Chương 87: Hợp tác kiến thành (phần 3)
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Nghe được năm chữ “địa tinh thí nghiệm thất”, hai mắt Tử đột nhiên xuất hiện hai luồng quang mang:
-Ngươi nói là Địa Tinh thí nghiệm thất phải không? Địa Tinh thí nghiệm thất tồn tại được bao lâu?
An Nhã mỉm cười nói:
-Như bọn họ nói, bộ lạc bọn họ đã sinh sống hơn ba năm tại Bố Luân Nạp sơn mạch. Địa Tinh thí nghiệm thất cũng đã được thành lập ba nghìn năm.
-A!
Tử trước giờ luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng, dù Thái Sơn đổ trước mặt cũng không biến sắc, nhưng lần này cũng kinh ngạc kêu lên một tiếng, trên mặt hiện rõ vẻ khó tin.
Diệp Âm Trúc có chút buồn bực nhìn hai người
-Các ngươi ngạc nhiên cái gì? Địa Tinh nhỏ yếu như vậy, thì thí nghiệm thất của bọn họ cũng có gì là thần kỳ?
Tử trịnh trọng gật đầu:
-Địa Tinh loại sinh vật này cơ hồ cùng loài người các ngươi đồng thời xuất hiện. Chúng nó khả năng sinh sản thấp, năng thực chiến đấu lại càng kém. Nhưng mà, đấng tự nhiên sáng tạo mỗi giống loài đều có mục đích tồn tại của nó. Địa Tinh thân thể yếu ớt lại không thể tu luyện ma pháp, đấu khí yếu ớt nhưng bù lại có trí tuệ thông thái. Tại viễn cổ có người nói, chủng tộc thông minh nhất không phải là nhân loại, không phải tinh linh, Long tộc hoặc là chúng ta - Tử tinh Bỉ Mông, mà là Địa Tinh loaị sinh vật yếu nhất này. Địa Tinh với nghệ thuật chế rượu, nấu ăn hay các loại kỹ giới kỹ thuật đều chuyên tinh. Chỉ là bọn họ thật sự quá nhỏ yếu, tại đại lục lấy sức mạnh làm chủ của chúng ta, bọn họ rất khó tự bảo vệ. Vào thời kỳ viễn cổ, Địa Tinh đã bị các chủng tộc khác vô ý đồ sát sắp đến diệt tộc. Có thể còn sót lại một phần bộ lạc tồn tại, quả thực là kỳ tích trong kỳ tích. Mà Địa Tinh thí nghiệm thất chính là nơi mà Địa Tinh dùng để tiến hành các loại nghiên cứu. Đối với một cái bộ lạc mà nói, Địa Tinh thí nghiệm thất được lập ra thời gian càng dài, cũng cho thấy thành tựu nghiên cứu càng kinh khủng. Thậm chí kinh khủng đến mức khó mà tưởng tượng được. Chỉ là bởi vì Địa Tinh thân mình quá nhỏ yếu, bọn họ mặc dù có thể tiến hành rất nhiều nghiên cứu, tìm ra được những thiết kế hoàn hảo nhất, nhưng không cách nào khiến cho chúng biến thành sự thật. Nghe nói trong viễn cổ thì Địa Tinh tộc cùng Tinh Linh và Ải Nhân có giao hảo rất tốt.
Nói đến đây, ánh mắt hắn chuyển hướng sang An Nhã.
An Nhã gật đầu nói:
-Không sai, Địa Tinh nhất tộc cùng Tinh Linh chúng ta quan hệ rất tốt. Cho nên, khi Viễn cổ chi thụ thả ra Tinh Linh tộc tối thuần chủng khí tức thì cũng kéo những người Địa Tinh tới. Bọn họ phái ra sứ giả tìm được ta, hy vọng có thể cùng chúng ta chế tạo ra một số đồ vật ngạc nhiên cổ quái gì đó. Thẳng thắn mà nói, ta thật sự bị những đồ vật này làm hoảng sợ. Nếu có thể thành công chế tạo, vậy Cầm thành của chúng ta có thể trở thành một cái lãnh địa kinh khủng tồn tại. Nghiễm nhiên trường tồn ở Cực Bắc hoang nguyên băng sâm này.
Nghe được hai chữ Băng Sâm, Diệp Âm Trúc không khỏi nhớ đến cường đại ma thú ở nơi đó
-An Nhã tỷ tỷ, nghiên cứu của Địa Tinh rốt cuộc là cái gì đây?
Tử nói:
-Theo ta được biết, Địa Tinh mặc dù đối với việc chế rượu và nấu ăn đều chuyên tinh. Nhưng bọn hắn càng giỏi hơn về các loại máy móc phức tạp. Chế rượu và nấu ăn chỉ là những kỹ năng phụ của bọn họ mà thôi. Cái mà An Nhã nói tới hẳn là các loại máy móc phải không?
An Nhã gật đầu nói:
-Ta không cách nào dùng lời mà hình dung được. Hơn một năm thời gian, bọn họ đã nghiên cứu ra nhiều nhiều lắm. Nhưng chánh thức có thể biến thành sự thật lại rất hiếm a. Cho nên bọn họ mới hy vọng có thể cùng chúng ta hợp tác. Nếu các ngươi muốn biết nghiên cứu của bọn họ là cái gì, không bằng tự mình đi xem đi. Chỉ có đã từng chứng kiến mới có thể hiểu được Địa Tinh đáng sợ như thế nào. Đối với việc nghiên cứu bọn họ tuyệt đối là cuồng nhiệt. Tựa như Ải nhân thấy mỹ tửu hay Long tộc thấy bảo thạch vậy.
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:
-Chúng ta còn chờ cái gì, bây giờ đi thôi.
An Nhã mang theo Diệp Âm Trúc cùng Tử hai người ra khỏi Viễn cổ chi thụ, dưới sự nhấn mạnh đặc biệt của An Nhã, Diệp Âm Trúc không thông tri cho những người khác, chỉ có bọn họ, ba người lãnh đạo cao nhất của Cầm thành, hướng chỗ sâu nhất trong Bố Luân Nạp sơn mạch đi tới.
Thực lực của An Nhã là không thể nghi ngờ, Tử cùng Diệp Âm Trúc năng lực vũ kỹ cũng đều không cần phải nghĩ, ba người giống như ba vì sao hướng bên trong Bố Luân Nạp sơn mạch bay nhanh.
Trên đường bay tới, An Nhã phi hành bên cạnh Diệp Âm Trúc
-Âm Trúc, thực lực của ngươi tựa hồ tiến bộ không ít a!
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:
-So sánh cùng tỷ tỷ còn kém xa.
An Nhã nhìn thoáng qua Tử nói:
-Đừng nói như vậy, ngươi ngay cả tỷ tỷ của ta còn có thể đánh cho mất trí nhớ, so với ta còn có cái gì chênh lệch đây? Bay qua hai ngọn núi nữa, mục đích của chúng ta ở đó. Đến lúc đó các ngươi không nên giật mình a. Ừm, được rồi, Âm Trúc. Ngươi là Cầm thành lĩnh chủ nhưng chưa chánh thức gặp mặt con dân của ngươi. Sau này khi chúng ta quay lại có ý gặp mặt con dân của ngươi một chút.
Diệp Âm Trúc cười khổ nói:
-Không cần thiết phải như vậy. Dù sao ta cũng không thường xuyên ở nơi này, chỉ cần họ nhận biết tỷ là được. An Nhã tỷ tỷ, ta đột nhiên nghĩ đến một vấn đề. Chúng ta tại Bố Luân Nạp sơn mạch làm lớn như vậy, có thể khiến cho Mễ Lan đế quốc bất mãn? Mặc dù ta là Cầm thành lĩnh chủ, nhưng kiến thiết đại quy mô như thế nếu nói không làm cho Mễ Lan đế quốc chú ý thật không có khả năng.
An Nhã sửng sốt một chút
-Vấn đề này ta không lo lắm. Cho đến bây giờ lẫn sau này, điều mà ta lo lắng vẫn là làm sao đem Cầm thành kiến thiết cho tốt, phòng ngự lực phải càng mạnh, bất luận Mễ Lan Đế Quốc hay Cực Bắc Hoang Nguyên thú nhân đều là kẻ địch giả tưởng của ta.
Tử nói:
-Lo lắng của Âm Trúc không phải không có đạo lý. Hắn tại Mễ Lan đế quốc đã rất bị hoàng thất chú ý, nếu tai Cầm thành kiến tạo to lớn, sợ rằng sẽ đưa đến một ít phiền toái không cần thiết.
An Nhã trầm ngâm nói:
-Không bằng chúng ta phong tỏa Cầm thành, không cho người của Cầm thành rời khỏi Bố Luân Nạp sơn mạch, tất cả nhu cầu về cuộc sống trong thành ta phái Tinh Linh tộc nhân đi mua, như vậy chẳng phải đã có thể thời dấu được mọi chuyện sao?
Diệp Âm Trúc lắc đầu nói:
-Không tốt. Bình dân cũng đều là dân của Cầm thành, chỉ có cho bọn họ tự do mới có thể canh tác hay công tác tốt. Nếu là phong bế thành, chỉ sợ dễ dàng xuất hiện nhiều vấn đề khác..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.