Cầm Đế

Chương 282: Bí mật của Sinh Mệnh chi thủy (phần 1)

Đường Gia Tam Thiểu

06/04/2013



Âm Trúc trong lòng trào dâng lên nỗi xúc động bồi hồi, hắn có cơ hội nghe được tâm tình bị sát hại của Thần Long vương, nhưng là, hắn vẫn chưa hiểu rõ lời của Thần Long vương, làm cho thực lực của toàn đại lục cả thể tăng lên ba thành, cho dù hắn là Thần, tựa hồ đây cũng là một cái nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành được a.

“Ta biết ngươi đang nghi ngờ về cái gì, bây giờ ngươi cũng chưa cần biết rõ chi lắm. Chờ ngươi chữa trị hoàn toàn bình phục mắt và lưỡi, khi sáu cảm giác phục hồi đầy đủ, ta sẽ đem ngọn nguồn những điều này nói cho ngươi biết.”

“Thần Long vương, thị giác và vị giác của ta thật sự còn có thể khôi phục sao?”

Diệp Âm Trúc hỏi.

Thần Long vương đáp:

“Đương nhiên có thể. Mặc dù việc ngươi hoàn thành chú ngữ trớ chú kia hàm chứa rất bá đạo, nhưng cũng không phải không có cách giải trừ. ngươi hẳn là biết cái đạo lý này, bất cứ Ma Pháp nào thành lập hoàn toàn, khi nó đã đứng vững ngược lại gặp phải một năng lượng mạnh vượt hơn gấp nhiều lần đánh sâu vào nó, thì có thành lập hoàn toàn cũng sẽ bị phá hỏng. Nói cách khác, ở trên thế giới này, căn bản là không có chuyện gì là tuyệt đối. Cũng giống ta bây giờ mặc dù đã chết, nhưng cũng không phải không có khả năng sống lại, chẳng qua là... cái năng lượng rất cần thiết kia, chỉ sợ cũng không phải đại lục có đủ khả năng chịu đựng, tỷ suất để thành công e rằng lại càng rất thấp. Ngươi mất đi vị giác và thị giác, là bởi vì ngươi trớ chú chính mình, tương ứng với sinh mạng lực chuyển đi. Nếu muốn khôi phục, chỉ cần tìm được một loại năng lực nào đó có thể trong nháy mắt làm cho sinh mạng lực của ngươi tăng lên tới mức độ kinh khủng thì tự nhiên sẽ phá tan ảnh hưởng xấu do trớ chú gây ra.”

Nghe Thần Long vương vừa nói như thế, trong đầu Diệp Âm Trúc lập tức liên tưởng đến một cái tên:

“Sinh Mệnh Chi Thủy. Ngài nói chính là Sinh Mệnh Chi Thủy phải không?”

“Đúng rồi, ta nói đó là Sinh Mệnh Chi Thủy. Trong Sinh Mệnh Chi Thủy hàm chứa sinh mạng lực khổng lồ, đủ để phá tan trớ chú trước đây của ngươi, giúp thân thể ngươi hoàn toàn khôi phục lại.”

Diệp Âm Trúc cười khổ nói: “Nhưng mà, theo ta được biết, thu được Sinh Mệnh Chi Thủy cũng không phải một chuyện dễ dàng. Đừng nói thu được nó, dù là tìm ra được nó cũng vô cùng khó khăn rồi. Ta có một vị bằng hữu Tinh Linh tộc từng đã nói với ta, Sinh Mệnh Thủy Tuyền vị trí của nó là không cố định, hầu như bất cứ lúc nào cũng đang di chuyển. hoàn toàn không thể nào nắm được phương vị của nó.”

Thần Long vương thản nhiên cười một tiếng, nói:

“Đó là bởi vì, nàng cũng không biết Sinh Mệnh Chi Thủy đến tột cùng là cái gì. ngươi có thể nói cho ta biết, Sinh Mệnh Chi Thủy là cái gì không? Nó vừa xuất hiện là lúc nào?”

Diệp Âm Trúc sửng sốt một chút, hắn rất thông minh, từ trong giọng nói của Thần Long vương, hắn lập tức nghĩ đến một điểm mấu chốt nào đó buộc miệng thốt lên: “Chẳng lẽ... Sinh Mệnh Chi Thủy này cùng Đông Long chúng ta có liên quan? Hay là nói, hồi đó nó vốn chính là thuộc về Đông Long đại lục chúng ta?”

Thần Long vương nói:

“Câu trước ngươi nói rất đúng... Sinh Mệnh Chi Thủy này đúng là cùng Đông Long chúng ta có liên quan, nhưng câu sau thì không đúng, tuyệt không thể nói nó nguyên vốn là thuộc về Đông Long đại lục chúng ta. Bởi vì, nó là vào khoảng vạn năm trước mới xuất hiện, cũng chính là lúc Đông Long đại lục chúng ta cùng Tây Long đại lục xung đột, sau khi bức bách Mẫu Yêu chạy về Thâm Uyên vị diện mới xuất hiện. Bởi vậy Sinh Mệnh Chi Thủy, cũng không phải là nước thực sự, mà là máu huyết của Thần Long nhất tộc chúng ta.”

“Cái gì?” Mặc dù Diệp Âm Trúc đã đoán được Sinh Mệnh Chi Thủy cùng Đông Long có liên quan, nhưng khi Thần Long vương nói ra những lời này, hắn cũng phải hết sức kinh hãi. Sinh Mệnh Chi Thủy vậy mà là máu huyết của Thần Long…



Trong lòng Thần Long vương tràn ngập khí tức bi thương:

“Lúc đó, chúng ta dùng sức đánh bại Mẫu Yêu, ép bức chúng nó trở lại Thâm Uyên vị diện. Nhưng mà, Thần Long nhất tộc cũng tổn thất hầu như không còn gì. Thân là tộc trưởng, ta cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn tộc nhân mình từng người từng người chết đi, ngươi có biết đó là loại thống khổ như thế nào không? Máu huyết của Thần Long tuôn chảy thành sông, gom lại cùng một chỗ, hình thành dòng suối đó. Sinh mạng lực của chúng ta to lớn như thế nào ngươi cũng biết, vì để duy trì giữ lại chút huyết mạch Thần Long nhất tộc này, ta đem tất cả ngưng tụ vào một chỗ. Dựa vào Thần Long huyết mạch có năng lực đặc thù không hề bốc hơi tan đi, mới hình thành nên dòng suối ấy. Đó chính là chỗ tồn tại huyết mạch cuối cùng của Đông Long chúng ta.”

Diệp Âm Trúc chìm vào tĩnh lặng, hắn có thể cảm nhận được sâu sắc nỗi bi thương trong nội tâm Thần Long vương. Ông thân là tộc trưởng nhưng không có năng lực cứu vớt tộc nhân của mình dẫn đến cả chủng tộc bị tiêu diệt, đó là nỗi thống khổ biết bao.

“Trong Long Khi Nỗ Tư đại lục, Sinh Mệnh Chi Thủy chỉ xuất hiện vài lần rất ít ỏi. Toàn cả đại lục, cũng chỉ có ta mới có thể nắm chắc vị trí tồn tại thực sự của nó. Bởi vì năng lực không ngừng dời chuyển đó của nó chính là ta áp đặt. Đi thôi, tìm tới Sinh Mệnh Thủy Tuyền, dùng lực lượng của nó để khôi phục thị giác cùng vị giác của ngươi. Đúng là lúc Thần Long huyết mạch nên thấy lại ánh mặt trời, đây cũng là lúc ta có thể giao cho ngươi thứ quý giá nhất. Có nó, ngươi chẳng những có thể khôi phục đủ sáu cảm giác, sinh mạng lực bản thân cũng sẽ nâng cao độ tăng trưởng, đồng thời, ngươi cũng có thể dùng nó để trợ giúp Tinh Linh tộc, để cho bọn họ tạo thành một chi Quân Đoàn càng thêm hùng mạnh phụ trợ ngươi.”

Trong lòng Diệp Âm Trúc đang chấn động, hắn biết, trách nhiệm trên vai mình trở nên càng thêm nặng nề. Thần Long vương chờ đợi và mong mỏi đã vạn năm, mối cừu hận của tổ tiên, tất cả đều rơi vào mỗi mình hắn.

Nếu như hắn không thể thay thế nguyện vọng của Thần Long vương hoàn thành công cuộc phản công Thâm Uyên vị diện, không thể thay tổ tiên của mình báo thù, như vậy, bản thân mình cũng không thể tha thứ được.

“Tìm kiếm Sinh Mệnh Thủy Tuyền chỉ có thể là một mình ngươi đi, bắt đầu từ bây giờ, ta sẽ cố định làm cho nó dừng lại ở một nơi nào đó chờ ngươi. Có lẽ, ở nơi đó ngươi sẽ gặp phải một chút khảo nghiệm, nhưng ta tin tưởng, ngươi nhất định có thể thông qua khảo nghiệm để nhận được sự chấp nhận của nó. Được rồi, ngươi đi đi. Âm Trúc, nhớ kỹ, bắt đầu từ bây giờ, ngươi chính là người thay mặt ta, cũng là người thay mặt Đông Long chúng ta.”

Một đoạn ảnh tượng rõ ràng xuất hiện ở chỗ sâu trong óc Diệp Âm Trúc, đó chính là vị trí tồn tại của Sinh Mệnh Thủy Tuyền.

“Dạ, Thần Long vương tôn kính, tổ tiên của ta, ta nhất định sẽ không để ngài thất vọng.” Diệp Âm Trúc chưa bao giờ có khoảnh khắc nghiêm túc như vậy, câu trả lời đơn giản này cũng chứng tỏ rằng, hắn đem phần trách nhiệm này hoàn toàn gánh vác trên vai mình.

Thần Long vương khí tức cường đại mà ôn hòa chậm rãi tán đi, hết thảy chung quanh một lần nữa trở nên yên lặng lại, nhưng Diệp Âm Trúc đang ở trong thế giới tinh thần của mình, vẫn như trước có thể cảm nhận được rõ ràng hết thảy mọi sự ở bên ngoài, đây chính là quyền lực của Thần Long vương truyền lại cho hắn.

Tinh thần gom trở về lại bên trong, tâm thần của Diệp Âm Trúc sau khi trao đổi cùng Thần Long vương quay về bản thể, hắn lập tức liền cảm nhận được mười hai đạo ánh mắt đang chiếu lên người mình.

Không biết từ lúc nào, sáu vị tháp chủ Pháp Lam kia đã đến đông đủ, bọn họ đều đang căng thẳng dồn ánh mắt chăm chú nhìn vào Diệp Âm Trúc.

Mặc dù bọn họ cũng không biết Diệp Âm Trúc là đang cùng Thần Long vương chuyện trò, nhưng nhìn rõ kim quang từ trên của di thể Thần Long vương phóng thích ra thế nhưng bọn họ lại chưa bao giờ nhìn thấy qua.

Trong mơ hồ, tâm tình sáu vị tháp chủ cũng trở nên có chút căng thẳng nôn nóng, bọn họ không biết Diệp Âm Trúc đến tột cùng cảm nhận được cái gì, nhưng ở sâu trong nội tâm bọn họ, lại rất mong mỏi Diệp Âm Trúc có thể nhận được chỉ bảo của Thần Long, như vậy, đối với việc bảo vệ duy trì phong ấn tuyệt đối sẽ tốt hơn rất nhiều.

Cùng lúc tinh thần của Diệp Âm Trúc thu liễm lại, nhìn thấy rõ ràng thân thể Thần Long vương một lần nữa khôi phục hình dáng ban đầu, tia áp lực oai nghiêm kia vô hình trung cũng lặng lẽ tiêu tán đi.

“Các vị sư huynh!” Diệp Âm Trúc trầm mặc một hồi lâu, sắp xếp mạch suy nghĩ trong đầu, mới mở miệng nói.

Ánh mắt sáu vị tháp chủ đồng thời gom lại, Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân là người luôn trầm ổn gần như không thể chờ đợi được nôn nóng hỏi:

“Âm Trúc, ngươi cảm nhận được cái gì?”



Diệp Âm Trúc sắc mặt ngưng trọng nói:

“Xin lỗi, các vị sư huynh, ta sợ rằng phải báo cho các người một cái tin tức không tốt.” Khi nói những lời này ở sâu trong nội tâm Diệp Âm Trúc cũng đồng thời thầm thở dài, thật có lỗi với các vị, ta không thể không lừa gạt các người, vì để thay thế tổ tiên báo thù, chuyện sai lầm của Tây Long đế quốc gây ra lúc trước, cũng đúng lúc để Đông Long chúng ta trả hận rồi.

Trong lòng sáu vị tháp chủ cùng lúc căng thẳng, bọn họ đã thật lâu không có xuất hiện tâm tình như vậy, đồng thời trở nên trầm mặc, ánh mắt nhìn chăm chú vào Diệp Âm Trúc cũng trở nên nghiêm túc hẳn lên, nét mặt cũng biến sắc tái đi, mặc dù Diệp Âm Trúc cũng chưa nói gì, nhưng dự cảm không lành trong lòng bọn họ đã báo cho bọn họ rất nhiều thứ.

Chính lúc Diệp Âm Trúc đang suy nghĩ nên nói như thế nào, Áo Bố Lai Ân đã trầm giọng nói:

“Âm Trúc, ngươi nói đi! Phong ấn còn có thể kiên trì được mấy năm? Chúng ta rốt cục có khả năng làm cho nó khôi phục lại vững chắc như trước kia hay không?”

Diệp Âm Trúc trong lòng vừa động, trầm giọng nói:

“Đúng như sư huynh ngài liệu đoán, bởi vì ta có được huyết mạch truyền thừa của Đông Long, trong lúc vừa rồi, ta cùng tổ tiên ta, Thần Long vương vĩ đại giao lưu trò chuyện. Thần Long vương nói cho ta biết, trải qua vạn năm phóng thích không ngừng, năng lượng người còn sót lại đã gần như cạn kiệt. mà cái phong ấn này cần phải có một nguồn năng lượng khổng lồ, cũng không phải tất cả nhân lực chúng ta có đủ khả năng để bù đắp. Chúng ta trước sau ước chừng còn có thời gian khoảng hai mươi năm gì đó, có thể còn ít hơn.”

“Cái gì?” Sáu vị tháp chủ cùng lúc thất thanh kinh hô.

Hai mươi năm cái thờì hạn này là bọn họ đã dự đoán được, nhưng một câu phong ấn không ai có thể có khả năng bù đắp kia của Diệp Âm Trúc...lại hoàn toàn dẫn đưa tâm hồn bọn họ liên tưởng đến Thâm Uyên.

Áo Bố Lai Ân ngơ ngác nói: “Không thể bù đắp, vậy mà lại thật sự không thể bù đắp. nói cách khác, sau hai mươi năm, chúng ta nhất định phải chịu tai nạn từ Thâm Uyên vị diện mang đến…”

Diệp Âm Trúc cảm nhận được nỗi thất vọng, cô đơn cùng với các loại ưu tư không ngừng nảy sinh trên nét mặt của sáu vị tháp chủ, hắn biết, đúng là lúc để nói:

“Nhưng mà, cũng có một cái tin tức tốt.”

“Tin tức tốt? Sau cái loại tin tức quá xấu này, còn có thể có cái tin tức tốt gì đây chứ?” Áo Bố Lai Ân vừa gượng cười vừa nói, ông cũng không có hy vọng cái tin tức này mang lại điều tốt gì, đối với Pháp Lam mà nói, không có chuyện gì trọng yếu hơn so với phong ấn, nếu phong ấn không thể nào ổn định được, thì bất cứ những tin tức nào khác cũng trở nên không còn ý nghĩa nữa.

Diệp Âm Trúc nói:

“Cái tin tức tốt này chính là, Mẫu Yêu của Thâm Uyên vị diện chưa chắc đã hùng mạnh như trong tưởng tượng của chúng ta.”

Lời này vừa nói ra, lập tức thu hút sự chú ý của sáu vị tháp chủ, ánh mắt sáu người chăm chú nhìn về Diệp Âm Trúc một lần nữa ngưng trọng lại, Áo Bố Lai Ân mơ hồ nắm bắt được chút gì đó:

“Âm Trúc, ngươi nói sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook