Cầm Đế

Chương 18: Cầm hoán minh thuyết ( phần 4 )

Đường Gia Tam Thiểu

06/04/2013



Ny Na không chút tức giận , nói : “ Bớt nói nhảm đi , mau đi thu dọn đồ đạc nhanh lên . Ngươi là thần âm hệ đệ tử , tại học viện phải tuân theo sự chỉ đạo của ta “ .

Nhìn Ny Na dùng chức danh ra lệnh , Diệp Âm Trúc có chút bất đắc dĩ . Hương Loan lúc này đang ở sau lưng Ny Na cười trộm , Hải Dương thì vẫn vẻ mặt lạnh như băng nhưng ánh mắt nhìn hắn rất nhu hòa , ôn nhuận .

Diệp Âm Trúc hỏi dò : “ Ny Na nãi nãi , ở ký túc xá kia ta ở cùng ai ? “ .

Ny Na trong mắt hiện lên tiếu quang , cười mắng : “ Ngươi đúng là hỗn tiểu tử , vấn đề này mà còn phải hỏi . Thần âm hệ mình ngươi là nam , chẳng lẽ ngươi muốn cùng phòng với nữ tử đồng môn ? Định chiếm tiện nghi với con gái nhà người ta phải không ? “ .

“ Ách … , ngài biết ta không phải có ý này mà . Ta muốn nói , nếu bên kia chỉ có mình ta ở thì có thể cho Tô Lạp qua luôn bên kia với ta được không ? Chúng ta rất thân với nhau , hơn nữa mình ta ở một phòng cũng cảm thấy cô độc “ .

Ny Na hơi giận nói : “ không được , tiểu tử kia là thích khách hệ đệ tử , sao có thể ở ký túc xá thần âm hệ chúng ta . Ngươi mau thu dọn đồ đạc đi , ta không muốn lãng phí thời gian ở chỗ này “ .

Diệp Âm Trúc nhíu mày . lắc đầu trả lời : “ Nếu vậy thì thôi , Ny Na nãi nãi , ta không dọn đi đâu “ .

“ Cái gì ? “ . Ny Na hai mắt híp lại , Hương Loan biết đây là lúc nàng đang tức giận cực kì , vội nói giúp Âm Trúc : “ Diệp Âm Trúc , Ny Na hệ chủ chuẩn bị cho ngươi một tòa biệt thự giống như của Hải Dương đó . Ngươi còn không mau thu dọc đồ đạc và cám ơn hệ chủ đi “ . Vừa nói , nàng vừa nháy mắt ra hiệu với Diệp Âm Trúc .

Diệp Âm Trúc dường như không lĩnh ngộ được ý tứ của Hương Loan , vẫn lắc đầu nói : “ Không . Tô Lạp đối với ta là người bạn cực tốt , ta không muốn tách xa hắn “ .



Không như Hải Dương và Hương Loan dự liệu rằng Ny Na sẽ bộc phát cơn giận , nàng lại đọt nhiên trở lại trạng thái ôn hòa , có chút bất đắc dĩ nói : “ Theo ý ngươi vậy , dù sao bên kia hãy còn rộng . Bất quá ta hy vọng không phải nghe thấy chuyện gì có liên quan đến tư tình nam nữ . Nếu có chuyện như vậy , ngươi và hắn sẽ phải cuốn gói rời đi ngay lập tức “ . Nói xong nàng đi luôn , không thèm quay đầu lại .

Hương Loan tròn xoe mắt nhìn , thấp giọng kinh hô : “ Trời ạ ! Hệ chủ đổi tính từ bao giờ thế ? Sao người đối với ngươi lại dịu dàng vậy ? “ .

Hải Duong nhìn Diệp Âm Trúc , nói : “ Ngày hôm qua cám ơn ngươi “ . Thanh âm nàng

có chút ấp úng , nếu chú ý sẽ thấy ánh mắt nàng nhìn Diệp Âm Trúc rất khác lạ .

“ Hải Dương học tả , lúc đầu nếu không nhờ ngươi thì ta cũng không có biện pháp để vào học viện a ! Mọi người đều là bạn học , giúp đỡ nhau là việc nên làm mà “ . Đón nhận ánh mắt khác thường của Hải Dương , Diệp Âm trúc có vẻ bẽn lẽn .

Hương Loan đứng một bên nhìn hai người nói chuyện , hì hì cười , dung nahn động lòng người toát ra vài phần tinh nghịch : “Hải Dương hôm nay lại chịu hạ mình cảm ơn người khác a . Còn chin lần trị liệu nữa , đến lúc đó phải phiền ngươi rồi . Được rồi , chúng ta giúp ngươi thu dọn đồ đạc “ . Vừa nói , ánh mắt nàng vừa đảo qua chung quanh , trong mắt toát ra vài phần bí hiểm .“ Ngươi ở nơi này thật khổ , qua thần âm hệ túc xá của chúng ta bên kia sẽ thoải mái hơn “ .

Lúc này , chung quanh túc xá của Diệp Âm Trúc đã có rất nhiều ánh mắt dò xét , đệ nhất mỹ nữ của thần âm hệ ở đây mà lại , uy danh của nàng thật sự quá lớn a ! Ngay cả thuần hậu như Diệp Âm Trúc khi ở cạnh nàng tim cũng đập thình thịch thì nói gì tới người bình thường . Hương Loan mỗi lần mỉm cười , mỗi một động tác đơn giản đối với bọn họ mà nói như là thần nữ hạ phàm , vô cùng có sức hấp dẫn .

Diệp Âm Trúc nhìn quanh bốn phía : “ Không biết Tô Lạp chạy đâu rồi . Hai vị học tả , các ngươi cứ về trước đi , ta đợi Tô Lạp về rồi sẽ đi sau “ .

Hương Loan vừa muốn mở miệng thì âm thanh của Tô Lạp đã vang lên từ trong phòng : “ Ta ở đây “ .

Như một bóng ma , Tô Lạp chậm rãi đi ra , trong mắt tràn ngập những tia phức tạp . Diệp Âm Trúc cùng hai nữ tử không biết hắn đi ra bằng cách nào . Tay áo hắn đã che đi ngọn chủy thủ màu đen ở trong hữu thủ đang run lẩy bẩy . Đương nhiên Diệp Âm Trúc khi đi cùng Nguyệt Minh đã không phát hiện Tô Lạp vẫn theo sau bảo vệ hắn , ngay cả lúc hắn nói chuyện với Ny Na hệ chủ thì Tô Lạp cũng đều nghe hết không sót một chữ .



“ Tô Lạp , ngươi về đúng lúc lắm . Ny Na hệ chủ đã cho chúng ta một căn túc xá mới ở thần âm hệ . Sau này ngươi đi học có lẽ sẽ xa hơn một chút nhưng chắc không thành vấn đề với ngươi nhỉ “ .

Tô Lạp nhẹ nhàng gật đầu , ánh mắt nhìn Diệp Âm Trúc đầy yêu thương trìu mến . “ Chúng ta nhanh thu dọn đồ đạc thôi “ .

Ny Na an bài cho Diệp Âm Trúc một túc xá rất gần túc xá của Hải Dương , cũng là một căn biệt thự màu trắng , phòng ngủ tuy chỉ có một nhưng rất rộng lớn , lại có thểm phòng khách , phòng bếp , xí sở , mỗi nơi so với trước kia đều tốt hơn không biết bao nhiêu lần .

Diệp Âm Trúc rất thích cảnh vật xung quanh nơi đây . Nơi này cách thần âm hệ túc xá không xa, chung quanh được cây cối cao lớn bao phủ , chẳng những không khí trong lành mà còn phi thường an tĩnh . Thỉnh thoảng lại được nghe nhạc khúc từ khu túc xá truyền đến , khiến lòng người càng trở nên thanh thản , thảnh thơi .

Được vài ngày , cuộc sống cảu Diệp Âm Trúc và Tô Lạp đã vận hành theo quy luật . Mỗi sáng , hai người ăn xong điểm tâm rồi Tô Lạp sẽ tới học viện của thích khách hệ tu luyện , Diệp Âm Trúc ở lại luyện cầm ma pháp . Giữa trưa , Tô Lạp trở về nấu bữa trưa , hai người ăn xong thì đến phiêu lan hiên làm việc . Tô Lạp làm phục vụ còn Diệp Âm Trúc diễn tấu suốt buổi chiều . Đến khi phiêu lan hiên đóng cửa thì hai người cùng trở về . Sau bữa tối lại là thời gian tu luyện , chủ yếu là ngồi tại giường minh tường , chấm dứt một ngày mệt mỏi . Diệp Âm Trúc tại bích không hải cũng sống như vậy , mỗi ngày đều bình lặng qua đi theo quy luật . Cuộc sống này là mới là thói quen sống của hắn . Chỉ là hắn phát hiện , từ ngày đến nơi đây , Tô Lạp có sự biến đổi , mặc dù vẫn chăm chỉ như trước nhưng thỉnh thoảng lại tự ngồi một chỗ suy nghĩ đến xuất thần , nếu hỏi thì lại lắc đầu không nói .

Thời gian vụt trôi , nhoắng cái đã qua sáu ngày . Đêm đến , khi Diệp Âm Trúc cùng Tô Lạp trở về từ phiêu lan hiên thì đã thấy Hương Loan cùng Hải Dương đứng chờ trước cửa .

“ Âm Trúc , các ngươi đi đâu vậy ? Sao giờ này mới về ? “ . Hương Loan có chút bất mãn nói , hiển nhiên là các nàng đã đợi ở đây rất lâu . Mặc dù trời đã khuya nhưng vẫn không cách nào che dấu được vẻ đẹp của nàng , cái liếc mắt , nụ cười mỉm của nàng khiến cho Diệp Âm Trúc tim đập thình thịch .

Diệp Âm Trúc mỉm cười đáp : “ Không có gì , ta cùng Tô Lạp ra ngoài một chút “ . Tô Lạp đã từng nói qua , việc hai người ra ngoài làm thểm tốt nhất là không nên nói cho ai biết .

Cửa mở , nhị nữ dược mời vào nội sảnh của biệt thự . Hương Loan không kịp ngồi đã nói luôn : “ Ngày mai sẽ tiếp tục quyết đấu tranh tài , ngươi chuẩn bị thế nào rồi ? “ .

Diệp Âm Trúc cả kinh , lúc này mới nhớ tới thời gian nghỉ ngơi sau vòng một đã hết , gãi đầu nói : “ Cũng chưa kịp chuẩn bị gì cả . Học tả , đối thủ ngày mai của chúng ta là ai ? “ .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook