Chương 6: Long kỵ binh ( phần 4 )
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Âm Trúc mỉm cười nói : “ Không có gì . Vừa rồi ta chỉ nói những điều trong lòng đang nghĩ mà thôi . Long kỵ binh thật là bá đạo , nhất là cái gã long kỵ tướng đó , cứ làm như chúng ta là thuộc hạ của hắn không bằng , ra lệnh cho chúng ta làm cái này cái nọ . Chẳng lẽ ở Mễ lan đế quốc bọn họ cũng kiêu ngạo như vậy sao ? “ .
Cách Ân thở dài một tiếng , nói : “ Huynh đệ , ngươi không biết a ! Long kỵ binh tại đại lục địa vị gần bằng ma pháp sư , thậm chí địa vị của họ so với ma pháp sư còn muốn cao hơn . Chỉ có cao cấp ma pháp sư mới có thể so sánh với bọn họ . Số lượng của long kỵ binh thậm chí là tiêu chuẩn để đánh giá thực lực của các quốc gia . Chỉ cần một trăm long kỵ binh đã có thể chống lại vạn kỵ binh quân đoàn bình thường “ .
Âm Trúc gật đầu , nói : “ Cái gã tử tước vừa rồi quả thực rất mạnh , long kỵ tướng đều lợi hại như hắn sao ? “ .
Cách Ân đáp : “ Long kỵ tướng sao không lợi hại cho được . Bất kì ở quốc gia nào , cấp bậc của long kỵ binh đều giống nhau . Mười long kỵ binh làm thành một tiểu đội , trăm người một trung đội , ngàn người làm đại đội , vạn người làm quân đoàn . Ngươi có biết tại sao trong tám quốc gia chỉ có Mễ lan và Địch á được coi là đế quốc trên Long khi nỗ tư đại lục không ? Chính là do Mễ lan và Địch á đều có một quân đoàn long kỵ binh , thực lực rất là cường đại , thế mới có thể trấn thủ cực bắc hoang nguyên . Cái gã Áo Tư Đinh vừa rồi chỉ là một ngân tinh long kỵ tướng , hắn cai quản một trung đội , trên hắn có kim tinh long kỵ tướng cai quản một đại đội và tử tinh long kỵ tướng cai quản cả quân đoàn . Ngân tinh long kỵ tướng thực lực đạt đến thanh cấp , kim tinh long kỵ tối thiểu cũng phải lam cấp sơ giai , nhưng mà tử tinh long kỵ tướng chính là tử cấp đại chiến sư , tọa kỵ là cửu cấp cự long . Tọa kỵ của kim tinh long kỵ tướng cũng không phải là tuần long mà là long tộc . Tại long kỵ binh quân đoàn , bình thường một long kỵ binh phải đạt đến chanh cấp chung giai là tối thiểu , chính mình phải có tuần long làm tọa kỵ , chủ yếu là con cháu quý tộc nhưng lại được huấn luyện cực kì nghiêm khắc , đãi ngộ cực cao . Chiến sĩ cũng có thể gia nhập long kỵ binh quân đoàn , nếu mười năm trước ta có thể có lục tích địa long thì ta cũng đã gia nhập long kỵ binh quân đoàn rồi “ .
“ Nguyên lai là như vậy , chẳng trách thực lực gã tử tước ấy lại cường đại đến thế “ . Âm Trúc cảm thán nói , đáng tiếc hắn là một ma pháp sư , nếu thật sự có một cự long làm tọa kỵ thì cảm giác làm sao nhỉ ? Chắc hắn phải phi thường sảng khoái rồi .
Trải qua sự cố vừa rồi , cân thiết dong binh đoàn lại tiếp tục ra đi . Trong lòng mỗi người , thân phận An Nhã trở nên cực kì thần bí , chắc chắn nàng không thể là một người buôn bán bình thường được .
Lộ trình hoàn toàn thuận buồm xuôi gió , mười ngày sau , cân thiết dong binh đoàn rốt cuộc cũng hộ tống An Nhã đi tới Mễ lan thành – thủ đô của Mễ lan đế quốc . Vừa tới cổng , hàng hóa do cân thiết dong binh đoàn hộ tống đã được chục thanh niên mặc áo xanh tới thu thập , ai cũng biết đây là thuộc hạ của An Nhã mà không biết nàng thông báo cho họ bằng cách nào .
“ Âm Trúc , ngươi thật sự không tới chỗ của tỷ du ngoạn một chút sao ? “ . An Nhã có chút chờ đợi nhìn Âm Trúc .
Âm Trúc lắc đầu , đáp : “ Không được , ta đã đáp ứng Cách Ân địa thúc , trợ giúp dong binh đoàn của họ lên D cấp . Dù sao Mễ lan học viện ngay bên ngoài Mễ lan thành , sau này có cơ hội , nhất định ta sẽ đến tìm tỷ . An Nhã tỷ tỷ , cảm ơn tỷ dọc đường đã chiếu cố đến ta “ .
An Nhã nhìn Âm Trúc cười thật tươi , ánh mắt đầy yêu thương trìu mến khiến cho tất cả thuộc hạ của nàng cảm thấy lạ kỳ , chưa bao giờ lão bản của họ lại đối xử dịu dàng với một nam nhân đến vậy .
“ Đượ rồi , cứ như vậy đi . Mà này , ngươi hãy cầm lấy vật này , sau này rảnh hãy đến phiêu lan hiên tìm ta , ta còn chờ ngươi đạn cầm cho ta nghe đấy “ . Vừa nói , An Nhã vừa lấy một lam tinh giới chỉ ra , nhẹ nhàng đeo vào ngón giữa trên tả thủ của Âm Trúc .
“ A ! An Nhã tỷ tỷ , vật trân quý thế này ta không thể nhận đâu “ .
Lam tinh giới chỉ hình dáng điển nhã , phần thân có màu bạc , không biết dùng chất liệu gì để tạo thành , mặt trước có khảm một lam bảo thạch hình giọt nước , quang mang màu lam tỏa ra nhu hòa , nhẹ nhàng lưu chuyển . Viên bảo thạch hoàn toàn không có chút tì vết nào , hơn nữa lại có ma pháp ba động , khiến Âm Trúc có thể khẳng định đây là một không gian giới chỉ .
Giới chỉ vừa đeo vào tay hắn thì tinh thần lực đã tự động liên kết với nó , Âm Trúc giật mình phát hiện , không gian bên trong giới chỉ này so với cái trước đây con muốn rộng lớn hơn , bên trong thậm chí còn có năm trăm kim tệ .
“ Tỷ tỷ đã nói vậy àm ngươi còn chưa an tâm sao ? Cái này là lễ vật tỷ tặng ngươi , huống chi ngươi mang nó mới có thể tới phiêu lan hiên tìm ta . Nếu ngươi không nhận , ta sẽ tức giận đó ! “ . Mặc dù rõ ràng là An Nhã giả bộ tức giận nhưng chiêu này của An Nhã đối với Âm Trúc lại cực kì hữu hiệu , khiến hắn tin đến sái cổ .
Âm Trúc bất đắc dĩ nói : “ Được rồi , trước tiên ta xin nhận giới chỉ của tỷ vậy , nhưng số tiền này ta nhất định không nhận . Gia gia đã nói qua , nam nhân nhất định không được nhận tiền của đàn bà phụ nữ , nếu không sẽ biến thành kẻ bám váy phụ nữ . Ta bây giờ vẫn nhớ kĩ lời nói của người , tỷ đừng trách ta , đây là nguyên tắc “ . Thanh âm của hắn có phần trang trọng .
An Nhã đỏ mặt , may mà tính tình nàng phi thường kiên nhẫn mới có thể áp chế nhưng cảm xúc trong lòng , thấp giọng nói : “ Tiểu tử ngốc , ngươi có biết ‘kẻ bám váy phụ nữ’ có ý tứ làm sao không ? Sao ại có thể nói ra những lời như vậy . Cuộc sống bên ngoài sẽ không dễ dàng , không có tiền ngươi định thế nào ? “ .
Âm Trúc kiên nghị lắc đầu : “ Tỷ tỷ , ta thật sự không thể nhận số tiền này . Nếu tỷ không thu hồi , ta cũng sẽ không dám nhận giới chỉ của tỷ “ .
An Nhã bất đắc dĩ than nhẹ một tiếng , hữu thủ đưa ra tiếp cận giới chỉ của Diệp Âm Trúc . Quang mang xanh biếc chợt lóe lên , Âm Trúc có thể cảm nhận được năm trăm kim tệ đã được An Nhã thu hồi .
“ Tiểu tử ngốc , giờ ta phải đi , sau này phải cẩn thận một chút , đừng có mà lại đánh mất giới chỉ . Có khó khắn gì nhớ đến tìm tỷ nhé “ .
Diệp Âm Trúc đứng nhìn cỗ xe ngựa của An Nhã dần dần rời xa , trong lòng trào dâng những cảm xúc mãnh liệt . Không hiểu sao trong lòng hắn lúc này lại có cảm giác mất mát như lúc Tử rời đi .
Mễ lan đế quốc là quốc gia cường đại nhất trên Long khi nỗ tư đại lục , phía bắc giáp cực bắc hoang nguyên , phía tây giáp A tư khoa lợi vương quốc , phía đông giáp Phật la vương quốc , phía tây nam giáp Ba lặc mạc vương quốc , phía đông nam giáp Ba bàng vương quốc . Nhưng điều quan trọng nhất là phía nam của Mễ lan lại giáp trung tâm của Long khi nỗ tư đại lục – Pháp lam . Vừa giáp bốn vương quốc lại thêm cực bắc hoang nguyên , Mễ lan nhất định phải tận lực phát triển binh lực , nếu không làm sao có thể thái bình được đây ?
Mễ lan thành là một tòa thành nổi tiếng từ xưa với nền văn hóa lâu đời nhưng lại rất văn minh , cư dân khoảng sáu trăm vạn , là trung tâm buôn bán , giao lưu văn hóa giữa Mễ lan và các quốc gia khác .Thường trú ở đây có ba mươi vạn quân đội , trong đó bao gồm ba đại đội long kỵ binh .
Cách Ân và Âm Trúc đang đi thăm quan Mễ lan thành , vừa đi Cách Ân vừa giới thiệu cho Âm Trúc một chút kiến thức về tòa thành này “ Mễ lan thành được xưng là thiên đường của giới quý tộc , các kiến trúc nơi đây đều do những công tượng kiệt xuất nhất của đại lục thiết kế . Ở chỗ này chỉ cần có tiền là mua được tất cả , khắp nơi đều có những khu giải trí giúp ngươi tiêu tiền một cách nhanh nhất . Mễ lan thành cũng là thành trì an toàn nhất trên Long khi nỗ tư đại lục , thử hỏi ai dám xâm phạm một thành thị do ba ngàn long kỵ binh bảo vệ đây . Âm Trúc , đi lại ở đây ngươi phải cẩn thận bởi ở đây rất rộng lớn , từ bắc thành đến nam thành ít nhất cũng phải mất ba ngày “ .
Cách Ân và Âm Trúc đang đi đến dong binh tổng hội , dù sao để thăng cấp dong binh đoàn không cần nhiều người , có xích cấp pháp sư Âm Trúc là đủ rồi . Các thành viên còn lại của dong binh đoàn đều được an bài trong lữ quán .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.