một băng đảng lớn mà lập ra những quy định để uy hiếp cô hay không. Nhưng những suy nghĩ đó của bà nhanh chóng bị cô phá vỡ.
Nhìn lắc đầu đầu của cô, bà thở dài.
"Thế đã có chuyện gì xảy ra với con, ta thật sự không hiểu!"
"Dạ không có gì đâu ạ, chẳng qua là lâu rồi không hoạt động tay chân nên con mới muốn quay làm lại thôi ạ!"
"Thật không thể hiểu nổi lớp trẻ chúng con mà!"
Bà lắc đầu trong bất lực, trong lòng vẫn không thể tránh khỏi nghi ngờ với cô. Lần trước cô mượn một số tiền lớn như vậy mà nhanh như thế đã quay lại làm việc, sắc mặt lại chẳng suy nghĩ gì đến chuyện gia đình khiến bà có hơi nghi ngờ.
Nhưng nghi ngờ cũng chỉ dừng lại ở mức đó, nếu cô đã nói như vậy thì bà cũng không còn cách nào khác mà tiếp tục nhìn cô phục vụ cho quán bà mà thôi.
Cứ thế mà ngày qua ngày, Lưu Triều Hân đều thành công giấu hắn trốn đi làm việc, bé Cam cũng rất ngoan không quấy phá lúc mẹ làm việc, hơn 1 tuần trôi qua cô cũng nhận được không thích lời khen ngợi và động viên từ những người khách.
Và ngày hôm nay cũng như vậy, cô tiếp tục làm việc cho đến chiều tối mới quay trở về. Trên người đầy mồ hôi khiến cơ thể cô bốc mùi không mấy thơm nên cô phải nhanh chóng đi tắm rửa cho thật sạch sẽ.
Đến khi quay lại phòng thì thấy bé Cam nằm trên giường ngủ, cô khó hiểu mà nhìn lên thời gian, hôm nay bé lại ngủ sớm hơn thường ngày khiến cô có hô lấy làm lạ.
Nhưng cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, cô nhanh chóng dọn dẹp mọi thứ cho thật sạch sẽ và ngăn nắp giống như những tuần đầu tiên sau sinh, nhà cửa lúc nào cũng sạch sẽ như vậy dường như đã thành thói quen.
Và hôm nay Lý Cao Minh lại đặc biệt về nhà, đồng hồ đã điểm 12 giờ đêm nhưng cô vẫn chưa thấy hắn về. Tiếng điện thoại vang lên trên phòng ngủ, cô vội vàng chạy lên phòng nghe máy.
Thì ra là hắn gọi đến.
"Tôi nghe!"
"Giờ này sao cô còn thức làm gì vậy, hôm nay tôi bận công việc nên về trễ lắm. Cô đừng đợi nữa."
Nhìn ra màn hình máy tính do camera quay lại, hắn nhìn thấy cô vẫn đang ngồi trên ghế đợi hắn khiến hắn cảm giác rất khó chịu và không hài lòng, tay nhanh chóng cầm điện thoại lên gọi cho cô.
Lưu Triều Hân nghe hắn nói vậy thì cười gượng, cô đáp.
"Nếu vậy thì tôi ngủ trước, khi nào anh về anh gọi tôi dậy nhé!"
"Ừm, cô ngủ đi!"
Cuộc nói chuyện của cả hai vỏn vẹn 10 giây rồi tắt máy, cô nghe hắn nói vậy cũng nhanh chóng tắt hết đèn trong căn nhà rồi đi lên phòng ngủ.
Đến giữa đêm, tiếng động cơ xe phát ra từ dưới nhà, Lý Cao Minh lặng lẽ đi vào nhà mà không bật đèn, hắn đi vào phòng ngủ thì thấy đèn vẫn mở sáng, nhíu mày nhìn xung quanh rồi lại nhìn người trên giường.
Phòng đóng kín mà điều hòa lại mở ở mức thấp nhất khiến cả căn phòng như muốn đóng băng, cả hai lại không ai đắp chăn đi ngủ. Nhìn cô nằm ngủ mà không đắp chăn khiến lòng hắn thấy hơi khó chịu
Đành phải đi đến lấy chăn đắp lên người cô, cảm giác như có vật chạm vào người, cô trở mình sang lưng về hướng hắn.
"Ưm.."
Lý Cao Minh giật mình rút tay ra khỏi chăn rồi chạm nhẹ má của con trai rồi quay trở về xe. Thật ra hắn không có ý định sẽ ngủ lại vì hắn còn có một số công việc cần giải thích trong tối nay nhưng vì trong lòng nhớ đến con trai nên mới phải quay về nhà.
Lúc hắn đi về và lúc hắn lái xe rời đi, Lưu Triều Hân đều không nhận ra có người trong nhà, sáng ngày hôm sau cô giật mình nhìn thấy bản thân đang đắp chăn.
Máy điều hòa cũng được bật lên 20, cô không biết là hắn có về hay không nhưng cô cũng không mấy để ý, như mọi ngày, cô tiếp tục công việc phục vụ ở quán của bà Lê.
Mặc khác, Lý Cao Minh sau khi giải quyết xong công việc thì đứng dậy định trở về nhà thì từ xa, một cô gái ăn mặc gợi cảm đi đến, mái tóc màu bạch kim làm tôn lên làn da trắng của cô ấy hơn.
Hắn nhíu mày nhìn người phụ nữ đang đi đến mình, một vài tên đàn em cũng lùi xuống phía sau để lại một khoảng trống ở chỗ hắn, cô ấy chào hắn bằng một nụ cười ngọt ngào rồi lên tiếng.
"Xin chào, lâu rồi chúng ta mới lại có thể gặp nhau!"
Cô ấy là Uyển Dao, con gái thứ hai của ông trùm buôn kim cương có tiếng trong thế giới ngầm, ba cô ta cũng được coi là một trong những ông trùm với số lượng đàn em dưới trướng hùng mạnh nhất.
Đi đôi với quyền lực của ba mình thì Uyển Dao cũng được học hỏi rất nhiều thứ, với nét đẹp gợi cảm cùng phong cách ăn mặc phóng khoáng mà nhiều kẻ đã muốn chạm đến cô nhưng điều không thành công.
Vì từ lâu, Uyển Dao đã bật đèn xanh với Lý Cao Minh rồi nhưng hắn lại giả vờ như không biết, khiến cô ấy không biết hắn có nhận ra tình cảm của cô ấy không nữa.
Cũng vì tính hiệu đó của Uyển Dao nên sự xuất hiện đột ngột của cô ấy ở đây cũng không lấy làm lạ với những tên đàn em của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.