Cam Cam! Mami Của Con Lại Giận Rồi!
Chương 81: Một Ván Cược Lớn Của Lý Cao Minh.
Ngọc Thuỳ
23/01/2024
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn khi mà Lưu Triều Hân và Lý Cao Minh vừa mới tỉnh lại, cả hai đã làm náo loạn ở hai phía khác nhau với các kế hoạch chỉ có trong lòng họ mới biết được họ đang nghĩ và làm gì mà thôi.
Lời cảnh cáo không kiêng dè của Vĩnh Hải và Chí Tinh đã thành công làm Bách Nhiên tức giận và nhục nhã trước các đàn em của gã.
Gã không ngờ lại có một ngày đàn em của Lý Cao Minh đến và nói khích gã như vậy nhưng với một người như gã, gã sẽ không dễ dàng nghe theo mà hạ thấp bản thân mà xin lỗi Lưu Triều Hần.
Đôi mắt rực lửa vì tức giận rời khỏi quán bar khi tất cả vẫn còn đang vô cùng hỗn độn, bầu không khí căng thẳng tan đi thì tất cả những người khác đều trở nên hoang mang khi đã chứng kiến cảnh vừa nãy xảy ra với Bách Nhiên.
Nhưng rồi họ cũng phải bỏ lại suy nghĩ đó ra sau đầu mà bắt đầu một công cuộc dọn dẹp và bắt hết tất cả gián và chuột ra khỏi quán trước quán có thể tiếp tục kinh doanh.
Bên này, trong chiếc xe đang ở Vĩnh Hải và Chí Tinh bọn họ đều không mấy thoải mái khi phải đối đáp trực tiếp với Bách Nhiên vì độ lì lợm và ngang ngược của gã đều làm hai người họ thấy khó chịu.
Khuôn mặt vẫn chưa thoát khỏi sự căng thẳng, trên tay Vĩnh Hải là chiếc điện thoại đang được mở sáng với cuộc gọi đang diễn ra. Sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ cảnh cáo Bách Nhiên thì anh cũng đã gọi cho hắn để báo cáo lại chuyện này.
Nhưng qua giọng nói, cả hai đều cảm nhận được vẻ khó chịu, không hài lòng của hắn mặc cho lời nói vẫn rất bình thường. Lý Cao Minh ngồi trên ghế sofa trong phòng làm việc, tay cầm ly trà còn nóng mà nhăm nhi lên tiếng nói chuyện với hai người.
"Chuyện đã xảy ra đến mức này thì chắc chắn một lời cảnh cáo sẽ chẳng thể khiến Bách Nhiên thấy sợ hãi được đâu, vì vậy tôi muốn các cậu mang tin tức này lan truyền đến tay lão già Bách Hào Gia kia!"
"Ông chủ, tôi thấy việc này có hơi liều lĩnh rồi. Dù sao Bách Hào Gia cũng là ba của Bách Nhiên thì phần trăm che chở cho con trai là rất cao, đánh cược đưa những bức ảnh đó của phu nhân cho ông ta chẳng khác vào đưa thỏ vào hang cọp?"
Vĩnh Hải nghe xong thì giật mình, trước giờ không ai không biết Bách Hào Gia luôn dùng uy thế của bản thân mà dung túng cho Bách Nhiên làm điều gã muốn.
Vì vậy mà khi nghe Lý Cao Minh nói anh thấy không tự tin với kế hoạch và quyết định lần này của hắn, kế hoạch này không khác một ván cược không thể quay đầu, một khi đã chọn đi tiếp thì dù chuyện gì xảy ra, xấu hay tốt cũng phải chấp nhận.
Nếu là những chuyện khác Vĩnh Hải rất tự tin nhưng đây là chuyện liên quan đến phu nhân, những bức ảnh nhạy cảm đó nếu còn được lan truyền đi nhiều thì e là tâm lý của Lưu Triều Hân khi biết biết sẽ rất tồi tệ.
Lý Cao Minh hắn biết việc hắn đang làm là gì và hắn cũng đang muốn đánh cược một lần, hắn biết bây giờ cô đang tự đứng dậy mà đấu tranh với chính nỗi sợ hãi và ám ảnh của bản thân thì dù bây giờ có chuyện gì xảy ra hẳn chắc chẳn cô cũng sẽ bình tĩnh hơn bao giờ hết.
Hắn không lợi dụng thời điểm cô đang cực khổ mà ép cô vào một con đường do hắn vẽ ra mà hắn đã nhìn ra được việc Lưu Triều Hân đã chấp nhận đi một con đường nguy hiểm, việc cô tự ý lấy chất cấm đã khiến hắn rất bất ngờ.
Nhưng cô cũng đã rất tự tin với việc cô đang làm kia mà, những bức ảnh này so với bà Nhung không bằng gì cả, hắn cũng là đang muốn cô trở nên mạnh mẽ và cứng rắn hơn. Thế giới mà cô đang sống, mặt tối của xã hội nơi hắn đang sống và làm việc ngoài vòng tay của pháp luật thì vợ của hắn, cũng không phải một người dễ dàng bị cảm xúc chi phối mà tự đẩy bản thân vào con đường chết.
Với những người khác không ai hiểu được suy nghĩ và tâm tư sâu xa của hắn, hắn cũng chỉ đơn giản giải đáp thắc mắc của Vĩnh Hải bằng những câu nói bình thường.
"Không thử thì làm sao biết được ai là thỏ ai là cọp, hơn nữa phu nhân của chúng ta như thể nào các cậu còn chưa rõ sao? Cứ làm theo những gì tôi nói đi, sẽ chẳng có chuyện xấu nào xảy ra đâu!"
"Vâng, bọn họ sẽ cố gắng làm nhanh nhất có thể!"
"Không sao, chậm rãi, từ từ cũng được!"
Vĩnh Hải và Chí Tinh nghe thấy thì lòng nặng trĩu như đang gánh trên lưng hai hòn đá lớn. Cả hai chưa từng cảm thấy áp lực như bây giờ, trước đây có rất nhiều nhiệm vụ khó nhưng cũng không khiến lòng họ thấy nặng trĩu còn bây giờ thì họ cũng cảm nhận được rồi.
Khi cuộc gọi kết thúc, Chí Tinh dựa lưng vào ghế mà thở dài, vẻ điên cuồng đã biến mất rồi để lại một Chí Tinh ít nói, cậu ta và Vĩnh Hải sắp tới phải gánh một chuyện lớn nhất trong những việc họ làm.
Và thứ họ áp lực ở đây không phải là vì nhiệm vụ khó mà là vì những bức ảnh của Lưu Triều Hân sẽ lại thêm một người nữa biết và người này chính là một ván cờ cho cuộc chơi của Lý Cao Minh và Bách Nhiên.
"Không ngờ ông chủ lại muốn chúng ta làm thật!"
Chí Tinh lên tiếng, anh cũng không biết phải đáp lời lại với cậu như thế nào nữa vì chính anh cũng đang thấy bất lực và lo lắng đây.
Phu nhân của bọn họ ban đầu là người rất hoạt bát, vui vẻ và nhiều năng lượng đến mức cứ ngỡ sẽ không bao giờ cạn kiệt nhưng khi cô gặp rất nhiều chuyện không hay xảy ra thì mọi người đều dễ dàng nhìn ra được sự thay đổi rõ rệt của cô.
Từ một cô gái nhiều năng lượng và không bao giờ nghĩ đến những chuyện tiêu cực và cũng không biết những việc liên quan đến xã hội đen và rồi khi sóng gió chỉ vừa hạ xuống một chút, cô đã thay đổi khi không còn vẻ hoạt bát như lúc trước mà bây giờ, bọn họ cứ cảm thấy cô có phần gian xảo và mưu mô chưa từng thấy ở cô.
Một Lưu Triều Hân đầy cá tính với tính cách thay đổi rất nhanh, vẫn là khuôn mặt và vóc dáng đó nhưng lại giống một người khác, cô mưu mô và không ngại nói ra những lời đanh thép đến mức người ta giận đỏ mặt tím tai, tức giận mà không làm gì được.
Ban đầu Vĩnh Hải rất bất ngờ với sự thay đổi của cô nhưng dần dà anh cũng đã quen, những cú sốc cứ liên tục đẩy vào người của cô thì dù là một người điểm đạm đến mấy rồi cũng sẽ bộc phá cảm xúc của bản thân.
Giọt nước tràn ly, con người không ai là hiền lành hoàn toàn cả, chỉ là sự ác độc của họ không mạnh mẽ để thể hiện ra bên ngoài và khi bản thân đã đi ra giới hạn của chính mình thì những gì được giấu trong người sẽ đều bộc lộ ra bên ngoài và những thứ đó có thể sẽ khiến họ không còn là họ của ngày trước nữa.
Và chủ nhân của những lời suy nghĩ và đánh giá đó. Lưu Triều Hân lại đang ôm con trai trong lòng mà quen tivi, dù bây giờ đang là ban đêm nhưng cô vẫn chưa thể ngủ được, con trai thì đã yên giấc trong vòng tay của mẹ.
Trong đầu cứ nghĩ đến việc phải đứng trước tòa ở vụ kiện tụng của chính mình và cô tự thấy lo lắng khiến đôi mắt cô mở sáng không cảm thấy buồn ngủ dù là một chút, giờ thì chỉ còn cách xem phim cho vơi đi thời gian và tạo cơn buồn ngủ vô hình.
Lời cảnh cáo không kiêng dè của Vĩnh Hải và Chí Tinh đã thành công làm Bách Nhiên tức giận và nhục nhã trước các đàn em của gã.
Gã không ngờ lại có một ngày đàn em của Lý Cao Minh đến và nói khích gã như vậy nhưng với một người như gã, gã sẽ không dễ dàng nghe theo mà hạ thấp bản thân mà xin lỗi Lưu Triều Hần.
Đôi mắt rực lửa vì tức giận rời khỏi quán bar khi tất cả vẫn còn đang vô cùng hỗn độn, bầu không khí căng thẳng tan đi thì tất cả những người khác đều trở nên hoang mang khi đã chứng kiến cảnh vừa nãy xảy ra với Bách Nhiên.
Nhưng rồi họ cũng phải bỏ lại suy nghĩ đó ra sau đầu mà bắt đầu một công cuộc dọn dẹp và bắt hết tất cả gián và chuột ra khỏi quán trước quán có thể tiếp tục kinh doanh.
Bên này, trong chiếc xe đang ở Vĩnh Hải và Chí Tinh bọn họ đều không mấy thoải mái khi phải đối đáp trực tiếp với Bách Nhiên vì độ lì lợm và ngang ngược của gã đều làm hai người họ thấy khó chịu.
Khuôn mặt vẫn chưa thoát khỏi sự căng thẳng, trên tay Vĩnh Hải là chiếc điện thoại đang được mở sáng với cuộc gọi đang diễn ra. Sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ cảnh cáo Bách Nhiên thì anh cũng đã gọi cho hắn để báo cáo lại chuyện này.
Nhưng qua giọng nói, cả hai đều cảm nhận được vẻ khó chịu, không hài lòng của hắn mặc cho lời nói vẫn rất bình thường. Lý Cao Minh ngồi trên ghế sofa trong phòng làm việc, tay cầm ly trà còn nóng mà nhăm nhi lên tiếng nói chuyện với hai người.
"Chuyện đã xảy ra đến mức này thì chắc chắn một lời cảnh cáo sẽ chẳng thể khiến Bách Nhiên thấy sợ hãi được đâu, vì vậy tôi muốn các cậu mang tin tức này lan truyền đến tay lão già Bách Hào Gia kia!"
"Ông chủ, tôi thấy việc này có hơi liều lĩnh rồi. Dù sao Bách Hào Gia cũng là ba của Bách Nhiên thì phần trăm che chở cho con trai là rất cao, đánh cược đưa những bức ảnh đó của phu nhân cho ông ta chẳng khác vào đưa thỏ vào hang cọp?"
Vĩnh Hải nghe xong thì giật mình, trước giờ không ai không biết Bách Hào Gia luôn dùng uy thế của bản thân mà dung túng cho Bách Nhiên làm điều gã muốn.
Vì vậy mà khi nghe Lý Cao Minh nói anh thấy không tự tin với kế hoạch và quyết định lần này của hắn, kế hoạch này không khác một ván cược không thể quay đầu, một khi đã chọn đi tiếp thì dù chuyện gì xảy ra, xấu hay tốt cũng phải chấp nhận.
Nếu là những chuyện khác Vĩnh Hải rất tự tin nhưng đây là chuyện liên quan đến phu nhân, những bức ảnh nhạy cảm đó nếu còn được lan truyền đi nhiều thì e là tâm lý của Lưu Triều Hân khi biết biết sẽ rất tồi tệ.
Lý Cao Minh hắn biết việc hắn đang làm là gì và hắn cũng đang muốn đánh cược một lần, hắn biết bây giờ cô đang tự đứng dậy mà đấu tranh với chính nỗi sợ hãi và ám ảnh của bản thân thì dù bây giờ có chuyện gì xảy ra hẳn chắc chẳn cô cũng sẽ bình tĩnh hơn bao giờ hết.
Hắn không lợi dụng thời điểm cô đang cực khổ mà ép cô vào một con đường do hắn vẽ ra mà hắn đã nhìn ra được việc Lưu Triều Hân đã chấp nhận đi một con đường nguy hiểm, việc cô tự ý lấy chất cấm đã khiến hắn rất bất ngờ.
Nhưng cô cũng đã rất tự tin với việc cô đang làm kia mà, những bức ảnh này so với bà Nhung không bằng gì cả, hắn cũng là đang muốn cô trở nên mạnh mẽ và cứng rắn hơn. Thế giới mà cô đang sống, mặt tối của xã hội nơi hắn đang sống và làm việc ngoài vòng tay của pháp luật thì vợ của hắn, cũng không phải một người dễ dàng bị cảm xúc chi phối mà tự đẩy bản thân vào con đường chết.
Với những người khác không ai hiểu được suy nghĩ và tâm tư sâu xa của hắn, hắn cũng chỉ đơn giản giải đáp thắc mắc của Vĩnh Hải bằng những câu nói bình thường.
"Không thử thì làm sao biết được ai là thỏ ai là cọp, hơn nữa phu nhân của chúng ta như thể nào các cậu còn chưa rõ sao? Cứ làm theo những gì tôi nói đi, sẽ chẳng có chuyện xấu nào xảy ra đâu!"
"Vâng, bọn họ sẽ cố gắng làm nhanh nhất có thể!"
"Không sao, chậm rãi, từ từ cũng được!"
Vĩnh Hải và Chí Tinh nghe thấy thì lòng nặng trĩu như đang gánh trên lưng hai hòn đá lớn. Cả hai chưa từng cảm thấy áp lực như bây giờ, trước đây có rất nhiều nhiệm vụ khó nhưng cũng không khiến lòng họ thấy nặng trĩu còn bây giờ thì họ cũng cảm nhận được rồi.
Khi cuộc gọi kết thúc, Chí Tinh dựa lưng vào ghế mà thở dài, vẻ điên cuồng đã biến mất rồi để lại một Chí Tinh ít nói, cậu ta và Vĩnh Hải sắp tới phải gánh một chuyện lớn nhất trong những việc họ làm.
Và thứ họ áp lực ở đây không phải là vì nhiệm vụ khó mà là vì những bức ảnh của Lưu Triều Hân sẽ lại thêm một người nữa biết và người này chính là một ván cờ cho cuộc chơi của Lý Cao Minh và Bách Nhiên.
"Không ngờ ông chủ lại muốn chúng ta làm thật!"
Chí Tinh lên tiếng, anh cũng không biết phải đáp lời lại với cậu như thế nào nữa vì chính anh cũng đang thấy bất lực và lo lắng đây.
Phu nhân của bọn họ ban đầu là người rất hoạt bát, vui vẻ và nhiều năng lượng đến mức cứ ngỡ sẽ không bao giờ cạn kiệt nhưng khi cô gặp rất nhiều chuyện không hay xảy ra thì mọi người đều dễ dàng nhìn ra được sự thay đổi rõ rệt của cô.
Từ một cô gái nhiều năng lượng và không bao giờ nghĩ đến những chuyện tiêu cực và cũng không biết những việc liên quan đến xã hội đen và rồi khi sóng gió chỉ vừa hạ xuống một chút, cô đã thay đổi khi không còn vẻ hoạt bát như lúc trước mà bây giờ, bọn họ cứ cảm thấy cô có phần gian xảo và mưu mô chưa từng thấy ở cô.
Một Lưu Triều Hân đầy cá tính với tính cách thay đổi rất nhanh, vẫn là khuôn mặt và vóc dáng đó nhưng lại giống một người khác, cô mưu mô và không ngại nói ra những lời đanh thép đến mức người ta giận đỏ mặt tím tai, tức giận mà không làm gì được.
Ban đầu Vĩnh Hải rất bất ngờ với sự thay đổi của cô nhưng dần dà anh cũng đã quen, những cú sốc cứ liên tục đẩy vào người của cô thì dù là một người điểm đạm đến mấy rồi cũng sẽ bộc phá cảm xúc của bản thân.
Giọt nước tràn ly, con người không ai là hiền lành hoàn toàn cả, chỉ là sự ác độc của họ không mạnh mẽ để thể hiện ra bên ngoài và khi bản thân đã đi ra giới hạn của chính mình thì những gì được giấu trong người sẽ đều bộc lộ ra bên ngoài và những thứ đó có thể sẽ khiến họ không còn là họ của ngày trước nữa.
Và chủ nhân của những lời suy nghĩ và đánh giá đó. Lưu Triều Hân lại đang ôm con trai trong lòng mà quen tivi, dù bây giờ đang là ban đêm nhưng cô vẫn chưa thể ngủ được, con trai thì đã yên giấc trong vòng tay của mẹ.
Trong đầu cứ nghĩ đến việc phải đứng trước tòa ở vụ kiện tụng của chính mình và cô tự thấy lo lắng khiến đôi mắt cô mở sáng không cảm thấy buồn ngủ dù là một chút, giờ thì chỉ còn cách xem phim cho vơi đi thời gian và tạo cơn buồn ngủ vô hình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.