Chương 152: Lục đạo lục chiến (phần 1)
Đường Gia Tam Thiểu
07/04/2013
Ánh mắt của một người đều tập trung trên người hắn, mấy vạn ánh mắt đều tập trung trên một người, nhưng lúc này cầm thành vô cùng yên tĩnh, ánh mắt của mọi người nhìn Diệp Âm Trúc cũng bất đồng, Diệp Âm Trúc bình tĩnh đi tới trước mặt mọi người, kể cả Tử, An Nhã, cường giả trong cầm thành, tứ đại dị tộc cùng với dân chúng trong cầm thành đều đồng thời quỳ trên mặt đất.
“ cầm đế đại nhân.”
Diệp Âm Trúc mỉm cười, các ngươi đang làm gì vậy, mau đứng lên.
An Nhã trong mắt lóe ra lệ quang kích động nói:
“Âm Trúc ngươi vì chúng ta. Ngươi...”
Diệp Âm Trúc nhẹ nhàng lắc đầu. “Đối với ta mà nói, đây chỉ là một kinh nghiệm trong cuộc sống, bất luận có là kinh nghiệm cuối cùng, hay là có thể vượt qua cửa ải khó khăn này,bây giờ đều đã không trọng yếu. Cầm thành là nhà của ta. Ta ngay cả cầm thành đều không thể giữ được, như thế nào để mọi người gọi hai chữ Cầm đế, các ngươi đều đứng lên cả đi,nếu lục đạo chi quyết thất bại,các ngươi cứ rời đi, các ngươi chỉ là bằng hữu của cầm thành, không phải là thuộc hạ của cầm thành, không cần hướng Mễ Lan đầu hàng, Đông Long cũng thế, mời các ngươi tùy thời có thể rời đi, nếu ta đã bị trục xuất khỏi Đông Long bát tông. vậy bên trong lãnh địa của cầm thành cũng không cần thu lưu các ngươi phải không?”
“Âm Trúc” Mai Anh nước mắt trào ra, định đi lên ngăn cản nhi tử tiếp tục nói, nhưng thân thể nàng đã bị Diệp Trọng gắt gao ôm lấy, bất luận Diệp Ly, Tần Thương hay Diệp Trọng ở đây đều không có ngăn cản Diệp Âm Trúc, bọn họ biết rõ hành vi tống tử Diệp Âm Trúc, nhưng là một người nam nhân hắn đã không có đường lui.
“ cháu của chúng ta đã trưởng thành a.” Hắn đã chính thức là một nam nhân.” Trong mắt Diệp Ly cũng đã tuôn rơi hai hàng lệ. Lan Như Tuyết nắm chặt tay, nguyên vốn tưởng rằng bọn họ hẳn là phải chết, mấy ngày nay bọn họ đã nghĩ hết thẩy mọi cách, nhưng lúc này đây bọn họ lại cùng nhau, mắt nhìn Diệp Âm Trúc vì cầm thành, vì bảo vệ Đông Long đã lựa chọn cửu tử nhất sanh lục đạo chi quyết bọn họ trong lòng bi thương đã đạt tới cực điểm.
“ Không Diệp lĩnh chủ. Chúng ta Đông Long bát tông đã phạm sai lầm, như thế nào lại để cho ngươi gánh? Cho dù thật sự có tiến hành lục đạo chi quyết, cũng hẳn là chúng ta tại sai lầm lớn nhất phải gánh lấy sự thất bại ấy mà tiến hành.”
Cùng lúc đó Thái Thượng trưởng lão cũng đi ra. Vài ngày không thấy hắn trên đầu tóc đã hoàn toán mất đi sự sáng bóng lộng lẫy, cả người nhìn qua vừa già nua đi rất nhiều, nhìn Diệp Âm Trúc, lão cố nén tâm tư kích động, mấy ngày nay lão hối hận, tiến nuối, tuyệt vọng đủ mọi loại tâm tình vây quanh, lão có thể tùy thời cảm giác mình có thể bị đột quỵ, Diệp Âm Trúc cùng Hải Dương rời đi, mới có thể lưu lại cho Đông Long một tia hương hỏa, mà Đông Long chiến sĩ không thể nghi ngờ kết cục chỉ có con đường chết. Nhưng khi lão vừa mới nghe được ‘” lục đạo chi quyết” thanh âm bốn chữ truyền khắp cầm thành, cũng truyền khắp quân doanh Mễ Lan đế quốc, thì biết rõ chính mình sai rồi, so sánh với Diệp Âm Trúc, lựa chọn của chính mình yếu nhược nhiều lắm.
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói: “ trưởng lão, không cần khuyên ta, ngài có biết ma pháp không?, như thế nào hoàn thành Lục đạo chi quyết? đừng quên ta từng là Cầm, Trúc hai tông tông chủ, đồng thời có cả ma pháp cũng vũ kĩ, hơn nữa nơi này lại là lãnh địa của cầm thành, là ta bảo vệ lãnh địa như thế nào Đông Long lại ngăn cản ta? mọi người đều không phải nói thêm nữa, dựa theo lời ta nói mà làm.” vừa nói hắn vừa ly khai mọi người trực tiếp hướng bên trong cầm thành mà đi.
Lúc này mùa đông đã đến gần, khoảng cách giữa cầm thành với cực bắc hoang nguyên là rất gần nên không khí cầm thành đã vô cùng rét lạnh, mỗi một lần hít thở là lại cảm nhận được hàn khí lạnh thấu xương. Diệp Âm Trúc trong lòng cũng không có gì sợ hãi, sự khác biệt có chăng là hắn cảm giác chính mình càng ngày càng hưng phấn.
Trong đầu nhớ lại lúc trước trong sách có nghi lại tự thuật về lục đạo chi quyết
Lục đạo chi quyết thay đổi thế cục cuộc chiến. người thắng lợi thu được thu được sáu năm hòa bình cùng sáu tòa thành thị có tài nguyên phong phú.
kỵ chiến. Long kỵ, Mã ky, Thú kỵ....,hết thẩy kỵ sĩ cuộc chiến, khiêu chiến giả đan nhân độc kỵ, khiêu chiến đối thủ cực mạnh địa kỵ sĩ, cấm sử dụng ma pháp, cấm gọi về ma thú trừ ma thú tọa kỵ của mình ra, hết thẩy đều trên lưng ma thú quyết một trận thắng bại, bất luận bị đánh gã khỏi tọa kỵ hay là thân tử đều tính là thua cuộc.
Ma pháp chiến. cấm hết thảy thân thể tiếp xúc, cấm hết thảy đấu khí cùng vũ kĩ, cấm hết thảy vật lý công kích cùng với vũ khí sử dụng. Đây là một hồi ma pháp đai chiến, nắm giữ thế giới tất cả nguyên tố cuộc chiến, là ma pháp sư chung cực khiêu chiến.
Vũ kỹ chiến. Cùng loại vũ kỵ chiến. bất đồng duy nhất là không được gọi ma thú về chiến đấu. hết thảy đều dựa vào đấu khí của bản thân mình, không được sử dụng ma pháp hoặc là ma pháp đạo cụ. chỉ bằng vào duy nhất thực lực của bản thân va chạm quyết một trận thắng lợi .
Ma thú chiến. cấm hết thẩy thân thể tiếp xúc, cầm hết thảy vũ kỹ cùng ma pháp. Người khiêu chiến cùng người bị khiểu chiến trở thành chủ thể, gọi ma thú về công kích chủ lực, trong tràng ma thú chiến, khiêu chiến giả đổng thời đối diện ba gã bị khiêu chiến giả gọi ma thú về, lấy một địch ba, trong hiểm cảnh mà thắng
Đoàn chiến, thông quân cuộc chiến, đoàn thể cuộc chiến, người khiêu chiến điều khiển trăm người phát động chiến đấu, trong đoàn chiến không được sử dụng vũ kĩ hoặc ma pháp. Không được gọi về ma thú trợ chiến chính mình chiến đấu, trăm người xuất chiến. một người xuất chiến. một người thống suất, đối mặt lấy một đối mười, một trăm đối một ngàn, thể hiện chính thức nghệ thuật thống suất nghệ thuật cùng chánh thức cường giả phong phạm.
Tổng hợp chiến, không có bất cứ hạn chế nào vể cuộc chiến. Bất luận là người khiêu chiến hay người bị khiêu chiến đều có thể sử dụng bất kể thủ đoạn tiến hành chiến đấu. đây cũng chính là một hồi quyết chiến, cũng là trận quyết chiến cuối cùng, người khiêu chiến trải qua năm cuộc khiêu chiến trước gặp khảo nghiệm cuối cùng, kiên trì đến tận đây cho dù bất luận thắng bại đều là cường giả trong cường giả.
Lục đạo chi quyết . Sáu phương pháp chiến trong đầu Diệp Âm Trúc hiện lên. Dựa theo quy củ lục đạo chi quyết ngoại trừ trận quyết chiến tổng hợp ở cuối cùng thì người khiêu chiến giả đều có thể yêu cầu bất cứ hình thức chiến đấu nào, ba ngày này Diệp Âm Trúc đã chuẩn bị tốt thứ tự tất cả khiêu chiến.
Quân doanh phía bắc Mễ Lan đế quốc
Lúc này, những tướng lãnh đều đã nhận lệnh rời đi, Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái cũng không có ngồi ở ghế chủ thượng của chính mình mà là cung kính đứng bên cạnh một người toàn thân bao phủ một kiện ma pháp mầu trắng. bởi vì đang ngồi nên không không thể thấy rõ hình dáng.
Lúc này. Trong trướng chỉ còn lại hai người bọn họ mà thôi
Ngồi ở vị trí chủ thượng người áo trắng lầm bầm nói, “ khuynh thành cuộc chiến, lục đạo chi quyết . thay đổi càn khôn. Chung cực khiêu chiến, đây cũng là một biện pháp, đáng tiếc hắn không có khả năng chiến thắng, Diệp Âm Trúc ngươi thật để cho ta quá thất vọng, Đông Long đế quốc các ngươi xúc phạm tới cấm kị của mấy lão già ở pháp lam làm gì? Mã Nhĩ Đế Ni. Ngươi đã chuẩn bị tốt chưa?”
“Đúng vậy đại nhân lục đạo chi quyết chiến ta đã đều an bài tốt rồi, chung cực cường giả cuộc chiến, một người không thể có khả năng hoàn thành bốn nhiệm vụ, Diệp Âm Trúc là một người không dưới hai mươi tuổi hắn làm như thế chỉ là đi tìm tử lộ mà thôi, đáng tiếc một người có thiên phú như vậy. Nếu hắn không phải xuất thân từ Đông Long, hết thảy đều có thể thay đổi được, nhưng bây giờ xem ra tất cả đã không kịp nữa rồi.”
nếu bây giờ có những người khác ở chỗ này, nhất định sẽ là cho giật mình, thật là kinh người a ! Mã Nhĩ Đế Ni buất luận là thân phận gia chủ Tử La Lan gia tộc hay Nguyên Soái, đều là nhất nhân địa vị, có thể hắn xưng là đại nhân, thì người này có thân phận như thế nào?
“ Mã Nhĩ Đế Ni ta mặc kệ là ngươi chuẩn bị cho tràng khuynh thành chiến này như thế nào. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, bất luận lục đạo chi quyết này chấm dứt, ngươi cùng quân của ngươi tuyệt đối không thể làm tổn thương tánh mạng Diệp Âm Trúc, ngươi hiểu không? “
“Điều này... “ Mã Nhĩ Đế Ni do dự một chút rồi nói. “Đại nhân, ngài làm cho ta thật khó khăn a, căn cứ vào lời của công chúa điện hạ Diệp Âm Trúc đã đạt tới tử cấp cường giả, muốn chiến thắng hắn lại không làm tổn thương hắn, thật sự là một việc khó khăn a.”
“ bất luận gian nan cỡ nào, ngươi đều phải dựa vào lời nói của ta mà làm. Mã Nhĩ Đế Ni đừng quên, các ngươi là một đám người khi dễ một đứa nhỏ, nếu các ngươi như vậy cũng không thể làm được, sắp đến phương bắc đại chiến, ngươi như thế nào cùng thú tộc đối kháng? mặt khác Diệp Âm Trúc đối với Mễ Lan cũng có vài phân tình tại lục đạo chi quyết cũng đồng dạng tránh cho chúng ta cùng Đông Long đế quốc liều mạng, cục diện hỗn loạn, chuyện này chỉ cần ngươi làm tốt, ta có thể tại quân đoàn phương bắc hiệp trợ ngươi đối phó với thú nhân tộc.”
Nghe xong những lời này, Mã Nhĩ Đế Ni trong mắt hiện lên một niềm vui mừng như điên, “ thật như thế? nếu có ngài tại phương bắc quân đoàn thì đừng có nói hai bộ lạc của thú nhân, cho dù là tam đại bộ lạc có đến, chúng ta cũng không cần sợ chúng.”
“ bây giờ nói lời này còn quá sớm. Ngươi trước tiên phải giải quyết chuyện của Diệp Âm Trúc khiêu chiên.”
“ tuân lệnh đại nhân.”
Sáng sớm, ở phương đông mặt trời đỏ dần mọc lên. trong khi đó trong cầm thành, rất nhiều người bọn họ dựa theo trận hình chỉnh tề triển khai
Bên trái. Đầu tiên là bốn ngàn quân đội, phân biệt mặc hồng, lam, thanh, hoàng bốn màu khải giáp, không có ngoại lệ trên lưng mỗi người đều có một thanh trường kiếm, bọn họ chẳng những động tác chỉnh tề. hơn nữa thoạt nhìn thân hình hơi trầm ổn, khí độ trầm ổn như báo rằng bọn họ đều có thực lực bất phàm, đi đầu tiên là một đội chiến sĩ mặc chiến khải màu xanh, bọn họ trong mắt đều lóe ra bi phẩn cùng ánh mắt rực lửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.