Cầm Đế

Chương 95: Bí mật của Lôi Thần Chùy (p2)

Đường Gia Tam Thiểu

06/04/2013



- A…

Ngoại trừ Diệp Âm Trúc mỗi người đều la lên một tiếng, ai cũng không biết hắn làm sao lại tự sát như vậy, phải biết rằng trong tay hắn là Nặc Khắc Hi thần kiếm a. Hơn nữa, lúc đâm tới lại có một tầng đấu khí bao phủ, bất luận là thập cấp thần thú Minh hay bát giai An Nhã không kịp đề phòng, với khoảng cách giữa tay phải của Diệp Âm Trúc với lồng ngực quá gần thì trong tình huống như vậy không ai có thể ngăn cản hành vi tự sát của hắn.

Khi tiếng kêu còn chưa dứt, thì mọi người thấy một cảnh kỳ lạ, nơi ngực của Diệp Âm Trúc mà Nặc Khắc Hi thần kiếm đâm vào đột nhiên lóa sáng một màu vàng chói mắt, giống như mặt trời đang phát sáng chói chang, ánh sáng trải ra xung quanh vô cùng mang theo khí tức bá đạo cùng tiếng trầm vang lên từ trái tim của Diệp Âm Trúc.

Ong...

Một cỗ lực lượng khổng lồ không thể chống lại lập tức tỏa ra bốn phía, bốn vị trưởng lão của Ải nhân tộc cơ hồ không có thời gian phản ứng, bị cỗ năng lượng chấn bay vào vách phòng, ngay Lỗ Đặc Tư cũng không chống lại được liên thối lui đến vách tường mới dừng lại, An Nhã cũng không chịu được phải lui lại vài bước. Duy nhất có Minh là không lùi lại, mà lúc này Lôi Thần Chi Chùy trên tay Minh tại nơi tiêm đầu phát ra một dải lôi điện màu tím bao quanh thân thể ông ta.

Lúc này lưới điện này cũng đang chống lại, một tiếng nổ vang lên, tiếng sấm từ Lôi Thần Chùy phát ra vang vọng, tựa như bi ai, tựa như thanh âm không cam lòng. Khi tiếng nổ vang lên, Long hồn giới trên tay Diệp Âm Trúc cũng bay ra hóa thành Nặc Khắc Hi kiếm cắm vào bức tường đá xanh cuối phòng, lúc đó ngân quang trước ngực hắn mới từ từ thu liễm.

Diệp Âm Trúc hít thở thật sâu, sau đó mới nhìn vào ngực mình, không có chút đau đớn, tự mình lấy kiếm đâm vào tim mình, quả là quái dị.

Trong phòng không một tiếng động, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên người của Diệp Âm Trúc. Lúc này bọn họ không thể nào tưởng tượng nổi, khí tức của nặc Khắc Hi thần kiếm trước đó bọn họ có cẩn thận xem xét qua, phải biết rằng đó là do sừng của một Thần thánh cự long biến thành thần kiếm. Ải Nhân trưởng lão đều không nghĩ ra, ngoại trừ Lôi Thần Chùy thì có cái gì có thể so với thanh kiếm tốt như vậy, lúc nãy Diệp Âm Trúc sử dụng nhất kiện thần khí đó đâm vào ngực mình, tựa hồ như đã dùng toàn lực.

Lôi Thần Chi Chùy trong tay Minh hóa thành một đạo tử quang rồi biến mất, hắn trầm giọng nói:

- Cái này không phải là lực lượng phòng ngự của Tử Tinh Bỉ Mông, cũng không giống với lực lượng của ta và Chiến Tranh Cự Thú. Nhưng cho dù là ta cũng không dám cam đoan miễn trừ hoàn toàn với Thần kiếm tạo từ Thần thánh cự long, chỉ e có Chiến Tranh Cự Thú mới có thể ngăn cản hoàn toàn công kích của nó. Chẳng lẻ trên người ngươi lại có một loại thần khí nữa hay sao, mà phẩm chất thậm chí cao hơn Lôi Thần Chi Chùy sao?

Diệp Âm Trúc lắc đầu, lấy vạt áo che lại, nói:

- Không, nó không phải là một kiện thần khí phòng ngự, mặc dù nó đã nhận ta làm chủ, nhưng cũng như Ải Nhân tộc các ngươi không có cách nào sử dụng lực lượng của Lôi Thần Chùy, ta cũng không có cách sử dụng nó. Cho nên hiện tại nó tùy ý lưu ngụ trong cơ thể ta, khi nào ta đủ mạnh thì mới có thể sử dụng được nó.

Hình dáng Cổ cầm hiện lên ngay vị trí trái tim trông rất sống động, dây cầm có bảy màu sắc khác nhau, thân cầm có màu vàng nhạt, tỏa ra khí tức của Thần thánh cự long, đối mặt với thần kiếm Nặc Khắc Hi có cùng tác dụng, tựa như trong trái tim Diệp Âm Trúc phóng thích dao động năng lượng.

Lỗ Tây Nặc rất khó khăn, nuốt nước miếng nói:

- Đó là một Cổ cầm hay sao?

Là siêu thần khí, dĩ nhiên là siêu thần khí mới có thể làm Lôi Thần Chùy phát sinh sợ hãi như vậy, đã thấy được trước ngực Diệp Âm Trúc là một cực phẩm Khô Mộc Long Ngâm cầm, huống chi hắn tự cầm Nặc Khắc Hi kiếm đâm vào tim mình, nếu không phải là siêu thần khí thì dựa vào cái gì có thể ngăn được sự sắc bén của Nặc Khắc Hi kiếm?

Diệp Âm Trúc gật đầu trả lời:



- Đúng vậy, nó là một cây Cổ cầm.

Lỗ Tây Nặc trong lòng hỗn loạn:

- Diệp lĩnh chủ, chẳng hay có thể nói cho ta biết cái siêu thần khí này do ai tạo thành không?

Diệp Âm Trúc cười nói:

- Đại sư, không dám dấu, người làm nên cây Cầm này chính là tại hạ, cầm tên là Khô Mộc Long Ngâm.

- Cái gì, là ngươi?

Lỗ Tây Nặc khó tin nhìn Diệp Âm Trúc, ba vị trưởng lão Ải nhân cũng sợ đến ngây người.

Diệp Âm Trúc gượng cười nói:

- Thật ra thì chế tạo cây Cổ cầm này ta cũng tốn không ít tâm huyết, nó trở thành siêu thần khí không phải là do ta tạo ra, mà bởi vì nó làm chất liệu thượng đẳng, khi ta tạo nó thì thân Cầm là Long hồn mộc thượng đẳng, lại trải qua quá trình đề luyện thành Long hồn mộc tinh hoa, Cầm túc, Cầm huy đều dùng răng của Thần thánh cự long chế tác, bảy dây Cầm làm bằng sợi gân thượng đẳng của thất vị Long vương quá cố. Với chất liệu như thế thì Cổ cầm này không trở thành thần khí cũng khó.

Nói đến đây, hắn nhìn Minh, rồi không thể dấu diếm nữa, lúc quyết định đem Khô Mộc Long Ngâm cầm ra thì hắn biết mình phải giải thích rõ ràng, nếu không mình sở hữu khí tức của Thần thánh cự long thì Minh Na sẽ không cho mình rời đi.

Minh cũng nhìn Diệp Âm Trúc, mặc dù lúc này thái độ của hắn không giống nhìn thấy Nặc Khắc Hi kiếm xuất hiện, nhưng ánh mắt vừa mới nhu hòa trở lại thì nghi hoặc tiếp.

- Khi ta tạo thành nó thì Khô Mộc Long Ngâm biến thành Thần long nhận ta là chủ, sỡ dĩ nó có thể trở thành siêu thần khí, là bởi vì nó bị ta phong ấn linh hồn của Thần thánh cự long Nặc Khắc Hi. Mặc dù nó nhận ta là chủ, nhưng ta không có cách nào để sử dụng nó nên nó chỉ còn cách bám vào trên người ta.

Lời nói ra làm kinh thiên động địa, ngay cà Minh cũng không nhịn được kêu lên một tiếng, mọi người đều nhìn Diệp Âm Trúc với ánh mắt như là nhìn quái vật, từ lý thuyết mà nói thì biến thành Thần thánh cự long thì thậm chí so với lục chiến vô địch của Tử Tinh Bỉ Mông trưởng thành còn đáng sợ hơn, bọn họ không tin là Diệp Âm Trúc bằng năng lực như thế này mà có thể đánh bại một Thần thánh cự long, hơn nữa còn phong ấn linh hồn của nó, thật sự không thể nói được.

Diệp Âm Trúc cười lạnh nói:

- Đây chính là bí mật của ta, nếu chúng ta đã quyết định hợp tác lâu dài thì ta cũng không muốn dấu diếm làm gì, đã nói nhiều như vậy thì ta muốn cho mọi người biết, sao lại nghi ngờ ta.

Lập tức hắn kể lại lúc mình dùng Cầm khúc khiến cho Ngân Long thành chú ý tới, rồi sự việc phát sinh trong Long vực sơ lược kể lại.

- .. bởi vậy, cho dù ta đã trở thành ngoại tịch Ngân long, nhưng ta đối với Long tộc cũng không có thiện cảm gì. Ta nghĩ rằng xa xưa Ải nhân tộc không phải cũng bị Long tộc hại sao.

Lỗ Đặc Tư nói giọng bi phẫn:

- Nếu không phải vậy thì sao chúng ta phải chuyển lên Cực bắc Hoang Nguyên ? Trong tâm thức chúng ta, thú nhân cũng tự kiêu, hèn hạ, Long tộc cũng chẳng tốt hơn lắm đâu.



Minh nhìn kĩ Diệp Âm Trúc nói:

- Không hổ là Đồng đẳng của Tử Tinh Bỉ Mông, tiếng đàn của ngươi lúc đầu làm ta cảm giác có chút bất đồng, là ta đã xem thường ngươi rồi. Cầm thành có ngươi làm chủ thì ta nghĩ Ải Nhân tộc sẽ có được cuộc sống ổn định. Lỗ Đặc Tư, Lỗ Tây Nặc, ta hoàn toàn đồng ý chuyển ải nhân tộc qua Bố Luân Nạp sơn mạch, nếu không có gì thay đổi thì đó chính là địa phương tốt nhất cho Ải nhân tộc sinh sống.

Lỗ Tây Nặc chán nản, thở dài:

- Thua rồi, cho dù lấy ra Lôi Thần Chi Chùy chúng ta cũng thua thôi.

Diệp Âm Trúc nói:

- Không, các vị trưởng lão không thua, bất luận là ta có Khô Mộc Long Ngâm cầm thì so với Ải Nhân tộc có Lôi Thần Chùy đều là siêu thần khí, ta cho rằng không phân thắng bại, do bất đồng về lĩnh vực và bất đồng về năng lực của mỗi siêu thần khí. Uy lực của siêu thần khí là bao nhiêu thì phải xem thực lực của người dùng nó.

Lỗ Tây nặc lắc đầu nói:

- Diệp lĩnh chủ đại lượng nói vậy nhưng Ải Nhân ta không dám nhận, thua là thua, nếu song chùy còn đủ thì may ra có thể so tài, nhưng lúc này chỉ có một chiếc, cho dù là cực mạnh thần khí, nhưng có thể so với siêu thần khí sao? Diệp lĩnh không cần nói nữa, chúng ta nhận thua.

- Đại bá!

Lỗ Đặc Tư có chút gấp gáp kêu lên, hắn không phải không chịu nhận thua. Mà nhận thua thì phải đưa ba kiện thần khí cho Diệp Âm Trúc chọn một, làm hắn khó chấp nhận được. Dù sao cũng làm tộc trưởng của một tộc. Ải Nhân tộc nhiều năm suy hạ thì tính thêm kiện Vĩnh Hằng Bích Lũy Khải Giáp trên người hắn là bốn kiện thần khí còn lại.

Lỗ Tây Nặc khoát tay nói:

- Không cần nói nhiều, chẳng lẽ ngươi muốn làm cho Ải nhân tộc xấu hổ sao ? Diệp lĩnh chủ, mời ngài chọn một trong ba kiện thần khí.

Diệp Âm Trúc nhìn thấy Lỗ Tây Nặc trong ánh mắt tràn ngập sự tiếc nuối nhưng cũng toát ra vẻ kiên quyết, trong lòng không khỏi bội phục, khẳng khái đưa thần khí, cách xử sự của Ải nhân khiến hắn thêm tôn kính.

- Đã như vậy thì đa tạ trưởng lão. Ta chọn Tu Di thần giới.

Diệp Âm Trúc cũng không khiêm nhường, trực tiếp chỉ ra thứ mình cần.

Lỗ Tây nặc sửng sốt một chút:

- Diệp lĩnh chủ, người thật sự muốn chọn Tu Di thần giới hay sao?

Cái này đích thật là thần khí,hơn nữa lại cực kỳ trân quý, nhưng trong các bảo vật thì cũng có thể thấy được Tu Di thần giới là vật kém nhất trong ba kiện thần khí của Ải nhân tộc. Hắn không nghĩ rằng Diệp Âm Trúc lại làm vậy, cũng không lấy đệ nhất vũ khí tấn công tầm xa là Diệt thần nỏ, cũng không là cực mạnh thần khí Lôi Thần Chùy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook