Chương 27: Ngân long thích khách đích đản sanh ( Phần 1 )
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
An Nhã thống khổ nói : “ Tinh linh sâm lâm vẫn như vậy , cảnh vật không khác như cũ nhưng những tinh linh tộc nhân hiền lanh ngày xưa đã không còn nữa . Bọn họ đã hoàn toàn trở thành công cụ của người chị . Người em phẫn nộ , hướng tới người chị khiêu chiến , cho dù không kiếm được nguyên nhân tử vong của mẫu thân , nàng cũng phải đoạt lại tinh linh sâm từ tay người chị . Chỉ có như vậy mới có thể khiến những tinh linh tộc nhân trở về cuộc sống an lành vốn có . Cùng là tử cấp thất giai , hai nàng chiến đấu ba ngày ba đêm nhưng thực lực của người em có yếu hơn người chị một chút , may mà có sinh mệnh chi chủng bảo vệ , tánh mạng nàng mới có thể giữ lại được . Nàng mang theo sự không cam tâm cùng nỗi thống khổ trở lại thế giới loài người , vốn cuộc chiến lần này nàng đã thất bại , nhưng trong lòng nàng đã hiểu ra rất nhiều điều . Vốn hai nàng đều giống nhau , đều có khả năng tu luyện các ma pháp nguyên tố , chỉ trừ ám ma pháp hệ bởi vì nó không được cộng đồng tinh linh chấp nhận . Nhưng chị nàng bây giờ lại có thể sử dụng ám ma pháp . Nàng biết sau lưng người chị chắc chắn có người chỉ đạo , chính người này đã biến người chị thành người như vậy và nàng cũng có thể đoán được người này là ai , nhưng với thực lực hiện tại , nàng không thể có khả năng báo thù . Nàng chỉ có thể nhẫn nại , chỉ có thể chờ đợi , cố gắng tu luyện , hy vọng có một ngày có thể mạnh hơn người chị “ .
“ Là ai ? Ai đã nhẫn tâm hủy hoại sự yên bình của tinh linh tộc ? “ . Diệp Âm Trúc phẫn nộ hỏi , trong mắt hắn bây giờ tràn ngập sát khí .
An Nhã nở một nụ cười thê lương : “ Có thể nô dịch người chị , truyền thụ cho người chị ám nguyên tố , tại Long khi nỗ tư đại lục chỉ có một người có khả năng duy nhất làm được bởi vì chỉ có hắn mới có thể tu luyện ám nguyên tố đến cảnh giới như vậy . Đó chính là chủ nhân của ám chi tháp trong Pháp lam thất tháp “ .
“ Pháp lam thất tháp ? “. Diệp Âm Trúc kinh hô một tiếng .
“ Đúng vậy , chỉ có hắn . Ngoại trừ hắn , còn ai có khả năng làm được như vậy ? “ . Sự ôn nhu trong giọng nói của An Nhã không còn nữa , thay vào đó là sự oán độc sâu đậm .
Từ trước đến nay , Diệp Âm Trúc đối với Pháp lam thất tháp chỉ có một ấn tượng mơ hồ , hôm nay nghe được câu chuyện xưa của An Nhã , trong lòng hắn , Pháp lam thất tháp trở nên cực kỳ hắc ám , là đại diện cho cái ác .
“ Nói từ nãy đến giờ chắc ngươi cũng đoán được người chị là An Kỳ , còn người em chính là ta . Thật buồn a ! Cho dù đã đạt tới tử cấp bát giai , thực lực của ta vẫn không thể chống lại tỷ ấy . Không cần phải đoàn cũng biết sau lưng tỷ ấy có ám chi tháp , hơn nữa ta có thể dám chắc cái chết của mẫu thân có thể liên quan đến chủ nhân ám chi tháp . Khi đó mẫu thân ta mới có 800 tuổi a ! “ . Nói đến đây , An Nhã khóc nức nở .
“ An Nhã tỷ tỷ , đừng khóc nữa ! Sau này ta nhất định sẽ giúp tỷ báo thù “ . Diệp Âm Trúc kiên định nói .
An Nhã chỉ khẽ mỉm cười , không nói gì thêm . Thực lực nàng đạt đến tử cấp bát giai còn không báo thù được , tuy tiếng đàn của Diệp Âm Trúc có điểm kỳ diệu nhưng vẫn còn quá yếu . Nhưng trong đầu nàng lúc này đã hiện lên một viễn cảnh : nàng đi đến ám chi tháp , sau lưng có thêm người đệ đệ đan thuần này trợ giúp . Đột nhiên , sắc mặt An Nhã có chút thay đổi , thấp giọng nói : “ Âm Trúc , nhanh đổi hướng qua phía Tây . Ta không muốn bị những người ở Mễ lan nhìn thấy tình cảnh bây giờ “ .
“ Nga “ . Diệp Âm Trúc lập tức đáp ứng , thân ảnh thay đổi lao về phía Tây đi tiếp .
Ngay khi bọn họ vừa mới thay đổi phương hướng , một đội gồm 100 long kỵ binh lao đến , tốc độ vô cùng nhanh , mà người dẫn đầu vẫn là ngân ting long kỵ tướng của La lan gia tộc – Áo Tư Đinh .
Bởi vì phải đi đường vòng nên khi Diệp Âm Trúc cùng An Nhã quay trở lại Mễ lan thành thì trời đã sắp tối , không khí đêm thu thập phần lương sảng .
“ Âm Trúc , để ta xuống được rồi “ . An Nhã vỗ vỗ bả vai Âm Trúc . Trải qua một thời gian nghỉ ngơi trên lưng Âm Trúc , thể lực cùng năng lượng của nàng đã khôi phục được một ít . Ngay cả nàng cũng kinh ngạc khi thấy tốc độ khôi phục của bản thân lại nhanh đến thế , nhưng khi nghĩ lại nàng biết đây là do tác dụng của cầm khúc Diệp Âm Trúc đạn tấu .
“ An Nhã tỷ tỷ , có lẽ khoảng thời gian sắp tới ta không thể tới chỗ tỷ làm việc được nữa “ . Diệp Âm Trúc nói .
“ Tại sao ? Chẳng lẽ vì An Kỳ ? Lần sau ta tuyệt sẽ không để cho nàng ấy có thể dễ dàng tác oai tác quái như vậy “ .
“ Không , đương nhiên không phải . Mễ lan học viện sắp tổ chức cuộc chiến bảo vệ vào mùa thu cho các đệ tử tham gia , ta có thể phải nhập tuyển “ .
Nghe hắn nói như vậy , sắc mặt An Nhã tươi lên rất nhiều . “ Nguyên lai là như vậy . Âm Trúc , tiếng đàn của ngươi rất kỳ diệu . Nga , lần trước có phải tỷ tỷ hứa sẽ cấp cho ngươi một ma thú đúng không ? Lần này ta sẽ thực hiện lời hứa đấy , chúng ta đi thôi “ . Nói xong , không đợi Diệp Âm Trúc trả lời , nàng đã kéo tay hắn phi đằng ( bay lên ) .
Thực lực của tử cấp bát giai quả nhiên kinh khủng , trong một thời gian ngắn như vậy đã có thể hồi phục và phi đằng , tuy phải mang theo một người nhưng tốc độ của An Nhã so với Âm Trúc lúc trước còn nhanh hơn rất nhiều .
“ Âm Trúc “ . Tô Lạp kinh hãi nhìn An Nhã cùng Diệp Âm Trúc đồng thời trở về . Nhất thời hắn nhào đến , trong tay ôm khư khư hải nguyệt thanh huy cầm , trước tiên giao cầm cho Âm Trúc rồi ôm chặt lấy cánh tay Âm Trúc không rời . Sắc mặt Tô Lạp nhìn qua có chút tái nhệt , tựa hồ như vì lo lắng nên quá mỏi mệt .
An Nhã mỉm cười nói : “ Yên tâm đi , hắn không có việc gì đâu . Hai người các ngươi đều theo ta qua đây đi “ . Vừa nói , nàng vừa cầm lấy tay còn lại của Âm Trúc dẫn đi .
Từ lúc Diệp Âm Trúc bị An Kỳ bắt , Tô Lạp đã toàn lực đuổi theo nhưng tốc độ của hắn làm sao có thể so sánh được với tỷ muội An Nhã đây ! Chỉ trong nháy mắt , hắn đã mất dấu mấy người bọn họ . Tô Lạp như muốn điên lên , không ngừng tìm kiếm xung quanh , ra cả đến ngoài thành nhưng thủy chung vẫn không thể phát hiện được điều gì . Hắn bất đắc dĩ phải trở về Phiêu lan hiên , thầm cầu khấn cho Âm Trúc bình yên vô sự .
Điều khiến Diệp Âm Trúc kinh ngạc là khi bọn hắn trở về Phiêu lan hiên , những người phục vụ cũng không hỏi han gì , chỉ đơn giản hướng tới An Nhã vấn an mà thôi . An Nhã mang theo hai người lên lầu ba . Đây là lần đầu tiên hai người Diệp Âm Trúc và Tô Lạp được lên đây . Lầu ba của Phiêu lan hiên rất trống trải , thậm chí ngay cả một phòng ốc cũng không có , chung quanh chỉ có sa mạn ngăn trở . Theo sau An Nhã , hai người xuyên qua những lớp sa mạn và đến một địa phương kỳ dị .
Phiêu lan hiên được kiến tạo xung quanh thân cây cổ thụ , nay ba người bọn hắn đang đi trên một con đường nhỏ hướng đến bên trong thân cây cổ thụ . Bởi vì cây cổ thụ quá to lơn , nhìn từ ngoài căn bản không có khả năng chứng kiến . Đi vào thụ quan ( đường trong cây cổ thụ ) , hai người có cảm giác không khí vô cùng thanh tân , gợi cho người ta cảm giác sảng khoái hơn bao giờ hết . Đi được một đoạn , ba người dừng lại bởi phía trước không còn đường đi nữa .
“ Mở ra đi , sinh mệnh chi môn “ . An Nhã nhẹ nhàng lên tiếng .
Trước mặt nàng đột nhiên hiện ra một đạo quang mang màu xanh biếc , một môn lộ đột nhiên xuất hiện trong không trung . Mang theo sự kinh ngạc , Diệp Âm Trúc và Tô Lạp tiếp tục theo sau An Nhã tiến vào , trước mắt họ là một không gian vô cùng kỳ diệu . Không gian này cũng không lớn , chỉ là một căn phòng hình vuông với diện tích chừng ba mươi thước . Xem ra nơi này mới chính thức là nơi ở của An Nhã . Bên trong trang trí cũng rất đơn giản , một giường gỗ , một bộ bàn ghế cùng mấy chiếc tủ được bố trí vô cùng hài hòa .
Điều khiến Diệp Âm Trúc kinh ngạc nhất là tự nhiên khí tức vô cùng nồng đậm , mỗi lần hít thở đều khiến cho thân thể sảng khoái vô cùng . Đấu khí của Diệp Âm Trúc thuộc hệ mộc , nay ở địa phương có tự nhiên khí tức nhiều như vậy liền không ngừng hấp thu , tự tiến hành vận chuyển trong thân thể hắn .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.