Chương 227: Khoản khoản đông nam vọng , nhất khúc phượng cầu. (phần 1)
Đường Gia Tam Thiểu
07/04/2013
Đi tới đúng là Tô Lạp , nàng đã mặc nữ trang, chỉ là trên mặt mang theo một tầng hắc sa, đây là nàng học theo Hải Dương che đi khuôn mặt mình. Dung nhan của các nàng là để cho người mình yêu , hắn đã không nhìn thấy cũng tuyệt không cho người khác thấy.
Rất nhanh chạy đến , khí tức Tô Lạp không hề suy chuyển , trước cấp cho An Nhã hành lễ , sau mới đến trước mặt Diệp Âm Trúc “Âm Trúc , Ly Sát lại tới , chàng đi gặp nàng đi” ngày đó Diệp Âm Trúc giải trừ thân phận ngoại tịch ngân long đồng thời cũng giải trừ linh hồn y phụ của Ly Sát trong người mình. Lúc trước linh hồn y phụ là do Ly Sát hoàn thành , nhưng Diệp Âm Trúc tu luyện vong linh ma pháp , chuyện này cũng không phải vấn đề. Hắn không hy vọng vì quan hệ với mình mà Ly Sát bị tộc nhân trách phạt, không nghĩ đến nàng lại đến tiếp. Ngày trước mình đã nói rõ , lần này Ly Sát đến chắc không phải khuyên bảo chính mình “Đi , chúng ta đi xem”
Tô Lạp chủ động tiến lên giữ chặt tay Diệp Âm Trúc , nàng biết Diệp Âm Trúc có thể cảm nhận tất cả chung quanh nhưng nàng nhịn không được muốn làm như vậy. Nàng mặc dù không biết Diệp Âm Trúc vì sử dụng lục cảm hoán hồn đoạt phách đại pháp mới mất đi thị giác,nhưng nếu Diệp Âm Trúc không vì Pháp Lam như thế nào lại biến thành như này đây?
Tô Lạp rất thông minh , nàng tự nhiên hiểu được tự trách cũng không có tác dụng gì,cho nên , nàng chỉ có thể đối tốt với Diệp Âm Trúc , dụng chính mình yên lặng hồi báo nỗ lực của Diệp Âm Trúc . Trở lại Cầm thành , mọi người chung quanh , nhất là người Đông Long bát tông cũng không phải thập phần hữu thiện nhưng Tô Lạp chưa bao giờ cảm thấy thư thái như vậy , mỗi ngày đều có thể dùng chân diện mục cùng nam nhân âu yếm ở cùng một chỗ , buông hết thảy mặt nạ , đây là tuyệt vời biết bao!
Diệp Âm Trúc tự nhiên không phản đối Tô Lạp kéo tay hắn , nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của nàng , trong lòng hắn tràn ngập vui mừng, cảm giác được tất cả nỗ lực đều đáng giá
An Nhã nói “các ngươi đi đi, ta còn có chuyện trọng yếu, ngày mốt là hôn lễ của các ngươi rồi , các ngươi chuẩn bị cho tốt đi”
Tô Lạp mỉm cười “cảm ơn ngươi , An Nhã tỷ tỷ”
An Nhã thoả mãn nhìn đôi ngươi trước mặt, “chỉ cẩn các ngươi vui sướng , khổ cực một chút cũng không có gì,không có Âm Trúc cũng không có tinh linh tộc ngày nay. Mau đi đi , đừng làm Ly Sát nóng nảy , ta nghĩ , vị ngân long công chúa lại tới, ngoại trừ khuyên bảo,sợ rằng mang đến một chút tin tức long tộc”
Diệp Âm Trúc bị Tô Lạp kéo tay. Hai người triển khai thân hình, bọn họ đều là tử cấp cường giả,từ tinh linh sâm lâm tới lĩnh chủ phủ mặc dù tồn tại một đoạn nhưng dưới đấu khí thúc giục trong chốc lát công phu đã chạy tới. Ly Sát lẳng lặng đứng ở nghị sự phòng lĩnh chủ phủ chờ. Nàng cũng không có ngồi xuống , đứng ở đại sảnh trung tâm. Lúc này tâm tình nàng cực kỳ phức tạp. Lại đi tới Cầm thành , bởi vì không có linh hồn y phụ , nàng phải phi hành tới. Nhìn thấy ngoài Cầm thành bao phủ bởi thật lớn tường thành , vị ngân long công chúa rất giật mình khi bên trong Cầm thành trống rỗng. Không biết tại sao nàng mơ hồ cảm giác Cầm thành này tuyệt không đơn giản. Trong lòng thầm nghĩ , Diệp Âm Trúc cự tuyệt hảo ý của mình cũng quả nhiên có điểm tự tin. Nhưng là Cầm thành này kiến thiết tốt đi nữa , chẳng lẽ có thể chống lại cả long tộc sao? Điểm này nàng vạn vạn không thể tin.
Hải Dương tại một bên ngồi , nhanh chóng rót trà “Ly Sát , ngươi ngồi xuống đợi hắn đi. Âm Trúc sẽ tới rất nhanh thôi” vừa nói nàng vừa xuất ra thủ thế mời ngồi , động tác tự nhiên ưu nhã. Từ nhỏ sống trong phủ Nguyên soái , hơn nữa tu luyện thần âm ma pháp, Hải Dương bao phủ bởi khí chất cao quý , có thể so sánh cùng công chúa Mễ Lan đế quốc Hương Loan.
Ly Sát lắc đầu nói : “Không cần đâu ,chờ hắn trở về , ta nói mấy câu rồi đi. Hải Dương ngươi cùng hắn quan hệ mật thiết , chẳng lẽ không khuyên bảo hắn hay sao? Lần này hắn đối mặt cũng không phải chúng ta Ngân Long thành, mà là cả long tộc , bảy long thành chung sức , chừng hơn một ngàn cự long trưởng thành, thực lực như vậy đủ để san bằng một quốc gia rồi”
Hải Dương mỉm cười nói : “chúng ta nơi này là một quốc gia. Âm Trúc là chủ nhân nơi này , làm Cầm thành lĩnh chủ,chủ nhân Bố Luân Nạp sơn mạch , quyết định của hắn là quyết định của Cầm thành . Ta tin tưởng hắn nhất định xử lý được hết thảy,cũng sẽ hết lòng ủng hộ hắn , hay là ngươi tự mình thuyết phục hắn đi”
Ly Sát âm thầm than : “Ngươi quả là trúng độc của hắn quá nặng rồi”
Hải Dương lạnh nhạt cười : “Nếu hắn là độc , dù là kịch độc mạnh nhất đại lục , ta cũng cam tâm tình nguyện”
Ly Sát sửng sốt một chút “Đây là tình yêu sao? Ta chưa từng nghe qua tình yêu lại mù quáng như vậy”
Hải Dương nói “nếu có một ngày , ngươi cũng yêu một người , ngươi nhất định sẽ cùng cảm giác với ta , không có chân chính nếm trải , vĩnh viễn cũng không thể hiểu. Dù tình yêu là thống khổ nhiều hơn vui sướng , thế nhân không phải vẫn yêu sao?”
Ly Sát có chút mờ mịt nhìn Hải Dương , lâm vào ngắn ngủi thất thần , chánh tại đay thì, hai đạo thân ảnh từ bên ngoài tiến nhập vào, đúng là Diệp Âm Trúc cùng Tô Lạp .
“Ly Sát , ngươi hảo” Diệp Âm Trúc mỉm cười tiến lên , hướng Ly Sát tiếp đón.
Ly Sát lạnh lùng lắc đầu “ta bất hảo , Diệp Âm Trúc , ngươi thật sự muốn cùng long tộc đối kháng sao?”
Diệp Âm Trúc mở ra hai tay , làm ra một cái động tác bất đắc dĩ “cúng không phải ta muốn cùng long tộc đối kháng mà là long tộc tìm chúng ta Cầm thành làm khó, Ly Sát ngươi cũng hiểu chúng ta chỉ là tự vệ mà thôi”
Ly Sát nhíu chặt môi dưới nói “nếu ta nguyện ý trở thành ma thú của ngươi , ngươi có thể nguyện ý hay không lập tức rời khỏi đây”
Diệp Âm Trúc ngây người một chút , mặc dù hắn không nhìn thấy vẻ mặt Ly Sát lúc này , nhưng mơ hồ đoán được ý nghĩ trong lòng nàng.
“cảm ơn ngươi , Ly Sát . Ta chỉ có thể nói , bất luận cùng long tộc quan hệ như thế nào , ngươi đều là bằng hữu của ta”
Diệp Âm Trúc nhìn không ra , Tô Lạp và Hải Dương tự nhiên nhìn thấy biến hoá trên mặt Ly Sát , hai nữ nhân than thầm trong lòng , sợ rằng vị ngân long công chúa cũng không đơn giản như Diệp Âm Trúc nói là bằng hữu rồi, nhưng các nàng đống thời tin tưởng , trong lòng Diệp Âm Trúc không có chỗ cho người đàn bà thứ ba nữa rồi.
Ly Sát hung hăng dậm chân , “ngươi thật sự là tảng đá vừa hôi thối vừa cứng đầu , ngươi nguyện ý tìm chết , vậy đi tìm chết đi . Sau này ta mặc kệ sống chết của ngươi. Ta lần này tới là đại biểu long tộc hướng ngươi hạ chiến thư , sau ba ngày,nếu Cầm thành không đầu hàng, long tộc đại quân sẽ tới Bố Luân Nạp núi non. Ông nội cùng sáu vị long vương không nhằm Cầm thành mà nhằm mệnh của ngươi, ngươi chính mình nên cẩn thận” nói xong tại màu tím quang mang bao phủ , lợi dụng không gian hệ trong nháy mắt thuấn di ra ngoài đại sảnh biến mất.
Diệp Âm Trúc nhíu mày “ngày mốt , quả nhiên là ngày mốt, long tộc quả chọn lựa không sai”
Hải Dương có chút lo lắng nói “Âm Trúc , nếu không hôn lễ của chúng ta tạm lùi lại , muội cùng Tô Lạp không muốn ảnh hưởng chàng đối địch”
Diệp Âm Trúc lắc lắc đầu , trên mặt toát ra tia mỉm cười “không , long tộc phải đưa lễ tới cho chúng ta , không cử hành hôn lễ , như thế nào tiếp nhận đây? Các nàng yên tâm đi , hết thảy ta đã chuẩn bị tốt rồi, Hải Dương , đến lúc đó nàng sẽ là chủ lực của Cầm thành chúng ta”
Hải Dương bất đắc dĩ cười cười “nếu chàng kiên trì , chúng ta tự nhiên ủng hộ chàng”
Diệp Âm Trúc xoay người đi tới trước mặt hai nữ tử , phân biệt giữ tay các nàng “chỉ là uỷ khuất các nàng rồi. Cầm thành đang nhiều chuyện chi thu , hết thảy chỉ có thể đơn giản”
Hải Dương vẻ mặt có chút cổ quái, đơn giản? Thật là đơn giản sao? Nàng biết , để an bài hôn lẽ thái thượng trưởng lão Vị Minh cùng An Nhã tinh linh vương đã vận dụng quá hai vạn người
Hai ngày thời gian trôi rất nhanh . Ngay khi mặt trời vừa mới bắt đầu khu trừ hắc ám , Cầm thành đã hối hả hẳn.
Nguyên lai Cầm thành ,các tường thành thấp nhỏ đều đã bị phá huỷ, lấy sơn mạch chung quanh kiến thiết Bố Luân Nạp thành một vòng vững chắc bao phủ Cầm thành . Ngoại trừ Diệp Âm Trúc lĩnh chủ phủ , chung quanh đông đảo phòng ốc đều do nhân loại Cầm thành ở lại , trải qua mấy năm kiến thiết , bất kể kiến trúc núi non cùng lãnh địa của các tộc , tân Cầm thành , đã có quy mô của một đại thành thị.
Tại khoảng cách giữa trung tâm cùng ngọn núi đầu tiên , có một mảnh đất trống lớn , nơi này chính là địa phương chỉnh quân , tương đương Lam Địch Á Tư đại giáo tràng , chỉ là nơi này cũng không phải giáo tràng sử dụng.
Giáo tràng chính thức ở trung ương , một toà bình thai chừng ba ngàn thước vuông. một cái thảm đỏ rộng năm mươi thước kéo xuống , nhập kiến trúc Cầm thành bên trong , thông qua cửa lĩnh chủ phủ , bắt đầu từ cửa lĩnh chủ phủ , cứ cách ba thước có một đôi chiến sĩ mặc khải giáp thủ hộ , theo hồng thảm , tiếp tục tới phía dưới bình thai.
Chung quanh bình thai , ngay khi mặt trời mới mọc , chung quanh thành lập mười phương trận , bọn họ không một ngoại lệ toàn thân trang bị khôi giáp. Mỗi người đủ để thu hút ánh mắt chúng nhân. Mười phương trận dù nhân số bất đồng nhưng tản mát ra khí thế khiến kẻ khác phải giật mình
Sáu phương trận là ải nhân chiến phủ quân đoàn, ba ngàn ải nhân tộc chiến sĩ, mặc giáp trụ do bọn họ chế tạo , tay cầm chiến phủ hoặc chiến chuy, chỉnh tề đứng tại nơi này , bọn họ vóc người không cao nhưng bả vai rộng lớn , khải giáp léo ra nhàn nhạt ma văn , cương thiết không tầm thường , khí thế đấy khiến bất luận kẻ nào cũng không dám xem thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.