Chương 6: Long kỵ binh ( phần 1 )
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Diệp Âm Trúc không biết cái gì là khách khí , cũng không biết quan hệ giữa dong binh và chủ nhân. Cả ngày cưỡi giác mã làm hắn có chút khó chịu , lần này được mời , dại gì mà từ chối .
Cân thiết dong binh đoàn thành viên đều chăm chú chấp hành nhiệm vụ , thậm chí rất ít khi nói chuyện phiếm . Thấy việc Âm Trúc chui vào xe ngựa cũng chả ai nói gì , tiếp tục đi trong lặng lẽ .
Bên trong xe ngựa rất rộng rãi , đầy đủ mọi tiện nghi . Chỗ ngồi là những chiếc ghế dài có bọc nhung , có tất cả ba chiếc bao quanh một cái bàn với đầy đủ hoa quả cùng đồ uống bên trên . Mỗi chiếc ghế êm ái này đủ cho một người nằm hoặc ba người ngồi cùng lúc , hiện giờ chỉ có mình An Nhã .
An Nhã vẫn mặc một bộ đồ trắng như trước , lưng tựa vào ghế , người hơi ngả ra sau , ngồi đối diện với Âm Trúc . Từng đợt hương khí từ người nàng tỏa ra làm Âm Trúc ngất ngây , không nhịn được buột mồm nói : “ An Nhã tỷ tỷ , người thật xinh đẹp “ .
Lời ca ngợi mình An Nhã đã nghe nhiều nhưng nay nghe Âm Trúc nói , trong lòng nàng nổi lên một cảm giác tự hào , mỉm cười nói : “ Âm Trúc , ngươi như thế nào lại gia nhập cân thiết dong binh đoàn ? “ .
Âm Trúc cũng không dấu diếm , mọi sự việc phát sinh ngày hôm qua đều nói ra , chỉ là hắn không nói trong không gian giới chỉ có năm cây cổ cầm .
“ Nguyên lai là như vậy . Ngươi quả là người thiện lương . Âm Trúc , tỷ khuyên ngươi điều này , sống trên đời đừng quá thiện lương , nếu không sau này sẽ bị người ta khi dễ “ .
Nghe An Nhã an ủi , Âm Trúc không khỏi nhớ đến tiểu khất cái kia , tức giận nói : “ Sẽ tuyệt đối không có lần sau đâu “ . Tuy hắn chất phát nhưng không có nghĩa là không biết tức giận .
An Nhã liếc nhìn ma pháp huy chương trên ngực Âm Trúc . Cách Ân cùng những người khác không quen thuộc ma pháp nên không nhìn ra , riêng An Nhã đã quá quen thuộc với ma pháp nên nhìn ra điểm đặc dị của huy chương này . “ Âm Trúc , đồ án trên ma pháp huy chương của ngươi rất kỳ quái . Rốt cuộc ngươi là ma pháp sư hệ gì ? “ .
“ Ta là một thần âm sư , kí hiệu điêu khắc trên huy chương của ta là nhạc khí đồ án “
“ A ! Thần âm sư ? “ . An Nhã ngẩn ngơ nhìn Âm Trúc , ánh mắt nhất thời trở nên kì quái .
“ An Nhã tỷ tỷ , tỷ làm sao vậy ? Chẳng lẽ chuyện này rất kì quái sao ? “ .
“ A , không có gì . Ta chỉ thấy lạ là một nam nhân như ngươi sao lại lựa chọn làm thần âm sư , ta cũng biết một vài thần âm sư nhưng đều là nữ tử cả . Nói như vậy ngươi cũng chưa có ma thú à ? “ .
Âm Trúc hỏi : “ Ma pháp sư nhất định phải có ma thú sao ? “ .
Sự kinh ngạc trong mắt An Nhã càng tăng lên : “ Đương nhiên rồi , ma thú là biện pháp an toàn nhất bảo vệ cho ma pháp sư . Không có ma thú thì ma pháp sư sẽ rất bất lợi trong chiến đầu bởi khả năng cận chiến của ma pháp sư quá kém . Chức nghiệp ma pháp sư trở nên cao quý , được nhiều người ngưỡng mộ không chỉ vì số lượng thưa thớt àm còn bởi thực lực cường đại . Khi còn ở đê giai cấp thì chưa có gì rõ rệt nhưng một khi tiến vào hoàng cấp , một ma pháp sư có thể dễ dàng đối phó một chiến sĩ đồng cấp . Ma thú là tấm lá chắn hữu hiệu nhất của ma pháp sư , chủ yếu dùng để ngăn cản địch nhân trước khi ma pháp sư ngâm xướng xong . Cường đại ma thú thậm chí có thể phối hợp cùng ma pháp sư công kích địch nhân . Có ma thú , khă năng tác chiến của ma pháp sư càng trở nên mạnh mẽ , chẳng lẽ chuyện này ngươi cũng không biết sao ? “ .
“ Gia gia ta hình như cũng đã nhắc tới ma thú , hình như người nói ta tạm thời còn chưa cần ma thú “ . Tần Thương sở dĩ nói vậy để Âm Trúc có thể chuyên tâm tu luyện xích tử cầm tâm , bình thường hai ông cháu cũng rất ít khi nói chuyện về thế giới bên ngoài , chủ yếu toàn về việc tu luyện .
An Nhã than thở : “ Vậy gia gia ngươi nhất định là một ma pháp sư cường đại , nói gì đi chăng nữa mỗi ma pháp sư đều ao ước cùng một ma thú thiết lập khế ước . Hẳn người hy vọng sau này ngươi cường đại sẽ thu phục một ma thú cao cấp. Đáng tiếc ngươi lại là thần âm sư “ .
Nói đến đây , ánh mắt nàng nhìn Âm Trúc càng trở nên nhu hòa , Âm Trúc cảm nhận thấy ánh mắt An Nhã rất giống mẫu thân . “ Tỷ tỷ , hãy giảng giải thêm cho ta kiến thức về ma thú đi . Bản thân tỷ có ma thú hay không ? “ .
An Nhã mỉm cười đáp : “ Tự nhiên là có , nếu không , ta làm sao lại dám đi xa như vậy để kiếm trà diệp . Ma thú là người bạn tốt nhất của ma pháp sư . Thông thường ma pháp sư đều lựa chọn ma thú có khă năng cận chiến cùng phòng ngự để thiết lập khế ước , như vậy mới có thể bảo vệ bản thân một cách tốt nhất . Ngoài ra còn có loại ma thú phi hành vô cùng trân quý bởi chúng có thể giúp pháp sư di chuyển dễ dàng , tiết kiêm được rất nhiều thời gian . Một khi ma pháp sư cùng ma thú thiết lập khế ước thì cả đời ma thú sẽ trung thành với chủ nhân , không bao giờ phản bội , trừ phi đích thân chủ nhân giải trừ khế ước . Âm Trúc , hôm nay Cách Ân đoàn trưởng đã nói với ta là ngươi định đến Mễ lan học viện . Ngươi gọi ta một tiếng tỷ tỷ chẳng lẽ ta lại không quan tâm đến một đệ đệ như ngươi sao , nếu ngươi nguyện ý , tỷ sẽ giúp ngươi bắt một ma thú “ .
Nghe An Nhã nói vậy , Âm Trúc nhất thời trở nên hưng phấn , nhưng rất nhanh đã lắc đầu : “ An Nhã tỷ tỷ , càm ơn hảo ý của tỷ , nhưng gia gia ta đã nói qua , không thể tùy tiện nhận sự giúp đỡ của người khác “ .
“ Ngươi còn coi tỷ tỷ là người lạ sao ? Việc tỷ giúp đệ hoàn toàn là người thân giúp nhau mà “ . Nhìn vẻ mặt ngây ngô của Âm Trúc lúc này , trong lòng An Nhã càng tăng thêm hảo cảm . Nàng chủ yếu muốn giúp Âm Trúc thu phục ma thú bởi hắn là thần âm sư . Thần âm sư tuy là một nhánh của tinh thần hệ ma pháp nhưng luôn không được coi trọng bởi lực công kích quá yếu . Nhưng muốn thu phục một ma thú trước tiên phải đánh bại nó mới được . Nếu chỉ bằng thực lực của mình , thần âm sư rất khó có thể thiết lập khế ước với một ma thú . Giờ nàng muốn kiếm một ma thú cho Âm Trúc để hắn có thể bảo vệ được bản thân , tránh bị người trong Mễ lan học viện khi dễ .
“ Việc này có thể được sao ? “ .
“ Đương nhiên , bất quá tỷ chưa biết nên tìm ma thú gì cho ngươi bây giờ . Dù sao cả đời cũng chỉ có một cơ hội duy nhất mà thôi , nên lựa chọn ma thú thuộc loại tốt một chút … Được rồi , chúng ta tới Mễ lan đã rồi tính sau “ .
Diệp Âm Trúc không biết một ma thú ‘ thuộc loại tốt ‘ theo lời An Nhã sẽ là gì . Một thất giai trí tuệ ma thú cực kì khó kiếm nói chi đến thu phục . Nếu dễ như vậy thì chẳng nói làm gì .
“ Tỷ tỷ , tỷ cho ta xem ma thú của tỷ được không ? “ . Ánh mắt Âm Trúc tràn đầy hy vọng nhìn An Nhã .
An Nhã mỉm cười , lắc đầu : “ Nơi này không được , để tới một địa phương nào không có người ta sẽ cho ngươi xem .Ý , Âm Trúc , tay ngươi … “ .
Âm Trúc vươn hai bàn tay đưa đến trước mặt An Nhã : “ Trời sinh ra ta đã thế này , gia gia nói bát chỉ rất thích hợp cho việc gảy đàn , không theo nghiệp thần âm sư quả là uổng phí . An Nhã tỷ tỷ , người rốt cuộc đã đạt tới cấp bậc gì ? Ngày hôm qua tỷ thử thách ta , ta có cảm giác thủy nguyên tố ba động rất mãnh liệt trên người tỷ “ .
An Nhã cả kinh “ Ngươi cảm giác được thủy nguyên tố ba đọng trên người ta ? “ .
Âm Trúc gật đầu , đáp : “ Đúng vậy “ .
An Nhã thật sự sửng sốt : “ Âm Trúc , ngươi thật sự chỉ là một thần âm sư sao? Tại sao tinh thần lực của ngươi lại có thể nhạy cảm đến thế ? “ .
Âm Trúc gãi gãi đầu : “ Ta cũng không biết , chỉ là ta cảm giác được nên mới nói ra thôi “ .
An Nhã than nhẹ một tiếng : “ Ngươi đúng là sỏa tiểu tử , vấn đề này không nên hỏi người khác . Ma pháp sư tính tình phần lớn đều rất quái dị , ngươi hỏi vậy khiến người ta nghi ngờ ngươi có ý đồ gì đấy “ .
Hôm nay vội quá , 7h mới bắt đầu dịch , sẽ có 1c nữa cho mọi người sau 1h nữa :00 (36):
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.