Chương 241: Cầm Đế vs Sư vương (phần 2)
Đường Gia Tam Thiểu
07/04/2013
Tâm thần Âm Trúc rất nhạy cảm , hắn rõ ràng cảm giác được sự khủng hoảng của huynh đệ Mã Nhĩ Đế Ni
- Nguyên soái, không biết ngài hiểu rõ bao nhiêu về ma pháp ?
Nếu vấn đề này đổi lại là người khác hỏi , hắn nhất định sẽ ăn tát , thân là một trong hai đại nguyên soái của Mễ Lan đế quốc , tại Mễ Lan quân giới hay cả đại lục, hắn đều có quân thần xưng hào, hắn tự thân không phải ma pháp sư nhưng làm một trong các cường giả của đại lục , tự nhiên Mã Nhĩ Đế Ni hiểu biết thập phần đối với ma pháp , huống chi hắn còn có một vị thân huynh đệ là đại ma đạo sư.
Mã Nhĩ Đế Ni trầm giọng nói
- Xem như là có nhận thức đi
Diệp Âm Trúc nói
- Vậy ngài có biết vong linh ma pháp là từ đâu mà đến không? Hay nói vong linh ma pháp thuộc loại gì , nó sinh ra từ loại ma pháp gì ?
Lần này , Mã Nhĩ Đế Ni đúng là bị Diệp Âm Trúc hỏi , số lượng vong linh ma pháp ma pháp sư đúng là ít nhất , cả đời hắn cũng không có thời gian nghiên cứu ma pháp thuộc tính của loại này.
Bên kia Mã Đặc Lạp Kỳ thay Mã Nhĩ Đế Ni giải thích
- Vong linh ma pháp là từ tinh thần hệ sinh ra, chỉ là so với tinh thần hệ thì tiến một bước , chuẩn xác mà nói thì là một loại tiến hoá ma pháp. Giỏi hơn , áp đảo hơn thuộc tính gốc
Diệp Âm Trúc gật gật đầu . trong lòng thầm nghĩ, Mã Đặc Lạp Kỳ không hổ là nhân vật thứ hai của Tử La Lan gia tộc, mặc dù hắn không phải tinh thần hệ đại ma đạo sư , nhưng đối với tinh thần ma pháp hiểu rõ phi thường.
- Mã Đặc Lạp Kỳ đại sư nói không sai, vong linh ma pháp chính một biểu hiện của tinh thần ma pháp , nói là tiến hoá cũng không sai. Không biết nhị vị còn nhớ không , ta từng theo
Phất Cách Sâm sư phụ học một đoạn thời gian , cho nên , từ căn bản mà nói , ta là một gã tinh thần hệ ma pháp sư . Bất luận ta là thần âm sư , hay là vong linh ma pháp sư mà hôm nay các ngươi biết , đều là do tinh thần ma pháp sanh ra . Ma pháp đều do lực lượng người sử dụng , sử dụng ở những nơi khác nhau thì kết quả cũng sẽ không giống nhau.
Nói xong, Diệp Âm Trúc hai chân đạp nhẹ lên người Kỳ Nặc Thiết long , trực tiếp nhập vào Cầm thành tứ đại quân đoàn.
Mã Nhĩ Đế Ni huynh đệ liếc mắt nhìn nhau. Hai người ánh mắt không hẹn đều thả lỏng xuống.
Diệp Âm Trúc nói nhiều như vậy là muốn nói với bọn họ rằng ta có thân phận một vong linh ma pháp sư nhưng cuối cùng ta còn là một gã tinh thần hệ ma pháp sư , hơn nữa ta là tinh thần hệ ma pháp sư do chính Phất Cách Sâm đại sư tại Mễ Lan đế quốc truyền thụ.
Ma pháp của ta chỉ dùng đối địch , mà không dùng với người mình.
Kỳ thật , huynh đệ hai người cũng không biết quan hệ giữa Mễ Lan đế quốc và Cầm thành đã hòa hợp làm một. Bởi vì quan hệ của Ny Na và Tần Thương nên khả năng hai phe biến thành địch gần như bằng không.
Thân phận Ny Na là gì? Ở Mễ Lan đế quốc , gần như tương đương với Thái thượng hoàng tồn tại.
Còn Tần Thương? Địa vị của lão tại Cầm thành cũng không tính là rất cao , thậm chí kém Vị Minh thái thượng trưởng lão cùng An Nhã . Nhưng đừng quên , Tần Thương chính là sư phụ Diệp Âm Trúc , khổ cực truyền thụ mười sáu năm cầm ma pháp. Trong lòng Diệp Âm Trúc , địa vị của Tần Thương còn cao hơn so với ông nội hắn.
Có một tầng quan hệ như vậy , hơn nữa Diệp Âm Trúc trước kia có giao hảo cùng Tây Nhĩ Duy Áo tại Mễ Lan Ma Vũ học viện , khiến cho mối quan hệ thân cận giữa Cầm thành và Mễ Lan đế quốc rất khó bị phá hư.
Trận hình của tứ đại quân đoàn Cầm thành lúc này có vẻ tán loạn , Diệp Âm Trúc nhìn không thấy nhưng hắn nghe được rất nhiều tiếng thở trầm trọng.
Thông qua linh hồn cảm giác , hắn phát hiện tâm tình của chiến sĩ Cầm thành rất bất ổn , thậm chí có thể tưởng tượng được sắc mặt tái nhợt của bọn họ.
Hôm nay đánh một trận, có thể nói là trận huyết chiến đầu tiên của Cầm thành tứ đại quân đoàn . Trong những chiến sĩ này, dù là Đông long bát tông đệ tử cũng không có mấy người đã chính thức ra chiến trường . Diệp Âm Trúc hoàn tòan có thể giải thích được tình huống này của bọn họ , nhưng lại tuyệt không dung túng.
Vẫn thúc dục Kỳ NẶc Thiết long đi tới trung ương tứ đại quân đoàn , Diệp Âm Trúc ngừng lại. Uy nghiêm vô hình từ hắn phóng thích ra , không cần hắn mở miệng , hắn đã thành tiêu điểm chú ý của chiến sĩ Cầm thành .
Hôm nay chiến đấu thắng lợi nhưng bộ binh Cầm thành phản ứng phi thường mãnh liệt . Lần đầu tiên trên chiến trường gặp phải màn huyết tinh này , không biết bao nhiêu chiến sĩ đã nôn oẹ.
Bây giờ bọn họ có thể đứng vững thân thể đại biểu cho tố chất không kém . Dù sao ngay cả Mễ Lan đế quốc phương bắc quân đoàn lão binh cũng không ít người nôn oẹ huống hồ bọn họ còn là tân binh.
- Rất khó chịu sao?
thanh âm Diệp Âm Trúc lạnh lùng truyền ra . Thanh âm hắn bao hàm ma pháp nguyên khí, ma pháp chấn nhiếp linh hồn , để cho mọi người chú ý tập trung trên người hắn , thanh âm truyền ra xa xa .
Tiếng thở nặng nề dừng lại một chút , nghe được câu hỏi của Diệp Âm Trúc nhưng cũng không có ai nói gì. Mặc dù vậy, hơi thở của Chiến sĩ Cầm thành đã nói cho Diệp Âm Trúc , bọn họ rất không thích ứng khi nhìn tình cảnh hôm nay.
Diệp Âm Trúc tiếp tục nói
- Khó chịu là chuyện bình thường. Bất luận kẻ nào lần đầu giết người , lần đầu tiên gặp phải cảnh huyết tinh như thế đều cảm thấy khó chịu. Nhưng ta muốn hỏi các ngươi một vấn đề . Nghĩ thông suốt có thể tiếp tục ở đây , không nghĩ ra , các ngươi có thể đệ đơn lên thượng cấp của mình , tự quay về Cầm thành , gia nhập kiến thiết Cầm thành , cũng có thể phát huy được năng lực của các ngươi. Tại chiến trường , ta chỉ cần quân nhân thiết huyết mà không phải là kẻ hèn nhát.
Có lẽ bị lời nói của Diệp Âm Trúc hấp dẫn , lúc này thân thể của Chiến sĩ Cầm thành đã không còn phản ứng mãnh liệt như lúc trước.
Diệp Ly nhìn cháu mình cách đó không xa , trên mặt nhịn không được toát ra một tia mỉm cười , sau đó rống to la lên
- Trúc tông đệ tử nói cho ta biết!
- Không
Gần như dùng lực lượng toàn thân rống lên, khí thế của chiến sĩ Ngạo Trúc quân đoàn nhất thời đại thịnh, lòng tự tôn mãnh liệt làm sợ hãi trong lòng bọn họ hoá giải hơn phân nửa.
Gần như đồng lúc , ba quân đoàn , ba quân đoàn trưởng cũng là ba vị tông chủ cũng đặt ra câu hỏi tương tự. Đều làm cho tất cả Chiến sĩ Cầm thành cùng phát ra tiếng rống giận mãnh liệt , sáu vạn người nhất thời diện mạo đại biến . Mặc dù vẫn chưa khôi phục được nhuệ khí như lúc mới lên chiến trường nhưng không còn bàng hoàng như vừa mới rồi.
Trên mặt Diệp Âm Trúc toát ra một tia mỉm cười , thanh âm của hắn truyền ra xa xa
- Tốt, các ngươi trả lời làm ta rất hài lòng. Ta muốn nói chính là tại chiến trường , ngươi nguyện ý còn sống trở về hay giống như thú nhân tộc , bỏ xác ở lại. Ta có thể nói cho các ngươi biết , nếu lần sau các ngươi tiếp tục nôn trên chiến trường , lại sinh ra sợ hãi trong lòng , vậy các ngươi sẽ giống các thi thể lưu lại trên chiến trường đây. Muốn sống sót , muốn thành cường giả , các ngươi nên làm như thế nào? Chính mình trở về suy nghĩ cho rõ ràng , cuộc chiến lần sau , nếu xuất hiện người nôn , lập tức đuổi về Cầm thành , vĩnh viễn không tiến vào đội quân chiến đấu của Cầm thành.
Nói xong , Diệp Âm Trúc từ Kỳ Nặc Thiết long bay lên trời , phiêu nhiên bay về hướng Thánh Quang thành . Sau lưng hắn thuỷ chung có một cái bóng mờ , nếu không thập phần chú ý , căn bản không biết sự tồn tại của nàng.
Cuộc chiến giữa Cầm thành và pháo đài Lôi Thần Chùy hôm nay mới bắt đầu.
Sư vương Cổ Đế , hổ vương Kiều Khoa Nhĩ cùng tướng lãnh thú nhân tộc đều tập trung tại đại sảnh quân sự pháo đài Lôi Thần Chùy. Lúc này hơi thở mỗi người bọn họ đều cực kỳ không ổn định. Lôi thần bộ lạc cùng chiến thần bộ lạc không phải thật sự hoà thuận nhưng giờ phút này , đều cùng tổn thất mấy vạn chiến sĩ nên cả hai bộ lạc đều không có chút tâm tình hả hê nào.
Hôm nay đánh một trận , thú nhân có thể nói là tổn thất thảm trọng , mặt dù chính thức chủ lực vẫn không bị ảnh hưởng , nhưng đã sinh ra đả kích rất lớn đối với sĩ khí của pháo đài trước cuộc chiến.
- Cổ Đế tù trưởng, ngươi có biết người hôm nay rốt cuộc là đến từ đâu không ? loài người sao lại có chiến sĩ cường đại như vậy ? chẳng lẽ bọn họ là từ Pháp Lam tới?
Thanh âm trầm thấp của Kiều Khoa Nhĩ tràn ngập oán hận. Bốn vạn chiến sĩ tử vong , không thể chỉ dùng hai chữ “thương tâm” để đại biểu cho tâm tình hắn lúc này được.
Cổ Đế lắc đầu , nói
- Không , những người này không đến từ Pháp Lam . Pháp Lam đang âm thầm ủng hộ Lam Địch Á Tư , nếu không chúng ta cũng không toàn lực đối phó Mễ Lan đế quốc rồi . Đừng quên , Pháp Lam đã phong bế.
Kiều Khoa Nhĩ nhíu mày nói
- Nhưng nếu không phải là Pháp Lam , loài người sao lại có quân đội toàn bộ dùng đấu khí đây? Mặc dù còn không có toạ kỵ , nhưng có thể dám chắc , chiến đấu lực bộ binh này sợ rằng còn trên cả Hoàng Kim quân đoàn và Bạch Hổ quân đoàn của ta. Giết mấy vạn người của chúng ta mà vẫn có thể toàn thân trở ra , trước kia ta không bao giờ có thể tưởng tượng nổi.
Cổ Đế trầm giọng nói
- Đây là trí tuệ loài người . Hôm nay gặp phải địch nhân này , thực lực bản thân bọn chúng không kém , quan trọng nhất chính là chiến trận kỳ quái . Dựa vào trận thế , bọn chúng có thể giảm bớt thương tổn , tạo cho chúng ta thương nặng . Có lẽ ngươi cũng đã nghe qua tên Cầm thành này . Hôm nay những người này đến từ Cầm thành , mà bạch y ma pháp sư thanh niên chính là người đứng đầu Cầm thành , Cầm Đế Diệp Âm Trúc . Không ngờ rằng thực lực của hắn lại cường hãn như vậy . Ở bên ngoài pháo đài , ta cũng không có nắm chắc phần thắng hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.