Cầm Đế

Chương 205: Linh hồn chi chiến - Thần thánh cự long (phần1)

Đường Gia Tam Thiểu

07/04/2013



Là một trong những thần thú cường đại nhất trong những thượng cổ thần thú, thực lực của Nặc Khắc Hi có thể xem là độc nhất vô nhị trên Long Khi Nỗ Tư đại lục, cùng một cấp bậc với Tử Tinh Bỉ Mông, thậm chí tổ tiên của Tử trước kia cũng chết trong tay Nặc Khắc Hi. Có thể thấy được thực lực của hắn mạnh thế nào.

Nhờ cơ duyên xảo hợp, Nặc Khắc Hi bị Diệp Âm Trúc phong ấn trong cây đàn Khô Mộc Long Ngâm của mình, thân đàn là Long Hồn mộc, dùng long cốt, long nha (xương rồng, răng rồng) tạo nên các bộ phận trọng yếu, dùng gân của bảy long vương làm dây đàn, lại thêm linh hồn Nặc Khắc Hi mới chế tạo nên siêu thần khí này.

Khi Nặc Khắc Hi bị Diệp Âm Trúc dùng phương pháp ‘di hoa tiếp mộc’ chú nhập vào cổ cầm, hắn đã mất đi toàn bộ ý thức, chỉ còn lại một ít linh hồn lực và một ít bản năng tồn tại bên trong linh hồn. Đương nhiên cũng chính là tồn tại vong linh rồi. Có thể nói rằng trong giai đoạn hiện tại, đây chính là linh hồn cường đại nhất mà Diệp Âm Trúc cùng Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn có khả năng tìm được .

Lạc đà gầy vẫn hơn là ngựa khỏe, cho dù linh hồn của Nặc Khắc Hi suy yếu, nhưng nói thế nào, nó cũng từng là linh hồn của một thần thánh cự long.

- Nếu có thể khống chế cầm hồn, ngươi có thể thông qua cầm hồn để sử dụng siêu thần khí này, khí hồn là hạch tâm của thần khí, không chế được khí hồn, ngươi chẳng những có thể sử dụng nó, đồng thời, còn có thể tiết kiệm một lượng lớn năng lượng. Đồng thời, điều trở ngại lớn nhất của siêu thần khí này cũng chính là cầm hồn. Dù sao, linh hồn của thần thánh cự long này đối với ngươi đã tràn ngập địch ý, tự nhiên sẽ bài xích khống chế của ngươi, nhưng dù sao linh hồn của nó cũng đã yếu đi một chút. Muốn cho siêu thần khí này trở nên càng thêm hoàn mỹ, ngươi phải làm được hai việc. Một là xóa đi địch ý trong cầm hồn, việc còn lại, chính là trợ giúp mang linh hồn nó một lần nữa trở nên hoàn chỉnh cường đại. Đối với ngươi mà nói, hai việc này đều cực kỳ khó khăn. Khơi dậy linh hồn lực của nó thì tạm thời không cần, bởi vì thực lực của ngươi không đủ để chấn nhiếp nó sau này dễ bị thôn phệ, nhưng ngươi lại có thể xóa bỏ địch ý của cầm hồn đối với ngươi. Để cho siêu thần khí này đã nhận ngươi làm chủ cùng ngươi tự thân càng thêm kết hợp.

Nếu nói Diệp Âm Trúc không động tâm thì không phải, đây chính là siêu thần khí a, như thực lực của hắn bây giờ, nếu có thể sử dụng siêu thần khí này, cho dù đối mặt cường giả của Pháp Lam hắn cũng có thể liều mạng một phen.

- Sư phụ, bây giờ con bắt đầu đây.

Diệp Âm Trúc hít sâu một hơi, hắn biết, thu phục linh hồn ngoại giới phải nói đến một chút vận khí, muốn thu phục linh hồn bên trong siêu thần khí cổ cầm này, bằng vào cầm khúc là không có khả năng thành công. Chỉ có dựa vào linh hồn chính mình cùng tinh thần lạc ấn bổn nguyên.

Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn nói:

- Ngươi cứ thoải mái mà làm, ta sẽ hộ pháp cho ngươi. Yên tâm đi, mặc dù đây là linh hồn bạch cảnh, nhưng chỉ cần có linh hồn của ta trong cơ thể ngươi phụ trợ chấn nhiếp. Trừ phi thực lực của nó có thể vượt qua ngươi và ta. Nếu không vĩnh viễn cũng chỉ có thể hướng ngươi thần phục. Bắt đầu đi, hài tử.



Hai tay đặt trên cầm huyền của siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm, Diệp Âm Trúc chậm rãi nhắm hai mắt lại, lúc này đây, không có quang mang màu tím lóng lánh, chỉ có một chút kim quang dần dần từ mi tâm Diệp Âm Trúc hiện ra. Cái nọ chính là hạch tâm tinh thần lạc ấn trong tinh thần chi hải của hắn, cũng là nơi tàng trữ linh hồn.

Một tia năng lượng tựa như chất lỏng màu vàng bình thường thong thả từ trong điểm kim quang này chảy xuôi đến, rót vào trong Khô Mộc Long Ngâm cầm.

Diệp Âm Trúc biết rõ linh hồn Nặc Khắc Hi cường đại, bởi vậy, vừa mới bắt đầu hắn đã dùng toàn lực, thi triển ra bổn nguyên lực trong linh hồn chính mình.

Dĩ nhiên Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn biết lúc này Diệp Âm Trúc gặp phải hung hiểm, vụ khí màu đen ngưng tụ của linh hồn chợt tản ra, từ bên ngoài lặng yên đem thân thể của Diệp Âm Trúc bao phủ lại. Dùng linh hồn lực cường đại của hắn hoàn toàn có thể đem hết thảy ảnh hưởng ngoại giới ngăn cách, để Diệp Âm Trúc có thể không chịu ảnh hưởng ngoại giới, toàn tâm toàn ý chinh phục thần thánh cự long Nặc Khắc Hi bên trong Khô Mộc Long Ngâm cầm.

Đối với người thường mà nói, để cho linh hồn chính mình tiến vào một kiện khí cụ cơ hồ là không cách nào tưởng tượng được, linh hồn khống chế không thể nghi ngờ là khó khăn nhất, so với khống chế trong tinh thần lực còn phải hơn gấp trăm lần. Một khi linh hồn tiến vào một cái dung khí, nhất là bên trong dung khí có khí tức ma pháp, rất có thể vĩnh viễn cũng có cách nào thoát ly. Mà mất đi linh hồn thân thể, xét từ góc độ nào đó mà nói, đã là tử vong, thậm chí nếu hắn vẫn còn tánh mạng, thân thể chưa chắc đã bình thường.

Mà Diệp Âm Trúc đem linh hồn chính mình rót vào trong siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm hiển nhiên không thể nào khinh địch. Đầu tiên, là dựa vào tinh thần lực của hắn, trong khoảng thời gian tu luyện vong linh ma pháp này, đối với khống chế linh hồn tinh thần lực đã đạt tới tiêu chuẩn cực cao, mặc dù hoàn toàn không thể đem tinh thần lực sử dụng nhuẫn nhuyễn như múa ngón tay vậy, nhưng cường độ năng lượng linh hồn so với tinh thần lực cũng lớn hơn nhiều.

Tiếp đó, siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm này mặc dù sở hữu năng lượng khổng lồ, thuộc loại ma pháp khí cụ cực phẩm trong cực phẩm, nhưng cũng có một điều kiện tiên quyết, đó là Khô Mộc Long Ngâm cầm của Diệp Âm Trúc. Chế tạo ra nó, siêu thần khí cổ cầm này sớm đã kinh nhận Diệp Âm Trúc là chủ, cho dù cầm hồn đối Diệp Âm Trúc có địch ý, nhưng linh hồn Diệp Âm Trúc muốn tự do ra vào Khô Mộc Long Ngâm chính là phi thường dễ dàng. Thần khí có cường đại đến mấy, tuyệt đối cũng sẽ không thương tổn chủ nhân của chính mình.

Chính là có hai nguyên nhân này tồn tại cùng thủ hộ của Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn, Diệp Âm Trúc mới yên tâm tiến vào trong Khô Mộc Long Ngâm cầm. Ngưng luyện linh hồn chỉ là cùng thân thể bảo trì một tia liên lạc vi diệu, toàn bộ linh hồn lực trong khoảnh khắc đã dũng mãnh vào trong siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm.

Ý thức, tinh thần cùng linh hồn lực hoàn toàn hợp làm một thể, sau khi Diệp Âm Trúc khống chế linh hồn chính mình tiến vào Khô Mộc Long Ngâm cầm, hắn đầu tiên cảm nhận được, chính là năng lượng vô cùng khổng lồ và áp lực thật lớn. Tiếng đàn nhàn nhạt ông minh tựa hồ không ngừng vang lên bên tai, áp lực vô hình mang đến cho linh hồn hắn sự dồn ép nhất định.

Diệp Âm Trúc trong lòng thất kinh, chính mình làm chủ nhân của Khô Mộc Long Ngâm, linh hồn tiến vào cầm thể còn phải thừa nhận áp lực như vậy, vậy linh hồn sinh vật khác nếu tiến vào thì sẽ có kết quả gì? Khó trách ngay cả Nặc Khắc Hi nọ linh hồn thần thánh cự long sau khi bị nhốt ở chỗ này cũng không có một chút biện pháp thoát ra. Đương nhiên, bây giờ hình thành áp lực như vậy thì việc cùng Nặc Khắc Hi làm cầm hồn và tăng lên thực lực của cổ cầm về sau chắc chắn có quan hệ.

Diệp Âm Trúc lờ mờ đoán được, sở dĩ Khô Mộc Long Ngâm cầm đối với linh hồn của mình có chút áp lực, sợ rằng là do trong tiềm thức của linh hồn Nặc Khắc Hi có địch ý với mình. Là thần thánh cự long tôn quý lại phải trở thành một khí hồn, có thể tưởng tượng được sự không cam lòng của thần thánh cự long lúc ấy thế nào.

Toàn bộ linh hồn tiến vào bên trong cầm thể, chung quanh lộ vẻ một mảnh hắc ám, sau khi tiến vào áp lực chung quanh ngược lại đã dần dần giảm bớt một chút, một tầng kim quang nhàn nhạt sáng lên, đó là quang mang của linh hồn Diệp Âm Trúc, ngưng tụ thành đoàn linh hồn dần dần huyễn hóa thành hình người, đúng là một cái bản thể thu nhỏ lại của Diệp Âm Trúc, chỉ bất quá lúc này toàn thân hắn là màu vàng óng ánh, cái này chính thức là linh hồn thể của hắn, hạch tâm chính là tinh thần lạc ấn.



Phiêu phù tại thế giới hư vô, không gian bên trong siêu thần khí tựa hồ là vô hạn, Diệp Âm Trúc lơ lửng tại 1 chổ, lẳng lặng cảm thụ hết thảy khí tức chung quanh, đồng thời, linh hồn lực của hắn tại dưới sự khống chế cũng trở nên càng ngày càng ngưng luyện, như là một thực thể bình thường.

Quang mang màu vàng nhàn nhạt phóng thích ra phía ngoài, chiếu sáng chung quanh phương viên hơn mười thước vuông, Diệp Âm Trúc bình tĩnh nói: "Nặc Khắc Hi, còn không ra sao? chẳng lẻ, ngươi không muốn tìm ta báo thù?"

Linh hồn thần thánh cự long Nặc Khắc Hi đương nhiên cũng ở trong không gian này, sở dĩ không có xuất hiện, cũng không phải bởi vì linh hồn cường đại của Diệp Âm Trúc, mà là bởi vì Diệp Âm Trúc cùng với siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm này có quan hệ chủ vật đối với khí hồn như hắn sinh ra áp lực rất mãnh liệt.

Một tia địch ý mãnh liệt tựa như những chấn động mạnh từ trong linh hồn của Diệp Âm Trúc xuất ra mãnh liệt, cả không gian bên trong siêu thần khí đều bắt đầu phát sinh chuyển động run rẩy kịch liệt. Ngay sau đó, linh hồn thân thể của Diệp Âm Trúc hư không khoanh chân mà ngồi, hai tay khẽ vòng quanh trước ngực, kim quang lóe ra, cổ cầm kỳ dị màu vàng đã xuất hiện trên đùi hắn, linh hồn ba động khổng lồ tại đây đem toàn bộ màu sắc linh hồn hắn thông qua cổ cầm màu vàng khuếch tán dần ra.

Màu của cổ cầm nọ mặc dù là màu vàng, nhưng hình thái lại cùng siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm không có gì khác nhau, thế giới linh hồn này, tất cả hết thảy đều có thể bằng vào linh hồn lực hư vô mà thành, cái này do linh hồn năng lượng của cổ cầm ngưng tụ mà thành tuy bản thân không có lực công kích, nhưng là, khi Diệp Âm Trúc bằng vào linh hồn lực chính mình để cho nó vang lên, tất cả sẽ khác đi.

Không biết có dự cảm được tình hình không ổn hay không, thánh cự long nọ ẩn tàng tại trong hắc ám rốt cục đã không nhẫn nại được.

Một tiếng gầm trầm thấp mà tràn ngập địch ý chợt vang lên, xa xa, một điểm quang mang màu trắng sữa không ngừng lớn dần trong mắt Diệp Âm Trúc, quang mang màu trắng sữa vòng quanh thân thể không ngừng phóng thích, mặc dù cũng là linh hồn thân thể, nhưng bây giờ thần thánh cự long nhìn qua yếu hơn so với lúc trước rất nhiều. Mỗi một khối lân phiến trên người đều cực kỳ rõ ràng, linh hồn năng lượng càng ngưng tụ thành hình thể thường, long mục dừng ở Diệp Âm Trúc, căm hờn, phẫn hận và đủ loại khí tức không ngừng từ chỗ sâu trong linh hồn nó phóng thích.

Nhưng linh hồn thân thể thần thánh cự long này đã có một đôi tròng mắt trống rỗng, quang mang nhàn nhạt tại trong tròng mắt lóe ra, mặc dù đang nhìn Diệp Âm Trúc, nhưng không hề có chút tâm tình gì.

Linh hồn Nặc Khắc Hi không chết, nhưng ý thức lại đã hoàn toàn tiêu tán. Cho nên, Nặc Khắc Hi chi hồn xuất hiện ở chỗ này tựa như linh hồn cốt long lúc trước ở long vực, chỉ có bản năng.

Nhìn kỹ long hồn trước mắt, Diệp Âm Trúc không nhịn được hít một ngụm lương khí, hắn phát hiện, phán đoán của chính mình và Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn sư phụ chính là có một chút sai lầm. Đó là thực lực linh hồn của Nặc Khắc Hi này.

Đúng vậy, lúc trước linh hồn thánh cự long bị thu vào trong siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm này quả thật cũng không cường đại, thậm chí hoàn toàn phi thường suy yếu, bằng cảm giác của Diệp Âm Trúc, khi đó linh hồn của Nặc Khắc Hi hướng chính mình phát động một lần công kích cuối cùng, liền trực tiếp hồn phi phách tán.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook