Chương 150: Đột biến , Mễ Lan đại quân đến (phần 2)
Đường Gia Tam Thiểu
07/04/2013
Diệp Âm Trúc và Hải Dương bốn mắt nhìn nhau , hắn từ trong ánh mắt của nàng thấy được vẻ bất đắc dĩ cùng những hoài niệm cũ , tâm tình nàng hiện giờ đang rất mông lung hỗn loạn . Nhưng bất luận thế nào , trong ánh mắt Hải Dương luôn thể hiện sự ôn nhu phục tùng với Diệp Âm Trúc , nhìn vào mắt nàng xong tâm tình Diệp Âm Trúc tốt hơn rất nhiều . Hắn hít sâu một hơi , miễn cưỡng đè nén tâm tình , nói : “ Mễ Lan đại quân sắp tới Cầm Thành , nếu như bọn họ có thiện ý , cơ bản không cần phái nhiều quân đến thế , lại càng không cần phải có ma pháp sư hỗ trợ . Cho nên tình huống bây giờ mười phần chắc đến chín là bọn họ muốn san bằng Cầm Thành . Bây giờ , đầu tiên cho phép ta phán đoán tình thế song phương địch ta một chút . “
Vừa nói , Diệp Âm Trúc vừa chậm rãi tiến ra đại sảnh , ánh mắt mọi người thủy chung đều tập trung trên người hắn . Mặc dù tuổi tác không lớn , nhưng chỉ nói mấy câu đã chỉ ra đúng chỗ trọng yếu của vấn đề , làm cho các tông chủ Đông Long cùng các trưởng lão bớt đi mấy phần khinh thị .
Diệp Âm Trúc trầm giọng nói : “ Địch quân tấn công , đối với chúng ta mà nói , đơn giản có 3 lựa chọn : đánh , hàng hoặc rút lui . Ở đây ta nghĩ , chẳng ai nguyện ý đầu hàng . Vậy nên khả năng đầu hàng chúng ta cũng không cần suy nghĩ tới làm gì . Bây giờ cũng chỉ còn 2 tình huống có thể xảy ra . Căn cứ tin tức tình báo từ Tinh linh tộc tìm hiểu , chúng ta phải đối địch với quân đoàn biên giới của Mễ Lan đế quốc , tinh binh mãnh tướng tổng số quân lên đến 30 vạn , hơn nữa đạo quân này do một trong hai Đại nguyên soái của Mễ Lan chỉ huy , Mã Nhĩ Đế Ni người này danh xưng là Mễ Lan chi thuẫn , đồng lãnh đạo còn có em ruột của hắn là Phó hội trưởng Ma pháp sư công hội của Mễ Lan đế quốc là Mã Đặc Lạp ma đạo sư . Tổng số chiến binh của Cầm Thành ta hiện giờ là xấp xỉ 2 vạn người . Nếu đơn đả độc đấu thì lực lượng nhất định là vượt trội so với đối phương nhưng số lượng đối phương vượt hơn quân ta 15 lần thì quả thực rất khó mà chống lại được . “
“ Chuyện này chưa chắc , chiến sĩ các tông của Đông Long đế quốc chiến đấu lực cực kì cường hãn , ít nhất cũng có thể 1 chống 10 , mặc dù số lượng ma pháp sư của chúng ta rất thưa thớt nhưng cũng chưa chắc là không có khả năng chống cự lại . “ Vị Minh Thái thượng trưởng lão lên tiếng . Lúc này cố nén lửa giận trong lòng xuống , mặc dù thất bại làm hắn cực kì mất mặt nhưng hắn hoàn toàn hiểu giờ đây phải lấy đại cục làm trọng .
Diệp Âm Trúc nhìn Vị Minh Trưởng lão : “ Được , cho dù chúng ta có lực hoàn thủ một trận , ta xin hỏi Trưởng lão , đánh xong một trận này , chúng ta thu được cái gì ? Mất đi cái gì ? Bao nhiêu người còn có thể sống sót được ? “
Ba câu hỏi liên tiếp đặt ra , Vị Minh không sao trả lời được . Đối mặt địch quân đông hơn mười mấy lần , cho dù có thu được thắng lợi cũng là thảm thắng . Huống chi lúc nãy hắn tính toán chênh lệch đôi bên cũng đã tính thêm cả số lượng quân đội Cầm Thành vào đó .
Diệp Âm Trúc nhìn Vị Minh Thái thượng trưởng lão nói không ra tiếng , tiếp tục nói : “ Đối phương có đến 30 vạn đại quân . Có lẽ mặt đối mắt Đông Long Bát Tông chiến sĩ chúng ta có thể lấy 1 chọi mười . Nhưng xin hỏi các vị , ở đây có ai đã từng thống soái đại quân chiến đấu ? Thực lực thân thể cường ngạnh không có nghĩa là đánh sao cũng thắng , huống chi đối phương còn có Long kỵ binh , chiến đấu lực không hề thua kém chúng ta . Mọi người đừng quên , Mễ Lan là đệ nhất cường quốc của Long Khi Nỗ Tư đại lục , dưới sự chỉ huy của Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái , 1000 ma pháp sư kia phối hợp . Ta có thể cam đoan chắc chắn với các vị , chúng ta căn bản không có lấy một phần trăm cơ hội chiến thắng . Ngay cả quân đội hùng hậu của Thú nhân tộc kia cũng còn bị quân đoàn biên giới này áp chế chặt chẽ tại Lôi Thần Chi Chuy yếu tắc . Một Cầm Thành nhỏ xíu của chúng ta , giờ đây không có lực lượng gì phòng ngự , dựa vào cái gì để chống lại 30 vạn đại quân của Mễ Lan đế quốc này ? Chiến đấu không phải trò chơi đếm số , không phải chỉ cần dựa vào thực lực thân thể bản thân cường ngạnh để kiếm phần thắng về mình . “
Vị Minh nói : “ Ý ngươi muốn nói là chúng ta không phải đối thủ của Mễ Lan đế quốc hay sao ? Đúng , ta thừa nhận lời ngươi nói . Dưới tình huống quân đoàn đối chiến , chúng ta không có cơ hội . Nhưng cũng xin Cầm Thành lãnh chúa đừng quên , ở đây là dãy núi Bố Luân Nạp . Địa hình bình nguyên tác chiến , chúng ta quả thực yếu ớt nhưng ở địa hình núi non phức tạp , thân thể chiến đấu năng lực sẽ hoàn toàn triển hiện . Chiến sĩ của chúng ta dựa vào đồi núi chiến đấu nhất định có thể đánh bại địch quân . “
Diệp Âm Trúc nói : “ Vị Minh trưởng lão , ta xin hỏi ngài , 1000 ma pháp sư đồng thời phát động ma pháp sẽ sinh ra hiệu quả thế nào . Nếu ta là Mã Nhĩ Đế Ni , căn bản sẽ không cần trực diện dây dưa , chỉ cần cho đại quân bảo hộ ma pháp sư quân đoàn , rồi từ từ ép vào Bố Luân Nạp . Dùng ma pháp sự tiến hành oanh tạc diện rộng . Du kích chiến của ngươi làm cách nào đối phó ? “
“ Cái này … “ Vị Minh về mặt lý luận quân sự nhận thức hiển nhiên không thể nào như Áo Lợi Duy Lạp hay Diệp Âm Trúc trải qua đào tạo hệ thống rõ ràng .
Diệp Âm Trúc thấy hắn không trả lời được , không để ý tới hắn nữa , nói với mọi người : “ Đông Long đế quốc cùng quân đội Cầm Thành liên hợp , nhiều nhất cũng chỉ gây cho Mễ Lan đại quân uy hiếp nhất thời . Nhưng chỉ cần chính thức phát động chiến tranh , cho dù chúng ta tận dụng hết thảy lợi thế dây dưa với đối phương , nhưng khi chiến tranh kết thúc , bất luận thắng bại ra sao , ta nghĩ ở đây chắc chẳng còn ai sống được . Đông Long Bát Tông ẩn nhẫn ngàn năm , chẳng lẽ vì trận chiến liều mạng này mà hủy đi tất cả hay sao ? “
Vị Minh bị Diệp Âm Trúc chặn họng mấy lần , lửa giận trong lòng lại bùng phát : “ Vậy ý ngươi định thế nào ? Đánh thì dánh không lại , xem ra ý ngươi muốn chúng ta rời khỏi Cầm Thành , chạy thật xa phải không . “
Diệp Âm Trúc lãnh đạm nhìn Vị Minh Trưởng lão , nói : “ Đây là biện pháp cuối cùng . Bây giờ phải làm thế nào ta cũng chưa có quyết định chính xác . Nhưng ta có thể dám chắc , Mễ Lan đại quân khi đến cách Cầm Thành 10 dặm , sẽ hạ trại mà chưa tiến hành công kích ngay . Bọn họ nhất định phái sứ giả đến đàm phán trước . Chờ chúng ta tỏ thái độ với Mễ Lan đế quốc rồi sẽ xử lý . Tới lúc này , Trưởng lão , chúng ta phải đồng tâm hợp lực chuẩn bị cho tình huống xấu . Khi đã tới bước đường cùng , chỉ có 1 biện pháp , các người triệt thoái khỏi Cầm Thành , ta lưu lại cầm chân Mễ Lan đại quân , với chiến đấu lực của Cầm Thành chiến sĩ cùng Đông Long Bát Tông chiến sĩ , dựa vào dãy núi Bố Luân Nạp địa hình phức tạp mà đào tẩu xem ra không có vấn đề gì lớn cả . “
Nói tới câu cuối cùng , vẻ mặt hắn rất bình thản . Quyết định này của Diệp Âm Trúc , chủ yếu là vì Cầm Thành chiến hữu cùng Đông Long Bát Tông , song phương đều là người thân cận , một bên là chiến hữu , một bên là tộc nhân . Hắn tuyệt đối không muốn những người này chịu bất kì thương tổn nào . Về phần bản thân , hắn tuyệt đối không thể đi , bởi vì hắn là Cầm Thành lãnh chúa . Đồng thời hắn phải lưu lại để cho người khác có thời gian rời đi .
“ Không được . Không thể như thế được . “ Hải Dương không hề do dự lên tiếng bác bỏ điều Diệp Âm Trúc nói . Đã rất lâu rồi hắn chưa nghe thấy Hải Dương dùng ngữ khí phẫn nộ kiên quyết như vậy nói chuyện cùng mình , quay đầu nhìn nàng , ánh mắt lộ vẻ đau khổ . “ Không có biện pháp khác được . Ta nói như vậy là đủ rồi . Mọi người ai nấy tự đi chuẩn bị thu xếp sẵn sàng đi . Nếu không có cơ hội hòa hoãn , lập tức rút lui may ra còn kịp . “ Vừa nói dứt lời , hắn xoay người đi ra ngoài , hắn hiểu được giờ đây không khí rất trầm mặc , nội tâm phảng phất như bị một tảng đá lớn đè lên , lúc này chỉ hy vọng mọi người bình tĩnh một chút .
“ Chờ một lát , Âm Trúc . “ Thanh âm hùng hậu vang lên bên tai Diệp Âm Trúc , Tử từ chỗ ngồi của mình chậm rãi đứng lên , đi tới bên cạnh Diệp Âm Trúc . “ Bất kể ngươi quyết định thế nào , ta cũng sẽ ở bên cạnh ngươi . “
“ Tử .” Diệp Âm Trúc nhìn chằm chặp huynh đệ thân thiết nhất của mình . “ Ngươi còn có mục tiêu của mình , Tử , không nên như vậy . “
Tử cười nhạt , nói : “ Ta không manh động . Nếu không có ngươi , ta hoàn toàn không được như bây giờ . Mộng bá vương của Tử Tinh nhất tộc đương nhiên trọng yếu nhưng nếu huynh đệ khế ước của ta mà chết , ta còn tư cách gì để thực hiện giấc mộng . Chẳng lẽ Tử Tinh nhất tộc chúng ta ngay đến cả đồng đội của mình cũng không bảo vệ được hay sao ? Bỉ Mông tộc xưa nay không ai sợ chết . Ta cùng tộc nhân của ta ai ai cũng thế . Huống chi ta và ngươi cùng lưu lại , có thể trì hoãn thêm nhiều thời gian nữa đúng không ? “
DIệp Âm Trúc yên lặng không nói , hắn hiểu rõ tính tình Tử , cho dù mình khuyên bảo thế nào , quyết định của Tử cũng sẽ không hề thay đổi .
An Nhã thở dài một tiếng , cũng từ chỗ ngồi của mình đứng lên : “ Xin lỗi , Âm Trúc . Tinh linh tộc những năm gần đây chịu quá nhiều đả kích rồi . Ta không thể để tộc nhân của ta khi vừa phục hưng lại chịu thêm đau khổ nữa . Đến thời khắc quyết định , ta sẽ ra lệnh cho bọn họ rút lui , xin ngươi tha thứ . “
Diệp Âm Trúc cười nói : “ Vậy mới đúng . Tinh linh tộc là bằng hữu của Cầm Thành , không phải thuộc hạ của Cầm Thành . An Nhã tỷ , ta hiểu tỷ , không cần phải xin lỗi ta cái gì . “
Vẻ mặt An Nhã thoáng nụ cười , nhìn khuôn mặt Tử bên cạnh có chút vẻ âm trầm , nói : “ Tộc nhân của ta đương nhiên sẽ rút lui , nhưng đừng quên ta là tỷ tỷ của ngươi . Cho dù ta bảo vệ tộc nhân không lẽ lại quên đệ đệ của mình ? Tỷ phu , để cho ta ở lại sóng vai chiến đấu cùng hai người đi . “
Tử nhìn An Nhã , trong mắt hắn tựa hồ như có thêm điều gì , gật đầu một cái .
“ Còn có ta . Cũng giống như Tinh linh tộc , Ải nhân tộc cũng không thừa nhận nổi thêm tổn thất nào nữa , cho nên Ải nhân tộc cũng phải vào thời khắc quyết định rời khỏi Cầm Thành . Nhưng chỉ cần các người xem ta là bằng hữu , ta sẽ ở lại cùng mọi người chiến đấu . Có thể cùng Tử Tinh huyết mạch đứng chung chiến tuyến , là vinh hạnh rất lớn của Lôi Thần hậu duệ . “ Lần này đến Minh đứng dậy , gương mặt vẫn giữ vẻ tươi cười bình thản . Sơn Lĩnh cự nhân , hay còn gọi là Độc nhãn cự nhân nhưng bọn họ tự gọi bản thân là Lôi Thần hậu duệ .
“ Bộ lạc chúng ta lưu lại toàn bộ Địa tinh khai phá giả . Thời khắc quyết định . : Cổ Lỗ trưởng lão đứng dậy đi ra phía ngoài . Bên phía Cầm Thành , quyết định của Diệp Âm Trúc xem như tối hậu . Lưu lại Địa tinh khai phá giả trợ giúp Cầm Thành chiến đấu đã là nỗ lực tột cùng của hắn .
Lỗ Tây Nặc trưởng lão thở dài , nói : “ Bây giờ quyết định chuyện này có sớm quá không , Cầm Đế đại nhân . Đừng quên chúng ta còn có Tịch Diệt Chi Pháo , Cầm Thành bản thân cũng có ưu thế của nó . Chưa tới thời khắc quyết định , chuyện thắng bại cũng khó nói trước được lắm . Trừ phi không có khả năng thắng lợi , nếu không Ải nhân tộc kiên quyết không rời Cầm Thành . Đồng thời , Ải Nhân chiến sĩ cũng sẽ trở thành một bộ phận lực lượng của Cầm Thành , tham gia thủ hộ . “
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.