Cầm Đế

Chương 55: Kim sắc sanh hoạt (phần 3)

Đường Gia Tam Thiểu

06/04/2013



Theo sự sắp đặt của Ny Na chủ nhiệm, Âm Trúc và Tô Lạp ngồi cạnh Hải Dương. Hắn vừa mở miệng thì Tuyết Linh đã hỏi tới tấp:

- Âm Trúc, ngươi còn không có trả lời câu hỏi của ta? Mấy ngày nay, ngươi rốt cuộc là đi đâu? Hơn một tháng cũng không thấy. Chúng ta còn muốn ngươi chỉ điểm thêm về nhạc khúc.

Hắn trả lời:

- Ta có chút việc riêng phải ra ngoài một thời gian, bây giờ không phải đã quay lại sao? Ngày mai đi học nếu mọi người có vấn đề gì thì ta nhất nhất giải quyết hết

Ny Na mỉm cười nói:

- Mấy ngày nay mọi người đều rất cố gắng. Bây giờ Tuyết Linh, Lam Hi cùng Hương Loan và Hải Dương cơ bản đều đã dung nhập tâm tình vào trong nhạc khúc. Những người khác còn kém một chút. Còn phải tiếp tục cố gắng. Hôm nay gọi mọi người tới đây, không chỉ là vì chúc mừng Diệp Âm Trúc trở về, đồng thời cũng chúc mừng thần âm hệ của chúng ta có ngày dương danh với đời, mọi người sau này phải cố gắng tu luyện. Chưa thể dung nhập tâm tình tiếp tục cố gắng, đã đạt được thì tranh thủ nắm được nhiều nhạc khúc hơn.

Diệp Âm Trúc tò mò nhìn Hải Dương hỏi:

- Mọi người luyện tập bài nào? Chỉ mất một tháng thôi, thật là quá tốt!

Hải Dương liếc hắn một cái, ánh mắt của nàng tựa hồ sáng hơn rất nhiều, nhưngcó điều gì đó khiến hắn không dám đối diện.

- Là thiến nữ u hồn.

Hải Dương đáp nhỏ, vừa đủ để hắn và Ny Na chủ nhiệm nghe.

Thiến nữ u hồn? Không ngờ lại là bản nhạc này. Trong ấn tượng của hắn, nhạc khúc này với người bình thường chỉ khiến người ta có cảm giác bi thương, nhưng lại không có hiệu quả nào lớn. Chỉ có đối với vong linh sinh vật thì mới ảnh hưởng mà thôi. Hắn càng không ngờ các nàng lại lựa chọn nhạc khúc này.

- Là ta chọn. Bởi vì đó chính là nhạc khúc lần đầu tiên chúng ta hợp tấu, ngươi quên rồi sao?

Hải Dương thấy hắn kinh ngạc, bèn giải thích với thanh âm còn nhỏ hơn.

Một cảm giác khác thường dâng lên trong lòng hắn, khiến hắn có thể cảm giác được Hải Dương đã có sự thay đổi. Nàng không còn lạnh lùng như xưa nữa, giờ đây nàng như một con cừu non, gặp gì cũng thấy lạ, cực kỳ e lệ.

Kim sắc sinh hoạt phục vụ rất nhanh, trong lúc bọn họ tán gẫu với nhau, sơn hào hải vị đã được bưng lên. Đối với mấy món này Diệp Âm Trúc thật sự chẳng có ấn tượng gì, bởi vì hắn chẳng gọi tên được món nào cả. Trong tâm trí hắn, món ăn ấn tượng nhất vĩnh viễn là món gà mà Tô Lạp đi mua lúc sáng sớm

Ny Na lấy một bình hồng tửu, rót đều cho mọi người. Bà nâng ly rồi nói:

- Ca ngợi Pháp Lam, uống đi các con. Trong lòng ta, mọi người đều giống như con ta. Chúng ta cùng nhau uống chén rượu này, vì tương lai của thần âm hệ mà cố gắng.

- Ca ngợi Pháp Lam.

Mọi người nhấp một ngụm, màu rượu óng ánh giống như hồng bảo thạch, rượu vừa chạy xuống cổ, hương bồ đào đã tràn ngập trong miệng, mặc dù đây là lần đầu uống rượu, nhưng Âm Trúc cũng biết là rượu ngon hiếm có trên đời, thầm khen ngợi. Chỉ có Tô Lạp sau khi nếm thử xong thì không tiếp tục uống nữa.

Mọi người vừa ăn vừa bàn chuyện, hầu như chỉ xoay quanh phương pháp dung nhập tâm tình vào diễn tấu. Xem ra hơn một tháng này mọi người đều rất cố gắng.



Ny Na mỉm cười nói:

- Tuyết Linh, ma pháp lực của ngươi đã đến cấp nào rồi?

Tuyết Linh có chút đắc ý nói:

- Con đã tiến vào chanh cấp sơ giai (sơ cấp cam) rồi. Phương pháp tu luyện của Âm Trúc rất khá. Thật sự không ngờ có thể đột phá xích cấp cao giai nhanh như vậy.

Bà lại hỏi Lam Hi:

- Ngươi thì sao?

Lam Hi tinh ý hơn, liếc nhìn Diệp Âm Trúc một cái, rồi thấy Hải Dương bên cạnh hắn thì tựa hồ có chút cô đơn

- Con và Tuyết Linh giống nhau, cũng đạt tới chanh cấp.

Ny Na mỉm cười nói:

- Không tệ, cứ tiếp tục như vậy, các ngươi nếu nắm giữ được nhiều nhạc khúc hơn thì tốc độ tu luyện sẽ không thua ma pháp sư các hệ khác. Xem ra vấn đề lớn nhất của thần âm hệ chúng ta, dưới tác dụng của phương pháp dung nhập tâm tình vào diễn tấu đã được cải thiện rất nhiều.

Vừa nói đến nơi này, Khổng Tước sắc mặt vẫn không được thoải mái, hỏi:

- Diệp Âm Trúc, tại sao ta không thể dung nhập tâm tình vào nhạc khúc?

Diệp Âm Trúc nhìn nàng trả lời:

- Bởi vì tâm của ngươi không đủ tĩnh lặng. Muốn hiểu được bản chất thật sự, cảm nhận được tâm tình của nhạc khúc, đầu tiên phải làm chính là tâm bình khí hòa. Ta đối với ngươi cũng không rõ lắm, nhưng ta có thể nói, tâm của ngươi không đủ tĩnh. Như vậy đi. ngày mai ngươi diễn tấu cho ta nghe thử, chúng ta cùng nhau tìm hiểu, được không?

Nghe xong hắn nói, Khổng Tước luôn luôn cao ngạo sửng sốt một chút, cúi đầu, trầm tư suy nghĩ.

Ny Na chủ nhiệm không ép mọi người uống nhiều, dù sao phần đông cũng là nữ nhi, riêng Âm Trúc mới uống có hai chung đã cảm thấy mơ màng, gương mặt anh tuấn ửng đỏ, đầu lắc lư ảo não, khiến mấy cô gái cười híc híc trêu đùa không ngớt.

Riêng Tô Lạp vẫn ngồi im, chỉ ăn chút thức ăn, các món ngon vật lạ dường như không làm hắn hứng thú chút nào. Nhìn hắn ngồi lặng thinh, Ny Na chủ nhiệm thầm khen, là một thích khách, có thể tự khống chế mình, không ăn nhiều, không uống rượu, khó trách hắn lại xuất sắc như thế.

Trong những đệ tử năm nhất, ngoại trừ Diệp Âm Trúc, nổi danh không phải là Mã Lương, Thường Hạo, Nội Tư Tháp mà chính là Tô Lạp đây. Theo như thích khách chủ nhiệm, Tô Lạp là đệ tử thiên phú cao nhất ông từng gặp qua. Đối với các loại năng lực thì sự lĩnh ngộ và sử dụng vượt xa bạn học cùng lứa, thậm chí trong một lần khiêu chiến, hắn còn đánh bại học sinh xuất sắc của năm thứ năm. Đấu khí tại năm nhất đã đạt tới lục cấp. Điều này trong học viện cũng không phải là không ai sánh bằng, nhưng những năng lực của thích khách thể hiện trên ngươi hắn đều là gần như hoàn mỹ. Thích khách hệ chủ nhiệm, là một gã thích khách cấp bậc chiến, hắn cũng tự hỏi còn gì có thể dạy Tô Lạp đây. Hắn tựa hồ chỉ có đấu khí còn khiếm khuyết một chút mà thôi.

Đang khi mọi người ăn uống vui vẻ, đột nhiên có người đập cửa. Ny Na nhíu nhíu mày bảo ngân y phục vụ bên cạnh

- Không phải ta đã nói không phải ta căn dặn, thì tuyệt đối không ai được quấy rầy sao?

Phục vụ viên cũng có chút không hiểu, ngơ ngác đáp:

- Chúng tôi đã theo người căn dặn mà làm, sao lại có người đến đây?

- Ngoại nhân đương nhiên không thể quấy rầy. Nhưng tỷ tỷ ơi, không lẽ ngay cả tiểu đệ cũng không hoan nghênh sao?



Cửa mở. Một người trung niên mặc quần áo bình thường xuất hiện, đi theo còn có một lão già sắc mặt lạnh lùng.

Thấy người này xuất hiện, mọi người đang ngồi đều đứng lên, ngay cả Ny Na cũng không ngoại lệ

Bởi vì người đến không phải ai khác, chính là Mễ Lan đế quốc hoàng đế, Tây Nhĩ Duy Áo Bối Lỗ Tư Khoa Ni. Đi theo bên người, tự nhiên chính là đế quốc nguyên soái, cũng là Mễ Lan đế quốc đệ nhất cao thủ Tây Đa Phu

- Tham kiến bệ hạ.

Mọi người quỳ xuống hành lễ, đương nhiên, Diệp Âm Trúc là ngoại lệ. Từ khi tại Mễ Lan đại điện phát sinh chuyện, Tây Nhĩ Duy Áo đã hạ lệnh miễn hắn quỳ.

- Được rồi, mọi người không cần hành lễ. Hôm nay xem như bữa cơm gia đình đi. Cũng là ngày tẩy trần cho Âm Trúc, không nên câu thúc làm gì. Các người cứ xem ta như thúc thúc khoản đãi một bữa là được rồi.

Tình cảnh lúc này, Tây Nhĩ Duy Áo đại đế có vẻ cực kỳ bình dị dễ gần.

Đệ tử năm nhất thần âm hệ không biết thân phận của Hương Loan, Tây Nhĩ Duy Áo cũng không có chào hỏi nữ nhi, mà trực tiếp đi tới bên cạnh Diệp Âm Trúc, nhìn Ny Na mỉm cười nói:

- Tỷ tỷ, người thật là không có ý tứ. Âm Trúc trở về chuyện lớn như vậy cũng không cho ta biết một chút. May mà ta tai thính mắt sáng, nghe nói Mễ Lan huy hiệu hồng thập thuẫn xuất hiện tại ‘Kim sắc sanh hoạt’ này mới tìm đến.

Lúc này, hầu hết mọi người đều bị câu nói của Tây Nhĩ Duy Áo đại đế làm sợ ngây người. Ngoại trừ Hương Loan và Hải Dương, đám đệ tử năm nhất thần âm hệ này làm sao biết Ny Na chủ nhiệm của bọn họ cũng là Mễ Lan đế quốc hoàng đế thân tỷ tỷ, đế quốc trưởng công chúa.

Ny Na hừ một tiếng, nói:

- Ta tại sao phải gọi ngươi? Ngươi nếu hoàn toàn nghe ta, mạnh mẽ một chút, nói không chừng không cần để Âm Trúc đi mạo hiểm.

Tây Nhĩ Duy Áo cười khổ nói:

- Tỷ tỷ, ta cũng có nỗi khổ của ta a! Ta phải cai quản cả đế quốc. Mặc dù trong lòng vạn phần không muốn. Nhưng đó là nơi nào người còn không rõ sao? Ta đã cố gắng hết sức mình rồi.

Vừa nói, hắn vừa nhìn tỷ tỷ của mình kèm theo một cái nháy mắt. Dù sao chuyện Diệp Âm Trúc đi ngân long thành vẫn là bí mật

Ny Na sầm sắc mặt. Dù sao đệ đệ là vì Mễ Lan đế quốc, hơn nữa từ góc độ đế quốc mà nói, hắn cũng không có làm sai cái gì, bà lạnh nhạt:

- Nếu đã cùng nhau tới, hôm nay ngươi mời khách bữa cơm này đi.

Tây Nhĩ Duy Áo cười khổ nói:

- Tỷ tỷ. Làm vậy sao được? Ngay cả đệ đến ăn cũng phải trả tiền sao? Người đã sớm mang theo tiền, không bằng tiếp tế ta một ít. Nhìn sinh ý của tỷ ở đây, đệ thật sự ghen tị. Thu nhập ở Mễ lan hoàng gia đại lộ này, ‘kim sắc sanh hoạt’ của tỷ đã chiếm một nửa rồi.

Ny Na không tức giận nói:

- Ngươi cũng biết, đây đều là tiền túi của ta. Lúc đầu không phải ủng hộ ngươi cải cách, ta đâu đem tất cả tư trang của mình mở ra ‘kim sắc sanh hoạt’? Ủng hộ ngươi ta đã làm không ít rồi, giờ còn muốn quản tiền của ta? Không cho! Tiền của ta đều là tiền túi ta, với ngân khố quốc gia không có quan hệ.

Diệp Âm Trúc trợn mắt há hốc mồm nhìn đối tỷ đệ tranh luận về ích lợi. Hắn ngàn vạn lần cũng không nghĩ tới, hào hoa như thế, quy mô như thế mà ‘kim sắc sanh hoạt’ này lại là do đích thân Ny Na chủ nhiệm mở ra. Trong lòng đột nhiên nảy sinh vài phần cảm giác xấu hổ. Ny Na nói mình dùng tiền lương để thanh toán, rõ ràng là nói giỡn mà thôi. Chỗ ‘kim sắc sinh hoạt’ này, tuyệt đối là tiền kiếm hàng đấu, nàng còn cần tiền của mình sao? Khó trách trong thần âm hệ tàng bảo khố bảo vật vô số, hơn nữa đãi ngộ của thần âm hệ là tốt nhất trong tất cả các học hệ. Nguyên lai Ny Na nãi nãi mới chánh thức là đại tài thần a!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook