Chương 122: Bảy thánh ma đạo sư(trung)
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Sự phẫn nộ của Hương Loan DIệp Âm Trúc tự nhiên biết, làm đại biểu của Ngân Long thành và Mễ Lan đế quốc, hắn tự nhiên không thể để cho tình huống vừa rồi lại xuất hiện. Ngay khi Mã Lệ Na dẫn đầu bước vào trong môn hộ, Diệp Âm Trúc cổ tay run lên, một tia quang mang bích lục đã chắn ngang người Hắc Phượng Hoàng. đồng thời Hương Loan đột nhiên cảm giác dưới chân truyền đến một cỗ năng lượng, toàn thân nhẹ bỗng, phiêu phiêu bước vào quang môn(Cổng ánh sáng) Mã Lệ Na mở ra. Lúc này, Mễ Lan đế quốc chiếm thượng phong. Nhưng việc ngoài chủ ý của Diệp Âm Trúc chính là, Hắc Phượng Hoàng gặp phải cản trở, nhưng lại không động thủ hay phản kích, ánh mắt trầm tĩnh lạnh như băng của nàng chuyển hướng tới hắn, ánh mắt xuất ra một tia ba động không thể nhận ra.
-Bây giờ ta có thể tiến vào được chưa?
Thanh âm bình tĩnh của Hắc Phượng Hoàng vang lên bên tai DIệp Âm Trúc. Giọng nói của nàng rất dễ nghe, âm vực trầm thấp, thiếu nữ tuyệt mỹ như vậy lúc này không ngờ lại làm cho Diệp Âm Trúc có cảm giác vài phần tang thương.
Bích ti không ý thức thu hồi, Diệp Âm Trúc chắp tay thủ thế mời. Hắc Phượng Hoàng lúc này mới xoay người tiến vào trong quang môn. Ba người đi cùng nàng cũng có chút giật minh nhìn bóng lưng nàng biến mất, bọn họ cũng không để ý tới tại sao Hắc Phượng Hoàng lại nhường bước như thế.
Tiến vào quang môn, cảm giác được một loại khí tức ấm áp vây quanh, sau một khắc, lại xuất hiện ở một chỗ khác. Quang môn này chính là cầu thang đi thông tới đỉnh tháp.
Đồng dạng là một tòa đại sảnh, bảy nước bảy long thành, hai mươi tám vị sứ giả, bất luận là ai sau khi khi tới nơi đây, đều bị một cảnh trước mắt chấn động.
Đây đúng là một đại sảnh, nhưng chung quanh lại phảng phất một không gian vô tận, cả toà đại sảnh đều bao phủ bởi quang minh khí tức tràn ngập kim sắc. Làm kẻ khác giật mình nhất chính là, đại sảnh lấp lánh tinh quang, vô số tinh tú nhấp nháy phát sáng, ngay cả vị trí cũng không ngừng di động. Dưới màn tinh quang bao phủ bởi quang minh khí tức, mỗi người đều cảm giác được sự nhỏ bé của mình.
Quang minh thánh nữ Mã Lệ Na lúc này đã đứng lùi về một bên. Hai tay chắp trước thân mình, bộ dạng cung kính.
-Mười năm. Hoan nghênh các ngươi. Thất quốc thất long thành sứ giả.
Âm thanh già nua từ bốn phương tám hướng đồng thời vang lên. Nhưng cũng lại như là từ sâu trong nội tâm đột nhiên xuất hiện. Bảy đạo quang mang bất định, ngay giữa kim quang trước mắt mọi người từ từ hiện ra. Thất quốc thất long thành sứ giả thần sắc biến đổi kính cẩn đứng lên. Bọn họ biết, chủ nhân chân chính Pháp Lam đã tới.
Bảy đạo thân ảnh đồng thời xuất hiện trước mắt mọi người. Vượt ngoài ý liệu của chúng nhân. Lúc này xuất hiện trước mặt bọn họ cũng không phải bảy lão ma pháp sư như trong tưởng tượng, mà là bảy người tuổi trẻ. Bảy người này đều là nam nhân, bất đồng ở điểm, màu sắc ma pháp bào không giống nhau. Có người tướng mạo anh tuấn, có người thân hình cao lớn, cũng có người nhỏ gầy vô cùng. Bảy người bề ngoài hoàn toàn bất đồng, trên mình phát ra khí tức cũng kỳ dị. Nhưng bọn họ lại có cùng một đặc điểm, chính là tuổi còn trẻ. Nhìn bề ngoài phán đoán, bảy người trước mắt không ai vượt quá hai mươi tuổi.
Đứng ở giữa bảy người là một gã thanh niên anh tuấn mặc kim sắc ma pháp bào. Trên mặt nở nụ cười ấm áp, vóc người hắn cũng không cao lớn, nhưng lại phi thường cân đối. Toàn thân phóng thích quang nguyên tố vô cùng tinh khiết. Phảng phất thân mình hắn là do quang nguyên tố tạo thành.
Diệp Âm Trúc cẩn thận quan sát thanh niên này. Thực lực của hắn có lẽ không phải là mạnh nhất trong đám người của thất quốc thất long thành. Nhưng sự mẫn cảm đối với khí tức sau khi đạt tới cảnh giới thiên nhân hợp nhất, rất ít người có thể so sánh với hắn. Trên người gã thanh niên trước mặt tràn ngập quang minh khí tức, hắn cũng cảm giác được một loại khí tức ba động khác, cùng quang minh khí tức trên người gã dung hợp thành một loại nguyên tố khác.
- Các người đều là lần đầu tiên gặp mặt. Bất quá, từ các vị thanh niên long thành đi cùng mới có thể nhận ra quốc gia của mọi người. Ta tự giới thiệu một chút. Ta là Quang Minh tháp chủ nhân Áo Bố Lai Ân. Sáu vị cạnh ta, phân biệt Tư Long đứng đầu Ám tháp, Mạch Khắc Mễ Lan đứng đầu Hồn tháp, Tây Lập Tư đứng đầu Thuỷ tháp, Tang Đức Tư đứng đầu Hoả tháp, Đức Văn Khải Tây đứng đầu Phong tháp và Uy Nhĩ Khẳng Tư đứng đầu Thổ tháp. Chúng ta đại biểu Pháp Lam hoan nghênh các vị đã đến.
Thanh âm già nua như trước, nhưng chính từ trong miệng gã thanh niên anh tuấn mặc kim bào truyền ra. Thanh âm cùng bề ngoài của hắn đích thị là tương phản kịch liệt. Trong lòng mọi người trước đó nghi hoặc giờ mới chân chính khẳng định, bảy người tuổi trẻ xuất hiện trước mặt mình vậy mà chính là bảy vị ma pháp sư cường đại nhất Long Khi Nỗ Tư đại lục.
-Tham kiến bảy vị tháp chủ.
Hai mươi tám người cơ hồ đồng thời hành lễ. Mặc dù bảy người trước mặt cũng không toát ra lực lượng cường đại. Nhưng trước mặt các thánh ma đạo sư đã sống không biết bao nhiêu năm trong truyền thuyết ai dám thất lễ?
Diệp Âm Trúc một mặt theo mọi người hành lễ, một mặt len lén hướng tới Quang Minh tháp chủ Áo Bố Lai Ân cùng Ám tháp chủ Tư Long nhìn lại. Vị đứng đầu Ám tháp tướng mạo đồng dạng anh tuấn, chỉ là nhìn qua thân thể hơi gầy, sắc mặt cũng không lạnh như băng như trong tưởng tượng, mà là một vẻ mặt rất bình tĩnh, hắn có một đôi mắt màu xám, giống như ao bùn, Diệp Âm Trúc vừa nhìn vào mắt hắn, cũng sinh ra một loại cảm giác không thể kiềm chế. Lập tức tập trung tinh thần lực cúi đầu, không dám nhìn lại lần nữa.
- Các vị không cần đa lễ, nơi này là Tinh Quang thai trong Quang Minh Tháp của ta. Các vị mời ngồi, cùng nhau thảo luận chiến cuộc của thất quốc thất long thành lần này.
Quang minh tháp chủ Áo Bố Lai Ân ôn hoà cười nói. Âm thanh già nua của hắn thật sự có chút quái dị.
Khi hai chữ mời ngồi nói ra, nương theo từng đạo quang mang vặn vẹo xuất hiện, tại thất quốc thất long thành hai mươi tám người, mỗi người đều xuất hiện một cái ghế sau lưng. Cùng lúc đó tại phía bảy vị tháp chủ, cũng xuất hiện một cái bàn tròn thật lớn, vừa khéo chia ra, bảy vị tháp chủ sau lưng cũng đều có thêm một ghế, số lượng ít hơn ghế của hai mươi tám vị sứ giả nhưng lại lớn hơn, mỗi ghế đều phóng thích Pháp Lam Thất Tháp đồng dạng khí tức. Trước đó, Quang Minh thánh nữ Mã Lệ Na đã lẳng lặng đi tới cung kính đứng sau lưng quang minh tháp chủ Áo Bố Lai Ân.
Thất quốc thất long thành sứ giả, cơ hồ không ai biết bàn ghế này từ đâu mà tới, nhưng bọn hắn có thể trở thành sứ giả của thất quốc thất long thành, đều là những nhân thủ tố chất cao nhất của các quốc gia, tại Pháp Lam cảnh tượng kỳ dị gì cũng đều có thể phát sinh.
Diệp Âm Trúc mặc dù mơ hồ đoán được Tinh Quang thai này hẳn là một đại hình ma pháp trận, nhưng kỳ thật nguyên lý triệu tập đồ vật nhưng không có một chút không gian ma pháp ba động thì thật sự không nghĩ ra.
Phân chia chủ khách ngồi xuống, Quang Minh tháp chủ Áo Bố Lai Ân quan sát mọi người một vòng, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người công chúa Mễ Lan đế quốc Hương Loan cùng đại biểu Lam Địch Á Tư đế quốc Hắc Phượng Hoàng hai người.
- Thời gian quả thực qua mau, đã lại qua mười năm. Chúng ta cũng không muốn lãng phí thời gian của các vị. Sau khi các ngươi rời khỏi Quang Minh tháp của ta, bài vị chiến sẽ lập tức triển khai. Ta cùng sáu vị tháp chủ đã cẩn thận thương lượng qua, vì để cho bài vị chiến lần này được công bằng, chúng ta quyết định không sử dụng phương pháp rút thăm tỷ thí như trước kia, tiến hành thống nhất quyết chiến, đánh một trận định thắng bại. Về phần thời gian quyết chiến sẽ dài hơn, để xem thực lực tự thân thất quốc thất long thành các ngươi. Quy tắc cụ thể của trận đấu, đều tuyên bố tại bài vị chiến đích nơi sân cử hành. Thêm nữa, các vị sứ giả có thể lấy ra đổ chú (vật cá cược) các ngươi mang đến lần này.
Đổ chú, tự nhiên chính là thần khí, mỗi quốc gia, mỗi long thành đều xuất ra nhất kiện thần khí làm đổ chú cho lần cá cược chiến tranh này. Trên đường, Nguyệt Huy đã nói qua với Diệp Âm Trúc. Thất quốc thất long thành, tổng cộng lấy ra mười bốn kiện thần khí làm đổ chú, Pháp Lam cũng sẽ xuất ra nhất kiện thần khí làm phần thưởng. Cuối cùng bài danh đệ nhất quốc gia cùng long thành, phân biệt được thưởng hai kiện thần khí. Bài danh đệ nhị quốc gia cùng long thành cũng đều được hai kiện, chỉ là việc chọn lựa tự nhiên phải xếp sau. Bài danh đệ tam quốc gia cùng long thành được một kiện thần khí. Bốn cặp quốc gia và long thành còn lại chia nhau bốn bộ thần khí cuối cùng. Khi mười bốn kiện thần khí được phân phối, Pháp Lam sẽ xuất ra một kiện thần khí để thưởng cho bài danh đệ nhất đại biểu của quốc gia hoặc long thành cường giả
Đối với Mễ Lan cùng Lam Địch Á Tư chính mình sở hữu tối thiểu mười kiện thần khí mà nói, có thêm hai kiện thần khí cũng không có tác dụng quyết định gì nhiều, nhưng với năm quốc gia kia, thần khí có tác dụng lớn hơn nhiều. Thần khí là tượng trưng cho vinh dự và sức mạnh của quốc gia, đây cũng một trong những chỗ trực tiếp tốt nhất của thất quốc thất long thành bài vị chiến.
Ly Sát đi tới bên người Hương Loan, hai người liếc nhau, đồng thời tự mình xuất ra thần khí, cùng lúc sáu quốc gia kia cũng cơ hồ làm ra động tác tương tự. Trong phút chốc, nguyên bổn Tinh Quang thai sáng như ngọc đột nhiên dị quang phát ra chói lòa làm cho ảm đạm thất sắc. Chiếc bàn tròn lớn đã bị bảo quang bao phủ.
Bất đồng khí tức phún trào, có phong duệ, có trầm ổn, có thanh thoát, lại có cả quái dị. Nhưng những khí tức này lại không cái nào là không cường đại. Mười bốn kiện thần khí đồng thời xuất hiện làm rung động thất quốc thất long thành sứ giả, mỗi người huyết khí đều sôi trào
Ly Sát lấy ra chính là một khối lân phiến, là một khối nhũ bạch sắc lân phiến, nhìn qua cũng không có điểm gì đặc thù. Nhưng dù là khi Quang Minh tháp chủ Áo Bố Lai Ân nhìn thấy nó, trong mắt cũng không khỏi nhịn được hiện lên một đạo dị quang.
Hương Loan lấy ra một vật nhìn qua càng thêm bình thường, đó là một cây sáo dài, thân sáo màu bích lục tựa hồ do bích ngọc điêu khắc mà thành, sở dĩ nói nó bình thường, bởi trong mười bốn kiện thần khí, chỉ duy nhất có nó không tản mát khí tức gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.