Chương 24: Cầm trung thần khí ( phần 1 )
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Diệp Âm Trúc đang do dự không biết chọn thứ gì thì đột nhiên nghe được tiếng Nội Tư Tháp kinh hô : “ Oa , hảo đại kiếm a ! Thứ này không biết người nào có thể sử dụng được đây ? “ .
Kiếm ? Diệp Âm Trúc có chút tò mò bước đến chỗ Nội Tư Tháp , trợn trừng mắt nhìn cảnh tượng đang diễn ra . Nội Tư Tháp đã phát hiện một kiện vũ khí , đó là một thanh kiếm vô cùng lớn , hoàn toàn vượt qua phạm vi thứ được gọi là kiếm . Bên trong tàng bảo khố cũng rất lớn , độ cao chừng hơn mười thước nhưng thanh kiếm này nhìn qua cũng phải rộng đến một thước , thân kiếm dài mười thước rưỡi , mũi kiếm hiện ra màu lam sẫm , tuy không nhọn đầu nhưng đối với một đại kiếm như nó , đầu mũi kiếm nhọn là việc không cần thiết . Từ mũi kiếm đến chính giữa thân kiếm là những đạo hoa văn màu lam , dạng thức cổ phác , chứng tỏ thanh kiếm này có từ rất lâu rồi . Nếu không có chuôi kiếm dài hơn ba thước , sợ rằng không một ai có thể nghĩ nó là một thanh kiếm . Trên thanh kiếm ngoài những hoa văn màu lam ra không còn vật trang trí nào khác , từ nó tỏa ra huyết tinh khí tức nồng nặc , xem ra lai lịch của nó tuyệt đối không đơn giản .
DIệp Âm Trúc chậm rãi tiến lên , hắn cùng Nội Tư Tháp thay nhau vuốt ve thân kiếm . Bỗng một cảm giác như điện giật xuất hiện khiến toàn thân hắn chấn động , một khí tức bá đạo phóng ra tràn ngập không gian xung quanh , tưởng chừng có thể hủy thiên diệt địa nhưng hắn lại có một cảm giác thân thiết mãnh liệt , tựa như thanh kiếm này có ý thức , đang kêu gọi hắn .
“ Nội Tư Tháp , ngươi có cảm giác gì không ? “ . Diệp Âm Trúc hỏi .
Nội Tư Tháp ngơ ngác lắc đầu : “ Cảm giác ? Cảm giác gì cơ ? Thanh kiếm này thật sự kỳ lạ a ! Ta xem với sức nặng của nó hoàn toàn có thể trảm cự long . Ta đã tưởng huyết hồn thương của ta là vũ khí dài nhất rồi nhưng so với thanh kiếm dài mười ba thước này quả thực là không đáng nói . Theo ta nghĩ chỉ có cực bắc hoang nguyên bỉ mông cự thú mới có thể sử dụng nó nhưng hoàng kim bỉ mông so với bỉ mông cự thú thông thường lợi hại hơn nhiều , từ trước đến nay chưa nghe nói hoàng kim bỉ mông sử dụng vũ khí nào cả “ .
Diệp Âm Trúc có chút nghi hoặc nhìn Nội Tư Tháp , chẳng lẽ cảm giác bá đạo và thân thiết vừa rồi chỉ có mình hắn cảm nhận được hay sao ? Việc này là sao đây ? Nhìn lại thanh kiếm , hắn kinh ngạc phát hiện bản thân soi qua lưỡi kiếm có một bộ dáng khác , vẫn khuôn mặt anh tuấn đó nhưng hai mắt tràn ngập tử quang , tỏa ra khí phách bá đạo vô cùng .
Cỗ nhiệt khí đột nhiên xuất hiện trong kinh mạch , chậm rãi lưu chuyển , cảm giác bản thân tràn đầy lực lượng lại xuất hiện bên trong cơ thể Âm Trúc . Trên thanh kiếm cũng đột nhiên biến hóa , thân kiếm trước màu lam nay lại biến thành màu tím trong suốt , tràn ngập sự bá đạo cùng sát khí . Hoa văn trên thanh kiếm uyển chuyển thay đổi , lộ ra hai chữ ở trung ương thân kiếm ‘ Tử tinh ‘ .
Chỉ là hai chữ đơn giản nhưng lại khiến toàn thân Diệp Âm Trúc chấn động . Tử tinh kiếm sao ? Chẳng lẽ đó là tên thanh kiếm này ?
“ Ta sẽ lấy nó . Nội Tư Tháp , ngươi sẽ không định chọn nó đấy chứ ? “ .
“ A ? Âm Trúc , ngươi có điên không ? Chẳng lẽ ngươi muốn chuyển qua làm chiến sĩ sao ? Nhưng mà thanh kiếm này quá lớn , không thích hợp với ngươi đâu “ . Nội Tư Tháp kinh ngạc nhìn Âm Trúc .
Diệp Âm Trúc lắc đầu đáp : “ Không , đương nhiên không phải ta muốn làm chiến sĩ , nhưng mà ta thích thanh kiếm này . Có lẽ một vị bằng hữu của ta cũng sẽ thích nó . Ta quyết định chọn nó “ .
Nội Tư Tháp bất đắc dĩ nói : “ Ngươi là quán quân mà , ngươi thích chọn ba kiện đồ vật nào mà chẳng được . Ta chỉ sửng sốt về kích cỡ của thanh kiếm này thôi , tuyệt đối không có hứng thú với nó . Ta hy vọng có thể chọn được cho mình một bộ khải giáp thích hợp “ . Nói xong , hắn không dám lãng phí thời gian , tiếp tục tìm kiếm thứ mình cần .
Diệp Âm Trúc không thu tử tinh cự kiếm vào không gian giới chỉ bởi hắn nhớ ký Phất Cách Sâm nói rằng những vật phẩm ở đây đều có am pháp ấn ký , nhưng mà cự kiếm này thực sự quá lớn , sức nặng đâu chỉ có ngàn cân , chỉ có thể đợi đến lúc Phất Cách Sâm quay trở lại giải trừ ấn ký hắn mới có thể thu nó vào không gian giới chỉ mà thôi .
Ly khai tử tinh cự kiếm , cảm giác thân thiết cũng biến mất , Diệp Âm Trúc xoay người tiếp tục đi vào sâu bên trong bảo khố . Hắn muốn tìm thử xem nơi đây có cầm hay không , nếu có cổ cầm thì đương nhiên hắn sẽ lựa chọn luôn .
Đang chuẩn bị rời khỏi gian vũ khí thì đột nhiên hắn phát hiện một vật rất thu hút . Đó là một thanh chủy thủ toàn thân đen nhánh , xung quanh xuất hiện mười sắc quang mang . Kỳ lạ nhất là thân chủy thủ này không phản quang chút nào , nhìn qua có vẻ rất giống với chủy thủ của Tô Lạp . Tiến lên vài bước , Diệp Âm Trúc cầm thanh chủy thủ lên . Thanh chủy thủ này ước chứng một thước hai , dài hơn so với những thanh đoản kiếm hoặc chủy thủ bình thường khác một chút . Ở chuôi chủy thủ có điêu khắc một cái đầu ác ma nhìn rất dữ tợn , sống động nhất là hai con mắt được khảm hai viên hồng bảo thạch vào , nhìn như ác ma đang lóe ra những quang mang yêu dị . Khi tiếp xúc với chủy thủ này , Diệp Âm Trúc cảm thấy sâu trong nội tâm ác cảm sinh ra mãnh liệt , hoàn toàn trái ngược với lúc hắn tiếp xúc tử tinh cự kiếm . Khí tức lạnh như băng từ lòng bàn tay truyền đến trong nháy mắt lan truyền toàn thân , khiến toàn thân hắn nổi hết cả da gà , lông tóc như dựng đứng cả lên , cảm giác cực kì không thoải mái .
Chủy thủ mặt ngoài xuất hiện một lớp khí lưu màu đen nhàn nhạt , tựa hồ như xuất hiện vì màu sắc của nó . Diệp Âm Trúc đến bây giờ đã hiểu tại sao bản thân mình đối với thanh chủy thủ nảy sinh ác cảm mãnh liệt , hắn cảm giác ám nguyên tố ba động cực kì kinh khủng xung quanh thân chủy thủ , khí tức lạnh như băng không ngừng phát tán ra . Mặc dù không thích nhưng Diệp Âm Trúc cảm giác được chủy thủ này năng lực rất mạnh , những vũ khí ở xung quanh nó đều tỏa ra quang mang ảm đạm , thất sắc , chỉ có tử tinh cự kiếm vẫn như trước thập phần bá đạo . Nghĩ đến Tô Lạp là thích khách chắc rất thích thanh chủy thủ này , hắn cố nén những ác cảm đem thanh chủy thủ đặt bên cạnh tử tinh cự kiếm .
Chậm rãi chuẩn bị đi lựa chọn kiện vật phẩm cuối cùng thì đột nhiên quang mang màu lam trên thân tử tinh cự kiếm chợt lóe , một cỗ khí tức bá đạo phát ra nồng đậm kèm theo những âm thanh như tiếng long ngâm phát ra , đánh thẳng vào thanh chủy thủ . Thanh chủy thủ bị cỗ khí tức bá đạo ấy tấn công thì nhảy dựng lên , hóa thành một đọa ô quang bay lướt qua thân người Diệp Âm Trúc trở về vị trí cũ .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.