Cầm Đế

Chương 105: Đông Long hộ pháp, Mai Hoa trưởng lão (trung )

Đường Gia Tam Thiểu

06/04/2013



Lần đầu tiên hắn biến mất, Tây Đa Phu đang chịu ảnh hưởng của 7 âm liên hiệp công kích, đầu óc mơ hồ choáng váng, cũng không có thời gian chú ý tới, nhưng lúc này thì hoàn toàn thấy rõ. Quang mang lóe lên một chút, Diệp Âm Trúc bóng hình đã biến mất không một tăm tích, nhánh cây của Tây Đa Phu tấn công hắn, chỉ sượt qua đạo tàn ảnh mà Diệp Âm Trúc lưu lại. Lực quán tính khiến cho vị Tử cấp cường giả Đại Chiến Sư này lao tới trước hơn mười thước mới có thể kìm lại được, trong lòng một trận phiền muộn. Nhưng ngay lúc lão ghìm lực trụ lại, âm nhận chói tai xé gió đã tiến sát tới sau lưng lão.

Á Tu Tư cùng Ly Sát đứng ngoài quan sát thấy rất rõ, Diệp Âm Trúc biến mất chỉ trong nháy mắt nhưng cũng chỉ trong nháy mắt công phu đó, hắn đã tránh khỏi đòn công kích của Tây Đa Phu, hắn hiện hình lại, chính là đang đứng sau lưng Tây Đa Phu, âm nhận lại bắn ra từ Khô Mộc Long Ngâm Cầm.

Kinh nghiệm thực chiến của Tây Đa Phu cực kì phong phú, đối mặt với tình thế chuyển biến ác liệt như vậy cũng không hề bối rối chút nào, ngay cả thân hình cũng không hề quay lại, nhánh cây trong tay chỉ xoay về phía sau chém ra liên tục, từng đạo tử quang phát ra liên tục, phá hủy Cao tần âm nhận của Diệp Âm Trúc, chịu mấy đòn công kích của Cao tần âm nhận, lão không nhịn được kêu lên đau đớn, trong mắt đã tràn ngập hàn ý.

Đột nhiên biến mất, năng lực này đương nhiên Diệp Âm Trúc không có, nhưng hắn dựa vào đồng đẳng khế ước với Tử cũng có thể thực hiện được, từ sau khi Tử nhận được sinh mạng lực của Diệp Âm Trúc hồi sinh, phép đồng đẳng tương hỗ triệu hồi của hai người đã không còn bị hạn chế trong chiến đấu không thi triển triệu hồi được nữa. Chỉ cần bằng tinh thần liên lạc, làm cho Tử 2 lần thi triển phép triệu hồi mình, Diệp Âm Trúc mới có thể 2 lần biến mất giữa không trung, trước sau tránh thoát được phản chấn cùng công kích của Tây Đa Phu. Hắn cố ý không triệu hồi Tử về tham gia chiến đấu bởi vì hắn muốn dựa vào thực lực của chính mình, được Tây Đa Phu chính thức công nhận.

Lúc đầu đối diện với công kích của cha mình, Diệp Âm Trúc cũng từng phát sinh cảm giác vô lực không thể nào chống lại nhưng Diệp Trọng thủ thắng bằng kĩ xảo còn Tây Đa Phu trước mắt chính là vận dụng tốc độ tuyệt đối cùng sức mạnh của mình.

Ngay lúc vị Tử Cấp Đại Chiến Sư này quay người lại, lão đã không hề hạ thủ lưu tình, thân hình chợt lóe, chỉ trong một tích tắc, đã tới trước mặt Diệp Âm Trúc, lúc này, Tây Đa Phu cố ý lưu lại vài phần lực, thân thể đi tới trước mặt Diệp Âm Trúc đang sẵn sàng nghênh chiến, nhánh cây bổ thẳng từ trên xuống.

Diệp Âm Trúc biết rõ, cùng một phương pháp, không thể nào trước mặt một vị Tử cấp cường giả sử dụng lại 2 lần, nhược điểm lớn nhất của đồng đẳng triệu hồi chính là sau khi xuất hiện trở lại, vị trí cũng chính là ngay tại chỗ biến mất ban đầu. Hắn hoàn toàn không muốn ngay chính lúc mình quay trở lại đã phải nghênh đón đòn công kích của Tử cấp đấu khí. Cho nên lúc này, Diệp Âm Trúc cũng không biến mất nữa, hắn lựa chọn nghênh chiến chính diện.

Mắt nhìn nhánh cây đánh xuống, Diệp Âm Trúc tự giơ cánh tay phải của mình lên đỡ, Khô Mộc Long Ngâm Cầm đột nhiên biến mất. Nhưng mà ngay sát na đó, tay phải hắn đã được một tầng tinh thể màu tím sẫm bao trùm, đồng thời một đạo kim quang từ trong cánh tay xuất ra, hợp với tinh thể màu tím kia tạo thành màu sắc Tử kim. Nghênh đón chính diện đòn công kích từ nhánh cây của Tây Đa Phu.

Đòn công kích của Tây Đa Phu lúc này, vốn là muốn quan sát kĩ càng một chút, Diệp Âm Trúc cuối cùng là dựa vào thủ pháp nào mà biến mất không một dấu vết, không dám dùng hết lực lượng, phải giữ lại vài phần đấu khí để tùy cơ ứng biến, lão hoàn toàn không tính tới khả năng Diệp Âm Trúc lựa chọn đúng thời cơ này, toàn lực phát động ứng phó với đòn công kích.

Tử kim sắc quang mang chạm vào nhánh cây, trong một sát na va chạm nọ, một quả cầu ánh sáng chói mắt cùng lúc phát ra, va chạm cùng Tây Đa Phu. Không hề phát ra tiếng nổ ầm ầm nhưng lại chỉ có một âm thanh chói tai.

Một dải ánh sáng chói mắt phát ra, cùng theo đó là một quầng phóng xạ phóng thích.

Nhánh cây trong tay Tây Đa Phu vỡ tan thành từng mảnh nhỏ, người lão mặc dù vẫn im lìm không động nhưng trên mặt một vầng tử khí hiện lên. Âm Trúc vốn là từ dưới nghênh đón chiêu công kích của Tây Đa Phu, lúc này thân thể của hắn đã ngập xuống nền đá hoa cương cứng rắn, khuôn mặt anh tuấn hiện lên sắc đỏ bừng bừng.

Động tác của Diệp Âm Trúc rất nhanh, cho dù bàn chân bị ngập xuống nền đá cứng, hắn cũng hoàn toàn không hề đình chỉ động tác của mình. Bởi vì hắn cùng Tây Đa Phu va chạm sinh ra quầng sáng màu tím, phát ra mọi hướng xung quanh, loại sóng xung kích chấn động này, công lực như Á Tu Tư cùng Ly Sát tất nhiên không chịu ảnh hưởng. Nhưng Hải Dương là thần âm sư thể chất yếu ớt thì lại chống đỡ không được.



Ngay lúc bị lún xuống mặt đất, tay trái Diệp Âm Trúc cũng đồng thời vung ra phía ngoài, một đoạn quang mang chói mắt màu bạc phát ra, so với sóng xung kích màu tử kim kia thì nhanh hơn một bước, đã vọt tới trước mặt Hải Dương, hình thành một quang thuẫn màu bạc, sóng xung kích màu tím này khi va chạm với quang thuẫn màu bạc nọ cũng chỉ mất tăm tích như ném đá xuống biển. Á Tư Tư đang định chuyển thân đến bên cạnh Hải Dương giúp nàng chống đỡ sóng xung kích lan rộng nhìn quang thuẫn, trong lòng có chút sửng sốt.

Nhánh cây trong tay Tây Đa Phu mặc dù bị chấn tan nát, nhưng lão còn có thủ đoạn công kích đáng sợ hơn rất nhiều, đó chính là bàn tay. Động tác của Diệp Âm Trúc đương nhiên lão thấy rất rõ ràng nhưng đang trong chiến đấu, trước khi chiến đấu kết thúc lão tuyệt đối không đình chỉ công kích. Chẳng lẽ lại vì thấy địch nhân đi cứu người mà hoãn công kích lại hay sao? Cho nên, quyền phải của Tây Đa Phu, ngay lúc Diệp Âm Trúc phát ra một đạo ngân quang nọ, đã vụt thẳng tới trước mặt hắn.

Lúc này, Diệp Âm Trúc bàn chân hoàn toàn lún sâu xuống đất, tự nhiên không có khả năng né tránh, hai tay trái phải đồng thời chập lại làm một, đồng thời phát ra lực lượng mạnh mẽ nhất, ngăn trở công kích của Tây Đa Phu, thân thể hắn dưới tác dụng của lực lượng mạnh mẽ nọ, lại lún sâu thêm một phần. Mặc dù thất thế nhưng Diệp Âm Trúc cũng vẫn cố hết sức chi trì, tay phải lúc va chạm với Tây Đa Phu, tinh thể màu tím bao phủ cánh tay đã vỡ tan thành, thậm chí lúc này còn chưa hết run rẩy, nhưng đã lâm vào tình cảnh như vậy, Diệp Âm Trúc nghiến răng vung tay phải ra, điểm thẳng vào cổ tay của Tây Đa Phu từ phía dưới.

Tây Đa Phu vẫn giữ nguyên phương hướng công kích không hề né tránh, căn bản là lão không thấy chiêu số của Diệp Âm Trúc có khả năng ảnh hưởng đến thế công của mình, đối mặt với sự chống cự kiên cường hết lần này đến lần khác của Diệp Âm Trúc, vị Tử cấp cường giả này đã bị kích động sự hiếu thắng.

Một đạo quang mang kì dị từ người Diệp Âm Trúc phát ra, bởi vì khoảng cách quá gần, Tây Đa Phi thậm chí còn không kịp nhận ra quang mang đó vốn là màu gì, sau đó thân thể Diệp Âm Trúc tựa như vô trọng lượng, lui về phía sau mà chỉ một tích tắc sau, quyền phải của Tây Đa Phu đã đập lên một thứ gì mềm mại, trượt qua bên người Diệp Âm Trúc, oanh tạc xuống đất phát ra tiếng nổ ầm ầm, bên cạnh người đã xuất hiện một cái hố sâu hoắm.

Tay trái của Diệp Âm Trúc cũng đã chạm tới ngực của Tây Đa Phu, theo một tiếng nổ nhỏ, Tây Đa Phu vẫn đứng nguyên tại chỗ, còn Diệp Âm Trúc thì bị đấu khí hộ thể của hắn chấn bay vụt ra sau. Đương nhiên, 2 chân của Diệp Âm Trúc cũng nhân cơ hội đó mà thoát ra khỏi cảnh bị lún sâu xuống nền đất.

Tại không trung sóng chấn động quay cuồng, Diệp Âm Trúc vất vả hồi lâu mới tiếp đất được, nhưng sau khi tiếp đất phải lui về sau 7, 8 bước mới có thể miễn cưỡng trụ lại cước bộ được, cố gắng khống chế thân thể vững vàng để không bị ngã sấp xuống đất. Kêu lớn một tiếng “Oa”, phun ra một ngụm máu tươi.

Ánh mắt Cầm đế lạnh như băng, bình tĩnh yên lăng hít sâu một hơi, hắn miễn cưỡng áp chế cảm giác khí huyết nhộn nhạo trong người, một dòng nhiệt khí từ tứ chi phát ra mạnh mẽ, tinh thể màu tím nhạt bắt đầu từ da thịt hắn lộ ra ngoài. Đúng vậy, hắn vẫn còn sức chiến đấu. Lực lượng của Thiểm, Lôi tất nhiên là rất cường đại nhưng dù sao bọn chúng vẫn còn chưa trưởng thành, Diệp Âm Trúc cho dù sử dụng lực lượng của Thiểm, Lôi hỗ trợ, cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn trở Tây Đa Phu công kích mà thôi, kinh mạch trong cơ thể cũng chịu chấn động mãnh liệt. Đòn công kích của Tử cấp 6 giai Đại Chiến Sư đâu có phải dễ ngăn cản như vậy được?

- Âm Trúc!

cổ tranh của Hải Dương ngay lúc tiếng nổ ầm ầm vang lên đã không cách nào diễn tấu tiếp được nữa, bởi vì nàng căn bản không thể tĩnh tâm để hòa cùng âm nhạc tương dung. Mắt nhìn Diệp Âm Trúc thổ huyết, nhất thời muốn chạy đến nhưng lại bị Á Tu Tư nắm chặt cánh tay giữ lại.

Tây Đa Phu đứng bất động tại chỗ, hai tay chắp sau lưng, nhìn Diệp Âm Trúc, trong mắt lộ ra thần sắc phức tạp:

- Nói cho ta biết, lúc nãy ngươi dùng phương pháp gì hóa giải chiêu quyền cuối cùng của ta?

Diệp Âm Trúc bình thản nói:



- Nhờ vào 3 kiện Thủ hộ phát động Đẩu Chuyển Tinh Di.

Đúng vậy, hắn cũng không hề sử dụng Sinh Mạng Thủ Hộ, nhưng trong một sát na vừa rồi, hắn vốn có thể chiến thắng nhưng cuối cùng lại không xuất thủ, nếu hắn vỗ một chưởng nọ lên ngực Tây Đa Phu, lại sử dụng Thần Kiếm Nặc Khắc Hi đâm bồi thêm một nhát, có lẽ kết quả sẽ trở nên khác hoàn toàn. Đấu khí của Tử cấp 6 giai có thể ngăn trở công kích của thanh kiếm được xếp loại thần khí hay không, Diệp Âm Trúc không rõ, nhưng hắn cũng không thử, bởi vì Tây Đa Phu chính là ông của Hải Dương.

Tây Đa Phu nhìn thoáng qua bên kia, cảm giác như Diệp Âm Trúc giống ngọn lửa cháy về cuối, tuy mạnh mà sắp tàn:

- Tiểu tử, ngươi có khả năng ngăn trở công kích tiếp theo của ta hay không?

Diệp Âm Trúc bình thản nói:

- Chuyện đó phải thử mới biết chắc được. Chẳng phải cháu vẫn còn đứng vững được đó sao?

Tây Đa Phu nở nụ cười, đây chính là lần đầu tiên Diệp Âm Trúc chứng kiến Tây Đa Phu tươi cười. Nhưng chỉ 1 khắc sau, Tây Đa Phu đã lại vung quyền đánh ra.

Từ khi bắt đầu đối mặt với Tử cấp Đại Chiến Sư mãi cho đến lúc bản thân thụ trọng thương, Diệp Âm Trúc cũng chưa từng biến sắc mặt, lúc này sắc mặt rốt cục cũng biến hóa. Bởi vì lúc này, quyền mà Tây Đa Phu phát ra, mục tiêu không phải là hướng về phía hắn mà là nhắm về phía Hải Dương.

Chính là quyền đầu mang sắc tím sẫm, một quyền với khí thế trước nay chưa từng thấy. Tử cấp Đại Chiến Sư toàn lực đánh ra một quyền. Không khí lại như ngưng đọng lại, Hải Dương bên cạnh Á Tu Tư như bị kéo bật hẳn lên, xa rời khỏi hướng của Ly Sát.

Không khí đã bị đấu khí làm cho đông cứng lại, thân thể mềm mại nhỏ nhắn của Hải Dương, trước quyền đầu Tử cấp đấu khí của Tây Đa Phu, nhìn qua thật quá yếu ớt, vô lực. Lúc này ánh mắt nàng thậm chí còn đang trên người Diệp Âm Trúc, cũng hoàn toàn không có ý thức gì về việc chính bản thân mình đang gặp nguy hiểm.

- Không!...

Máu huyết trong người sôi lên ngút trời, bất luận là huyết mạch thuần chánh của Đông Long Bát Tông hay là Tử tinh Bỉ Mông huyết mạch, trong một khoảnh khắc này, đều sôi lên ngùn ngụt, trong ý nghĩ của Diệp Âm Trúc, căn bản không có thời gian tự hỏi tại sao Tây Đa Phu lại công kích Hải Dương, một vấn đề đơn giản hắn cũng không nghĩ tới, quá trình này phát sinh thật sự quá nhanh, cho dù hắn muốn triệu hồi Tử về giup đỡ cũng chỉ sợ là không có cách nào kịp được.

Có lẽ xuất phát từ bản năng, một ngọn lửa màu tím trong nháy mắt từ cơ thể hắn bùng phát ra dữ dội, tinh thể màu tím bao phủ khắp cánh tay, lúc này hoàn toàn trở thành nhiên liệu cho ngọn lửa màu tím này bùng cháy, cho dù là trở ngại trong không khí cũng không cách nào ngăn cản lực lượng của hắn, chỉ một khắc sau, thân thể hắn đã bành trướng ra, dùng tấm lưng rộng của mình ngăn trở ngay trước thân thể mềm mại của Hải Dương.

Diệp Âm Trúc thấy được ánh mắt Hải Dương, Hải Dương cũng nhìn thấy ánh mắt hắn. Ánh mắt của Hải Dương kinh hoàng thất thố còn ánh mắt của Âm Trúc ngược lại, vô cùng kiên định. Hắn dùng sức trên 2 tay, ôm Hải Dương thật chặt trong lòng, trong nháy mắt, Sinh Mạng Thủ Hộ trên cổ tay hắn đã rơi vào cổ tay của Hải Dương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook