Chương 49: Long vực (phần 2)
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Thân lâm tuyệt cảnh , tâm tính của Diệp Âm Trúc hòa cùng tiếng đàn ngược lại càng thêm bình đạm , đây là lần đầu tiên hắn tấu nhạc bằng Phi Bộc Liên Châu Cầm lâu như thế , ngoại trừ việc tâm hồn hoàn toàn dung nhập vào tiếng đàn , hắn lại một lần nữa cảm giác được sự thương cảm của cầm hồn . Người và đàn dần dần tiến vào một quá trình kết hợp , đạt tới Kiếm Đảm Cầm Tâm tam giai , không hề có dấu hiệu nào đã tự động đề thăng cầm ma pháp lực . Ngay lúc này đây , trong tiếng đàn đã thoáng xuất hiện một tia rung động .
Ngay cả bản thân Diệp Âm Trúc cũng không biết mình đã tấu khúc “ Cao Sơn Lưu Thủy “ tổng cộng bao nhiêu lần . Tại Long vực trong một thời gian rất dài , khi hắn từ trong cầm khúc tỉnh lại thì hoàn cảnh xung quanh cũng đã xuất hiện biến hóa .
Nếu như là áp lực , có lẽ Diệp Âm Trúc sẽ bất tri bất giác mang tinh thần lực chuyển vào cầm khúc nhưng biến hóa này không phải là áp lực tăng lên mà ngược lại tiêu mất .
Thân thể đột nhiên cảm thấy nhẹ bỗng . 3 chủng loại năng lượng giao hoà tạo nên màn hào quang hộ thể do không gặp lực cản nào nữa , khoảnh khắc biến mất . Thân thể nhẹ nhàng lơ lửng làm cho Diệp Âm Trúc không cách nào bảo trì thanh tĩnh lúc trước . Cầm khúc tự nhiên chịu ảnh hưởng . Hắn lập tức mở bừng 2 mắt .
Bầu trời tựa hồ sáng hơn trước rất nhiều . Diệp Âm Trúc ngẩng đầu lên nhìn . Hắn kinh ngạc phát hiện , mảnh trăng khuyết màu tím nọ không biết từ lúc nào đã trở nên tròn vành vạnh . Thể tích của nó trở nên to lớn vô cùng , ánh sáng chiếu rọi toàn Long vực dĩ nhiên cũng mạnh hơn trước vài phần . Đồng thời , hắn cũng hiểu tại sao áp lực mạnh mẽ xung quanh thân thể mình hoàn toàn tiêu biến , bởi vì lúc này ma pháp nguyên tố cuồng bạo đang bị hút đi với tốc độ kinh người . Mục tiêu của mà đám ma pháp nguyên tố này hướng đến chính là đám xương cốt Long tộc trải dài trên khắp bình nguyên .
Dưới ánh trăng sáng mà mặt trăng màu tím kia chiếu xuống , ma pháp nguyên tố chuyển động hướng về đám xương cốt Long tộc càng lúc càng nhanh.Ngay sau đó Diệp Âm Trúc thấy một dòng khí lưu màu trắng xuất hiện . Đây là thứ gì ? Tinh thần lực cực kì mẫn cảm của hắn ngay lập tức đưa ra đáp án . Hắn hoảng sợ phát hiện , dòng khí lưu màu trắng đó chính là linh hồn . Chính là những linh hồn lúc trước tán loạn trong không khí , lúc này chúng dĩ nhiên là đang bắt đầu ngưng tụ lại .
Dòng khí lưu màu trắng này có vẻ rất có quy luật . Từ từ phân tán ra các hướng . Nó cũng tương tự như các ma pháp nguyên tốc , nhẹ nhàng dung nhập vào Long cốt . Bất quá những dòng khí lưu trắng này chỉ toàn nhập vào phần đầu lâu của Long cốt . Toàn bộ .
Tích tích tích tích tích tích , âm thanh ma sát chói tai vang lên , Diệp Âm trúc giật mình nhìn kỹ lại , hắn mới phát hiện những đống xương trắng vốn đang yên lặng đột nhiên chuyển động . “Trời ạ ! Mình có hoa mắt không đây ?”
Từng đám từng đám xương trắng lớn , trong tiếng ma sát cót két , từ mặt đất màu đen đứng thẳng lên , dưới ánh trăng của mặt trăng tím chiếu xuống , sắc trắng bệch của những bộ xương này hiện lên rất rõ ràng . Cùng lúc đó Diệp Âm Trúc cũng phát giác ra một bí mật , cũng là vì ánh trăng rằm chiếu xuống đủ sáng hắn mới có thể phóng tầm mắt nhìn ra xa , mới thấy ở đó thứ gì như một tấm gương phản xạ lại ánh mắt .
Long vực này thật ra cũng không quá lớn như người ta tưởng tượng , nó sở dĩ có vẻ rộng lớn khôn cùng là do bên kia có một mặt gương cực lớn phản xạ toàn bộ cảnh vật lại . Bất quá Diệp Âm Trúc lúc này không có đủ thời gian chú ý đến , bởi vì đám Long cốt cực lớn đã hoàn toàn đứng lên . Từ trên người bọn chúng , mặc dù không hề cảm thụ được khí tức sinh mạng nhưng lại hoàn toàn bao phủ ma pháp nguyên tố khổng lồ cùng với linh hồn lực . Cốt Long , Diệp Âm Trúc chưa bao giờ thấy hoặc đọc qua sách vở nào nói về loại sinh vật như thế này .
Cho dù dưới tấm kinh lớn phản xạ bên kia sinh ra thêm hằng hà sa số ảo ảnh nhưng dưới mắt đếm sơ bộ thì số lượng Cốt Long tụ tập tại đây cũng ước chừng hơn 2 , 3 ngàn . Phải biết rằng Long tộc vốn cực kì trường thọ , chúng có thể sống lâu đến hơn 2 vạn năm . Nhưng mà bây giờ tổng số thành viên của cả 7 Đại Long thành cũng chỉ xấp xỉ 1 ngàn . Nhìn vào số lượng 2 , 3 ngàn Cốt Long ở đây cũng đủ hiểu phán đoán của mình hoàn toàn không sai . Đây chính là nghĩa địa chung duy nhất của Long tộc kể từ khi đản sinh .
Lúc này Diệp Âm Trúc cơ hồ đứng ngơ ngẩn , chôn chân tại chỗ , trong lòng nghi hoặc không thôi . Thừa nhận của Long vực rốt cục là thế nào , chẳng lẽ là tìm cách sinh tồn giữa vòng vây của mấy ngàn Cốt Long này ? Thực lực của Cốt Long so với Long tộc chính thức chênh lệch bao nhiêu hắn không biết rõ , nhưng có thể chắc chắn khẳng định , cho dù là Tử cấp cửu giai siêu cấp cường giả ở đây sợ rằng cũng không cách nào sống sót giữa vây công của hơn mấy ngàn đầu Cốt Long này .
Khi linh hồn màu trắng xâm nhập vào đầu lâu của Cốt Long , đột nhiên nổi lên hai luồng lửa u ám , hiện ra ở vị trí 2 con mắt . Ngọn lửa này có 7 màu sắc tương ứng . Cũng giống như màu sắc của 7 Đại Long thành tộc nhân . Tựa hồ như thể hiện thuộc tính của Cốt Long lúc còn sống .
Khoảng cách giữa Diệp Âm Trúc và Cốt Long gần nhất chỉ có hơn 10 thước . Lúc này mấy đầu Cốt Long thật lớn đã hướng về phía hắn đứng . Ngọn lửa u ám trong mắt đã sáng lên đôi chút . Hiển nhiên đã phát giác ra sự tồn tại của Diệp Âm Trúc .
Hai tay đặt trên dây đàn của Phi Bộc Liên Châu Cầm . Đấu khí cùng tinh thần lực tăng lên đến trạng thái đỉnh phong . Diệp Âm Trúc vẫn chưa vọng động , mặc dù hắn biết nếu lũ Cốt Long này phát động công kích nhắm vào mình , tuyệt đối không có khả năng tránh thoát , nhưng hắn cũng không thúc thủ chịu đòn suông.
Chính đang lúc này , một thanh âm già nua hùng hậu từ bốn phương tám hướng vang lên :
-Kẻ nào dám xông vào Long tộc thánh địa , quấy rối các linh hồn đang ngủ say ?
Vừa nghe thấy thanh âm này cất lên , toàn thể Cốt Long quay đầu hướng về mặt trăng màu tím , cũng không phát động công kích về phía Diệp Âm Trúc nữa .
Ôm Phi Bộc Liên Châu Cầm sát ngực rồi đứng hẳn lên . Diệp Âm Trúc từ không gian giới chỉ lấy ra khối long phiến mà Ngân long vương Hoắc Hoa Đức đưa cho hắn , cao giọng nói :
-Xin lỗi , ta tuyệt không dám quấy rầy các linh hồn yên nghỉ của Long tộc , nhưng Ngân long vương bảo ta đến đây tiếp nhận khảo thí , xem có thể đạt được thừa nhận từ Long vực hay không .
Mặc dù hắn không biết người nói chuyện là ai , nhưng nếu có thể trao đổi thì vẫn còn hy vọng.
-A . Loài người nhỏ bé này mà cũng muốn sinh tồn trong Long vực hay sao ?
Diệp Âm Trúc cảm giác trong tay nhẹ đi một thoáng , long phiến nó cũng đã hoàn toàn biến mất .
-Không sai , đúng là khí tức của Ngân long tộc , nói vậy , ngươi muốn trở thành ngoại tịch Long tộc hay sao ?
Diệp Âm Trúc nói :
-Xin ngài nói cho ta biết làm cách nào để thông qua Long tộc khảo nghiệm ? Đạt được thừa nhận của Long vực ?
-Rất đơn giản . Ngươi chỉ cần tìm được bản thể của ta . Cũng chỉ cần đứng trước mặt bản thể của ta chứng tỏ thực lực và dũng khí . Vị trí của ta nằm ngay trung ương của Long vực .
“Đơn giản ? Thế này gọi là đơn giản ? Đi đến trung ương của Long vực . Tất nhiên là phải băng qua đám Cốt Long thủ hộ kia” , Diệp Âm Trúc không mù quáng cho rằng thực lực bản thân mình đủ để làm như vậy .
Thanh âm già nua tiếp tục nói :
-Long tộc đã chết nhưng nhưng hồn bất diệt , đám Cốt Long trước mặt ngươi chỉ còn phân nửa lực lượng so với lúc còn sống . Chúng nó hiện giờ do ta khống chế , tạm thời sẽ không phát động công kích nhắm vào ngươi . Nếu như Ngân long vương bảo ngươi tới . Vậy bây giờ bắt đầu đi .
-Ta …
Không đợi Diệp Âm Trúc nói hết câu , đám Cốt Long trước mặt hắn đã xuất hiện biến hóa . Mắt hắn cơ hồ có thể thấy được toàn bộ Cốt Long đều đưa mắt nhìn chăm chăm về vị trí của mình . Theo một tiếng vang đặc biệt cất lên , có hơn trăm Cốt Long bay thẳng lên trời , vỗ cánh nhằm thẳng hướng Diệp Âm Trúc đánh tới . Trên mặt đất đồng loạt vang lên tiếng ầm ầm rung động . Trong một khoảnh khắc ấy , ngoại trừ sau lưng là vách núi cao chót vót ra , hắn cơ hồ không có đường nào khác để thoát thân .
Đám Cốt Long phi hành trên không này , cánh của chúng chính là do bản thân thuộc tính ma pháp hợp cùng xương cốt hình thành . Tốc độ phi hành mặc dù so với cự long chính thức chậm hơn rất nhiều nhưng bù lại số lượng bọn chúng lại cực kì đông đúc .
Trong mắt toát ra vài tia bi thảm , hắn biết . Trong nháy mắt đã có lựa chọn , hai chân dậm xuống đất , thân thể trong tích tắc lui về phía sau , nhắm hướng vực sâu không đáy sau lưng nhảy thẳng xuống , hắn không có lựa chọn khác . Nếu cứ đứng yên tại chỗ , chỉ sợ là 2 Cốt Long đồng loạt công kích là có thể hủy diệt hắn rồi .
Ầm ầm ầm , vô số các loại nguyên tố được phun ra … Trong nháy mắt Diệp Âm Trúc nhảy lùi lại , toàn bộ đã oanh kích trúng vào vị trí hắn vừa đứng , hơn trăm Cốt Long liên thủ phun ra , uy lực tuyệt đối còn mạnh hơn cả cấm chú bình thường , cho dù chỉ là dư âm của vụ nổ cũng bắn lên người Diệp Âm Trúc vô số kim quang . Nhưng tốc độ rơi của thân thể lại trở nên nhanh hơn nhiều .
Sinh mệnh thủ hộ lại một lần nữa cứu tính mạng Diệp Âm Trúc, nhưng lần này thân thể của hắn đã bắt đầu từ trên không trung rời xuống , thẳng về phía đáy của vực sâu . Bóng ma tử vong ám ảnh tâm trí Diệp Âm Trúc , các loại ý niệm trong đầu vào thời khắc mấu chốt này liên tục nảy sinh . Hắn hận . Hắn tựa hồ như hiểu rõ tại sao lại hận Long tộc như thế . Nhưng mà , hận bây giờ thì có tác dụng gì nữa ?
Bất quá , tư tưởng phức tạp trong đầu Diệp Âm Trúc cũng không có duy trì quá lâu , ngay lúc hắn tưởng rằng mình đang rơi xuống thì dưới chân đột nhiên chấn động mạnh một cái , dĩ nhiên là đã chạm đất . Bởi vì hoàn toàn không chuẩn bị trước , cú va chạm nhất thời làm hắn mất đà ngã sóng xoài trên mặt đất . Chân phải đau nhức kịch liệt , run rẩy một chút .
Chuyện gì xảy ra vậy ? Trong chết tìm sống cũng là lúc Diệp Âm Trúc phát hiện , bản thân mình đang đứng chơi vơi giữa vực sâu , xung quanh tất cả đều trống rỗng nhưng cảm giác dưới chân truyền đến lại chính là mặt đất bằng phẳng . Đột nhiên hắn chợt hiểu . Vực sâu này chỉ là ảo ảnh , những gì mắt mình trông thấy đều không phải là thật . Điều làm hắn mừng rỡ nhất là chính mình có thể nhảy ra khỏi vách núi cao này nhưng lũ Cốt Long này không thể . Bất luận là đang bay trên không trung hay đang đứng trên mặt đất . Dường như cũng đã bị lực lượng vô hình nào đó câu thúc . Mắt bọn chúng không ngừng phát tán hung quang nhìn mình chăm chăm nhưng lại không thể truy kích .
“Nếu nơi này là đất bằng , vậy mình có khả năng thoát ra ngoài hay không ?” Trong lòng lại nhen nhóm ngọn lửa hy vọng , cố nén cảm giác đau đớn từ chân phải truyền đến , Diệp Âm Trúc lê bước chầm chậm hướng về phía sau .
-Đừng có mộng tưởng rời đi , nếu đã muốn đạt được thừa nhận của Long vực , thất bại chính là chết . Mặc dù hiện giờ ngươi đã bước chân ra ngoài cấm địa nhưng nếu không được ta cho phép , ngươi không có khả năng rời khỏi đây .
Thanh âm già nua lại một lần nữa vang lên trong tai Diệp Âm Trúc , cảm giác thật sự làm hắn ghê tởm .
Đúng như thanh âm đó nói , Diệp Âm Trúc chỉ mới đi ra xa chừng hơn 200 thước , thân thể dường như dụng phải một tấm chắn vô hình , hơn nữa lại còn hết sức kiên cố . Cho dù là Bích ti cũng không cách nào tạo nên tổn hại cho nó .
Tại Ngân long thành đã chịu nhiều miệt thị , cảm giác vận mệnh bị người khác nắm giữ thật sự thống khổ . Đến đây lại gặp phải hoàn cảnh tương tự , phẫn nộ ẩn giấu sâu trong nội tâm của Diệp Âm Trúc cũng không có cách nào khống chế được nữa , hắn cũng không cố tìm cách đào thoát khỏi đây nữa . Trong lòng hừng hực lửa giận , ngồi xuống tại chỗ .
Cũng sử dụng Phi Bộc Liên Châu Cầm như lúc nãy nhưng lúc này cầm khúc không còn là “ Cao Sơn Lưu Thủy “ nữa , cho dù sử dụng vơi Cốt Long chưa chắc tạo ra thương tổn , hắn cũng muốn thử qua một lần . Chỉ cần gây cho bọn chúng một chút thương tổn thì cũng có thể tiết bớt nỗi hận trong lòng Diệp Âm Trúc đi một chút .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.