Chương 21: Đông Long chi họa tông ( phần 3 )
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Diệp Âm Trúc đáp : “ Đó là Tử , bằng hữu của ta . Kỳ thật ta cũng không biết hắn mạnh đến thế . Chỉ từ khi chúng ta thiết lập đồng đẳng bổn mệnh khế ước , ta tựa hồ cảm giác được thực lực bản thân so với hắn yếu hơn rất nhiều , cũng vì thế ta mới gọi hắn ra “ .
Tô Lạp nhìn Diệp Âm Trúc với ánh mắt quái dị “ Đồng đẳng bổn mệnh khế ước ? Âm Trúc , ngươi và cái gã Tử đó không phải xuất thân từ Bối bối sơn chứ ? “ .
“ Bối bối sơn ? Đó là địa phương nào ? “ . Diệp Âm Trúc kinh ngạc hỏi lại Tô Lạp .
Tô Lạp cũng không chút tức giận , nói : “ Quên đi . Mà này , lần trước ngươi nói ta là người thứ hai được ngươi bảo vệ , vậy người đầu tiên có phải là Tử không ? “ .
Diệp Âm Trúc gật đầu xác nhận : “ Đúng vậy ! “ .
Thanh âm Tô Lạp có chút run rẩy : “ Chẳng lẽ ngươi thực sự thích hắn ? “ .
“ Ta tự nhiên rất thích Tử . Chúng ta ở cùng nhau đã hơn mười năm , từ lúc ta sáu tuổi hắn đã ở bên cạnh nghe ta đạn cầm . Chúng ta cùng nhau lớn lên , cùng nhau rời khỏi Bích không hải . Hắn là bằng hữu đầu tiên của ta “ .
“ Thật sự chỉ là bằng hữu ? “ . Tô Lạp có chút khẩn trương hỏi .
Diệp Âm Trúc gật đầu , đáp : “ Tại sao ngươi hỏi kỹ vậy , chúng ta đương nhiên là bằng hữu mà ! “ .
Tô Lạp tức giận nói : “ Bằng hữu mà thiết lập đồng đẳng bổn mệnh khế ước , hai ngươi quả thực điên rồi “ .
Diệp Âm Trúc nói : “ Như vậy có gì không được . Ta hy vọng lúc nào cũng có thể thấy hắn , cùng lắm thì không có ma thú cũng được “ .
“ Ngươi ... Diệp Âm Trúc , ta giờ mới phát hiện ra nói chuyện với ngươi đúng là đàn gảy tai trâu “ . Tô Lạp thân thể run rẩy dữ dội , biểu hiện hắn đang cực kì tức giận .
“ Đàn gảy tay trâu ? Trước kia ta đều gảy đàn cho những cây trúc nghe , chẳng lẽ đàn gảy tai trâu cũng là một phương pháp tu luyện mới được phát hiện ? Không đúng a ! Ngươi thuộc thích khách hệ , như thế nào lại biết phương pháp tu luyện của thần âm hệ chúng ta ? Ý , Tô Lạp , ngươi đi đâu vậy , chờ ta với ... “
Tốc độ Tô Lạp quả thực nhanh , nhoắng cái đã biến mất . Diệp Âm Trúc biết hắn quay trở lại túc xá nên cũng an tâm , vừa rồi hắn phải đánh một trận tiêu hao không ít ma pháp lực cùng đấu khí , cả người giờ cực kì mệt mỏi , cũng không vội đuổi theo Tô Lạp mà chậm rãi đi bộ về túc xá .
Vừa mới tiến nhập vào ma pháp bộ , hắn đã thấy một người quen đang từ phía xa bước đến . Người đó chính là người đầu tiên khiêu khích hắn tham dự đại hội so tài tân sinh , cũng là chủ nhân của lục long Phỉ Phỉ , phong hệ thiên tài ma pháp sư La Lan . La Lan trong tay đang cầm một xâu kẹo hồ lô , hai mắt vô thần , dõi nhìn về phía xa xăm . Diệp Âm Trúc thấy nàng đương nhiên nàng cũng thấy được Diệp Âm Trúc .
“ Là ngươi ! “ . Thanh âm nàng trong nháy mắt trở nên băng lãnh , tựa như nàng tu luyện băng hệ ma pháp vậy .
“ A , La Lan , ngươi hảo “ . Diệp Âm Trúc có chút cảnh giác nhìn La Lan , dù sao quan hệ giữa hắn và nàng cũng không được tốt cho lắm .
“ Nhìn bộ dáng ngươi chắc đang rất đắc ý . Nghe nói ngươi thắng cả Nội Tư Tháp cảu trọng kỵ binh hệ “ . Trong khi nói , La Lan đã tới trước mặt Diệp Âm Trúc , hai mắt phún hỏa nhìn hắn , trong lòng sự tức giận đã lên đến cực điểm .
Từ bé đến lớn , nàng đã sống cuộc sống giàu sang phú quý , đồng thời lại có thiên phú về ma pháp , mới mười sáu tuổi đã đạt đến hoàng cấp cảnh giới , hơn nữa nàng lại có ma thú lục long . Từ trước đến nay , nàng vẫn đinh ninh cho rằng mình là người trẻ tuổi mạnh nhất trên đại lục , thậm chí so với ba vị ca ca lúc bằng tuổi mình còn giỏi hơn . Nhưng qua trận đấu với Diệp Âm Trúc , niềm tin ấy của nàng hoàn toàn bị phá vỡ . Đối với nàng mà nói , đó không chỉ đơn giản là một thất bại mà là một sự nhục nhã không thể nào chấp nhận được . Mấy này nay nàng luôn sống trong nỗi thống khổ , thậm chí đã nhiều lần nàng muốn tìm đến Diệp Âm Trúc trả thù nhưng dù sao đó là một trận đấu công bình , một tia lý trí còn sót lại và niềm kiêu hãnh của gia tộc đã không cho phép nàng làm như thế . Có lẽ hóa bi phẫn vi thực lượng ( hóa giải bi phẫn bằng thức ăn ) , chỉ có không ngừng ăn mới khiến nàng bình tĩnh một chút . Mặc dù biết chỉ trong mấy ngày mình đã mập lên nhưng nàng không khống chế nổi bản thân , nay gặp Diệp Âm Trúc trong lòng tràn ngập sự phẫn nộ , suýt nữa không làm chủ được bản thân .
“ La Lan , hình như ngươi mập lên thì phải “ . Diệp Âm Trúc cũng không biết phải nói với nàng điều gì bây giờ , nhìn thân hình La Lan trước mặt , vô ý nói ra những lời này .
“ Ngươi đang chê cười ta sao ? Ta ngày hôm nay đều do ngươi mà ra đấy . Nếu tương lai ta trở thành một người mập mạp ,ta tựu sẽ tìm đến ngươi , khiến ngươi phiền toái cả đời “ . La Lan tức giận nói .
“ Ách ... “ . Diệp Âm Trúc cũng không biết nói gì để khuyên nàng bây giờ , đột nhiên hắn nhớ tới một câu chuyện xưa hắn được nghe mẫu thân kể . “ La Lan , nữ tử mà mập thì không tốt “ .
“ Không cần ngươi quản “ . Thật ra La Lan cũng không biết phải đối phó với Diệp Âm Trúc thế nào , thực lực của nàng không thể sánh được với hắn , có trả thù cũng vô ích mà thôi , nay gặp hắn ở đây cũng chỉ xả đi được cơn giận tức thời , tựu không muốn bỏ qua cho hắn .
“ Để ta kể cho ngươi nghe một câu chuyện xưa “ . Diệp Âm Trúc chậm rãi kể : “ Một nhà nọ có hai mẹ con nhà heo . Ban đêm , heo chồng luôn canh chừng heo mẹ , sợ chủ nhân thừa lúc bọn họ ngủ say mà lôi heo mẹ ra ngoài làm thịt . Cuộc sống cứ vậy trôi đi , heo mẹ ngày một mập lên trong khi heo chồng gầy ốm dơ xương “ .
“ Ý ngươi nói ta là heo mẹ ? “ . La Lan thốt lên giận dữ .
“ Không , không , ngươi cứ nghe ta kể nốt đã “ . Diệp Âm Trúc vội nói . “ Có một ngày , heo chồng đột nhiên nghe thấy chủ nhân thương lượng với đồ tể , muốn đem heo mẹ ra làm thịt . Heo chồng thương tâm vô cùng , tính tình sinh ra đại biến , mỗi khi chủ nhân đưa thức ăn tới đều ăn sạch sành sanh không chừa miếng nào , ăn xong rồi lại ngủ , hoàn toàn không trông chừng heo mẹ nữa “ .
Nghe đến đó , sắc mặt La Lan trở nên hòa hoãn vài phần , vô ý thúc giục : “ Rồi sao nữa , ngươi mau kể tiếp đi “ .
“ Cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn , heo mẹ thấy heo chồng tính tình thay đổi trở nên buồn rầu lo lắng , còn heo chồng vẫn hồn nhiên ăn với ngủ . Một tháng sau , chủ nhân đem theo đồ tể tới chuồng heo , phát hiện chỉ trong một tháng mà heo mẹ sút đi mấy chục cân , trong khi heo chồng mập lên trông thấy , bèn bắt heo chồng ra làm thịt . Heo chồng trước khi bị bắt đi cười cười nói với heo mẹ : ‘ Biết vậy trước kia không ăn nhiều như vậy ‘ ... Heo mẹ thương tâm gần chết , liều mạng lao ra nhưng cửa chuồng đã bị chủ nhân đóng lại . Đêm đó heo mẹ nhìn cả nhà chủ nhân vui vẻ ăn thịt heo chồng , trong lòng đau đớn khôn nguôi , đêm nằm ở chỗ heo chồng trước kia hay ngủ . Đột nhiên heo mẹ phát hiện trên tường có hành tự : Nếu không có cách nào dụng ngôn ngữ để biểu đạt , ta nguyện ý dùng tính mạng để chứng minh . Heo mẹ chứng kiến những dòng chữ này ruột gan như muốn đứt ra từng khúc , bây giờ mới hiểu được những điều heo chồng làm cho bản thân . Câu chuyện được lưu truyền trong dân gian , sau này các nữ tử vì muốn hoài niệm một tình cảm cảm động như thế này nên bắt đầu tập giảm cân ... “ .
La Lan đứng ngây người lắng nghe , trên mắt nàng đã ngân ngấn nước : “ Heo chồng đáng thương a ! Giảm cân , giẩm cân ... “ . Xâu kẹo trên tay đã rơi xuống tựa lúc nào , nàng phát hiện bản thân không còn muốn ăn vặt nữa .
“ Ý , Diệp Âm Trúc , ngươi .... “ . Nàng quay ra định nói với Diệp Âm Trúc điều gì thì bóng dàng hắn đã khuất ở cuối con đường . Nhìn bộ dáng của hắn , trong lòng nàng có chút bối rối không nói nên lời .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.