Cầm Đế

Chương 84: Bảo thạch trung đích lam tinh linh (thượng)

Đường Gia Tam Thiểu

06/04/2013



Vào tiểu viện, Tô Lạp đóng cửa cẩn thận, trở lại trong thạch ốc, những người khác cũng đang tập trung ở đó chờ bọn họ. Hải Dương thấy Diệp Âm Trúc bị thương vô cùng hoảng sợ, vội vàng cùng Tô Lạp đỡ hắn từ trên lưng Tử xuống.

Ngồi lên giường, Diệp Âm Trúc thở dài một hơi, Hải Dương vội vàng hỏi:

Âm Trúc, ngươi làm sao mà bị thương vậy?

Mã Lương trợn mắt há hốc mồm nói:

Hai vị lão đại, trên bầu trời yếu tắc có một vầng sáng huyễn lệ không phải là các ngươi làm chứ.

Tử gật đầu, xem như thừa nhận. Thường Hạo và Mã Lương hai mặt nhìn nhau, hoàn toàn không nói nên lời. Bọn họ đương nhiên cảm giác được khí tức cường đại đó kinh khủng đến mức nào.

Diệp Âm Trúc miễn cưỡng cười, nói:

Mọi người đừng lo lắng, ta không có việc gì. Chúng ta đã có biện pháp rời thành an toàn, ngày mai lập tức khởi hành.

Hải Dương quan tâm bảo:

Ta đàn Bồi Nguyên Tĩnh Tâm khúc cho ngươi nhé!

Diệp Âm Trúc mỉm cười lắc đầu:

Không được! Nơi này là Lôi Thần Chùy yếu tắc, chỉ sợ ngươi vừa bắt đầu, lập tức đưa thú nhân quân đội tới. Yên tâm đi, ta không có việc gì, chỉ là đấu khí hao tổn quá độ, kinh mạch bị một chút chấn động mà thôi. Có Tử giúp ta là đủ rồi.

Tô Lạp nhìn Hải Dương , thấp giọng nói:

Để cho Âm Trúc nghỉ ngơi trước đã.

Hải Dương lúc này mới gật đầu, ngồi xuống một bên, dưới tấm lụa trắng che dấu gương mặt nhạt nhòa, hai hồc mắt của nàng đã đầy nước mắt.

Tử ngồi xuống sau lưng Diệp Âm Trúc, song chưởng đặt vào sau lưng, hắn không có đấu khí nhưng có bổn nguyên lực của Tử Tinh Bỉ Mông, hai người huyết mạch tương thông, đều có khí tức của Tử Tinh Bỉ Mông, năng lượng của hắn sẽ không bị bài xích. Bổn nguyên lực của Tử Tinh Bỉ Mông cuồng bạo sau khi đưa vào trong cơ thể Diệp Âm Trúc lập tức trở nên ôn hòa, cũng không phải giúp hắn tràn ngập đấu khí, mà là trợ giúp hắn kích phát năng lượng của Tử Tinh Bỉ Mông trong cơ thể, tăng cường tốc độ khôi phục của mình.

Dưới sự trợ giúp của Tử, Diệp Âm Trúc chậm rãi nhắm hai mắt lại, bắt đầu nghỉ ngơi.

Chỗ của bọn họ hiện rất yên tĩnh, nhưng cả Lôi Thần Chùy yếu tắc đều lâm vào cảnh gà bay chó chạy. Dưới sự chỉ huy của thống lĩnh Bỉ Mông cự thú Tang Thác Ti, quân đội trong yếu tắc cơ hồ toàn quân tổng động viên, kể cả Bỉ Mông cự thú quân đoàn, bắt đầu tiến hành lục soát đối với cả yếu tắc. Đương nhiên vị trí của Tử đang ở là do Bỉ Mông cự thú lục soát.

Rất nhanh, hai cỗ thi thể của Hắc Bách Hợp chiến sĩ bị phát hiện, từ trang phục và kiếm của bọn họ, hiển nhiên không phải hạng người lương thiện gì. Khi cuộc lục soát chấm dứt vào sáng sớm, hai cổ thi thể tự nhiên được đưa tới trước mặt Cổ Đế.



Cổ Đế lạnh lẽo nhìn hai cỗ thi thể mặc hắc y trước mắt, hung quang trong mắt lấp lóe. Lúc này đứng chung quanh hắn toàn là các tướng lĩnh cao tầng của Lôi Thần bộ lạc, nhưng bọn họ lại câm như hến, ngay cả thở mạnh cũng không dám. Tất cả mọi người đều biết, phủ đệ bị hủy diệt nên tù trưởng đang ở trong tâm trạng phẫn nộ nhất.

Xảy ra đại sự như vậy, quân sư như Ai Mạc Sâm tự nhiên cũng về tới bên cạnh Cổ Đế, nhìn thi thể của hai thành viên Hắc Bách Hợp tiểu đội bị thủ hạ của Tang Thác Ti đưa đến, đồng tử của hắn kịch liệt co rút lại. Đương nhiên hắn sẽ không ngốc đến mức nhận đây là người của mình. Cổ Đế đang rất tức giận, có trời mới biết hắn sẽ làm gì. Mà lần này yếu tắc phát động hơn mười vạn quân để lục soát, cũng chỉ tìm ra hai cổ thi thể này, nếu để cho Cổ Đế biết hai người kia là hắn phái đi ra ngoài, e là hắn có trăm miệng cũng không biện bác được.

Quang mang trong đôi mắt lạnh như băng của Cổ Đế đại thịnh, đột nhiên hai tay đồng thời lộ ra, nắm lấy ngực của hai cỗ thi thể, móc trái tim lạnh như băng của bọn họ ra. Trực tiếp đưa vào trong miệng. Máu tươi theo khóe miệng hắn chảy xuống, nhìn bộ dáng tàn nhẫn lãnh huyết đó, ngay cả các tướng lĩnh của thú nhân cũng cảm thấy sợ hãi.

Tang Thác Ti huynh đệ, hai người kia là ngươi giết chết sao?

Từ thủ pháp giết chết hai thi thể kia, Cổ Đế rõ ràng biết là do Bỉ Mông cự thú ra tay.

Các tướng lĩnh Bỉ Mông trong lòng đều có chút kinh ngạc, trước kia Cổ Đế mặc dù cũng rất tốt với Tang Thác Ti, nhưng tựa hồ vẫn có chút cách khoảng cách. Lúc này tuy đang thịnh nộ nhưng vẫn xuất ra hai chữ huynh đệ, có thể thấy được địa vị của Tang Thác Ti ở trong lòng hắn trọng yếu đến mức nào.

Tang Thác Ti cũng cảm thấy kinh ngạc, nhưng dưới sự khuyên bảo của Tử, tâm tính của hắn trở nên âm trầm hơn trước kia vài phần, sắc mặt bình tĩnh lắc đầu, nói:

Không, tù trưởng đại nhân. Lúc ta tìm thấy hai người kia thì họ đã chết. Từ thủ pháp mà xem thì rất giống Bỉ Mông nhất tộc chúng ta làm. Chỉ là bàn tay niết gãy cổ họ hơi nhỏ một chút. Chỉ có Hoàng Kim Bỉ Mông huyễn hóa thành hình người mới có thể làm được. Nhưng mà ta đã hỏi qua, không phải mấy huynh đệ dưới tay ta làm.

Ai Mạc Sâm.

Cổ Đế khẽ quát một tiếng.

Ai Mạc Sâm lại càng hoảng sợ, nhưng mà hắn có thể được phái đến nơi đây, tố chất dĩ nhiên là cực tốt, vội vàng đi ra, cung kính nói:

Tù trưởng đại nhân.

Cổ Đế lạnh lùng nói:

Ngươi là nhân loại, có thể nhìn ra hai người kia đến từ đâu không? Tóc bọn họ là màu lam, mà tóc màu lam thì Lam Địch Á Tư đế quốc các ngươi hình như rất nhiều.

Ai Mạc Sâm trấn áp sự sợ hãi trong lòng, vội nói:

Đúng vậy, tù trưởng đại nhân. Lam Địch Á Tư đế quốc phần lớn đều là tóc màu lam, nhưng nhưng các quốc gia khác cũng có ngươi tóc màu lam tồn tại. Nhưng từ bọn họ ta không thể nhận ra được điều gì cả.

Cổ Đế hừ một tiếng,

Phế vật. nếu không bởi vì tên đánh lén kia cướp đi Lam tinh linh nữ nô do ngươi vừa mới đưa tới, ta là người thứ nhất sẽ bắt ngươi để tra xét. Ta nắm chắc tám mươi phần trăm rằng kẻ đến đánh lén ta là nhân loại. Chỉ có điều khí tức năng lượng của hắn so với các ngươi không giống.

Vừa mới đưa nữ nô tới hiếu kính hắn, tự nhiên không có khả năng lại cướp trở về. Ai Mạc Sâm và ngươi của hắn làm sao có thể vì một nữ nô mà đắc tội với tù trưởng Lôi Thần bộ lạc chứ? Trải qua nửa đêm tĩnh táo, tâm tình của Cổ Đế cũng dần bình tĩnh trở lại.

Vâng, vâng, tù trưởng đại nhân, ta nhất định hiệp trợ Tang Thác Ti đại nhân mua chóng điều tra chuyện này rõ ràng.



Ai Mạc Sâm phát hiện sau lưng mình đã ướt đẫm mồ hôi. Sự tàn bạo của Cổ Đế hắn đã từng lãnh giáo qua.

Cổ Đế nhìn hai cổ thi thể trên mặt đất,

Bọn họ không giống kẻ tập kích ta lắm, khí tức cũng khác nhau. Tang Thác Ti huynh đệ, đành phiền ngươi tiếp tục điều tra. Chẳng những tra xét bên trong yếu tắc, chung quanh yếu tắc đều là bình nguyên, ngươi cho người ra khỏi thành tìm kiếm. Chỉ cần phát hiện ra nhân loại lập tức bắt về đây cho ta.

Vâng, tù trưởng đại nhân. À, đúng rồi, ngoại trừ hai người hiểm nghi lớn nhất này, ta còn bắt hơn một trăm kẻ bị thương. Đại đa số bọn họ đều bảo là ẩu đả lẫn nhau. Tù trưởng đại nhân, ngài xem xử lý những người này thế nào?

Tang Thác Ti không động thanh sắc nói. Lúc này hắn đang cười thầm trong lòng, vốn yếu tắc giới nghiêm, hắn đang phát sầu làm sao đưa Tử và Âm Trúc bọn họ rời đi, ra khỏi thành tra xét sao? Bây giờ thì đã dễ dàng hơn nhiều.

Cổ Đế nhìn thoáng qua Ai Mạc Sâm bên cạnh, nói:

Ngươi không phải tại rất có khả năng thẩm vấn sao? Những người này giao cho ngươi.

Trong mắt Ai Mạc Sâm hiện lên một tia dữ tợn,

Tù trưởng yên tâm, ta nhất định toàn lực ứng phó.

Tâm của hắn đang chảy máu a! Bốn thành viên của Hắc Bách Hợp tiểu đội thì đã thấy hai người chết trước mắt, cái, ngay cả tim cũng bị Cổ Đế ăn, hai người còn lại và huynh đệ Ai Thác Áo của mình biến mất như bị bốc hơi đi vậy, đó đại biểu cho cái gì chứ?

Tầm quan trọng của tiểu đội Hắc Bách Hợp hắn thập phần rõ ràng, không nói những vấn đề khác, chỉ chuyện làm sao báo cáo với cấp trên đã là vấn đề. Nếu không thể xử lý tốt chuyện này, sợ rằng người thứ nhất không tha cho mình chính là lão bản a! Tâm của Ai Mạc Sâm đã rơi vào vực sâu, mặc dù hắn biết rõ kẻ đến phủ đệ của Cổ Đế gây chuyện rất có thể là một trong hai người xuất kim tại cạnh giới hội, nhưng hắn căn bản không dám nói ra. Sự oán độc và tức giận trong lòng chỉ có thể phát tiết trên người những thú nhân xui xẻo bị bắt.

Ra khỏi Lôi Thần Chùy yếu tắc, không khí phảng phất như cũng trở nên thoải mái hơn. Một giờ trước, dựa vào sự trợ giúp của Sinh mệnh trữ tồn bảo thạch, Tang Thác Ti lợi dụng cơ hội ra khỏi thành tra xét đưa đoàn người Diệp Âm Trúc thoát ly yếu tắc, Lúc này bọn họ đang trên đường về Cầm thành. Không cần quá nhiều thời gian, chỉ cần đi vào cảnh nội của Mễ Lan đế quốc sẽ không còn phải lo bị thú nhân đuổi giết nữa.

Trải qua nửa buối tối nghỉ ngơi, thương thế của Diệp Âm Trúc đã ổn định lại, năng lực khôi phục của Tử tinh huyết mạch quả thật cường hãn, ngoại trừ đấu khí còn cần thời gian khôi phục ra, kinh mạch trong cơ thể hắn đã không còn đau đớn nữa.

Trong khi cáo biệt Tang Thác Ti, Tử lại một lần nữa dặn dò đại ca mình, trước khi mình trở về nhất định không được trở mặt với Cổ Đế.

Rốt cục cũng đã trên đường về nhà, tâm tình của mỗi người đều rất thoải mái, ngoại trừ hai tiểu tuyết long báo của Hải Dương còn quá nhỏ ra, những người khác đều thả ra ma thú của mình.

Xích tinh hồng linh trong số ma thú là lớn tuổi nhất, sau ngày bám vào trên người Diệp Âm Trúc, tâm tình hắn tựa hồ xảy ra biến hóa nhất định, không biết là đang do dự cái gì. Ngày đó khi Diệp Âm Trúc đối mặt cường địch, hắn từng đưa ra một đề nghị với Diệp Âm Trúc, chỉ là lúc ấy tình huống thân thể của Diệp Âm Trúc không tốt nên không có chấp nhận mà thôi. Nhưng bắt đầu từ lúc đó, Diệp Âm Trúc đã xem nó là người của mình. Yêu cầu của Hồng linh chỉ có một, không nên đem đề nghị ngày đó của hắn kể cho bất kỳ ai, kể cả Tử.

Vừa đi về phía trước, Diệp Âm Trúc vừa nhớ lại tình cảnh vừa rồi ở trong Sinh mệnh trữ tồn bảo thạch.

Nơi này thật xinh đẹp.

Vừa tiến vào Sinh mệnh trữ tồn bảo thạch, Tô Lạp không nhịn được phát ra một tiếng cảm thán. Không chỉ có hắn, đoàn người Diệp Âm Trúc đều bị cảnh vật trước mắt hấp dẫn. ngoại trừ Tử ra, những người khác đều tiến vào trong khối bảo thạch này, đợi khi nào tới nơi an toàn mới đi ra ngoài.

Không khí trong Sinh mệnh trữ tồn bảo thạch so với bên ngoài còn tươi mát hơi, nơi này giống như một không gian đặc thù, phía trên đầu là bầu trời màu phấn hồng, sáng sủa và trong trẻo, dưới chân là cỏ màu phấn hồng, cảm giác chung quanh đều là tạo nên cảm giác thoải mái nói không nên lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook