Cầm Đế

Chương 275: Đến Pháp Lam. (phần 3)

Đường Gia Tam Thiểu

06/04/2013



Cầm Thành dù sao cũng đã từng đối địch cùng Pháp Lam, hơn một vạn quân tinh nhuệ ở đây của Cầm Thành đã từng chiến đấu với Pháp Lam, Pháp Lam cũng không muốn có phiền toái, đồng thời cũng sợ cừu hận giữa hai sinh ra bên trong chiến tranh khiến cho mâu thuẫn tăng lên.

Đuơng nhiên Pháp Lam chiêu đãi Cầm Thành vẫn rất là chu đáo. Trước lúc Diệp Âm Trúc cùng Đại quân của hắn đến đây, hắn cũng không biết rằng, Pháp Lam đã gọi từ đâu đến rất nhiều công tương để xây dựng bên ngoài Pháp Lam thành một tòa quân doanh có diện tích rất lớn, đừng nói là một vạn người mà ngay cả ba vạn người cũng có thể chứa hết.

Hiển nhiên, Áo Bố Lai Ân đã sớm nghĩ đến Diệp Âm Trúc sẽ không đơn giản chỉ mang theo có một vạn người đến. Cùng với Tọa kỵ , lần này Cầm Thành mang đến một vạn người vừa lúc có thể ở lại trong đó.

Diệp Âm Trúc cũng không cùng cẩn thận chọn lựa để đem những Chiến Sĩ mạnh nhất mang theo bên mình. Vì dù sao Đại quân Cầm Thành ở bên ngoài cũng cần có người chủ trì đại cục.

Hắn mang theo vào Pháp Lam thành chỉ có một trăm tên đệ tử Đông Long Bát Tông xuất sắc mà thôi. Bất luận bên trong là Bỉ Mông Lục chiến vô địch, haylà Quân đoàn Tử Thần Long Lang Kỵ binh đều ở quân doanh bên ngoài.

Áo Lợi Duy Lạp không có đến đây, như vậy đại cục bên ngoài đều là do Diệp Hồng Nhan cùng vài vị Quân đoàn trưởng quyết định. Bọn họ đến nơi này có mục đích chủ yếu là tu luyện, cũng không có quá nhiều chuyện để giải quyết Dĩ nhiên họ còn có nhiệm vụ quan trọng khác đó là đem tài nguyên của Pháp Lam về đến Cầm Thành một cách an toàn.

Đương nhiên đây chỉ là tạm thời, các Đại sư của Cầm Thành đang tăng tốc độ để hoàn thành Truyền tống môn, đây là bí mật nhất định phải giữ kín.

Nếu không, trong tương lai chẳng may Cầm Thành cùng Pháp Lam xảy ra vấn đề, Pháp Lam Đại quân có thể xuất hiện ngay tại bên trong Cầm Thành hay sao?

Diệp Âm Trúc cùng hai vị Thê tử và Ly Sát dẫn theo một trăm tên hậu vệ. Dưới sự dẫn đường của Pháp Lam Tháp Chủ cùng với Thánh Kỵ Sỹ tiến vào trong Pháp Lam thành.

Lần nữa đến đây, thân phận cũng không giống trước kia. Từ bị động biến thành chủ động, mặc dù tại Pháp Lam thành có không ít Pháp Lam Thánh Kỵ Sỹ đúng là có thái độ ác cảm với Diệp Âm Trúc, nhất là Phi Mã Thánh Kỵ Sỹ Kiệt Lạp Đức và Ma Điêu Thánh Kỵ Sỹ Không Lệnh Kỳ có thuộc hạ tổn thất nặng nề nhất trong trận chiến ấy, nhưng bọn hắn không thể không thừa nhận Diệp Âm Trúc có được thực lực khiến Pháp Lam chấp nhận.

Tôn trọng người mạnh đúng là đạo lý của Đại lục. Tại Pháp Lam cũng không phải ngoại lệ.

Áo Bố Lai Ân tự mình dẫn Diệp Âm Trúc đến Ám Tháp nói: “Âm Trúc, ngươi trước hết hãy ở Ám Tháp này nghỉ ngơi một chút đi. Đêm nay chúng ta sẽ tổ chức tiệc tẩy trần cho ngươi. Các Ma Pháp sư lúc đầu thuộc về Ám Tháp tự nhiên sẽ giao lại cho ngươi. Tô Lạp cũng xem như quen thuộc với mọi việc của Ám Tháp, có nàng ở đây, chúng ta cũng có thể an tâm hơn. Đợi sau khi cử hành nghi lễ, ngươi có thể thay thế Tư Long trở thành Ám Tháp Tháp Chủ”

Diệp Âm Trúc tỏ vẻ cảm ơn, đưa mắt nhìn các vị Tháp Chủ cùng Thánh Kỵ Sỹ rời đi, hắn mới tiến vào cửa của Ám Tháp.

Nói là Tháp, nhưng thật ra Pháp Lam Thất Tháp đều có kiến trúc tương tự như một tòa thành, cao lớn, rộng rãi, không gian bên trong còn lớn hơn rất nhiều so với hắn biết. May là Diệp Âm Trúc đã từng có kinh nghiệm tiến vào Quang Minh Tháp cho nên cũng không có kinh ngạc nhiều lắm.

Hộ vệ không thể tiến vào Pháp Lam Thất Tháp, Hộ vệ của sáu vị Tháp Chủ khác cũng không ngoại lệ. Cho nên Ly Sát đã cho người an bài cho một trăm tên Hộ vệ ở bên ngoài Tháp.

Hai gã Ma Pháp sư đã đợi Diệp Âm Trúc ở bên trong. Theo bọn họ dẫn đường, Diệp Âm Trúc cùng hai vị thê tử trực tiếp đi lên đỉnh Ám Tháp, lúc trước vốn là phòng ngủ của Tư Long.



“Cầm Đế đại nhân, đây là Ám Tháp danh sách, mời ngài xem qua”.

Một danh sách dài đặt ở trước mặt của Diệp Âm Trúc. Hai gã Ma Pháp sư cung kính xin phép lui ra ngoài. Diệp Âm Trúc có thể cảm nhận được hai gã Ma Pháp sư đang rất kích động.

So sánh với Quang Minh Tháp của Áo Bố Lai Ân thì hoàn cảnh nơi này âm u hơn rất nhiều lần, nhưng bên trong phòng được quét dọn rất cẩn thận. Toàn bộ Ám Tháp này đều do hòn đá màu đen dựng thành. Bên trong phòng bày đặt các loại vật phẩm Ma Pháp Ám Hệ.

Giữa không trung, một Lục mang tinh màu đen từ từ xoay tròn, Ma Pháp lực ẩn chứa trong đó cực kì khổng lồ, ngay cả Diệp Âm Trúc cũng không nhịn được mà kinh ngạc.

Nhớ lại lúc trước gặp Áo Bố Lai Ân tại Quang Minh Tháp đúng là có tình cảnh này, Diệp Âm Trúc dần dần hiểu rõ Pháp Lam Thất Tháp cấu tạo như thế náo.

Lục mang tinh trên không trung, có lẽ là có liên hệ với Ma Pháp ấn ký trên đỉnh Ám Tháp. Thông qua cái này Ám Tháp Tháp Chủ có thể lợi dụng khối bảo thạch kia để sinh ra năg lượng Ma Pháp khổng lồ, mà tinh bàn này sợ là lấy một loại Bảo thạch khác để sinh năng lượng hình thành một không gian đặc thù.

Trước khi Diệp Âm Trúc bước vào Thứ Thần Cấp, hắn vẫn còn nghĩ rằng đây là lực lượng của Áo Bố Lai Ân, nhưng sau khi hắn bước vào cảnh giới Thứ Thần Cấp hắn mới hiểu dược, căn bản là không đúng. Ma Pháp Sư Thứ Thần Cấp không phải là Thần, không có khả năng sáng tạo ra không gian.

Mà Pháp Lam Thất Tháp có bí mật của riêng mình, chỉ sợ là do Lục mang tinh này ẩn dấu không gian.

Đơn giản dùng Tinh thần lực dò xét một chút, Diệp Âm Trúc phát hiện bên trong Lục mang tinh kia có Ma lực rất lớn.

Cho dù hắn đã dùng đủ mọi loại pháp lực dò xét khác nhau nhưng khi vào lại biến mất không thấy giống như đá chìm biển rộng vậy. Hơn nữa, bên trong Lục mang tinh này có năng lương Ma Pháp rò ràng bài xích cảm giác của hắn.

Nói đến sự nhạy cảm đối với Nguyên tố, Diệp Âm Trúc trước khi mất đi Thị giác kia khẳng định là không thể so sánh với Pháp Lam Thất Tháp Tháp Chủ, mặc dù khi đó hắn cũng đã có được năng lực Thiên Nhân Hợp Nhất.

Nhưng là bây giờ hắn hoàn toàn khác so với trước kia. Đã không còn Thị giác, hắn chỉ có thể nhờ vả Thiên Nhân Hợp Nhất, cũng đúng là ở điều kiện như vậy, hắn từ từ tìm đuợc sự huyền bí thực sự của Thiên Nhân Hợp Nhất.

Cho nên, mặc dù chỉ là t dò xét trong nháy mắnhưng bằng cảm giác nhạy cảm với Nguyên tố ba động, Diệp Âm Trúc đã phát hiện ra rất nhiều thứ.

Nếu nói nói khối Bảo thạch trên đỉnh Tháp ẩn chứa Ma Pháp lực cường đai đến mức như thế, mà ở ngay bên trong Ám Tháp này, tồn tại một Ma Pháp trận cực kì lợi hại, vậy khối Bảo thạch kia đúng là trận nhãn.

Thông qua liên lạc với Ma Pháp trận và cùng với Bảo thạc, Ám Tháp này gần như gắn bó với toàn thể Pháp Lam. Lúc trước Diệp Âm Trúc cảm nhận được Ma Pháp lực khổng lồ đúng là năng lượng của cả Pháp Lam.

Nói cách khác, nếu như muôn mạnh mẽ đột phá Hắc ám Lục mang tinh, tiến vào không gian thần bí đó, như vậy Diệp Âm Trúc phải đối mặt với tất cả Ma Pháp Nguyên tố ở bên trong Pháp Lam công kích. Nếu như đúng là như vậy, đừng nói là hắn mà ngay cả Pháp Lam Thất Tháp Chủ hợp lực lại cũng tuyệt đối cũng không có cách náo chống lại được.



Sau khi phát hiện ra vấn đề này, Diệp Âm Trúc không hề sốt ruột, trên mặt hiện ra một nụ cười, trong lòng thầm nghĩ, sợ rằng đây là khảo nghiệm thứ nhất mà Pháp Lam dành cho ta?

Thân là Ám Tháp Tháp Chủ, ngay cả lực lượng của Ám Tháp cũng không thể sử dụng nổi, thì mình dựa vào cái gì để ngồi lên vị trí này chứ? Tình huống này, cũng không phải Pháp Lam muốn làm khó mình, sợ rằng tất cả các Tháp Chủ kế thừa đều phải đối mặt.

Chỉ là việc này có thể làm khó mình hay sao? Mặc dù chính mình tu luyện không phải là Ma Pháp Ám Ma hệ, cũng không có học tập qua hệ thống ở Pháp Lam, nhưng là mình đã tới đây thì Ám Tháp Tháp Chủ sẽ không thay đổi.

Hải Dương đối với chung quanh chỉ có cảm giác mới lạ, mà Tô Lạp thì có nhiều cảm xúc. Nàng vốn thuộc về nơi này, chỉ là nàng ở trong tay Tư Long chỉ là một quân cờ, bây giờ lại biến thành chủ nhân, tâm trạng đau buồn nàng khó tránh khỏi nhớ lại những điều mà Tư Long đã dạy mình.

Cho Tư Long đã làm sai rất nhiều. nhưng không có Tư Long, thì nàng sao thể có ngày hôm nay.

Theo cái chết của Tư Long, sự căm hận trong lòng Tô Lạp đã dần dần phai nhạt, chỉ còn một chút nhớ nhung mà thôi.

Cảm nhận được tâm trạng biến hóa của Tô Lạp, Diệp Âm Trúc liền kéo nàng vào trong lòng ngực của mình: “Tô Lạp nói một chút chuyện của Pháp Lam đi. Ta đã vốn muốn hỏi nàng, nhưng hắn dù sao cũng từng là sư phó của nàng cho nên.”

Cảm nhận được sự ân cần của Diệp Âm Trúc, trái tim Tô Lạp trở nên ấm áp hơn rất nhiều, cảm giác không khỏe đối với một cường giả Tử Cấp cũng hiện ra không rõ ràng, nàng nhẹ nhàng khe khẽ lắc đầu nói:

“Quá khứ đã qua rồi, ta sẽ không nghĩ nhiều lắm.”

Hải Dương cũng đi lại gần, ngồi xuống bên cạnh Diệp Âm Trúc:

”Ta cũng rất muốn biết chuyện của Pháp Lam. Từ khi hiểu được chuyện đến nay, ta cũng chỉ biết Pháp Lam là một nơi rất thần kì, nhưng cho dù là Ma Pháp sư mạnh nhất của Đế quốc cũng không biết kết cấu bên trong Pháp Lam rốt cuộc là cái gì. Bất cứ Ma pháp sư nào từng đến Pháp Lam, cũng sẽ không tiết lộ bất cứ điều gì về Pháp Lam. Thật không ngờ rằng, có một ngày trượng phu của ta lại trở thành một trong Thất Tháp Chủ của Pháp Lam.”

Nhìn thấy sự mong muốn trong mắt cHải Dương, Tô Lạp mỉm cười nói:

“Thực ra Pháp Lam cũng chẳng thần bí như người trần lại suy đoán. Thực tế mà nói, Pháp Lam chính là lấy Thất Tháp Tháp Chủ cầm đầu một nhóm Ma pháp sư. Nói cách khác cũng có thể coi như một Ma pháp sư công hội cao cấp. Ở đây, tất cả mọi chuyện đều do Thất Tháp Tháp Chủ bàn bạc quyết định. Mà Ma pháp sư của Pháp Lam cũng căn cứ vào thuộc tính của bản thân, phân biệt chia làm thuộc hạ của các Tháp Chủ. Trong danh sách ghi trước mặt này, chính là các Ma pháp sư thuộc về Ám Tháp”

Diệp Âm Trúc nói:

“Đã như vậy, Tư Long ở Pháp Lam cũng sẽ có trực hệ của mình chứ?”

Tô Lạp lắc đầu, nói:

“Không, cũng không phải như vậy. Về mặt này thì thấy, Pháp Lam pháp điển có quy định rất rõ, vì tránh cho Thất Tháp Tháp Chủ tập hợp lực lượng, cũng để tránh cho một chi cực mạnh. Cho nên, mặc dù các Ma pháp sư của Pháp Lam đều thuộc về Thất tháp Tháp Chủ, nhưng cũng không trực tiếp bị Thất Tháp Tháp Chủ chỉ huy. Ngoại trừ duy trì phong ấn nên mỗi người đều phải tuôn thủ quy tắc, còn đâu các Ma pháp sư gần như hoàn toàn tự do. Bọn họ dùng nhiều thời gian để tu luyện. Chỉ có Thất Tháp Tháp Chủ cùng ra mệnh lệnh mới có thể điều động Ma pháp sư các hệ. mặc dù cũng có số ít Ma pháp sư hy vọng dựa vào Tháp Chủ. Nhưng pháp điển Pháp Lam lại nghiêm cấm tình huống này xuất hiện. Cho nên, mặc dù Tư Long có dã tâm rất lớn, cũng không dám xúc phạm”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook