Chương 152: Lục đạo lục chiến (phần 3)
Đường Gia Tam Thiểu
07/04/2013
Trong tổ chức quân đội Mễ Lan đế quốc, Long kỵ binh quân đoàn cũng không xếp ở vị trí thứ nhất, ở vị trí thứ nhất chính là ma pháp sư quân đoàn, Mễ Lan sở dĩ có thế trở thành đệ nhất đế quốc trên Long Khi Nỗ Tư đại lục thì nhân tố chủ yếu là số lượng Đại ma pháp sư, cả Mễ Lan đế quốc có đầy đủ thế hệ ma pháp sư các hệ được bồi dưỡng, chỉ cần đạt tới chuẩn chanh cấp ma pháp sư, đều có thể phục dịch trong quân đội, có thể nói trong cả đại quân của Mễ Lan thì đãi ngộ của bọn họ là được ưu đãi nhất, có thế tưởng tượng rằng, Mễ Lan ma võ học viện có thể hàng năm cấp cho đế quốc vài trằm ma pháp sư thiên tài. từ dĩ vãng tới nay khi Mễ Lan gặp phải nguy cơ thì đế quốc mới chính thức sử dụng đến, đế quốc thành lập tổ chức ma pháp quân đoàn chiến đấu. lần đầu tiên xuất hiện trên chiến trường, về phần Mễ Lan đế quốc có bao nhiêu ma pháp sư thì ai cũng không biết. Cho dù là Lam Địch Á Tư có thông tin tình báo tôt nhất cũng không biết được bí mật này.
Mễ Lan hai quân đoàn chậm rãi tản ra, hiện lên một đại trận hình. Ba mươi vạn so với một vạn năm, tương đương một người so với hai mươi người, song phương khí thế tại chiến trường hoàn toàn bất đồng.
Ba mươi vạn đại quân của Mễ Lan đế quốc đều là quân chính quy, trong nhiều năm tại biên giới phía bắc đế quốc tôi luyện nhiều năm, sớm đưa bọn họ trở thành một cương thiết hùng sư, mặc dù chừng ba mươi vạn người. nhưng ngoại trừ âm thanh của tọa kỵ cùng ma sát của khôi giáp cùng vũ khí thì không có một âm thanh hỗn loạn nào truyền ra, mỗi một quân đoàn đều bảo trì cực tốt trận hình, sát khí đằng đằng.
ở giữa quân đoàn phương bắc của Mễ Lan đế quốc là ba đại kỳ tung bay trong gió. một cái là quốc kỳ của Mễ Lan đế quốc. Mễ Lan hồng thập tự kỳ. bên trái của Mễ Lan hồng thập tự kỳ là một lá cờ mầu trắng mặt trước vây quanh bởi tử la hoa lan hết sức bắt mắt. Đây là lá cờ của Tử La Lan gia tộc, cũng là đế quốc chi thuẫn - cờ của Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái. Phía bên phải là một lá cờ mầu đen khác biệt, mặt trên của lá cờ có thêu một thanh trường kiếm chuyên dụng của chiến sĩ. Trường kiếm phía dưới là một đầu ngân long ngửa mặt lên trời thét gào đây là cờ của quân đoàn phương bắc của Mễ Lan đế quốc. Quân đoàn phương bắc này có một cái tên là Long Kiếm quân đoàn.
Đông Long bát tông tông chủ cùng ba vị Thái Thượng trưởng lão sắc mặt đều rất khó coi, lúc này bọn họ mới chánh thức hiểu vì sao Diệp Âm Trúc nói: nếu chiến đấu với quân đoàn này, dù Đông Long bát tông thân thể cường đại thì thực lực cũng không thể nào tác dụng, bọn họ mặc dù đều là cường giả nhưng trên nghệ thuật chiến đấu ai có thể so sánh với một trong hai vị nguyên soái của Mễ Lan đế quốc Mã Nhĩ Đế Ni ? đối mặt với quân đoàn đã được huấn luyện tốt, phối hợp ăn ý, kinh nghiệm qua vô số lần chiến đấu ác liệt được gọi là Mễ Lan hùng sư, bọn họ mới có gần một vạn chiến sĩ Đông Long bát tông như thế nào có thể giành thắng lợi?
Trung ương đại quân Mễ Lan đã bắt đầu hành động. Một ngàn Long kỵ binh cùng năm ngàn cấm vệ quân hộ vệ phía sau, Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái cùng với tướng lãnh quân đoàn phương bắc chậm rãi từ trung ương quân đoàn xuất hiện.
Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái trên không trung, dưới thân là một con Lam Long thật lớn nhìn qua anh vũ dị thường. Con cự long này thật đặc biệt. Bình thường một con thủy hệ cự long trường thành thực lực chỉ là bát giai, nhưng con Lam Long này thực lực đã đạt tới cửu cấp cự long, cũng là đệ đệ của Thủy long thành thành chủ. Thủy Long trưởng lão, sống ngàn năm đã tiến tới cửu cấp, thân hình thật lớn có thể so sánh với thân hình của hắc long hoặc là kim long. Mã Nhĩ Đế Ni ngồi ngay ngắn, hiển lộ uy thế.
Hôm nay. Mã nhĩ Đế Ni mặc một cái khải giáp mầu tím, khải giáp này gọi là Tử Vi lăng nhật khải giáp. Trên thân khải giáp thuần mầu tím có khắc một cái ấn kí tử la lan. trước ngực khải giáp lóe ra tử quang nhàn nhạt, đây là huy chương tử tinh long kỵ tướng, ngoại trừ nhan sắc hơi khác một chút thì hình dạng khá giống huy chương đế quốc Hoàng gia Mễ Lan hồng thập tự.Đứng trên lưng tọa kỹ Thủy long,bên hông giắt một chuôi tử uy long thương,không thể nghi ngờ,Mã Nhĩ Đế Ni chính là tiêu điểm của cả Mễ Lan đại quân,đồng thời là Mễ Lan đại quân tối phong duệ.
Hai bên tả hữu của Mã Nhĩ Đế Ni , phân biệt là mười sáu Long kỵ sĩ, từ tọa kỵ có thể nhìn ra mười sáu người này là mười sáu vị Long kỵ tướng kể cả bốn gã kim tinh long kị tướng cùng mười hai tên ngân tinh long kỵ tướng.
Mặc dù Long kỵ binh quân đoàn không có tới. Nhưng Mã Nhĩ Đế Ni chính mình điều động một nửa số Long kỵ tướng tới, có thể thấy được hắn đối với tràng chiến tranh này trọng thị như thế nào, cũng không phải hắn sợ ba mươi vạn đại quân thất bại, mà là ở đại lục hỗn chiến sắp bắt đầu, nên hắn hy vọng tuyệt đối chiếm ưu thế khi phá hủy Đông Long đế quốc, tổn thất ít nhất quân sĩ để trở về tiền tuyến phương bắc tiếp tục chiến tranh .
mười sáu đầu cự long nương theo Mã Nhĩ Đế Ni bên người trông cực kỳ uy vũ, ba mươi vạn đại quân khi bọn họ vừa mới xuất hiện thì đồng thời kêu lên, “ Mễ Lan-- Long nhất nhất kiếm - Tử - La – Lan”
Cuồn cuộn tiếng gầm dài, trên không trung tựa hồ như đám mây cũng phải né tránh, bầu trời càng trở nên xanh thẫm hơn.Tràn ngập chiến ý cực lớn cùng tiếng vọng ầm ĩ tại Bố Luân Nạp sơn mạch quanh quẩn phía sau Cầm thành chiến sĩ, khí thế bức người, Mã Nhĩ Đế Ni thành danh bao nhiêu năm, thế nào dễ dàng đối phó?
Mã Nhĩ Đế Ni yên lặng nhìn kĩ đối phương tựa hồ căn bản không thể so với chiến sĩ bên mình, trong lòng lại thở dài. Nếu chiến tranh bắt đầu ngay bây giờ, hắn hoàn toàn tự tin có thể thương tổn một cách nhỏ nhất mà hoàn toàn tiêu diệt quân địch trước mặt. Nhưng hắn chính lại không ngờ được rằng Diệp Âm Trúc - một người chưa đến hai mươi tuổi, lại có thể dùng phương pháp cực đoan mà đặc thù để phá hủy kế hoạch hoàn mỹ của mình.
Khuynh thành cuộc chiến. Lục đạo chi quyết, chung cực khiêu chiến mấy trăm năm nay chưa tưng xuất hiện lại là một người trẻ tuổi chưa đến hai mươi tuổi đưa ra. Hắn tưởng rằng chính mình có thể gánh vác được chung cực khiêu chiến ư? bất luận như thế nào thì dũng khí như vậy chính mình cũng không có khả năng, trong khi Áo Lợi Duy Lạp mới đạt tới Lam cấp, Mã Nhĩ Đế Ni từng cho rằng cháu của mình là một thanh niên vĩ đại nhất trên cả Long Khi Nỗ đại lục. Nhưng bây giờ xem ra ít nhất trên thực tế cháu mình so với vị cầm thành lĩnh chủ thì có sự chênh lệch không nhỏ? nếu Áo Lợi Duy Lạp mạnh hơn Diệp Âm Trúc thì trong thất quốc thất long bài vị chiến chủ tướng sẽ không là Diệp Âm trúc a.
Mã Nhĩ Đế Ni lại tự hỏi cục diện trước mắt, nhưng từ lúc đó cho tời bây giờ hắn cũng không quá lo lắng cho tràng lục đạo chi quyết, dù sao đối phương khiêu chiến cũng chỉ là một thanh niên mới mười tám tuổi a! hắn tuyết đối không thể tưởng cả quân đoàn phương bắc lại không đánh bại được đối thủ. hắn bây giờ chỉ tính toán rằng nếu Diệp Âm Trúc thua, vậy Đông Long đế quốc phải xử trí như thế nào, nếu mình là một người trong Đông Long đế quốc mình sẽ tuyệt đối không để một người trẻ tuổi như vậy dùng phương thức này giải quyết vấn đề, chẳng nhẽ Đông Long đế quốc lại hồ đồ như vậy ư? Không, sẽ không như vậy, nhất định trong truyện này có vấn đề, Diệp Âm Trúc đại diện cầm thành, nếu hắn thua Đông Long bát tông hẳn cũng không thể không có mặt trong khế ước mới đúng.
Khóe miệng toát ra một tia cười lạnh, Mã Nhĩ Đế Ni nhìn ra xa xa, thấy hình dáng chiến sĩ Đông Long bát tông trong lòng đã có chủ định, một khi lục đạo chi quyết thắng, chắng nhẽ bọn họ lại có ý nghĩ kiên cường ngạnh kháng?
Diệp Âm Trúc rốt cục cũng đã đến, hắn lại không có tọa kỵ chỉ là một mình lẳng lặng từ trong cầm thành đi ra, hôm nay trên người cũng không có mặc thần nguyên ma pháp bào, mà là hoàn toàn thay bằng trang phục chiến sĩ.
Một thân trang phục màu trắng hoàn mỹ mặc trên người,làm nổi bật lên bờ vai rộng,bộ ngực rắn chắc,tư thế đĩnh đạc,mái tóc đen buộc gọn sau gáy.Đồng thời đi bên cạnh hắn có một người,nếu nói Diệp Âm Trúc là trung tâm của cầm thành thì người này chính là cái bóng của hắn, đứng đằng sau hậu thuẫn, người đó chính là Tử.
Từ trang phục đồng dạng cũng đơn giản. Cùng Diệp Âm Trúc một thân trang phục giống nhau. Chỉ có khác là mầu sắc đích thị là tử tinh nhất tộc mầu tím mà thôi, cùng Diệp Âm Trúc đi tới hắn cố ý đi sau Diệp Âm Trúc nửa bước, hai người đi với tốc độ cũng không tính là nhanh, nhưng nếu có thể cẩn thận quan sát có thể phát hiện, bọn họ mỗi một bước giống nhau, cước bộ đều trầm ổn hữu lực, giống như ánh mắt ngưng đọng của Diệp Âm Trúc, không vì cường đại khí thế của đại quân Mễ Lan mà có chút dao động.
“ Cầm đế - , cầm đế -“sau tiếng hô của đối phương, thì cầm thành cũng xuất hiện thanh âm vang vọng, trước hết là hai chữ Cầm đế. Đó là tiếng trụ dân của Cầm thành tứ đại dị tộc, mỗi người đều khản cả giọng hô danh xưng của Diệp Âm Trúc, nương theo tiếng hô của bọn họ thì Đông Long cũng bắt đầu hô theo, đầu tiên là các đệ tử của trúc tông, mặc dù cầm tông nhân số ít nhất, nhưng Diệp Âm Trúc cũng là tông chủ của trúc tông, mặc dù trên danh nghĩa địa vị tông chủ đã bị Thái Thượng trưởng lão miễn trừ, nhưng muốn miễn trừ địa vị tông chủ của Đông Long bát tông phải thông qua thảo luận thống nhất của nguyên lão hội mới có thể quyết định, càng huống chi Diệp Âm Trúc thân phận là cháu của tông chủ, vì cầm thành, vì Đông Long bát tông mà Diệp Âm Trúc hướng tới cường đại địch nhân đề ra khuynh thành cuộc chiến, lục đạo chi quyết khiêu chiến, bất luận thắng bại hắn chính là hình tượng một đời của những người trẻ tuổi của Đông Long bát tông, đúng như Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái đã suy nghĩ, không phải ai cũng có thể như Diệp Âm Trúc gánh chịu trách nhiệm nặng nề như vậy.
Hai chữ Cầm đế theo tiếng gọi của trúc tông đệ tử trong nháy mắt lan truyền khắp cả Đông Long bát tông, căn bản không cần các tông chủ hạ mệnh lệnh, mà hành vi hoàn toàn tự phát
mặc dù cầm thành chỉ có một vạn năm ngàn người, nhưng ải nhân cùng chiến sĩ Đông Long bát tông thân thể đều cực kì cường hãn, thanh âm của họ tuyệt không yếu, mặc dù bao trùm không bằng ba mươi vạn đại quân của đối phương, nhưng trong nhất thời đã trấn áp được âm thanh của đối phương.
Diệp Âm Trúc cùng Tử vẫn đi tới trận tiền của đối phương mới dừng lại, An Nhã, Lỗ Đặc Tư, Cổ Lỗ trưởng lão cùng với chiến sĩ các tộc cầm thành, ánh mắt đều chăm chú trên người hắn.
“Âm Trúc, cố gắng lên.” An Nhã phát hiện, bây giờ chính mình có khả năng nói ra những lời cổ vũ như thế từ khi nào, nhưng cố gắng hai chữ không thể nào biểu đạt được tâm tình của nàng bây giờ. Trong khi đứng trước Mễ Lan đế quốc ba mươi vạn đại quân, tâm tình của vị tinh linh nữ vương đã bắt đầu rối loạn, khi Diệp Âm Trúc chủ động đưa ra lục đạo chi quyết khiêu chiến giải quyết tình hình trước mắt, An Nhã lại phát hiện không hiểu tại sao tâm tình mình hết thẩy đều khôi phục như bình thường, đối với đệ đệ nhỏ hơn mình bốn trăm tuổi này nàng vô cùng kiên định, thủy chung tin tưởng nhất định kỳ tích sẽ phát sinh trên người Diệp Âm Trúc.
“ huynh đệ, ải nhân tộc là bằng hữu vĩnh viễn, cầm thành gặp khó khăn chúng ta nhất địch sẽ giúp đỡ ngươi.” Thanh âm của Lỗ Đặc Tư tràn ngập áp lực kích động. Sẵn nhiệt huyết của chủng tộc,lại thêm trường đại chiến trước mắt này là hắn từ khi sinh ra tới giờ mới được chứng kiến, nếu không phải trên mình không có ma pháp. hắn thậm chí hy vọng người đưa ra lục đạo chi quyết khiêu chiến này là mình mới đúng.
Diệp Âm Trúc nhìn trong tay chợt kinh hãi, hắn kinh ngạc thấy trong tay Lỗ Đặc Tư là một thanh chiến chùy đưa cho mình, trên thân chiến chùy lóe ra quang mang mầu tím nhàn nhạt. Hành động này tỏ rõ rằng ải nhân tộc đối với hắn hoàn toàn ủng hộ. hắn vừa mới muốn nói cái gì đó, lại bị Lỗ Đặc Tư cắt lời.
vị tộc trưởng ải nhân tộc này nhếch miệng cười. “ý của ta Diệp huynh đệ không nên cự tuyệt, ta không phải là cho không ngươi .Giống lúc trước cùng diệt thần nỗ, chỉ là cho ngươi mượn dùng tạm,xong thì phải trả lại đó.”
Diệp Âm Trúc cũng không nói nữa, cũng không có cự tuyệt trên tay quang mang chợt lóe, đây chính là vật ải nhân tộc cao nhất quyền uy, cũng chính là chí bảo trấn tộc lôi thần chùy đã thu vào giới chỉ của mình, lời cảm tạ ở đây đã không còn tác dụng gì, chỉ có thể thu được thắng lợi cuối cùng của lục đạo chi quyết đối với ải nhân tộc mới là hồi báo tốt nhất.
“Âm Trúc. Ta không thể không thừa nhận, Diệp Ly có một đứa cháu tốt.” Thái Thượng trưởng lão đi tới trước mặt Diệp Âm Trúc dừng lại, trong vài ngày này trông lão già nua đi rất nhiều, bộ dạng lộ ra quang mang đặc thù.
“hãy thả lỏng tinh thần. Ta tin tưởng tại đây trên thế giới sẽ xuất hiện kỳ tích, vì cầm thành cũng vì Đông Long bát tông, chúng ta chờ đợi thắng lợi từ ngươi cùng đồng bọn của ngươi. Ta thấy được chúng ta có rất nhiều khiếm khuyết, nếu lần này chúng ta có thể vượt qua được cửa ải khó khăn này, ta nghĩ muốn từ tràng khiêu chiến này tiếp tục đi lên, thì Đông Long bát tông không thể như trước, khoảng cách đế quốc xưng hào còn quá xa.”
mấy ngày nay lão đã suy nghĩ rất nhiều, nghĩ đến cả những truyện trước kia lão chưa bao giờ nghĩ đến, người ở tuyệt cảnh trong lòng thường dễ dàng lĩnh ngộ, lúc này chính là lúc sinh tử tồn vong của Đông Long bát tông là lúc lão có thể bảo trì được bình tĩnh, đã có thể sáng tỏ rất nhiều vấn đề
Diệp Âm Trúc nhìn Thái Thượng trưởng lão, hắn vẫn như trước không hề mở miệng, chỉ là nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt bình tĩnh cũng không có nhìn người khác nữa, mà là chậm rãi nhắm hai mắt lại, bằng vào cảm giác hướng tới trung ương song phương từng bước đi tới.
Hơn mười vạn ánh mắt đồng thời chiếu lên một người. cảm giác phảng phất như là bị vô số năng lượng oanh kích, nhưng Diệp Âm Trúc vẫn như trước bảo trì được bình tĩnh, vẫn nhắm hai mắt vẫn bước như trước, cước bộ hắn vẫn rất trầm ổn.
giờ phút này, cường giả song phương đều có chút kinh ngạc phát hiện, Diệp Âm Trúc tựa hồ dung hợp với áp lục vô hình, hắn cả người thân thể trở lên hư ảo vài phần, tất cả những nhân tố chiến đấu cũng đều không thể sinh ra ảnh hưởng đối với hắn
giờ khắc này Diệp Âm Trúc đã thành hạch tâm, bản thân hắn ngay cả một mảnh giáp cũng không có cư thế đi lên chiến trường-chung cực chiến trường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.