Chương 254: Bách lôi đột phá - Ma vũ cực bích thứ thần cấp (p2)
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Đạo lôi điện đầu tiên của Cổ Đế từ pháo đài đánh xuống rất nhanh. Diệp Âm Trúc sử dụng một loại phương pháp đặc thù để dẫn đạo thiên lôi đó, đồng thời cũng dùng thân thể cẩn thận hấp thu một ít thiên lôi lực. Mặc dù hắn không sợ mạo hiểm nhưng tuyệt sẽ không chết một cách vô vị.
Đúng như hắn dự đoán, khi hắn cẩn thận hấp thu một ít lôi nguyên tố vào cơ thể, ma pháp nguyên tố tràn ngập tính phá hoại đó xáo động trong cơ thể hắn. Nhưng dù sao năng lượng nguyên tố không đủ mạnh, được hắn dẫn động, tấn công thẳng vào ma vũ cực bích.
Ma vũ cực bích bị lôi nguyên tố tấn công trực diện, mức độ dao động mạnh hơn trước rất nhiều. Đây là điều mà trước đây Diệp Âm Trúc dựa vào năng lượng bản thân chưa bao giờ cảm giác được. Hắn lập tức hiểu rằng dự cảm của mình là chính xác. Lôi lực mạnh mẽ của đất trời có lẽ chính là mấu chốt để hắn đột phá bình cảnh.
Có cơ hội, Diệp Âm Trúc tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Hắn cởi Thần Nguyên ma pháp bào ra vì nó có thể lọc bỏ mất lôi nguyên tố. Dựa vào siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm làm gốc, phòng ngự tâm mạch yếu ớt của mình, đem linh hồn ẩn nấp trong thân cầm, bắt đầu dựa vào thân thể chịu đựng thiên lôi oanh kích.
Lôi Thần Chùy trong tay Cổ Đế mặc dù được xưng là cực mạnh trong thần khí nhưng dù sao nó vẫn chỉ là thần khí, cho dù nó dẫn động lôi lực của đất trời nhưng muốn phá vỡ siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm thì vẫn không thể. Lúc này Diệp Âm Trúc đã khống chế lôi nguyên tố rất tốt, âm thầm cầm Lôi Thần Chùy do Minh đưa trong tay. Có Lôi Thần Chùy này dẫn đạo, lôi điện trên trời giáng xuống nhìn mặc dù có vẻ rất kinh khủng nhưng thực sự không ảnh hưởng gì lớn tới thân thể Diệp Âm Trúc.
Nhưng uy lực của lôi điện quả thực khủng bố, mặc dù được bảo vệ rất nghiêm mật nhưng sự đau đớn trên thân thể vẫn khiến Diệp Âm Trúc có cảm giác không muốn sống nữa. Dáng vẻ cố gắng chịu đựng của hắn không phải là giả bộ, mà là thực sự đang phải chịu đựng sự đau đớn vì lực công kích khổng lồ đó. Cho dù là hắn cũng phải nỗ lực rất lớn.
Khi chịu đựng đau đớn kịch liệt, hắn còn phải dẫn đường cho lôi nguyên tố tấn công vào bình cảnh của ma vũ cực bích. Trong thời khắc mấu chốt này, nghị lực kiên cường của hắn từ thuở nhỏ khi còn tu luyện Xích Tử Cầm Tâm lại xuất hiện.
Mỗi đạo lôi nguyên tố cường đại dũng mãnh tiến vào thân thể đều trở thành lực tấn công mạnh mẽ, trực tiếp đánh vào ma vũ cực bích. Khi Cổ Đế phát ra đạo công kích lôi lực đầu tiên thì hắn cũng không biết rằng Diệp Âm Trúc đang ở trong một trạng thái cực kỳ nguy hiểm.
Đầu tiên, linh hồn của Diệp Âm Trúc đang đắm chìm trong siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm, khống chế đối với thân thể đã yếu đi rất nhiều, không có cách nào phát động được ma pháp, trở nên yếu ớt hơn hẳn so với lúc bình thường.
Tiếp theo, Diệp Âm Trúc khi bị đạo thiên lôi đó tấn công đã rơi vào một trạng thái đặc biệt, hắn chỉ có thể dựa vào Lôi Thần Chuỳ trên tay dẫn động lôi lực. Còn linh hồn của hắn đã bị lôi nguyên tố giam trong siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm, không thể thoát ra nổi.
Siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm cảm nhận được lôi nguyên tố xâm lấn, đương nhiên phải dùng toàn lực bảo vệ vị trí trái tim. Cho nên nói lôi nguyên tố khiến Diệp Âm Trúc mất đi khống chế bản thân cũng là do hắn tự lấy dây buộc mình. May là hắn vẫn còn một bộ phận ý thức đặt trên Lôi Thần Chuỳ, nếu không, sợ rằng cũng không thể dẫn đạo nổi lôi nguyên tố.
Sức công phá của Lôi nguyên tố quả thật quá kinh khủng. Kinh mạch của Diệp Âm Trúc cứng cỏi như vậy, còn có đấu khí của tử cấp cửu giai bảo vệ thân thể, nưhng dưới tình huống chịu đựng quá nhiều lôi nguyên tố tấn công vẫn gây ra rất nhiều tổn hại tới thân thể hắn.
Dưới sự phá hoại của Lôi nguyên tố càng lúc càng nhiều, đấu khí của Diệp Âm Trúc đã dần dần không còn tác dụng. Mà kinh mạch của hắn cũng dần dần bị lôi nguyên tố phá hoại. Thân thể hắn không ngừng bị phá, chỉ còn lại xương cốt cứng rắn, được Lôi Thần Chùy dẫn đạo lôi nguyên tố mới không bị hủy diệt hoàn toàn.
Mặc dù Diệp Âm Trúc phải trả cái giá rất đắt, nhưng lựa chọn của hắn là hoàn toàn chính xác. Lôi nguyên tố với sức công phá cực mạnh tấn công vào bình cảnh ma vũ cực bích có tác dụng rất lớn. Mỗi lần tấn công đều khiến cho ma vũ cực bích lơi lỏng vài phần, thậm chí đã bắt đầu xuất hiện một số vết rách. Mà đấu khí và ma pháp lực của bản thân Diệp Âm Trúc đều đã không còn linh hồn khống chế, được lôi lực tràn ngập tính phá hủy dẫn động, cùng tấn công vào bình cảnh ma vũ cực bích.
Lôi nguyên tố chắc chắn là ma pháp nguyên tố bá đạo nhất. Đối mặt với chống đỡ của ma vũ cực bích, căn bản không cần Diệp Âm Trúc cẩn thận khống chế, bản tính phá hoại của lôi nguyên tố đã khiến chúng không ngừng tấn công vào ma vũ cực bích.
Các vết rách càng lúc càng gia tăng. Hai loại tình huống hư hại cùng lúc xuất hiện trên người Diệp Âm Trúc. lúc này, ngay cả hắn cũng không cách nào khống chế nổi nữa. Siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm có lẽ có thể bảo vệ được tính mạng và linh hồn hắn, nhưng nếu lôi nguyên tố hủy diệt hoàn toàn thân thể hắn thì không chỉ phá vỡ cửa khẩu ma vũ cực bích mà cả thân thể hắn cũng bị hủy diệt. Tình huống khi đó sẽ ra sao thì ngay cả bản thân hắn cũng không biết.
Khi Diệp Âm Trúc bắt đầu tiếp nhận lôi điện của Cổ Đế thì đã có chút hối hận. Hắn cũng không phải hối hận vì tính mạng bản thân mà là vì Cầm Thành, vì người thân của mình, vì thê tử yêu thương. Linh hồn của hắn đã đạt tới cảnh giới gần như là bất diệt, nhưng hắn không phải là không thương tâm khi nghĩ đến người thân.
Không có thời gian cảm nhận những gì phát sinh xung quanh, Diệp Âm Trúc biết, bây giờ mình không thể làm gì được nữa mà chỉ có thể theo số trời.
Toàn bộ quyết định lớn mật này của hắn là đúng, chỉ duy nhất bỏ quên một điều chính là khả năng tự bảo vệ của siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm. Cho dù là cầm hồn Thần thánh cự long Nặc Khắc Hi cũng không thể mở nổi bảo vệ của nó. Trừ phi thiên lôi của Cổ Đế kéo dài đủ thời gian may ra mới có thể.
Rốt cuộc, Diệp Âm Trúc cũng đã chờ tới cơ hội đó. Cổ Đế cũng không phải là người sắt, hắn cũng biết mệt mỏi. Ngay trong quá trình Cổ Đế tích lực lần cuối, Diệp Âm Trúc đã vọt ra từ phong bế của siêu thần khí. Nhưng lúc này thân thể hắn đã hoàn toàn tê liệt, đấu khí và ma pháp lực trong cơ thể đều đã tiêu hao bảy, tám phần trong quá trình đột phá ma vũ cực bích. Việc Diệp Âm Trúc có thể làm chính là dùng toàn bộ linh hồn lực để tấn công vào ma vũ cực bích lúc này đã bị vô số vết rách đang ngày càng lan rộng.
Đây là phương pháp Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn đã dạy hắn. Cho dù linh hồn của hắn có thoát ra được nhưng hắn cũng không có đường lui, chỉ có phá tan bình cảnh mới có thể sống sót.
Đạo thiên lôi cuối cùng do Cổ Đế toàn lực tấn công có đường kính ba thước, ngưng tụ lôi nguyên tố rất lớn trên bầu trời rốt cuộc cũng giáng xuống trên người Diệp Âm Trúc. Trong nháy mắt đó, kinh mạch trong cơ thể, thân thể, xương cốt của hắn gần như toàn bộ đều hóa thành than. Nhưng cũng trong nháy mắt đó, Lôi Thần Chuỳ trên người Diệp Âm Trúc đã dẫn động được đạo thiên lôi khổng lồ đó mạnh mẽ khai mở một thông đạo, cùng với linh hồn lực của Diệp Âm Trúc, hoàn toàn đột phá bình cảnh ma vũ cực bích.
Cảm giác cuối cùng của Diệp Âm Trúc chính là cảm thấy người dường như trong suốt. Ngay sau đó, hắn liền mất đi toàn bộ ý thức.
Giữa đám hào quang gợn sóng kia, thân thể đã biến thành than chậm rãi bay lên, phát sinh những biến hóa rất nhỏ. Một tia than mờ nhạt bắt đầu thoát ra khỏi thân hắn. Than vừa rời khỏi thân thể hắn liền lập tức biến mất trong đám hào quang.
Những thanh âm trong trẻo phát ra từ trong thân thể hắn. Đột nhiên một đám tro than to lớn rơi, một tia sáng màu nhũ trắng từ trong đó bắn ra, chiếu sáng bầu trời. Ngay sau đó, tốc độ than rơi càng lúc càng nhanh, số lượng tia sáng màu nhũ trắng càng lúc càng nhiều.
Cùng với việc tăng số lượng tia sáng màu nhũ trắng, thân thể như xác chết kia thong thả đứng lên, song chưởng mở ra hai bên, phảng phất như dẫn động một lực lượng nào đó. Mặc dù lúc này đại bộ phận thân thể hắn vẫn đang bị tro than bao phủ nhưng nếu nhìn gần có thể thấy trên đám than đen dày đăc những vết nứt.
Rốt cuộc, khi song chưởng của hắn đặt lên bả vai thì toàn thân hắn chợt chấn động, giống như kim loại va vào nhau kịch liệt khiến than bay toán lọan, lớp than đen bám trên người hắn hoàn toàn biến mất.
Lúc này, thân thể hắn chính là tiêu điểm của Thánh Quang thành Mễ Lan đế quốc và pháo đài Lôi Thần Chùy. Cho dù là Thánh Quang thành ở xa hơn vẫn có thể thấy dược hào quang màu nhũ trắng rất lộng lẫy.
Thánh quang. Có lẽ đó chính là ánh sáng của thần thánh, bao quanh thân thể lơ lửng giữa không trung nhìn qua lại càng đặc biệt.
Đó là một thân thể hoàn toàn màu nhũ trắng. Mặc dù trần truồng nhưng không hề khiến người ta có cảm giác không thỏai mái mà giống như toàn thân bao trùm một tầng bánh kem dày. Dáng vẻ cực kỳ hoàn mỹ, bờ vai vững chãi, hai ngực cứng rắn, mỗi khối cơ đều không quá khoa trương nhưng lại cực kỳ hài hòa, phảng phất như hắn đã trở thành một bộ phận của thiên địa, thậm chí là trung tâm của thiên địa. Hào quang mãnh liệt chiếu giữa không trung, tưởng như thay thế nổi cả mặt trời.
Một tiếng huýt gió từ miệng hắn phát ra, hào quang màu nhũ trắng chợt bộc phát tràn ngập khắp nơi khiến cho những đám mây đen trên không trung giống như tuyết trắng gặp lửa to, tan ra rất nhanh chóng.
Mặc dù đang giữa ban ngày nhưng ánh sáng của mặt trời cũng không thể sánh nổi với ánh hào quang phát ra từ thân thể đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.