Cầm Đế

Chương 119: Gặp Hắc Phượng Hoàng ( hạ)

Đường Gia Tam Thiểu

06/04/2013



Diệp Âm Trúc vẫn đứng yên một chỗ, nhìn theo hai thân ảnh đang dần dần khuất vào bóng đêm , hắn mới từ từ hồi phục lại tinh thần . Hắn cũng không phải là người hay so đo tính toán, mặc dù có đôi chút tò mò với nữ tử tên Hắc Phượng Hoàng này nhưng hắn cũng không quên mục đích của mình . Chắc là mình nhận lầm người rồi, đợi đến ngày bắt đầu trận chiến Thất Quốc Thất Long Bài Vị Chiến sẽ lại có cơ hội gặp nhau nữa, đáng tiếc lại là địch nhân, bất quá địch nhân Hắc Phượng Hoàng cũng rất xinh đẹp.

Nghĩ vậy, Diệp Âm Trúc bước nhanh đến trung tâm của thánh thành, càng đi đến gần, hắn phát hiện ma pháp nguyên tố trong không khí dao động càng mãnh liệt hơn . Khi hắn nhìn thấy bức tường thành cao chừng mười thước thì ma pháp nguyên tố dao động đã đạt mức tương đương với áp lực của Ngân long, ma pháp nguyên tố nồng đậm trong không khí vô chủ thong thả lưu chuyển, Thần Nguyên ma pháp bào tham lam hấp thu những dòng ma pháp nguyên tố này vào cơ thể Diệp Âm Trúc , khiến cho tốc độ tích trữ pháp lực của hắn gia tăng.

Nơi này chính là tường thành của nội thành. Lấy lại sự bình tĩnh,ngay khi hắn định tiến về phía trước thì một âm thanh từ trong bong tối lạnh lẽo vang lên:” Tiến thêm một bước, giết chết không tha.”

Trong lòng Diệp Âm Trúc thầm hoảng sợ, với thực lực của hắn mà không phát hiện được đối phương, có thể thấy được thực lực của đối phương ra sao. Nghiêng người nhìn lại , chỉ thấy một người chiến sĩ mặc trên người loại áo giáp đặc biệt chỉ ở Pháp Lam mới có từ bóng tối đi ra, ngoài trừ lớp khải giáp kiên cố nặng nề trên người , trong tay hắn còn cầm trên tay một thanh trường đao . Hàn quang trên thân đao lóe lên . Cũng giống như những phi mã kỵ sĩ của Pháp Lam, trên người tên này cũng mang biểu tượng thất mang tinh của Pháp Lam, chỉ khác ở chổ là biểu tượng trên chiếc mũ đội đầu của hắn dấu hiệu không phải là Phi Mã mà là ấn ký của hùng thủ ( đầu gấu), hiển nhiên người này thuộc về một trong mười hai đội kỵ sĩ của Pháp Lam.

Theo sự xuất hiện của người này, hơn năm mươi người nữa cũng xuất hiện, trường đao trên tay lăm lăm chỉ về phía Diệp Âm Trúc, ngoại trừ tên chiến sĩ lúc đầu lên tiếng ra, trường đao trong tay của năm mươi người xuất hiện sau đó đều phóng ra thanh quang mãnh liệt, Diệp Âm Trúc không còn nghi ngờ gì nữa, hắn chỉ cần tiến lên một bước thì bọn họ sẽ lập tức liên thủ chặn lại.

Thấy tình thế trước mắt không ổn, Diệp Âm Trúc mặt không đổi sắc, lui lại phía sau như biểu thị mình không có ác ý:” Xin lỗi, hôm nay ta mới tới Pháp Lam nên không biết nơi này là cấm địa..””

Kỵ sĩ đứng đầu lạnh giọng nói:” Ngươi hẳn là đến tham gia Thất Quốc Thất Long Bài Vị Chiến, các kỵ sĩ đoàn trưởng đại nhân khi đó chắc hẳn đã có nói qua nội thành là nơi không thể tùy tiện đi vào, đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng, ngươi đi đi.”

Diệp Âm Trúc dù nét mặt đang tươi cười nhưng trong lòng lại tràn ngập ý chống đối. Không cho ta vào ta lại càng muốn vào, vừa nghĩ , hắn vừa yên lặng xoay người bỏ đi.

Chiến sĩ mà khôi giáp trên đầu có tiêu ký là hùng thủ lại một lần nữa im lặng tiến vào bóng đêm, mọi việc trở lại trạng thái bình thường.

Diệp Âm Trúc cũng không trực tiếp quay về dịch quán , mà hắn đứng xa xa bên ngoài tường thành của nội thành, nơi đã được bảo vệ rất nghiêm ngặt , hắn duy trì một khoảng cách nhất định rồi quan sát một vòng cẩn thận tình thế xung quanh nội thành, ở những nơi hắn cẩn thận dò xét thì hắn kinh ngạc khi phát hiện xung quanh bức tường nội thành, các Pháp Lam kỵ sĩ đa phần lớn ẩn núp ở những nơi bí mật gần tường thành, có thể nói nội thành của Pháp Lam không có một góc chết nào cả, với tình huống như vậy thì xung quanh nội thành nếu không có bảy hoặc tám vạn người thì cũng không có khả năng làm được như vậy, sau khi cẩn thận quan sát Diệp Âm Trúc không khỏi khâm phục sự phán đoán của Ly Sát. Pháp Lam chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó, nếu không thì tại sao lại có nhiều Pháp Lam kỵ sĩ tập trung ở đây để bảo vệ như vậy.



Trở lại Dịch quán, Diệp Âm Trúc lập tức tu luyện, đó không phải là sự chuẩn bị cho hành động sắp tới, mà là thực sự tu luyện trong Pháp Lam thánh thành đối với một ma pháp sư mà nói thì tu luyện ở đây một ngày còn hiệu quả hơn so với ba bốn ngày tu luyện ở bên ngoài.

Diệp Âm Trúc tiến vào trạng thái tu luyện, Thần Nguyên ma pháp bào đang hấp thu ma pháp nguyên tố nồng nặc trong không khí thì đột nhiên trong não nhận được một đạo tinh thần ba động kỳ dị.

Đó tựa hồ như tinh thần ba động đang muốn kêu gọi hắn tới một nơi nào đó . Đạo tinh thần ba động này tuy không thập phần mãnh liệt nhưng cũng cuồn cuộn không dứt, mà điều khiến cho Diệp Âm Trúc kinh ngạc chính là nó lại được truyền tới từ vị trí trái tim của hắn,cũng chính là do siêu thần khí Khô Mộc Ngâm Long Cầm truyền đến.

Hạ ý thức để ngưng lại quá trình tu luyện, khi hắn chuẩn bị hội tụ tinh thần để cảm thụ tinh thần ba động kia đến từ đâu, thì Diệp Âm Trúc lại phát hiện là khi hắn ngừng tu luyện thì nó cũng biến mất tăm.

Thật sự nó là cái gì ? Diệp Âm Trúc là một người muốn tìm hiểu cho rõ ràng, khi phát hiện tinh thần ba động biến mất, hắn lại bắt đầu tu luyện lại, quả nhiên là tinh thần ba động lại một lần nữa xuất hiện trở lại.

Tinh thần ba động như sợi tơ mỏng từ trái tim truyền vào tinh thần chi hải, nương theo sự hấp thu ma pháp lực của Diệp Âm Trúc , hắn phảng phất cảm giác được siêu thần khí Khô Mộc Ngâm Long cầm ở trong tim đang nương theo chút tinh thần ba động rất nhỏ này để đàn tấu lên một khúc nhạc.

Để cho cảm giác thêm rõ ràng, Diệp Âm Trúc tập trung tinh thần để tu luyện, theo đó tinh thần ba độngcũng trở nên rõ ràng hơn vài phần, cẩn thận sàng lọc , Diệp Âm Trúc phát hiện ra trong tinh thần ba động có mang theo ba chữ:” Tới gặp ta.”

Thật sự là ai, thật sự là cái gì ? Diệp Âm Trúc không thể tu luyện được nữa, lúc hắn ngưng lại quá trình tu luyện, thì tinh thần ba động đó lại một lần nữa biến mất.Trong đầu suy tính rất nhanh, Diệp Âm Trúc nghĩ đến khi hắn tiến vào Pháp Lam thì mới xuất hiện tinh thần ba động này, buổi tối hôm qua vẫn tu luyện bình thường mà không có loại cảm giác thế này. Thanh âm này như kêu gọi mình chắc đang ở bên trong Pháp Lam.

Diệp Âm Trúc không chỉ là một Thần Âm sư mà còn là một Tinh thần hệ ma pháp sư, hắn biết liên lạc tinh thần phụ thuộc vào khoảng cách, khi khoảng cách càng gần thì liên lạc càng dễ dàng, khoảng cách càng xa thì sự liên lạc càng khó khăn. Cái này không thể so với sự liên lạc của hắn và Tử thông qua đồng đẳng bổn mệnh khế ước không bị hạn chế bởi khoảng cách, chỉ có kiểu liên lạc đặc biệt thế này mới thoát khỏi sự khống chế về khoảng cách.

Nếu ngồi ở đây tu luyện thì cảm giác được tinh thần khí tức rất yếu ớt, nhưng nếu mình đổi đến một chỗ khác thì sao ? Có phải khi ở một vị trí khác gần hơn hoặc xa hơn trong Pháp Lam gần hoặc xa hơn thì cảm giác sẽ khác nhau hay không ? Rất nhanh Diệp Âm Trúc có thể dám chắc về ý nghĩ đó, lúc này tâm trí hắn rất kích động, với sự xuất hiện của tia tinh thần ba động này thì điều đầu tiên hắn nghĩ đến chính là tổ tiên Thần Long của Đông Long đế quốc, mình cũng có huyết mạch của Đông Long đế quốc, mà vật liệu để chế tạo siêu thần khí Khô Mộc Ngâm Long cầm vừa hay lại có liên quan đến rồng, mặc dù chỉ là có quan hệ với Tây Phương long tộc nhưng cũng dù sao cũng có sự tương thông với Long tộc, có thể là linh hồn của tổ tiên Thần Long cảm nhận được sự tồn tại của mình nên mới hướng tới mình mà kêu gọi hay không? Mà linh hồn của họ và thần thánh cự long Nặc Khắc Hi rất giống nhau , không hề bị biến mất khi chết đi giống như nhân loại.



Ngoài mục đích đến đây để tham gia Thất quốc Thất Long Bài Vị Chiến thì nguyên nhân quan trong nhất đối với Diệp Âm Trúc chính là có cơ hội để tìm kiếm nơi hạ lạc của tổ tiên Thần Long, bỗng nhiên xuất hiện sự kiện thần bí này bảo sao hắn không vui mừng cho được?

Nghĩ đến đây, Diệp Âm Trúc đứng dậy một lần nữa lặng lẽ rời khỏi dịch quán bằng cửa sổ

Lúc này trên các con đường trong Pháp Lam đều đã vắng tanh, tất cả các cửa hàng vật phẩm cũng đều đóng cửa, trên đường vắng lặng thỉnh thoảng mới thấy một đội tuần tra của Pháp Lam kỵ sĩ đi qua, nhưng tất cả các đội đối với hắn dường như chẳng thèm quan tâm, không ai can thiệp tới hành động của hắn.

Diệp Âm Trúc trước tiên đi về hướng nam một trăm thước sau đó kiếm một chỗ mà ngồi xuống tu luyện, hắn không phải thực sự tu luyện thật mà chỉ thông qua quá trình tu luyện để cảm nhận tia tinh thần ba động kia , để xem tinh thần ba động đó có trở nên rõ rang hơn không hay là kém đi, cái này mặc dù không phải biện pháp tốt, nhưng chỉ cần kiên trì tìm được nguồn gốc cũng không khó khăn lắm.

Rất nhanh, Diệp Âm Trúc cảm nhận được tinh thần ba động trở nên mãnh liệt hơn, một chút , ba chữ ‘’tới gặp ta ‘’ cũng rõ ràng hơn, sau khi nhận định được phương hướng, Diệp Âm Trúc lập tức ngưng tu luyện, đứng dậy đi về hướng Nam của Thánh thành, sau khi đi được năm trăm thước thì dừng lại, , quả nhiên tinh thần ba động lại mãnh kiệt hơn vài phần, mặc dù cường độ không rõ ràng như trước nhưng cuối cùng cũng đã xác định được phương vị.

Cứ như vậy, đi được một khoảng cách thì Diệp Âm Trúc lại ngồi xuống tu luyện , thông qua việc này để tìm kiếm phương hướng . Quá trình truy tìm này không cần bàn cãi vừa dài vừa chán,cho đến khi những tia sang yếu ớt báo hiệu cho bình minh , khi vầng thái dương đang từ từ ló lên từ phái chân trời thì Diệp Âm Trúc cuối cùng cũng xác định phạm vi cần xác định chỉ trong vòng một trăm thước, nhưng bây giờ hắn có chút thất vọng.

Vốn Diệp Âm Trúc đoán rằng vị trí của tổ tiên Thần Long phải là nơi phong ấn bên trong nội thành, nhưng hắn dựa theo tinh thần ba động để xác định vị trí thì nơi phát hiện tinh thần ba động không phải từ phía trong nội thành truyền đến, hơn nữa ở nơi tinh thần ba động mãnh liệt nhất cũng có khoảng cách rất xa so với nội thành.

Trời sáng rồi, cần phải trở về, Diệp Âm Trúc ngẩng đầu lên, tìm kiếm cả đêm hắn cũng có chút mệt mỏi, dù sao cũng đã đại khái xác định được vị trí, ngày mai sẽ cẩn thận tìm kỹ hơn, trong lúc vô ý ngẩng đầu lên nhìn, Diệp Âm Trúc phát hiện mình rất gần với một tòa tháp cao, từ chổ này nhìn lên thì thấy trên ngọn tháp này tỏa ra một màu đen nhánh.

Ám tháp, trong lòng Diệp Âm Trúc cả kinh, không nghĩ ra là mình trong lúc đi tìm kiếm đã đi tới vùng phụ cận Ám tháp, đối với hắn mà nói thì Ám tháp là nơi thần bí nhất trong Pháp Lam thất tháp.

An Nhã cũng từng nói qua sự thay đổi của An Kỳ có liên quan rất lớn đến Ám tháp, Diệp Âm Trúc cũng không dám chắc một mình có thể xâm nhập vào sâu trong Ám tháp để điều tra, hắn nhìn thật kỹ tòa tháp cao trước mặt rồi mới yên lặng rời đi.

Thật sự là cái gì đã kêu gọi Diệp Âm Trúc ? An Kỳ và Ám tháp thực sự có liên hệ gì hay không ? Hình thức triển khai của Thất quốc Thất Long Bài Vị Chiến ra sao? Hắc Phượng Hoàng và Diệp Âm Trúc sẽ phát sinh sự kiện gì ? Chúng ta sẽ biết trong các phần sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook